Phần 311
Trong số một trăm nữ sinh được gọi vào Hội Trường Chung, có một gương mặt quen thuộc là Cao Vân Ly. Bình gọi cô vào để con chim của gã ôn lại chuyện xưa.
Cao Vân Ly đi cùng với mẹ. Mẹ của Cao Vân Ly tên là Đỗ Thùy Dương, vốn nhà nghèo, đồ ăn diện không có nhưng gương mặt lẫn dáng vóc đều rất đẹp, hiệu trưởng Đinh Kim Liên theo chỉ đạo của Bình đã dẫn cô đi tắm rửa và lên đồ, bây giờ trông đã khá lung linh.
Bình vuốt tóc Đỗ Thùy Dương, hỏi:
– Cuộc sống của mẹ con em bây giờ thế nào?
Con chim của Bình để cách môi của Đỗ Thùy Dương có vài phân, cô không dám nhìn nó mà ngước đầu lên nhìn Bình một cách sợ hãi:
– Nhờ ơn Giáo chủ mà bây giờ em không cần phải đi làm công nhân nữa. Em đã có thể mở một cửa hàng bán quần áo sống qua ngày.
– Em không cần chạy vạy buôn bán nữa. Từ mai mẹ con em về Dâm Đàm 2 với ta, ta sẽ nuôi hai em.
– Chuyện đó chắc không cần đâu ạ.
– Đó là mệnh lệnh, em cần cũng phải về, không cần cũng phải về.
– Dạ. – Thùy Dương không dám cãi nữa mà chỉ có thể chấp nhận như chuyện đã rồi.
Bình làm tình với mẹ con Đỗ Thùy Dương, Cao Vân Ly. Lồn mẹ lồn con, lồn nào cũng đẹp khiến Bình say mê.
Cứ như thế gã làm tình với nữ sinh và các giáo viên trong trường suốt một tuần liền, phá trinh gần một nghìn cô gái và để rất nhiều bà mẹ và chị em của các cô kích dục cho gã.
Tiếp đến gã lại sang trường đại học Bình An, cũng làm điều tương tự.
Đội ngũ khách mời vẫn có đủ những gương mặt quen thuộc. Lần này bà chủ tịch nước Nguyễn Cẩm Tú đã bị gã khống chế hoàn toàn, rất nhiệt tình và chủ động hầu hạ gã, khiến gã kích thích quá phải xuất tinh hai lần, một lần vào mặt, một lần vào lồn.
Trường Đại học Bình An cũng có ba nghìn nữ sinh, đều là các cô gái ưu tú sau này sẽ trở thành lực lượng nòng cốt của Thiên Group.
Thiên Group lập ra công ty thứ tư, bên cạnh Thiên Ý, Thiên Phát, Thiên Hạ, chuyên về kinh doanh tâm linh. Công ty thứ tư này được gọi là Thiên Bình.
Thiên Bình có nhiệm vụ khuếch trương và tuyển mộ tín đồ cho Toàn giáo, hay còn gọi là Bình giáo.
Yêu cầu là có càng nhiều tín đồ càng tốt, các nam tín đồ trở thành lính còn các nữ tín đồ đẹp nhất trở thành các Cung Nhân, được đưa về Thiên Cung để ngày ngày mút chim cho Giáo chủ.
Tốc độ tuyển lựa tín đồ khá nhanh, chẳng mấy chốc đã có cả triệu người, đủ để lập một đội quân.
Cùng thời điểm ấy bên Trung Quốc, Tôn Cảnh Nghi chủ động xây dựng mối quan hệ hữu hảo với Mỹ, nhưng chính quyền Johnson xem đây là cơ hội trăm năm có một để đánh sụn lưng con rồng, vẫn tỏ thái độ lạnh nhạt.
Bình bí mật thương thảo với các quan chức cấp cao trong chính quyền Johnson, đề nghị được trở thành đội quân tiên phong chống Trung Quốc, nhưng muốn vậy chính quyền Johnson phải làm ngơ cho gã thâu tóm toàn bộ bán đảo Đông Dương, bao gồm cả các nước Thái Lan và Myanmar. Tổng thống Johnson đồng ý với điều kiện việc thâu tóm này cần phải được tiến hành trong hòa bình.
Bình được Mỹ bật đèn xanh, liền ban bố lệnh tổng nổi dậy ở hai nước Thái Lan và Myanmar.
Những tín đồ Toàn giáo theo lời hiệu triệu của Giáo chủ đồng loạt lật đổ chính quyền địa phương ở hai nước này, tạo thành lực lượng mạnh chiếm cứ trung ương.
Ngay trong nội bộ quân đội ở hai nước cũng có những kẻ phản bội chính phủ để đi theo niềm tin tôn giáo, kết quả là chưa đánh đã tan. Quân đội của Giáo chủ Bình, được gọi là Bình quân, nhanh chóng tràn ngập khắp lãnh thổ Myanmar, quy đất nước từng nội chiến liên miên này về một mối, sau đó lại bao vây thủ đô Bangkok của Thái Lan, chiếm hết các trụ sở quan trọng của chính phủ.
Bình bay đến Bangkok để gặp Thủ tướng và Hoàng gia Thái Lan.
Nữ thủ tướng Thái Lan là Duangkamol Kittirat, một người phụ nữ quý phái và đằm thắm.
Nhà vua Thái Lan Maha Mahidol là một kẻ ăn chơi đàng điếm khiến dân chúng bất bình. Ông ta có đến mười người vợ nhưng chỉ đẻ được năm người con, ba trai hai gái.
Bình cùng đội Nữ Trinh tiến vào Cung điện Dusit để gặp những người quyền lực nhất Thái Lan, nay đã trở thành tù nhân trong chính ngôi nhà của mình.
Gã ngồi lên chiếc ghế của vua Thái Lan, bắt ông ta và gia đình Hoàng gia đứng trước mặt mình. Tất cả đều im lặng trong nhiều phút.
Cuối cùng một phi tần trung thành với vua lên tiếng nói đầy phẫn nộ:
– Ngươi không được ngồi ở vị trí đó.
Đan Thanh tức thì rút súng bắn vỡ sọ bà ta. Những người lính hầu cận của Bình mang xác bà ta ném ra ngoài vườn, lại lau sạch sàn nhà không để vương lại vết máu nào cả.
Bầu không khí im lặng lại tiếp diễn. Lần này không ai dám ho he gì hết.
Cảm thấy tình hình đã thuận, Bình mới lên tiếng gọi:
– Thủ tướng Duangkamol Kittirat.
Bà Thủ tướng đáp:
– Có tôi.
Đan Thanh lạnh lùng nói:
– Giáo chủ đã gọi, mau quỳ xuống.
Tú Anh dịch lại câu ấy cho Thủ tướng Duangkamol nghe. Bà không chịu quỳ. Hai thành viên đội Nữ Trinh liền ấn vai bà, ép bà quỳ xuống sàn nhà.
Bình đứng dậy, chậm rãi tiến tới chỗ bà Thủ tướng, con chim khổng lồ nhô cao sau làn áo thụng.