Phần 340
Sau chiến tranh, danh tiếng của Bình lên cao như Mặt Trời, người người đều tin gã chính là Thượng Đế Tối Cao.
Chính phủ Mỹ không dám trả đũa bằng vũ khí hạt nhân, sợ rằng một cuộc chiến tổng lực như vậy sẽ khiến đất nước biến mất hoàn toàn khỏi bản đồ thế giới.
Bình phái sứ thần đến Hà Nội, yêu cầu giao nộp Phạm Tiến Đạt và Trần Quang Đại, nhưng ông Kỷ từ chối. Gã không ngạc nhiên về thái độ thẳng thừng này. Gã cũng không có ý định dùng vũ lực để đạt được ý đồ của mình.
Ông Kỷ không biết rằng ở Việt Nam Bình đã xây dựng được mạng lưới rộng lớn và thâm sâu đến mức nào. Gã từ biên giới Trung Quốc được Ban DX dẫn đường, vượt biên vào lãnh thổ Việt Nam, đang đêm chạy xe ô tô biển xanh thẳng đến Hà Nội.
Trần Quang Đại đang bị giam trong tù. Ban DX đã cố tình sắp xếp cho gã ở trong một phòng giam biệt lập, tách hẳn các tù nhân khác.
Đêm đó Quang Đại trằn trọc mãi không ngủ được thì cánh cửa phòng giam bật mở, Bình thản nhiên bước vào.
Quang Đại thấy Bình, sợ mất vía.
Bình nhìn gã như nhìn người chết:
– Quang Đại, mày giỏi thật. Đã được tự do thì tìm cách hưởng thụ đi, lại âm mưu giết hại nhân tình của tao làm gì?
Quang Đại liếm mép:
– Lúc đó tôi mờ mắt, suy nghĩ chưa được thấu đáo. Bây giờ hối hận rồi.
– Hối hận lúc này thì có ý nghĩa gì? Mày hối hận thì thu được ba nhát dao đó chăng? Đan Thanh.
Bình cất tiếng gọi, Đan Thanh từ phía sau lặng lẽ tiến vào phòng giam, trên tay cầm một con dao cực dài và sắc nhọn.
– Mày đâm bạn gái tao ba nhát, cô gái này cũng là bạn gái tao, sẽ đâm trả lại mày ba nhát. Mày chết thì thôi, nếu may mắn còn sống thì việc này bỏ qua.
– Đừng, đừng làm vậy.
Quang Đại cầu xin, nhưng Đan Thanh đã bước tới, nhanh như cắt xiên ba nhát vào tim làm Quang Đại chết ngay tại chỗ.
Bình cùng Đan Thanh ra xe ô tô, đến nhà của Phạm Tiến Đạt.
Phạm Tiến Đạt không nằm trong tứ trụ, không được hưởng chế độ bảo vệ dành cho các yếu nhân. Nhà riêng của hắn nuôi ba con chó, thì cả ba đều bị đánh bả chết.
Người của Bình mở khóa cổng để gã thong dong bước vào.
Tiến Đạt đang ngủ thì bị dựng dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Người của Bình áp giải hắn ra phòng khách, nơi Bình đang bình tĩnh ngồi đợi.
– Tiến Đạt, đã lâu rồi không gặp. Nhớ năm xưa ông dọa tôi sợ gần chết, bây giờ xem ra tôi dọa lại được ông rồi.
– Anh muốn gì?
– Giết ông.
– Tôi không làm gì anh cả. Tôi biết mình đã sai khi thả Quang Đại, nhưng tôi không ngờ nó lại ngu đến thế.
Thấy ánh mắt bất thiện của Bình, Tiến Đạt càng trở nên run rẩy:
– Bình, tôi biết mối quan hệ giữa hai ta không được tốt. Nhưng tôi không làm gì đáng để anh giết tôi. Nếu anh bỏ qua cho tôi, thì…
– Thì sao?
– Tôi nhất định sẽ trung thành với anh. Tôi nhất định sẽ làm mọi điều anh bảo.
Bình cười nhạt.
– Thật ư?
– Tôi thề.
Bình gật đầu:
– Hãy coi như tôi tạm lưu cái mạng của ông lại. Từ nay ông sẽ cung cấp mọi thông tin tuyệt mật mà ông biết cho tôi, và sẽ thực hiện tất cả các chỉ đạo của tôi một cách vô điều kiện. Hãy nhớ rằng nếu ông phản bội, tôi có thể giết ông bất kỳ lúc nào.
Tiến Đạt gật đầu lia lịa. Lúc Bình đi rồi, hắn mới gục xuống, thở dốc.
Tí chết.
Vẫn còn sớm, Bình đến thăm một người nữa.
Nhà riêng của Chủ tịch nước Nguyễn Cẩm Tú.
Bà Tú đang ngủ với chồng thì đột nhiên một bàn tay đặt lên miệng, bịt mồm bà lại.
Bà choàng tỉnh, sợ phát cuồng, nhưng ngay lúc ấy nhận ra rằng người bịt mồm bà là Bình. Tâm trí của bà nhanh chóng ổn định lại. Bà thì thào, giọng bé như tiếng muỗi kêu:
– Sao anh lại vào được đây?
Bình đặt ngón trỏ lên môi bà, ra hiệu cho bà im lặng. Gã vào được tận căn phòng này vì gã có thể sai khiến được lực lượng an ninh bảo vệ bà và gã đã thủ sẵn chìa khóa nhà, nhưng giải thích chuyện đó mất thời gian, trong khi tâm trí của cả hai người đều đã đặt vào việc khác. Gã cởi bỏ quần áo, để lộ cơ thể trần truồng và con chim to tướng rồi chui vào trong chăn nằm với bà.
Bà Tú nằm giữa, chồng nằm bên tay phải, Bình nằm bên tay trái.
Gã nhẹ nhàng cởi váy của bà, rồi lại cởi cả quần áo lót. Bây giờ bà cũng đã trần truồng như gã.
Người bà nóng ran như thiêu. Trời mát lạnh mà mồ hôi cứ vã ra trên ngực và mông thành dòng.
Ở tuổi này nhu cầu tình dục của bà đã giảm rất sâu, âm đạo khô và khó ra nước. Nhưng hoàn cảnh quá kích thích, bà trở nên kích động, cơ thể chỉ mất vài chục giây đã chuyển hẳn sang trạng thái sẵn sàng quan hệ thể xác.
Bình xoay mặt bà đối diện với chồng để gã địt bà từ phía sau. Bà phải cố gắng lắm mới không phát ra tiếng rên rỉ, sợ rằng âm thanh sẽ làm chồng bà tỉnh giấc.
Chồng bà có thói quen ngủ rất say. Một khi ngủ rồi thì bắn đại bác bên tai cũng không tỉnh, nhưng ai mà biết được? Nhỡ đâu hôm nay lại tỉnh thì sao?
Bà không ngờ Bình lại liều đến thế. Nói cho đúng thì gã cảm thấy tự tin vì mình đang là người quyền lực nhất thế giới. Gã cho rằng gã có thể làm bất kỳ điều gì mình muốn. Ngay cả nếu chồng bà Tú tỉnh dậy gã cũng có thể xử lý êm đẹp.
Bình thúc vào lồn bà Tú những cú rất mạnh khiến cho bà Tú tuy đã cố hết sức để giữ trật tự rồi mà vẫn phải bật lên tiếng rên rỉ.
Nước nhờn chảy từ lồn bà xuống ga giường ướt đẫm. Chiếc giường theo những cú thúc mạnh mẽ của Bình rung lên bần bật.
Gã ôm bà từ phía sau, liếm những giọt mồ hôi trên cổ bà, dùng tay miết đầu vú của bà khiến bà quằn quại trong cơn khoái cảm tột độ.
Trò này điên khùng quá, nhưng chính vì thế mà kích thích không gì so sánh được. Bà xuất tinh hai lần trong mười lăm phút, cơ thể đã rã rời cả rồi mà nhu cầu tình dục vẫn bùng cháy như núi lửa.
Địt một lúc thì Bình đổi sang lỗ đít của bà. Bà càng rên tợn làm chồng bà cựa quậy rồi tỉnh lại, đôi mắt mơ màng nhìn vợ.
Bình nấp sau lưng bà, phòng thì tối om nên chồng bà không nhìn thấy gì.
Bà Tú đặt tay lên má chồng, thủ thỉ:
– Ngủ đi anh.
Chồng bà chép miệng một cái rồi ngủ tiếp. Bà Tú quay sang Bình, rên lên:
– Mình ra phòng khách đi. Ở đấy anh có thể địt em hết cỡ.
Bình lắc đầu, nói nhỏ:
– Anh thích ở đây. Em mút chim cho anh đi.
Bà Tú mút chim cho Bình. Con chim của gã cả ngày không được tắm rửa, lại đã chọc vào cả lỗ lồn lẫn lỗ đít của bà, nhưng bà vẫn nhắm mắt mút mát cho gã. Bởi gã đã ra lệnh cho bà làm thế.
Chồng bà Tú thở đều, không hề hay biết rằng người vợ quyền lực của mình đang nhiệt tình hầu hạ một người đàn ông khác trên chính chiếc giường của hai vợ chồng, đôi gian phu dâm phụ chỉ nằm cách ông có mười phân.