Phần 301
Nhờ sự tận tâm và mạng lưới buôn người rộng lớn của Mohammad Jafari mà rất nhiều tuyệt sắc giai nhân từ các quốc gia đạo Hồi và đang phát triển được đưa về tổng đàn của Toàn giáo là Thiên Cung.
Bình đã hoàn tất việc xây dựng Thiên Cung, biến khu vực rộng hai trăm héc ta này thành một quần thể kiến trúc cực kỳ lộng lẫy, xinh đẹp, có sự kết hợp hài hòa giữa các công trình xây dựng nhân tạo với vườn tược, hồ nước, cây xanh.
Ở trên đỉnh núi nơi bên dưới là Thiên Cung tọa lạc, Bình cho dựng một bức tượng toàn thân khổng lồ cao đến hai trăm mét, trở thành bức tượng lớn nhất thế giới, ban đêm được lắp đèn chiếu sáng rực rỡ có thể quan sát thấy từ các tỉnh lân cận.
Việc xây dựng như vậy vấp phải sự phản đối kịch liệt từ chính quyền địa phương. Nhiều ý kiến cho rằng nó quá khoa trương, công khai thách thức các thể chế sẵn có, hơn nữa còn là một biểu tượng tôn giáo là thứ cần phải được kiểm soát chặt chẽ. Tuy nhiên quyền lực của Bình ở trung ương lúc này đã cực kỳ lớn mạnh, lại được sự hậu thuẫn ngầm của Vũ Thế Kỷ, các cơ quan chức năng không thể đụng vào được.
Bình thiết lập một tuyến đường đưa các mỹ nhân trên khắp thế giới về Thiên Cung.
Gã ngạc nhiên nhận ra rằng trên đời hóa ra lại có lắm người đẹp đến như vậy, nhiều người đẹp đến mức khiến cho đá cũng phải xao xuyến.
Mohammad đưa đến cho Bình một nhóm hai mươi cô gái Hồi giáo quốc tịch Iran và Iraq, mà theo lời quảng cáo của gã thì cô nào cũng thuộc hàng tuyệt sắc giai nhân, xinh đẹp không thể tả. Trong đó đẹp nhất là Mersana, mười tám tuổi, chưa chồng và cũng chưa trải qua mối quan hệ tình ái nào.
Mersana cùng mười chín cô gái còn lại cùng mặc Burqa là bộ trang phục truyền thống của phụ nữ Hồi giáo. Áo Burqa đen như than, che phủ cơ thể của các cô gái từ đầu đến chân chỉ để hở đúng đôi mắt. Lúc hai mươi cô gái này đứng cạnh nhau, cảm tưởng như màn đêm vừa trùm lấy Thiên Cung Thánh đường.
Bình bước đến trước mặt Mersana, cởi khăn trùm đầu của cô ra, để lộ một gương mặt điển hình của con gái Trung Đông. Mũi rất cao, cánh mũi thanh tú, mặt trái xoan, mắt xanh, cơ thể cao ráo, phần ngực nhô lên qua làn áo vải đen.
Ý định ban đầu của Bình là xem mặt của cả hai mươi người rồi làm gì thì làm. Nhưng vừa mới nhìn thấy Mersana gã đã không chịu được nữa.
Bình tuột áo Burqa ra khỏi người cô, để lộ cơ thể thuộc loại trắng nhất và quyến rũ trong số tất cả các cô gái mà gã đã từng quan hệ tình dục. Bầu ngực của cô cao vống lên, eo thót lại chắc chỉ khoảng sáu mươi phân, là vòng eo rất bé với một người con gái cao tới một mét bảy mươi lăm.
Cô cúi đầu xuống, để mái tóc dài xõa che đi gương mặt ngây thơ đỏ bừng, một tay che ngang bầu ngực trinh nữ, tay kia che đi phần bẹn. Đùi non của cô càng khép chặt thì lại càng khiến lòng ham muốn của Bình tăng lên.
Gã bế bổng cô bước lên chiếc giường Giao Hợp ở chính giữa Thánh đường. Bên trên chiếc giường có một lớp nệm rất dày, rất êm, người nào đang mệt nằm lên giường có thể chìm vào trong giấc ngủ chỉ trong vài phút. Các cô gái Trung Đông được lệnh đứng vòng quanh giường xem giáo chủ tiến hành cuộc hành lạc với Mersana.
Vòm Thiên Cung Thánh đường được thiết kế khéo léo để ánh nắng Mặt Trời chiếu xuống chiếc giường Giao Hợp tạo nên ảo ảnh về một chiếc lồng ánh sáng nhưng lại không nóng bỏng mà chỉ hơi ấm áp. Đó là một quang cảnh đầy chất thần thánh, tựa như hai người đang làm tình dưới sự chứng kiến của trời đất. Quang cảnh này kích thích với người xem hơn là với Mersana bởi ánh sáng chiếu trực tiếp vào mắt khiến cô bị chói. Bình dùng tấm lưng to lớn, mạnh mẽ của mình che mắt cho Mersana trong khi tiến hành phá trinh cô.
Đây là cô gái Trung Đông và cũng là cô gái theo đạo Hồi đầu tiên mà Bình quan hệ tình dục, tuy hành động vẫn chỉ là sờ mó và đút ra đút vào, nhưng cảm xúc rất đặc biệt và phấn khích.
Cơ thể của Mersana mềm mại không tưởng. Cô vốn sợ hãi và không thoải mái với việc bị ánh sáng chiếu rọi lên người cũng như phải phô bày cơ thể và làm những chuyện nhạy cảm trước mặt đám đông, nhưng trái tim cô nhủ thầm rằng đây là một vinh hạnh hiếm có. Ý nghĩ rằng mình đang được làm tình với Thượng Đế Tối Cao khiến nhục cảm trong cô bùng cháy, nỗi đau đớn vì bị phá trinh tan đi rất nhanh, nước nhờn từ trong bướm của cô tuôn ra như suối. Chẳng mấy chốc cô đã đạt cực khoái.
Bình dập cô liên tục với một nhịp điệu đều đặn. Gã có thể địt cô đến sáng mai mà không xuất tinh, nhưng gã muốn ban phát tinh trùng cho cô như một phần thưởng, nên gã đã xuất tinh thẳng vào trong âm đạo của cô, dòng tinh dịch bắn sâu vào trong cổ tử cung.
Vào lúc này Bình đã có thể khẳng định mình vô sinh. Gã đã xuất tinh vào trong bướm vô số cô gái nhưng không ai mang thai. Điều đó không làm gã buồn mà chỉ khiến cho gã càng cảm thấy tự do hơn.
Mersana run người lên, hưởng thụ món quà mà Thượng Đế ban tặng.
Bình đã xuất tinh rồi nhưng vẫn chưa ngừng lại mà tiếp tục vần vò cơ thể cô để thỏa mãn cơn dâm dục. Mersana bị cuốn theo cơn sóng tình, lại cảm thấy vinh dự dâng tràn, liên tục đạt hết cơn cực khoái này đến cơn cực khoái khác cho tới khi cô cảm thấy không thể chịu được nữa mới giơ tay về một người phụ nữ trong nhóm để cầu cứu.
– Mẹ.