Phần 382
Hai cô gái bắt chước Ekaterina, cũng cởi quần áo, cầu xin:
– Em là Natalia.
– Em là Daria.
Mohammad ra lệnh:
– Chúng mày lại cả đây.
Natalia và Daria vội vã chạy sang bên cạnh Mohammad. Natalia nhanh nhảu nói:
– Tạ ơn Giáo chủ.
Bình chưa chết mà cô ta đã gọi Mohammad là Giáo chủ rồi.
Mohammad cười lớn.
– Đan Thanh, Phạm Hương Giang, thế nào? Muốn sống thì sang đây với ta.
Đan Thanh trừng mắt nhìn lão, không nói gì. Phạm Hương Giang sợ hãi, nhưng vẫn đứng lại chứ không bỏ Bình mà đi.
– Một lũ trung thành ngu xuẩn. – Mohammad gằn giọng mắng.
Bình cười nhạt:
– Mày muốn tái hiện những điều tao đã làm, nhưng mày sẽ không làm được đâu.
Mohammad đáp trả:
– Đó là ý nghĩ tự phụ của ngươi thôi. Đừng có lớn lối. Natalia.
Natalia được gọi, vội đáp:
– Dạ.
– Quỳ xuống, mút chim cho ta.
Natalia tươi cười:
– Em xin được thỏa mãn cho ngài.
Natalia cởi khóa quần của Mohammad. Con chim của Mohammad bật ra, ngồng lên. Nó không to bằng chim của Bình nhưng cũng không phải nhỏ, đầu khấc sứt sẹo và thâm sì. Thân chim gân guốc, bóng lưỡng. Mohammad đã không tắm rửa trong ba ngày, mùi chim rất nồng nặc, nhưng Natalia biết rằng bất kỳ biểu hiện nhăn nhó nào vào lúc này cũng có thể dẫn đến cái chết, nên cô không dám tỏ vẻ khó chịu mà lập tức liếm mút con chim của lão tựa như người đói ăn ngấu nghiến cây xúc xích.
Mohammad rú lên, cười lớn:
– Sao hả? Ngươi thấy thế nào? Ngươi đã làm cái trò khốn nạn này trước mặt ta bao nhiêu lần rồi? Ngươi đã buộc bao nhiêu thánh nữ Toàn giáo phải dùng miệng hầu hạ ngươi ở ngay giữa Thánh Đường, ngươi nghĩ ta thích thú với chuyện đó lắm sao? Ngươi nghĩ ta thích giương mắt ra nhìn cảnh một người đàn ông khác ngủ với những cô gái mà ta không bao giờ với tới được ư? Nào, nào, hãy nhìn đi, nhìn ta đang làm tình với những người phụ nữ của ngươi này. Hãy tưởng tượng cảnh ta làm điều đó với mẹ ngươi và Thích Đàm Thoa. Thánh mẫu và Thánh nữ. Hai tuyệt sắc giai nhân đã khiến chim ta nhỏ giãi bao lâu nay. Cơ thể của chúng sắp thuộc về ta rồi. Ha ha. Daria!!
Daria nghe Mohammad gọi, vội vã quỳ xuống, mút chim cho lão giống như Natalia đang làm.
Mohammad rên rỉ:
– Tuyệt lắm, tuyệt lắm, có thế chứ.
Một trong số ba tay chân của lão nhắc nhở:
– Giáo chủ, xin hãy bắn chết thằng này đã rồi làm gì cũng chưa muộn.
– Chờ đã. Tao muốn làm nhục hắn thêm chút nữa.
Mohammad cởi quần áo, để lộ cơ thể tuy đã già nhưng vẫn còn rất cường tráng.
Lão kéo Natalia đứng lên và địt cô theo kiểu hai con chó địt nhau.
Ánh mắt của lão pha trộn giữa sự phấn khích và ngây dại:
– Hóa ra địt vợ người khác ngay trước mặt hắn lại mang đến sự kích thích lớn lao như thế này. Bình, ngươi có cảm giác như thế nào khi vợ ngươi rơi vào tay ta?
Bình cười khẩy:
– Vợ ta? Hai con đĩ này ấy à? Mày nhầm to rồi. Natalia và Daria chỉ là thứ rẻ rách có cho tiền tao cũng dí cặc vào.
Liên bang lấy tiếng Việt làm ngôn ngữ chung, giống như Hồi giáo lấy tiếng Ả rập làm ngôn ngữ chung vậy. Mohammad học tiếng Việt lúc đã nhiều tuổi, nhưng lão là người có trí thông minh rất cao, lại có năng khiếu về ngôn ngữ nên chỉ trong vòng hai năm đã sử dụng thành thạo tiếng Việt.
Câu chửi tục tĩu của Bình lão hiểu hết. Nghe xong sắc mặt xám lại như tro.
Lão chỉ tay vào Phạm Hương Giang, nói với ba tên trợ thủ:
– Kéo nó đến đây. Tao muốn hiếp nó.
Một trong ba tên trợ thủ nắm tóc Hương Giang kéo về phía Mohammad. Bình tức giận quát:
– Mohammad, nếu mày dám làm gì Giang thì tao thề sẽ trừng trị mày và gia đình mày theo cái cách tàn khốc nhất mà con người có thể hình dung ra được.
– Ngươi có thể làm gì ta, Giáo chủ, ngoài việc dọa mồm. Hương Giang, cởi quần áo ra.
Hương Giang lắc đầu. Mohammad dùng hết sức tát vào mặt cô khiến cô ngã ngửa ra sàn nhà, một bên má in hình dấu tay đỏ lòm. Lão chồm cơ thể trần truồng lên người cô, định xé áo cô, nhưng Hương Giang đã cắn vào ngón tay lão làm lão rú lên đau đớn.
Mohammad vừa tức vừa nhục. Lão không hiểu sao Bình hiếp ai được nấy mà lão hiếp người khác thì lại bị cắn trả tí nữa thì mất ngón tay. Lão cầm khẩu súng lên, chĩa vào đầu Hương Giang, gằn giọng:
– Hoặc mày há mồm ra mút chim cho tao hoặc tao bắn vỡ sọ mày. Tao cho mày ba giây suy nghĩ. Một.
Hương Giang nhìn Bình, đôi mắt ngấn lệ.
– Hai.
Bình hạ giọng nói:
– Mohammad, đừng giết cô ấy. Tôi có thể nhường chức Giáo chủ cho ông.
Mohammad cười sặc sụa:
– Quá muộn rồi. Nếu ngươi nói câu ấy cách đây năm phút thì ta đã biết ơn, nhưng bây giờ thì ta chỉ muốn thấy ngươi đau khổ.
– Ba.
Mohammad chưa kịp bóp cò thì Ekaterina đã tước khẩu súng của lão. Cô chĩa súng vào đầu ba tên trợ thủ của Mohammad, bóp cò. Hai viên đầu tiên trúng ngay mi tâm của hai tên đứng cạnh nhau, giết chúng tại chỗ. Tên thứ ba đứng tách biệt với hai tên kia nên may mắn tránh được, nhưng chưa kịp bắn trả đã bị Đan Thanh dùng cạnh bàn tay cứng như thép chặt một cú rất mạnh vào gáy, chết tốt.