Phần 310
Bình cúi đầu nhìn bốn thành viên trong gia đình Ngô Ngọc Thủy, thản nhiên nói:
– Ta cho phép các em được hôn chim của ta.
Giáo hoàng Vatican cho các tín đồ hôn tay, còn Bình cho các nữ tín đồ hôn chim, quả là một hành động cực kỳ ngạo mạn và dâm dục.
Bình chĩa đầu chim vào mặt Ngô Ngọc Thủy, buộc cô phải hôn chim cho gã. Cô không biết làm thế nào, chỉ còn biết nhắm mắt lại, hôn nhẹ lên đầu chim.
Bình lắc đầu, bảo:
– Không được nhắm mắt, như vậy là thiếu tôn trọng ta. Hãy mở mắt ra và hôn lại lần nữa.
Ngô Ngọc Thủy xấu hổ muốn khóc, nhưng cũng đành hôn lại lần nữa.
Bình chĩa chim vào mặt Nguyễn Hoàng Thịnh, Thịnh miễn cưỡng hôn lên con chim to lớn này. Sau đó là Ngô Ngọc Mỹ và Ngô Ngọc Kiều Trang.
Kiều Trang năm nay mới mười bốn tuổi, bộ dáng non nớt như chim non mới ra đời của cô gợi nhớ cho Bình về Trương Ngọc Trúc Viên, cũng là một cô bé vị thành niên. Cô thấy con chim kinh khủng của Bình, sợ hãi lắm, nhưng mẹ và các chị đều hôn cả rồi, cô không hôn không được.
Bình yêu cầu cả bốn mẹ con, chị em của Ngô Ngọc Thủy cùng liếm láp con chim của gã. Đó là một yêu cầu rõ ràng là quá đáng, nhưng Nguyễn Hoàng Thịnh tiếc công sức đã phấn đấu được đến đây, lại nghĩ đến tương lai của cả gia đình, đành bảo các con liếm chim cho Bình. Bản thân cô xung phong mút trước. Cô phồng mồm hết cỡ mới nhét được phân nửa con chim của gã vào trong mồm, trong khi Ngô Ngọc Thủy liếm nửa còn lại, và hai chị em cô liếm hai hòn dái của gã.
Cảnh tượng ấy được phát trực tiếp trên màn hình lớn cho toàn thể gần ba nghìn nữ sinh trong sân trường cùng được chứng kiến. Chất lượng âm thanh và hình ảnh được làm tốt đến nỗi tất cả đều có cảm giác như mình đang được tận mắt quan sát ở khoảng cách gần.
Chín mươi chín nữ sinh trong Hội Trường Chung và gia đình của các cô đều được lệnh đeo tai nghe và kính mắt được thiết kế đặc biệt, tạo cảm giác như họ đã trở thành một phần của cuộc quan hệ tình dục. Nhiều bà mẹ đã thành thục, ôm theo nhiều khao khát tình dục khi ấy vừa xem vừa chảy nước dãi, bàn tay mềm mại bất giác thò xuống đũng quần hoặc đặt lên hai vú, tự xoa bóp cho mình.
Bầu không khí trở nên dâm loạn. Tiếng thở của các cô gái càng lúc càng gấp gáp.
Bốn thành viên nhà Ngô Ngọc Thủy đương nhiên bị kích động hơn cả. Họ bị cơn sóng nhục dục cuốn trôi và nhấn chìm. Từ chỗ cảm thấy sợ hãi và kinh tởm họ bỗng thèm khát được Bình chiều chuộng, ve vuốt. Các cô gái còn trinh lo lắng khi thấy kích thước con chim quá lớn của Bình, nhưng đồng thời cũng tự hỏi nếu con chim này mà nhét vào trong lồn mình thì sẽ thế nào?
Họ thà chịu đau đớn bởi con chim của Bình, còn hơn dâng hiến trinh tiết cho một kẻ không đáng.
Cảm thấy thời cơ đã chín muồi, Bình liền cởi áo dài của Ngô Ngọc Thủy, để lộ cơ thể trinh nữ hoàn mỹ.
Các điểm hấp dẫn của người phụ nữ đều giống nhau, nhưng mỗi lần chứng kiến một cơ thể mới Bình lại phát sinh những cảm xúc khác nhau, tựa như mỗi cơ thể đều mang theo sức hút huyền bí và riêng biệt.
Gã đặt Ngô Ngọc Thủy lên trên chiếc ghế dài, tiến hành phá trinh cô trước sự chứng kiến của mẹ và hai chị em gái.
Cơ thể của Ngô Ngọc Thủy thấm đẫm mồ hôi, nhưng cô không vùng vẫy hay phản kháng mà cố gắng hợp tác với Bình, nhờ vậy mà hai người sớm vượt qua được trở ngại ban đầu để tiến vào quá trình giao hợp nhịp nhàng.
Hai cơ thể đưa đi đẩy lại trước sự chứng kiến của mấy nghìn con người. Bàn tay và cái lưỡi của Bình chu du trên mặt, cổ, ngực và bụng của Ngô Ngọc Thủy không để sót chỗ nào. Sau ngày hôm nay cô sẽ trở thành một trong các nhân tình của gã, trong đầu cô sẽ phát sinh cảm giác thèm khát thường trực với gã, thiếu hơi gã là không thể chịu đựng được.
Sau Ngô Ngọc Thủy, đến lượt mẹ và hai người chị em của cô.
Thịnh đã sớm quên bẵng người chồng thất bại ở nhà. Cô chấp nhận dâng hiến bản thân cho một người đàn ông tuy xa lạ nhưng thành đạt và đẹp đẽ hơn chồng mình gấp bội, với lập luận rằng điều đó tốt cho các con. Tâm niệm như vậy nhưng sâu trong thâm tâm, cô biết rằng cô làm thế đơn giản vì cô muốn thế. Cô muốn được trở thành người phụ nữ của vị Giáo chủ và Đại Nguyên soái tên tuổi lừng lẫy.
Phụ nữ luôn thích nhìn lên chứ không chịu nhìn xuống. Nếu được một người đàn ông phi thường để mắt đến thì họ có xu hướng thuận theo nếu có điều kiện thích hợp.
Với Thịnh, Bình có thể giao hợp một cách thoải mái. Gã địt cô một cách dữ dội khiến cô rên rỉ một cách mất kiểm soát.
Cơ thể cô quằn quại trước mặt ba cô con gái, những người đang chờ đến lượt mình được Giáo chủ ban phước lành.
Cứ thế, gia đình bốn người của Ngô Ngọc Thủy được hưởng cơn mưa móc, cho đến phút cuối cùng khi Bình xuất tinh vào mặt cả bốn em và bắt họ liếm láp tinh dịch vương trên mặt nhau cho thật sạch sẽ mới được mặc quần áo vào.