Phần 352
Các nước từng do dự không muốn tham dự đám cưới của Bình, lúc này vội vã chấp thuận lời mời.
Hoàng gia Na Uy, Tây Ban Nha, Hà Lan, Đan Mạch, Bỉ, và hai công quốc Andorra, Liechtenstein, đều cử phái đoàn hùng hậu bao gồm hầu như tất cả các thành viên trong hoàng tộc đến Luân Đôn. Riêng công quốc Monaco từ chối tham dự, nhưng Bình nể mặt công nương Ivy, không cưỡng ép.
Hoàng gia Nhật Bản, Thái Lan, Campuchia, phái thành viên cấp cao đến chúc mừng hôn lễ. Những nữ thành viên quan trọng của các hoàng gia này đa phần đều đang mang thai đứa con của Bình, không tiện di chuyển quãng đường dài.
Từ châu Phi, nhà vua cùng hoàng hậu, phi tần, công chúa các nước Ma rốc, Lesotho và Eswatini cũng lên đường tới dự hôn lễ.
Đám cưới này đánh dấu sự mở rộng lãnh thổ Liên bang đến tận châu Phi, bởi tất cả các quốc gia cử người lãnh đạo nhà nước và phái đoàn Hoàng gia tham dự lễ cưới mặc nhiên công nhận mình là một thành viên của Liên bang. Liên bang đang trên đà trở thành đế quốc hùng mạnh và rộng lớn nhất trong lịch sử loài người.
Đám cưới được tổ chức ở Nhà nguyện St George nằm bên trong lâu đài Windsor, nơi đã từng là chứng nhân cho vô số đám cưới Hoàng gia Anh quốc trước đây.
Hoàng thái hậu Catherine, nữ hoàng Elizabeth đệ Tam và công chúa Beatrice mặc váy cưới, cầm tay Bình tiến vào giáo đường trong tiếng nhạc du dương. Bốn người đi thành một hàng ngang để thể hiện rằng cả ba người phụ nữ đều là cô dâu của chú rể.
Sự kiện này thật không thể tưởng tượng được. Vốn cả ba người đều không chấp nhận, nhưng cuối cùng Bình đã thành công tẩy não họ rằng gã chính là Thượng Đế Tối Cao và đã là Thượng Đế Tối Cao thì không thể bị ràng buộc bởi các chuẩn mực của xã hội loài người.
Việc mời giám mục đến chứng hôn cũng là một thách thức không nhỏ. Ban đầu Bình mời mười cha sứ đức cao vọng trọng, đề nghị họ chủ trì hôn lễ. Cả mười người đều kiên quyết từ chối với lý do hôn lễ này quá phi đạo đức, vô văn hóa và đi ngược lại lời dạy của Thiên Chúa. Bình liền hạ lệnh đưa cả mười ông cha vào trong một căn phòng kín như bưng, Đội Hành Quyết bắt đầu giết từng người một bằng cách xẻo những miếng thịt mỏng hình tam giác từ chân lên ngực cho đến khi họ mất máu quá nhiều mà chết. Đây chính là hình thức lăng trì từng một thời rất phổ biến trong những chế độ phong kiến chịu ảnh hưởng của Trung Quốc. Giết xong người thứ năm thì vị cha sứ thứ sáu do quá kinh sợ mà phải nhận lời. Hôn lễ nhờ thế mà đầy đủ ban bệ và thủ tục như những hôn lễ thông thường.
Bình lần lượt đeo nhẫn đính hôn vào tay của Hoàng thái hậu Catherine, rồi sau đó là nữ hoàng Elizabeth đệ Tam và cuối cùng là công chúa Beatrice. Gã long trọng hứa sẽ chăm sóc cho họ cả đời. Cuối cùng, gã hôn ba người vợ mới trước mặt quan khách.
Những nụ hôn ngọt ngào và sâu lắng, mỗi nụ hôn kéo dài năm phút như muốn chọc vào mắt những vị quan khách đang hiện diện tại nhà nguyện. Nhiều người cúi mặt xuống, tránh phải nhìn cảnh tượng kinh tởm ấy.
Buổi tối hôm đó Bình mở đại tiệc mời tất cả các khách mời cùng tham dự.
Tiệc bắt đầu từ bảy giờ tối, kéo dài đến chín giờ thì một toán quân của Toàn giáo tay lăm lăm khẩu súng tiến vào phòng tiệc, chúng mời tất cả những người phụ nữ bất kể ngoại hình xinh xấu, tuổi tác thế nào, miễn là có địa vị cao sang và nằm trong danh sách đã được viết sẵn, vào một căn phòng gần đó.
Lời mời này mang tính cưỡng ép, không ai có quyền từ chối. Nguyên thủ các nước, người đứng đầu hoàng tộc tham dự buổi tiệc chỉ có thể cúi đầu, nhẫn nhục để vợ và con gái mình bị những binh sĩ đưa vào căn phòng được trang hoàng lộng lẫy. Có đến năm mươi người phụ nữ hiện diện trong căn phòng này, tất cả đều xuất thân quyền quý, địa vị cao vời, gia sản ức vạn, trang phục lộng lẫy.
Một lúc sau, ánh sáng trong căn phòng được giảm xuống chỉ còn lờ mờ. Những người phụ nữ được lệnh tiếp tục ngồi yên. Bình bước vào căn phòng với vẻ mặt đầy kích thích và dâm dục.
Cách đây mười lăm phút gã còn đứng vai chủ nhà tiếp khách dự tiệc, bây giờ gã cũng vẫn là chủ, nhưng là người chủ tổ chức bữa tiệc sex tập thể với các nữ khách.
Tất cả những người được dẫn vào căn phòng này đều hiểu chuyện gì sẽ xảy ra. Họ đã sớm chuẩn bị sẵn tinh thần nên không phản ứng một cách điên dại và lồng lộn mà ngồi im chờ sự phán xét của số phận.
Bình nhìn một lượt căn phòng mờ tối rồi mỉm cười nói:
– Ta thích ánh sáng, nhưng ta hiểu rằng ánh sáng có thể khiến một vài bậc mệnh phụ phu nhân cảm thấy khó chịu. Tuổi các nàng đã cao, cần được đối xử một cách nhã nhặn, vì vậy mà ta đã sai người giảm bớt cường độ ánh sáng trong phòng. Ta hy vọng các nàng sẽ cảm thấy tự nhiên hơn khi ở trong căn phòng mờ ảo này.
Không ai nói gì. Căn phòng im phăng phắc, nghe rõ cả tiếng thở căng thẳng của những người phụ nữ quyền quý.
Bình chậm rãi cởi quần áo ra, để lộ cơ thể hoàn toàn trần truồng, con chim như quả dưa chuột khổng lồ ngước lên kiêu hãnh và thèm khát. Gã là người đàn ông duy nhất có mặt trong căn phòng chứa đầy phụ nữ này, và là người duy nhất không mặc quần áo giữa một đám đông ăn vận đẹp đẽ và chỉnh tề, sực nức hương thơm.