Phần 388
Bình đặt bàn tay vào bướm Mahrou, xoa nhẹ âm hộ là vùng đất thiêng nơi chưa từng có người đàn ông nào được đụng đến trước đây. Mahrou run lẩy bẩy.
Gương mặt của Bình đầy vẻ dâm đãng, trong khi giọng nói của gã ngọt ngào một cách giả tạo:
– Bố làm thế này, con có thích không?
Mahrou thành thật đáp:
– Không ạ.
– Vì sao?
– Vì con sợ. Và bố đang làm con đau.
– Bướm của con mỏng quá đó mà. Nhưng từ từ cảm xúc ngây ngất sẽ đến, và khi ấy con sẽ không thấy đau nữa.
Bình cúi xuống, định hôn lên môi cô. Mahrou tìm cách tránh đi:
– Bố Jafari không làm như vậy.
– Đó là bởi Jafari không yêu con. Những người bố yêu con luôn hôn lên môi con gái của họ.
– Nhưng thế bẩn lắm.
– Sao bẩn được? Ngoan nào, Mahrou, đừng làm ta cáu.
Mahrou nghe câu ấy, tim đập thình thịch, cảm giác như thàn chết đang giơ lưỡi hái trên đầu mình. Cô không dám kháng cự nữa, để mặc cho “bố” Bình muốn làm gì thì làm. Bình ôm siết lấy cơ thể trần truồng của Mahrou, môi dán chặt lấy môi cô. Ban đầu Mahrou chỉ thấy ghê sợ, nhưng làm sao một cô bé ở tuổi mười ba có thể chống chọi với bậc thầy tình dục như Bình? Nụ hôn của gã chuyên nghiệp quá, ngọt ngào quá, Mahrou dần dần bị cuốn theo. Sau một lúc, cái lưỡi của hai người đã xoắn xuýt vào nhau như hai con rắn đang giao phối.
Bình rời miệng cô, hỏi:
– Con có thích không?
Gương mặt mê man của Mahrou tự thân đã là câu trả lời.
– Con thích ạ.
– Bây giờ bố sẽ đặt tay lên ngực con. Sẽ hơi nhột một chút, nhưng rồi con sẽ quen đi.
– Vâng.
Bàn tay của Bình lướt từ bướm lên bụng của Mahrou, bàn tay lướt đến đâu người cô nổi da gà đến đấy.
– Con cảm giác như thế nào?
– Buồn buồn như có kiến bò trên bụng ấy.
– Bây giờ thì sao?
Bình xoa hai đầu vú đỏ hồng, nhỏ xinh của Mahrou khiến cô ưỡn người lên, hai mắt nhắm nghiền lại và cái miệng hơi mở ra. Cơ thể của cô uốn éo một cách thiếu kiểm soát.
– Đừng, bố ơi. Con không chịu được.
– Cố chịu đi con. Bố sẽ giúp con.
Bình giúp cô bằng cách áp môi mình lên môi cô bé. Bàn tay tham lam của gã thay vì dừng lại, còn hoạt động mạnh hơn trước. Mahrou uốn éo dữ dội. Bởi vì nửa thân trên của cô đã bị Bình dùng miệng và tay cố định nên cô chỉ có thể lắc lư phần hạ thể. Bướm của cô bắt đầu rỉ nước. Lúc Bình đặt bàn tay vào âm hộ của cô, gã hài lòng khi thấy nó đã ướt sũng.
– Con hấp dẫn bố. Con chim của bố cứng lên rồi này. Con biết nó đang nói gì không?
Mahrou xấu hổ, lắc đầu.
– Nó bảo, bố ơi, bố mau đút vào lồn của Mahrou đi, con không chịu được nữa rồi. Con có chấp nhận để bố nhét chim vào lồn con không?
– Bố đừng nói bậy như thế. Con ngượng quá đi mất.
– Con cứ ngượng đi. Bố thích thấy con ngượng. Con càng ngượng bố càng hưng phấn và chim bố càng thèm con hơn. Bây giờ bố sẽ nhét chim vào lồn con. Con còn trinh, và còn nhỏ tuổi nữa nên có lẽ hơi đau đấy, nhưng con sẽ vì bố mà chịu đựng chứ?
Mahrou sợ hãi đáp:
– Con sẽ cố, nhưng nhỡ con đau quá ngất đi thì sao?
– Con yên tâm, chưa người có cô gái nào ngất vì đau quá đâu. Bố đã từng làm tình với hàng nghìn cô bé ở độ tuổi của con và tất cả đều vô cùng sung sướng được hưởng thụ con chim của bố. Cái cảm giác được con chim đút vào lồn là cảm giác tuyệt vời nhất trong đời đấy con.
Vẫn trong tư thế ôm gọn Mahrou, Bình thận trọng nhét con chim khổng lồ của gã vào bên trong người cô. Bàn tay mảnh mai, yếu đuối của cô bám chặt lấy bắp tay của gã, lực bóp mạnh lên cùng với độ sâu mà con chim tiến vào bên trong âm đạo.
Mahrou đau quá, bật khóc.
– Mẹ ơi.
Shermine cầm tay con gái, cố giúp cô trấn tĩnh.
Mồ hôi của Mahrou chảy ướt đẫm ngực, Bình cúi xuống liếm láp điên cuồng như người chết khát bất ngờ tìm được vũng nước trên sa mạc.
Chim của Bình chọc ba phát đã thủng màng trinh của Mahrou. Máu đỏ trào ra đùi non. Bình dùng cơ thể to lớn của mình ấp lấy người cô nhằm giúp cô sớm vượt qua cơn đau như xé thịt.
Mahrou không phải là món ăn một lần mà là tuyệt phẩm mà Bình muốn xơi đi xơi lại. Chính vì thế mà gã đối xử với cô rất gượng nhẹ để giữ cơ thể cô ở trạng thái hoàn hảo nhất có thể.
Bình vừa làm tình với Mahrou, vừa nghĩ đến cảnh Mohmmad đang giãy chết trên cột đèn. Gã cảm thấy thỏa mãn với ý nghĩ rằng tên phản bội ấy phải chết một cách chậm rãi và đau đớn. Càng đau đớn hơn cho lão khi đang khốn khổ cùng cực như vậy mà vợ con của lão thì rên xiết trong vòng tay cường tráng của Bình.
Bình bất giác địt Mahrou mạnh hơn để buộc cô phải rên to hơn cho mọi người đều nghe thấy.
Bình nói với người của gã:
– Thu âm thanh này và đem phát cho Jafari nghe. Hãy hỏi lão xem có nhận ra tiếng rên của ai không? Nếu nhận ra thì cho lão uống một cốc nước cho đỡ khát.
Shermine và những cô gái khác nghe Bình nói vậy, càng co rúm người lại. Họ hiểu rằng tuyệt đối không nên chống lại Bình nếu muốn sống và kết thúc cuộc sống như một người bình thường.