Phần 332
Đêm đó, Bình làm tình với ba người phụ nữ là Đỗ Thiên Lam, Đào Quỳnh Hương và Đan Thanh. Đan Thanh đạt cực khoái mà bên cạnh vẫn để khẩu súng, sẵn sàng bảo vệ Bình nếu cần thiết.
Ở phòng bên cạnh, hai cặp mẹ vợ và con rể, bố và con gái ruột vẫn đang quần thảo nhau không nghỉ. Tiếng rên thỏa mãn của bà mẹ và cô con gái vọng cả sang phòng của Bình. Rõ ràng con rể và ông bố đều quá hưng phấn mà trở nên cực kỳ sung sức, không cần nghỉ ngơi chút nào.
Đỗ Thiên Lam nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu, chuyện của gia đình người ta, bà không quản được, hơn nữa mẹ con bà cũng đều dâng hiến cho Bình cả rồi đấy thôi.
Bà áp sát môi thơm vào môi Bình, thì thào:
– Sao anh ác với em thế?
Vào lúc này tay của Bình đang đặt vào bướm của Đan Thanh móc cua cho cô, chim của gã đang cắm sâu vào lồn của Quỳnh Hương, cô nhún nhảy trên bụng gã một cách cuồng loạn.
Bình đang phân tâm, chỉ có thể hỏi lại một hờ hững:
– Sao mà ác?
– Quỳnh Hương đã mang thai đứa con của anh. Còn em thì không.
– Em muốn mang thai con của anh đến thế sao?
– Đương nhiên rồi. Anh cho em đi.
Bình đã hơi mệt, nhưng thấy Thiên Lam khẩn thiết như vậy, cũng đành mủi lòng mà ngồi dậy, làm tình với bà. Mười lăm phút sau gã xuất tinh vào trong bướm bà khiến bà sung sướng không biết thế nào mà kể.
Đêm đó Thiên Lam thụ thai thật, trở thành bà mẹ thứ ba mươi tư, thứ tự sau Kim Tuyết Hoa.
Ngày hôm sau Bình đóng giả làm phụ tá cho con rể chủ nhà chào đón đoàn của Hoàng gia đến địa điểm nghỉ dưỡng. Gã được người của công chúa Aiko bí mật dẫn vào phòng riêng chờ ở đó. Một lúc sau công chúa bước vào.
Hai người đã lâu không được gặp nhau, lúc ấy cũng bất kể công chúa chưa tắm gội, lập tức lao vào làm tình như con thiêu thân.
Công chúa Aiko xinh đẹp hơn mẹ con nhà kia mấy trăm lần, con chim của Bình đội lồn của công chúa như muốn phá tung thành bụng của cô.
Chỉ trong vòng mười lăm phút đầu tiên hai người đã đổi đủ hết các tư thế được đúc kết trong sách, công chúa lên đỉnh hai lần, nỗi sung sướng thấm đẫm từng lỗ chân lông.
Đến trưa hôm đó khi cơn sóng tình đã qua, nàng gục đầu lên người Bình, thủ thỉ bằng tiếng Việt. Trong những năm qua nàng rất chăm chỉ học tiếng Việt nên bây giờ có thể giao tiếp với Bình một cách dễ dàng:
– Em đã nói với mẹ của em nhiều lần nhưng người vẫn không thay đổi suy nghĩ về anh và về Toàn giáo, người cho rằng anh là mối đe dọa với đất nước của em. Trong mắt mẹ, anh còn nguy hiểm hơn cả Hitler.
Bình vuốt tóc cô:
– Không sao, anh có thể thay đổi được suy nghĩ của mẹ em. Lịch trình hôm nay như thế nào?
– Buổi chiều sẽ đi tắm onsen, sau đó bữa tối sẽ có nhạc kịch.
Bình đưa cho công chúa Aiko một viên thuốc, nói:
– Viên thuốc này được các nhà khoa học của anh chế tạo, hình thức giống hệt với thuốc bổ mà mẹ em vẫn uống, nhìn bề ngoài không phân biệt được, nhưng bản chất của nó là thuốc kích dục. Mẹ em sau khi uống thuốc này sẽ nôn nao khó chịu, chỉ muốn được quan hệ tình ái, và người làm tình với mẹ khi thuốc còn trên đỉnh hiệu lực sẽ tạo được sợi dây liên kết về mặt tâm hồn. Anh tin chắc Hoàng hậu Masako sẽ phải về phòng sớm hơn dự kiến. Anh sẽ chờ sẵn mẹ em trong phòng.
Công chúa Aiko bị Bình tẩy não, tôn sùng gã còn hơn bố mẹ, trung thành với gã còn hơn với Tổ quốc, khi ấy mặc nhiên nhận lấy viên thuốc, nói:
– Để tí nữa em sang phòng mẹ, tìm cơ hội tráo thuốc.
Công chúa Aiko sang thăm mẹ ở phòng bên cạnh, tìm được cơ hội tráo viên thuốc. Hai mẹ con đi tắm onsen, cơ thể vô cùng sảng khoái. Hoàng hậu Masako về phòng thay đồ cho bữa tối, uống nhầm phải viên thuốc kích dục nhưng dược lực không phát tác ngay mà mãi đến khi ăn được nửa bữa mới cảm thấy nôn nao khó chịu.
Nàng nhìn người đàn ông nào cũng hấp dẫn một cách kỳ lạ mà không hiểu tại sao, chỉ biết tự trách mình có lẽ mười năm nay không được quan hệ tình dục nên nhu cầu bị dồn nén mà trở nên ức chế quá độ. Chân nàng run bắn, nước nhờn chảy từ bướm xuống đùi không sao hãm được. Nàng thất kinh, vội vã rời khỏi bàn tiệc, trở về phòng riêng để tắm rửa. Rất may nàng mặc váy dài đến gót chân nên không ai nhận ra điểm khác thường.
Hoàng hậu Masako quýnh quáng vào phòng, đóng cửa lại. Người nàng hừng hực như lên cơn sốt. Nàng cởi quần áo ra, ngắm nhìn mình trước gương. Ở tuổi năm mươi, người nàng vẫn còn hấp dẫn lắm, cơ thể nuột nà trắng trẻo, ngực ra ngực mông ra mông, phần bẹn lông đen lún phún nhìn cực kỳ gợi dục. Nước nhờn chảy nhiều quá, nàng bất giác đặt tay vào lồn, thầm ước gì có một tên tướng cướp đẹp trai, cao lớn, hoang dại ôm nàng từ phía sau và hãm hiếp nàng. Ước mơ này có phần kỳ quặc nhưng từ mười năm nay nàng luôn mong được một kẻ dũng mãnh nào đó cưỡng hiếp. Có lẽ vì đức vua bệ hạ quá khách sáo và lịch sự theo kiểu Nhật Bản trong khi nàng đã thấm nhuần văn hóa Mỹ thành thử nhu cầu tình dục giữa hai người vênh nhau. Nàng tự trọng thân phận là Hoàng hậu của một nước nên xưa nay vẫn cố giữ chặt những khao khát nhục dục mà nàng cho là thấp hèn trong lòng, và quả thật nàng đã làm được. Nàng đã vượt qua được mọi cám dỗ cho đến ngày hôm nay, khi viên thuốc kích dục đã đánh gục ý chí của nàng và gợi lên những khao khát đầy bản năng.