Phần 350
Tài sản của Bình tăng lên với tốc độ khó tin.
Liên bang thu nạp thêm Hàn Quốc, Nhật Bản, Vương quốc Anh và một loạt nước khác, qua đó vượt Mỹ trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới, quy mô GDP lên đến hơn ba mươi nghìn tỷ USD. Trong phạm vi Liên bang, tất cả các đường biên giới và thuế quan xuất nhập khẩu đều được gỡ bỏ, cho phép tự do hóa dòng chảy hàng hóa và nhân lực, thống nhất các quy chuẩn về dịch vụ, về cơ bản thống nhất các điều luật liên quan đến xử lý tranh chấp doanh nghiệp, sở hữu trí tuệ và bảo hiểm. Liên bang trở thành một thực thể kinh tế rộng lớn, hùng mạnh, trải dài trên khắp lục địa Á – Âu.
Các doanh nghiệp nhỏ của Liên bang được miễn thuế, nhưng các doanh nghiệp trung bình phải đóng khoản thuế bổ sung bằng 1%, và các doanh nghiệp lớn phải đóng khoản thuế bổ sung bằng 3% lợi nhuận. Con số này nghe có vẻ nhỏ nhưng khi nhân lên hàng triệu doanh nghiệp thì trở thành khoản tiền khổng lồ. Các nước thành viên Liên bang cũng phải cắt phế tương đương 2% GDP. Tất cả số tiền này đều vào tay Bình, gã trích một nửa khoản tiền thu được cho quỹ Toàn giáo, là quỹ phục vụ cho các chương trình phát triển tôn giáo, ví dụ như tuyển mộ tín đồ, hỗ trợ cuộc sống của các tín đồ khó khăn, trả lương cho quân đội, xây thánh đường… Nửa còn lại dành cho tiêu xài cá nhân.
Tài sản của Bình vượt một nghìn tỷ USD, trở thành người giàu thứ hai thế giới sau John Doe. Nhưng gã chưa muốn dừng lại.
Với tư cách là nhà lãnh đạo Liên bang, Bình tuyên bố từ nay Liên bang chấm dứt mọi quan hệ với nước Mỹ. Hai bên chính thức là kẻ thù. Liên bang áp dụng con bài Mỹ thường xuyên áp dụng là cấm vận ngược lại nước Mỹ, những nước làm ăn với Mỹ dưới mọi hình thức đều bị cấm giao dịch và trở thành tử địch của Liên bang, sẽ bị Liên bang xua quân tấn công. Liên bang ráo riết chuẩn bị cho cuộc tấn công vào lãnh thổ của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, điều chưa từng xảy ra kể từ thời thực dân Anh.
Bình tuyên bố giành quyền kiểm soát với tất cả các tài sản của Mỹ tại các nước thành viên Liên bang, trong đó bao gồm các khoản đầu tư của Mỹ vào Liên bang, các tài sản như vàng, cổ phiếu, trái phiếu, bất động sản, cơ sở năng lượng, xe cộ, nhà máy sản xuất, trung tâm giải trí. Những tài sản này không được quốc hữu hóa, tức là trở thành tài sản nhà nước, mà được Thiên hữu hóa, nghĩa là trở thành tài sản của Thiên group. Đối với những tài sản mà Thiên group không quản lý được thì đem bán, thu về tiền mặt. Với các tài sản có giá trị thì tích hợp vào dây chuyền sản xuất, mạng lưới kinh doanh của Thiên group khiến cho Thiên group ngày càng mạnh hơn, trở thành tập đoàn lớn nhất thế giới xét cả về tổng tài sản, lợi nhuận lẫn nhân lực. Hành động ăn cướp trắng trợn này cũng đồng thời đưa tài sản của Bình lên con số không tưởng là hai nghìn tỷ USD, theo nhiều ước tính, là người giàu nhất trong lịch sử nhân loại từ trước đến nay.
Thiên Ý thiết lập thêm một trăm nhà máy sản xuất, khống chế các nguồn cung cấp khoáng sản quan trọng ở châu Á, châu Phi, tăng gấp mười lần công suất chế tạo vũ khí để chuẩn bị cho hai cuộc chiến nhằm chinh phục hai cường quốc hùng mạnh nhất còn tồn tại là Mỹ và Nga.
Bình hiểu rằng mình không thể bỏ qua nước Nga. Nước Nga có diện tích rộng nhất thế giới, là chốt chặn khống chế Bắc Cực, sự tồn tại của nước Nga ngăn cản việc lưu chuyển theo con đường ngắn nhất, có lợi nhất từ Á sang Âu và từ Nga có thể đánh xuống Trung Quốc lẫn châu Âu một cách dễ dàng. Hơn nữa Nga cũng là quốc gia sở hữu số lượng đầu đạn hạt nhân nhiều nhất thế giới.
Gã đã nhiều lần gửi thư cho Tổng thống Nga Alexei Sokolov, đề nghị nước Nga trở thành một phần của Liên bang, tuy nhiên tất cả các đề nghị này đều bị từ chối thẳng thừng. Nước Nga áp dụng chế độ diệt Toàn giáo tàn khốc nhất thế giới, tất cả những người theo Toàn giáo đều bị giết một cách bí mật mà không cần thông qua xét xử, nhẹ hơn thì bị bắt cóc, tra tấn và giam giữ vô thời hạn trong các nhà tù đặc biệt không đảm bảo điều kiện vệ sinh. Những người vào đó mười phần chết chín. Cách làm này khiến cho nước Nga trở thành vùng đất chết của Toàn giáo, nơi mà tôn giáo này không có điều kiện đâm chồi nảy lộc.
Chưa dừng lại ở đó, Nga còn có một hành động mang tính cực kỳ thách thức với Liên bang, đó là đề xuất ký với Mỹ hiệp ước Tương trợ Quân sự, theo đó hai bên sẽ hỗ trợ nhau trang thiết bị vũ khí, thông tin tình báo mỗi khi một nước gặp mối đe dọa hoặc bị tấn công quân sự. Nga cung cấp cho Mỹ nguồn cung uranium vô hạn để nước này tăng tốc sản xuất vũ khí hạt nhân, trong khi Mỹ cấp tiền cho nước Nga để mở rộng các dây chuyền sản xuất hiện có. Kết quả là số đầu đạn hạt nhân của cả hai nước đều tăng lên với tốc độ chóng mặt, đủ để hủy diệt thế giới vài lần.