Phần 297
Cái chết của La Tú Anh khiến chính trường Trung Quốc náo loạn.
Tôn Cảnh Nghi chỉ đạo cơ quan điều tra khẩn trương làm rõ vụ việc, không được bao che giấu giếm. Cơ quan điều tra tung ra đoạn băng ghi hình dài gần năm tiếng đồng hồ cho thấy La Tú Anh đã ở một mình trong suốt thời gian này, không ai đụng chạm đến hắn. Cuối cùng La Tú Anh tự nhiên phát điên lấy ghế đập vào đầu chết tốt.
Các quan chức cấp cao trong Đảng cùng phe cánh của La Tú Anh xem được đoạn video, biết rằng trong việc này còn nhiều uẩn khúc nhưng cũng không thể cáo buộc gì được. Tấn bi kịch coi như kết thúc tại đây.
Cứ thế Thượng tướng La Tú Anh, Cựu Chủ tịch Quân ủy trung ương Trung Quốc đã chết một cách tức tưởi trong tiếng cười thỏa mãn của đại kình địch Tôn Cảnh Nghi.
Ngay sau khi cái chết của La Tú Anh được loan báo, Bình dẫn Kim Tuyết Hoa đến nhà gặp mẹ con Lý Thi Hàm, La Thục Lâm. Thấy gã, cả hai người phụ nữ cùng ồ lên một tiếng, khi nhận ra người kia cũng quen biết Bình và tình cảm dường như rất sâu sắc, họ quay mặt sang nhìn nhau với vẻ chấn động.
Bình không mất công vòng vo mà vào thẳng vấn đề.
– Ta là Phạm Tất Bình, quan chức cấp cao của Liên bang Đông Dương và là người của Tôn Cảnh Nghi. Chủ tịch Tôn sai ta đến quyến rũ hai nàng, ta ra sức từ chối nhưng bị ép buộc không còn lựa chọn nào khác, đành phải nghiến răng thi hành. Ta biết rằng việc ta đã làm thật khủng khiếp với hai nàng, nhưng chuyện cũ đã qua thì hãy cho nó qua đi. Ta đã cầu xin chủ tịch Tôn cho hai nàng rời khỏi Trung Quốc. Nếu các nàng không chịu đi, các đoạn video quay cảnh ta quan hệ với hai nàng một ngày nào đó sẽ được công khai, khi đó hai nàng sẽ chịu nhục nhã không thể sống nổi, danh dự của La gia cũng mất sạch. Các nàng theo ta về Việt Nam, ta đảm bảo danh dự và cuộc sống của nàng, tiền bạc không thiếu thốn gì cả. Trung Quốc sắp sửa đại loạn, ở lại đây không có lợi. Khi tình hình đã được ổn định, nếu các nàng vẫn muốn trở về cố quốc thì ta sẽ đưa hai nàng trở về.
Hai mẹ con liếc nhau, mặt đỏ bừng.
Ai có thể ngờ được cả hai đều say mê một người, hơn nữa chuyện tình dục của họ còn bị ghi lại.
Cái chết của La Tú Anh là hậu quả trực tiếp của mối quan hệ ngang trái này, nếu lộ ra chắc cả hai mẹ con đều tự tử.
Lý Thi Hàm thở dài, nói trong nước mắt:
– Tình thế đến nước này, còn làm được gì nữa? Chúng ta đi.
Bình đến gặp Dương Vĩnh Hy, cũng giải thích đầu đuôi mọi chuyện. Dương Vĩnh Hy sợ mất mật, không mất chút thời gian suy nghĩ nào đã lập tức đồng ý với đề nghị đến Việt Nam của gã. Hai người lại làm tình một trận kịch liệt nữa trước khi Bình đến gặp Tôn Cảnh Nghi.
Tôn Cảnh Nghi cười ha hả:
– Bình đệ, chú khá quá, làm được việc mà không thủ hạ nào của ta làm được.
Bình tủm tỉm cười:
– Đại ca quá khen. Cũng là nhờ sự chỉ đạo quyết liệt của đại ca cả.
– Ta đã nghĩ cách ban thưởng cho tiểu đệ. Tiểu đệ là tỷ phú đô la, tiền bạc không thiếu, thưởng mấy trăm triệu nhân dân tệ chắc không gây được ấn tượng với đệ. Nhưng ta có món quà này, đảm bảo chú sẽ thích.
Tôn Cảnh Nghi đưa cho Bình một quyển album. Bình lật giở ra xem, thấy bên trong toàn là ảnh của các ca sĩ, diễn viên, phát thanh viên truyền hình, vận động viên nổi tiếng của Trung Quốc. Đếm thử có đến một trăm bức ảnh.
Bình cười hỏi:
– Chuyện này là thế nào?
Tôn Cảnh Nghi giải thích:
– Đây là món quà mà Trung Quốc chúng ta dành cho các vị khách nước ngoài, những người lập được các chiến công có giá trị đặc biệt lớn lao với đất nước Trung Quốc. Một trăm cô gái này hoạt động trong nhiều lĩnh vực, đều là tuyệt sắc mỹ nhân, trung thành với lý tưởng của Đảng, sự nghiệp của đất nước.
– Đại ca đã thưởng thức cả một trăm cô này rồi ư?
– Ta vừa mới lên, chưa kịp thưởng lãm toàn bộ. Nhưng từ từ rồi sẽ đủ hết. Chú chọn đi, thích ai ta ban cho người ấy.
– Chọn một trong một trăm người tài sắc vẹn toàn thế này quả là chuyện khó khăn.
– Tiểu Bình, chú đừng có được voi đòi tiên. Ta chỉ ban cho chú một người thôi.
Hai người vỗ tay, cười ha hả.
Bình xem kỹ lại tập album. Trong này có Ngô Giai Ý, đại Hoa Đán số một của điện ảnh Hoa ngữ, nổi tiếng với kỹ năng diễn xuất nhập tâm người khác không ai sánh bằng. Từ Hân Nghiên, Phát thanh viên nổi tiếng của Đài Truyền hình trung ương Trung Quốc CCTV. Các chương trình mà cô dẫn đều có tỷ lệ xem cao hơn trung bình. Hà Hân Nghiên, nữ danh ca trăm năm có một, luôn được mời biểu diễn trong các ngày lễ lớn của Trung Quốc.
Bình nuốt nước bọt. Gã chỉ được chọn một người. Chọn ai cũng thích mà bỏ ai cũng tiếc.
Sau khi xem đi xem lại, Bình chỉ tay vào một bức ảnh, nói:
– Tiểu đệ chấm cô này.
Tôn Cảnh Nghi ồ lên một tiếng:
– Là cô ta? Sở thích của đệ thật khác thường.
– Tiểu đệ đã ngủ với các diễn viên, ca sĩ, người mẫu hàng đầu nên muốn thử các món ăn mới. Nãy giờ tiểu đệ cứ băn khoăn giữa Từ Hân Nghiên và cô gái này, nhưng cuối cùng cảm thấy bị sức mạnh của nàng chinh phục, muốn thử một lần cho biết.
– Được, ta đáp ứng đệ. Ngày mai ta cho địa chỉ để hai người gặp nhau.
Người mà Bình chọn là Tống Ngọc Trân, nữ hoàng đường đua xanh của Trung Quốc kiêm nhà vô địch bộ môn bơi lội thế giới.
Tống Ngọc Trân là thần đồng bơi lội. Năm mười bốn tuổi đã vô địch quốc gia, năm mười sáu tuổi vô địch thế giới. Mười bảy tuổi đoạt Huy chương vàng Olympic, bốn năm sau lại vô địch lần nữa. Hiện đang nắm giữ kỷ lục thế giới đường đua một trăm mét, hai trăm mét, bốn trăm mét và tám trăm mét.
Tống Ngọc Trân cao một mét tám mươi lăm, sải tay dài, vai rất rộng, sức lực cực kỳ phi thường, phần đông nam giới đều không bằng được. Tuy nhiên ông trời cũng ban cho cô vẻ đẹp khả ái, gương mặt thanh tú hấp dẫn, quả là đóa hoa kỳ thú của thể thao Trung Quốc.