Phần 362
Sau phát súng ấy, căn phòng lạnh ngắt. Mọi người trừng mắt nhìn máu từ đầu của ông Bộ trưởng tuôn chảy ra sàn nhà.
Bình quát:
– Dọn cái xác này, lau thật sạch sàn nhà đi.
Không đợi người hầu dọn cho xong, gã đã lôi Olivia lên bàn, địt bà một cách tàn bạo.
Olivia bị thúc quá dữ dội, hơi thở trở nên gấp gáp. Sướng chẳng thấy đâu, chỉ thấy đau, nhưng không dám kháng cự mà chỉ có thể nghiến răng chịu đựng. Một lúc sau, Bình xuất tinh vào lồn bà.
– Chúc mừng em, Olivia, em đã trở thành người vợ thứ hai mươi và người mẹ thứ năm mươi mốt trong đại gia đình Giáo chủ Phạm Tất Bình. Ta muốn em đẻ cho ta một đứa con, nghe chưa?
Olivia sợ hãi gật đầu.
Bà cảm nhận được sự sống của Bình đã ươm mầm trong bụng bà. Bà sẽ phải đẻ con cho gã. Có lẽ đứa con này sẽ đảm bảo vị trí của bà là nhà lãnh đạo tối cao của nước Mỹ trong nhiều năm nữa.
Bình nhìn sang Phó Tổng thống, thấy bà này vừa già vừa xấu, lắc đầu chê bai.
– Karine Jean – Pierre. – Gã gọi.
Thư ký Nhà Trắng vội đáp:
– Có em.
– Anh định làm tình với em trong căn phòng nào đó, nhưng đang tiện, làm luôn ở đây đi.
– Dạ.
– Cởi áo ra.
Karine Jean – Pierre vội vã làm theo.
– Ngồi lên ghế. Được rồi, này bà Phó Tổng thống, anh không biết tên em là gì, cũng không muốn biết, nhưng hãy mau quỳ xuống liếm lồn cho Karine đi.
Karine sợ hãi bảo:
– Không cần đâu ạ.
Bình mắng:
– Cần hay không cần là ta quyết chứ đâu phải em?
Bà Phó Tổng thống tội nghiệp định cởi quần áo, nhưng vừa nhìn thấy cơ thể phì nhiêu của bà Bình đã quát ầm lên:
– Định chọc mù mắt tao hả? Mặc nguyên quần áo vào.
Bà Phó Tổng thống vội mặc lại quần áo, liếm láp lồn của cô thư ký là người có chức vụ thấp hơn bà rất nhiều. Cái lưỡi của bà tuy lúng túng nhưng vẫn khiến Karine lên cơn khoái cảm.
Bình hài lòng nghe tiếng rên rỉ của Karine. Gã tiến tới, nhét con chim vào miệng cô, định địt, nhưng cái ghế này cứ bị dịch chuyển thật khó chịu, liền ra lệnh cho hai viên Bộ trưởng giữ ghế thật chắc trong khi gã tọng cả tảng dái vào mồm cô thư ký xinh đẹp.
Karine nốc được hai mươi cú tọng như thế đã muốn lòi mắt ngất xỉu.
Bình làm tình với cô cật lực nhưng không xuất tinh.
Trong đầu gã nghĩ về những người vợ con của cố tổng thống Henry Johnson. Gã đã từng gặp họ một lần, đến chết cũng không quên.
Gã rời Nhà Trắng, cứ trần truồng như vậy lên xe đến thẳng tư gia của Henry. Trong suốt chặng đường đi Karine và Emma được lệnh đi cùng để thay nhau mút chim cho gã.
Gia đình của cố Tổng thống Henry nằm ở vùng ngoại ô, đi mất một tiếng mới đến nơi.
Hàng trăm chiếc xe ô tô màu đen vây kín điền trang của cố Tổng thống. Nhân viên an ninh đập cửa ầm ầm, khiến phu nhân Tổng thống là Emily Johnson hoảng vía, tưởng cảnh sát đến bắt mình.
Lúc ra mở cửa, đập vào mắt cô là một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ. Một người đàn ông cao lớn nhưng trần truồng đang đứng thẳng, xung quanh là mấy trăm binh sĩ cầm súng canh gác, quỳ dưới chân anh ta là hai người phụ nữ cũng trần truồng như trẻ sơ sinh đang liếm láp con chim của anh ta. Thấy Emily, gã đàn ông mỉm cười:
– Emily, anh đã mơ về em trong thời gian rất lâu.
Emily bối rối. Cô biết người này, gã chính là Phạm Tất Bình, Giáo chủ Toàn giáo, người tự xưng mình chính là Thượng Đế Tối Cao và là hung thủ gián tiếp giết chết chồng cô. Cô không thể tưởng tượng gã có thể vô văn hóa và vô đạo đức đến mức cởi truồng đứng trước mặt cô như vậy, chưa nói đến thư ký Nhà Trắng và Đệ nhất phu nhân Emma Allen đang bú cu cho gã một cách nồng nhiệt.
Cô không hiểu rằng gã dám làm thế bởi vì gã hoàn toàn tự tin vào quyền lực của mình. Gã đã chạm đến thứ quyền lực mà chỉ có một số rất ít tên bạo chúa nếu không muốn nói là chưa từng có ai đạt được.
Bình tiến vào nhà, con chim cương cứng vẫn chĩa về phía trước.
– Con gái em đâu?
Con gái của Emily là Lina Johnson và cô bạn gái đồng tính của cô ta là Barbara nghe động, cùng nhau chạy ra.
Cả hai cùng kêu lên những tiếng thảng thốt khi nhìn thấy kẻ thù lớn nhất đời của cha mình đang cởi truồng đứng trong nhà.
Bình nhoẻn cười:
– Tuyệt vời. Tất cả cùng có mặt ở đây rồi. A, lại còn có cả Matthew nữa chứ. Này Matthew, anh bạn làm gì ở đây?
Matthew lúng túng đáp:
– Tôi đến thăm Emily và Lina.
– Không phải mày đã ngủ với họ rồi chứ?
– Làm gì có chuyện ấy?
– Tao không tin. Bay đâu, chặt một bàn tay của nó để ép nó cung khai.
Matthew sợ quá, chân run bắn, quỵ xuống sàn nhà:
– Tôi thề. Đúng là tôi thích Emily nhưng cô ta đã từ chối tôi. Tôi chưa đụng vào người cô ta, tôi thề. Tôi đã từng nghĩ đến việc hiếp Emily nhưng tôi biết anh thích cô ta, một ngày nào đó nhất định anh sẽ tìm đến nên tôi không dám làm vậy. Emily nói đi, có phải chúng ta chưa từng ngủ với nhau không?
Emily trừng mắt nhìn Matthew:
– Anh định hiếp tôi sao?
Matthew khóc như một đứa trẻ:
– Xin hãy tha cho tôi.
Bình thở dài:
– Thôi được, tao tạm để cái mạng mày lại. Mau cút cho khuất mắt tao.
Matthew được tha mạng, vội sải chân chạy trốn thật nhanh.