Phần 323
Tôn Cảnh Nghi cố gắng liên lạc với Bình để tìm cách đàm phán, nhưng Bình đã biến mất. Các lực lượng tình báo của Trung Quốc không thể xác định được gã đang làm gì hoặc ở đâu, vì vậy mà không có cách nào tổ chức ám sát hoặc tấn công tiêu diệt.
Bình không phải là nhà lãnh đạo chính thức của một quốc gia, cũng không phải là nhà lãnh đạo của một tổ chức quốc tế có trụ sở hẳn hoi mà là Giáo chủ của một giáo phái có sự phân bổ tín đồ rộng khắp, bên dưới gã không có ban bệ, trụ sở hay thủ đô để đối phương có thể nắm thóp. Điều này dẫn tới việc Trung Quốc không biết nên tấn công đáp trả như thế nào và ở đâu để có thể gây tổn thương cho gã nhiều nhất.
Khi tình thế trở nên nghiêm trọng, Tôn Cảnh Nghi có bài phát biểu lịch sử trước quốc dân, tuyên bố sẽ sử dụng vũ khí hạt nhân nhằm vào các lực lượng quân đội của kẻ thù, kể cả khi chúng đang chiếm đóng lãnh thổ Trung Quốc.
Trung Quốc sở hữu gần ba trăm năm mươi tên lửa mang theo đầu đạn hạt nhân, trong đó những loại tên lửa mạnh nhất đủ sức xóa sổ cả một thành phố, theo nghĩa chúng có thể tiêu diệt toàn bộ dân cư trong thành phố đó kèm theo toàn bộ các cơ sở hạ tầng chủ chốt.
Tôn Cảnh Nghi đặt ra thời hạn chót là năm ngày cho quân đội nước ngoài rút khỏi Trung Quốc, nếu không sẽ sử dụng đến “vũ khí cuối cùng”, đồng thời nêu ra tên hai mươi thành phố Đông Nam Á nằm trong danh sách bị tấn công hạt nhân, bao gồm Hà Nội, thành phố Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, Bangkok, Chiang Mai, Ragoon, Burma, Vientiane, Phnom Penh… Nếu lời đe dọa này được thực hiện thì toàn bộ bán đảo Đông Dương sẽ quay trở lại thời kỳ đồ đá chỉ trong một ngày.
Cùng với việc đe dọa dùng vũ khí hạt nhân, Tôn Cảnh Nghi ra lệnh tổng động viên toàn bộ nam giới trong độ tuổi từ mười tám đến bốn mươi, được ngay tám triệu người, trở thành đạo quân đông nhất thế giới. Các cánh quân được lệnh dồn cả vào chiến trường miền Tây Nam quyết một trận sống mái, khí thế xem chừng không thể chống cự lại được.
Trong lịch sử nhân loại kể từ khi phát minh ra vũ khí hạt nhân, chưa từng có quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân nào bị xâm lược, bởi kẻ xâm lược chắc chắn sẽ phải trả một cái giá đắt ngoài sức chịu đựng. Vào lúc này, Trung Quốc đã trở thành cường quốc hạt nhân đầu tiên bị tấn công, nhưng nước này sẵn sàng buộc đối phương phải quỳ gối bằng các vũ khí mạnh nhất mà con người từng phát minh ra.
Lãnh đạo của năm nước Đông Dương cùng các nhân vật cấp cao của Mỹ cố gắng liên lạc với Bình, nhưng họ cũng như Tôn Cảnh Nghi, không biết Bình đang ở đâu. Mọi dấu vết của gã đều đã bị cắt đứt. Dường như gã đã biến mất vào trong không khí.
Khi chỉ còn một ngày nữa là đến hạn chót, thế giới đang chuẩn bị cho một kịch bản tắm máu khủng khiếp, thì kênh truyền hình CNHC đột ngột phát sóng một cuộc phỏng vấn đã được ghi hình sẵn, trong đó người dẫn chương trình nổi tiếng nhất nước Mỹ là Charlotte Taylor phỏng vấn độc quyền Phạm Tất Bình, nhân vật nổi tiếng nhất toàn cầu trong những ngày gần đây, người mà cô trân trọng giới thiệu chức danh là Giáo chủ Toàn giáo, Đại Nguyên soái bách chiến bách thắng Đông Dương.
Bình mặc chiếc áo thụng quen thuộc, tóc để dài, ngoại hình và phong thái toát lên vẻ quyến rũ thần thánh.
Charlotte:
– Xin chào ông Phạm Tất Bình, có rất nhiều câu hỏi mà chúng tôi muốn đặt ra cho ông, nhưng có lẽ chúng ta nên bắt đầu từ những điều cơ bản nhất: Toàn giáo. Chúng tôi nghe đến cái tên này rất nhiều nhưng chưa hiểu được giáo lý cơ bản của nó.
Bình:
– Xin chào cô Charlotte, xin chào thế giới. Toàn giáo là một tôn giáo, tất nhiên, nhưng nó là một tôn giáo mang tính phổ quát và bao dung nhất mà lịch sử đã từng chứng kiến, nó chấp nhận mọi quan niệm tôn giáo hiện hành, công nhận mọi giáo lý và các nhân vật lịch sử liên quan đến tôn giáo đó. Chúng tôi chỉ kêu gọi thống nhất các tôn giáo dưới sự che chở của một nhân vật cao hơn tất cả, mạnh hơn tất cả và vĩ đại hơn tất cả, đó là Thượng Đế Tối Cao.
Charlotte:
– Mục đích của Toàn giáo là gì?
Bình:
– Xây dựng một thế giới thống nhất và đoàn kết dưới sự lãnh đạo và dẫn đường của Thượng Đế Tối Cao.
Charlotte:
– Thượng Đế Tối Cao thì có khác gì Thượng Đế mà chúng ta vẫn biết?
Bình:
– Thượng Đế Tối Cao không phải là một nhân vật tưởng tượng và vô hình mà là một người có thật và đang tồn tại trước mắt các bạn. Thượng Đế Tối Cao đứng trên tất cả, yêu thương tất cả và kêu gọi sự phục tùng vô điều kiện.
Charlotte:
– Ông tự nhận mình là Thượng Đế Tối Cao?
Bình:
– Đúng vậy. Ta chính là Thượng Đế Tối Cao.
Charlotte:
– Nhưng ông chỉ học đến lớp bảy?
Bình:
– Thượng Đế Tối Cao mà cần học ư? Ta học đến lớp bảy vì sở thích mà thôi.
Charlotte:
– Ông nói mình mạnh hơn tất cả, nhưng liệu điều đó có đúng không khi chỉ một ngày nữa đội quân của ông sẽ bị tiêu diệt?
Bình nhoẻn cười:
– Không ai có thể tiêu diệt đội quân của ta.
Charlotte:
– Nhưng Trung Quốc sẽ phát động cuộc tấn công hạt nhân và đó sẽ là dấu chấm hết cho một nửa khu vực Đông Nam Á trong đó có Việt Nam, nơi ông đã sinh ra.
Bình:
– Sẽ không có một quả đạn nào được bắn trúng đích. Ta sẽ phá hủy chúng trên bầu trời và nhân tiện diệt luôn những kẻ đã dám bắn chúng đi. Ta sẽ bắn một quả tên lửa từ sâu trong lòng đại dương vào tận thủ đô của kẻ thù ở Bắc Kinh, phá hủy tòa nhà quốc hội lẫn tòa nhà chính phủ của chúng. Trung Quốc nhất định sẽ phải quỳ gối.
Chỉ mười phút sau khi lên sóng, cuộc phỏng vấn đã trở thành chương trình truyền hình được theo dõi nhiều nhất trong lịch sử nước Mỹ.
Lời tuyên bố hống hách của Bình được đưa lên trang nhất của tất cả các tờ báo lớn, mọi người đều hồi hộp chờ đợi trận chiến giữa cường quốc quân sự mạnh thứ hai thế giới với Thượng Đế Tối Cao tự phong.