Phần 361
Một ca sĩ có nghệ danh Tùng Núi từng phán rằng: Muốn ngồi ở vị trí không ai ngồi được, thì phải chịu được thứ mà không ai chịu được.
Olivia Allen là người ghê gớm, chính vì quá ghê gớm nên bà ta mới nhẫn nhục được như thế này.
Bà hiểu rất rõ rằng đây là một thời kỳ đặc biệt. Danh dự, đạo đức đều không có ý nghĩa gì nữa. Để lãnh đạo và trụ vững trên chiếc ghế quyền lực nhất nước Mỹ bà hoàn toàn không cần nhận được sự tôn trọng của cấp dưới mà chỉ cần sự phê chuẩn và che chở của Bình là đủ.
Cái chết của hai Bộ trưởng là bằng chứng rõ ràng cho thấy Bình muốn dùng chiêu rung cây dọa khỉ. Gã tìm cớ giết người để dọa những người còn lại. Thật tội nghiệp cho hai người đàn ông đầy bản lĩnh chỉ thở thôi cũng dính đạn.
Olivia Allen là dạng người có thể làm được những điều mà người khác không dám làm, bà sẵn sàng làm tất cả những gì cần thiết để thỏa mãn nhu cầu tình dục của Bình, hòng tìm đường sống trong cõi chết. Bà tự biết sở thích tình dục của Bình lạ thường, mà chẳng phải riêng Bình mà thôi, tất cả những người có quyền lực đặc biệt đều có những sở thích khác thường. Ngay cả bà cũng vậy thôi. Chỉ có điều lúc này người có quyền lực là Bình nên bà phải thỏa mãn cho gã.
Bình không thích tự mình địt bà mà lại muốn được nhìn người khác địt bà. Gã không thích tình dục mà chỉ thích thị dâm. Địt theo yêu cầu là một sự sỉ nhục khủng khiếp, nhưng Olivia Allen biết rằng nếu không đáp ứng thì chẳng những bà sẽ mất chức Tổng thống mà có khi mạng sống cũng không giữ được.
Olivia không nói nhiều, ngồi lên bàn làm việc, hai chân dạng ra, phô bày cái lồn thâm sì, cười khanh khách:
– Dean, Giáo chủ đã nói rồi, ông còn sợ gì. Lại đây, địt tôi đi thôi.
Bộ trưởng Tài Chính Dean Martin nhìn cơ thể đầy đặn, săn chắc của Tổng thống một cách thèm muốn và sợ hãi.
Bình dùng chân đẩy đít ông tiến lên. Dean bước thấp bước cao đến trước mặt Olivia.
Olivia là Tổng thống, là sếp trực tiếp của ông và là một người phụ nữ khỏe mạnh với bộ ngực căng tròn đầy sức sống. Bất kỳ người nào có đủ ba tiêu chí này cũng khiến cánh đàn ông điên đảo.
Olivia tự tay cởi quần áo cho Dean, để lộ cơ thể già nua, xập xệ đầy mỡ với cái bụng béo tròn. Lúc bà tuột quần ông xuống, con chim dài mười lăm phân bật ra. Nó không phải là một con chim lớn hay đẹp, nhưng lúc này nó đã cương cứng hết cỡ và dường như còn rỉ nước ở đầu buồi nữa.
Dean sợ hãi và xấu hổ cực điểm. Ông chỉ muốn độn thổ trốn đi mất, nhưng cùng lúc ấy trong người ông cũng nổi lên lòng thèm khát với người phụ nữ trước mặt.
Mấy ai vinh hạnh được địt đương kim Tổng thống Hợp chúng quốc Hoa Kỳ ngay trong phòng làm việc của bà, trước mặt hàng tá quan chức cấp cao của chính phủ? Vận may này có lẽ chỉ diễn ra một lần trong đời, nếu không tận dụng thì hối tiếc biết mấy.
Ông thu hết lòng can đảm, túm tóc của Olivia và dí mặt bà vào con chim đang vươn ra đằng trước đầy thèm khát.
Bình phá lên cười thích thú.
Olivia cặm cụi mút chim cho viên Bộ trưởng của mình. Dean thở ra một tiếng đầy khoái cảm.
Sức chịu đựng của Dean vậy mà rất tốt, Olivia mút gần mười phút vẫn chưa xuất tinh.
Dean đỡ người bà đứng dậy, bảo bà ngồi lên bàn Tổng thống, bạnh chân rộng ra, để ông nhét con chim của mình vào. Ông ôm siết lấy cơ thể của bà, môi dính chặt lấy môi bà, cảm nhận bầu ngực nóng ấm của bà cọ vào ngực ông. Bàn tay của bà xoa lấy bờ mông của ông, lần mò sang hai hòn dái. Cảm xúc lúc ấy thật kỳ diệu, đúng là đỉnh điểm nhục dục của đời người.
Hai người làm tình trong hai mươi phút trước sự chứng kiến của đám đông. Những người khác theo mệnh lệnh của Bình, cũng cởi hết quần áo để thủ dâm tại chỗ. Tất cả những người đàn ông trong phòng đều thèm khát được địt bà Tổng thống nhưng không ai dám nói ra. Họ chỉ âm thầm cầu nguyện, mong rằng Bình sẽ ban phát ơn huệ ấy cho họ.
Dean cảm thấy mình sắp xuất tinh đến nơi. Tinh trùng của ông sẽ thấm đẫm cái lồn của vị nữ Tổng thống quyền lực. Dòng tinh dịch đã dồn lên đầu buồi, chỉ cần đẩy một cú nữa thôi là xuất tinh. Đúng lúc ấy ông nghe thấy tiếng súng lên đạn. Ông hoảng hồn quay lại, thấy Bình đã chĩa khẩu súng ngắn vào đầu ông, gương mặt của gã toát lên sự lạnh lùng và độc ác:
– Ông xuất tinh là sẽ ăn đạn ngay.
Dean sợ mất mật. Ông gồng người lên để giữ dòng tinh trùng không phọt ra ngoài. Người ông căng lên như dây đàn. Ông đã sống sáu mươi năm cuộc đời mà chưa bao giờ cảm thấy mạng sống của mình chênh vênh bên bờ vực như vậy.
Cuối cùng nỗi sợ hãi đã chiến thắng. Dean rút được con chim khỏi lồn của Olivia, mặt mũi tái mét.
– Bộ trưởng Thương mại đâu? Lên đi.
Ông Bộ trưởng Thương mại cầm chim bước lên trong tiếng thở gấp gáp. Ông nhét chim vào bướm của Tổng thống và địt bà một cách cẩn trọng, không dám để dòng tinh dịch phụt vào bướm bà.
Bình lại dí súng vào đầu ông:
– Địt mạnh lên, nhưng xuất tinh thì ăn đạn ngay.
Thật đúng là trò thách đố kiểu Trạng Quỳnh, được ỉa nhưng cấm đái, đái thì tao cắt chim.
Ông Bộ trưởng Thương mại đành phải địt bà Tổng thống hùng hục. Ông nhận thấy bà ngoáy đít một cách cuồng nhiệt, rõ ràng là đang kích thích để ông xuất tinh. Ông không muốn xuất tinh nhưng cái buồi của ông bị ma sát quá mãnh liệt khiến dòng tinh dịch cứ dồn lên.
Ông sợ quá rồi. Ông muốn rút con chim ra mà bị bà Tổng thống dùng tay ôm chặt lấy mông và lồn thì cứ ưỡn ra phía trước như để hút con chim của ông vào sâu hơn trong âm đạo. Ra là con mụ này đang tìm cách hại ông. Ông đã làm gì nó mà nó muốn ông phải chết? Phải chăng nó trừng phạt ông vì tội đã làm tình với nó, nhưng đây đâu phải chủ ý của ông mà là ông bị người ta bắt ép đấy chứ? Ông cuống cả người lên, dùng hết sức để đẩy Olivia ra. Đúng lúc ấy ông xuất tinh. Dòng tinh trùng bắn phọt xuống sàn nhà nghe xoẹt một tiếng thanh thoát.
Ông ngẩng đầu lên nhìn Bình. Bình hỏi:
– Tao đã bảo gì?
– Xuất tinh thì ăn đạn, nhưng mà…
Bình nổ súng, bắn chết ông Bộ trưởng ngay trong phòng Bầu dục. Từ bé gã đã là một kẻ chẳng ra gì nhưng đây mới là lần đầu tiên gã tự tay giết người. Gã đã trở thành một con quỷ bệnh hoạn, tàn ác, nghiện quyền lực và dâm loạn cùng cực.