Phần 287
Cuộc diễu binh được tiến hành ở Quảng trường lớn nằm giữa giao lộ Norodom và Sihanouk. Các binh đoàn PCP lần lượt diễu hành qua lễ đài nơi có các quan chức cấp cao và đại diện ngoại giao các nước theo dõi. Họ nghĩ rằng họ đang diễu hành để tôn vinh Chan, không ai ngờ rằng người họ đang thực sự tôn vinh lại là Bình.
Đứng trên lễ đài lúc đó ngoài Bình còn có công chúa nay đã trở thành Thủ tướng Chính phủ Campuchia Vichara. Đại sứ Mỹ, Đại sứ Trung Quốc, Đại sứ Nga, Đại sứ Việt Nam tại Campuchia và đại diện cơ quan ngoại giao của nhiều nước xếp hàng ở phía sau với khuôn mặt ngơ ngác, tự hỏi điều gì đang xảy ra.
Sau khi các binh đoàn kết thúc cuộc diễu binh, Chan liền trân trọng mời Bình lên phát biểu.
Bình khoan thai bước lên bục, lấy giấy ra đọc:
‘Kính chào người dân Campuchia…
Kính chào toàn thể thế giới…
Tôi tên là Phạm Tất Bình, Thư ký Liên bang Đông Dương, Đại Nguyên soái, Tổng Tư lệnh các lực lượng vũ trang Campuchia, chủ tịch Đảng Người Campuchia yêu nước PCP.
Ngày hôm nay tôi đứng đây để trân trọng tuyên bố với toàn thể người dân Campuchia và người dân thế giới rằng, tôi đã nhận được sự ủy thác của Quốc vương Norodom Monvivong, của tập thể ban lãnh đạo đảng PCP, của tập thể lực lượng vũ trang Campuchia để lãnh đạo các bạn vượt qua thời kỳ khó khăn và đầy bất trắc hiện nay.
Tôi thề rằng tôi sẽ chiến đấu đến cùng vì tương lai tươi sáng của Campuchia và Liên bang Đông Dương, vì hòa bình của đất nước Campuchia và các nước láng giềng. Tôi cam kết làm việc hết mình để mang lại nền công bằng, hòa hợp dân tộc, dân chủ, phồn vinh và thịnh vượng trên đất nước tươi đẹp của các bạn, đất nước mà tôi đã xem như quê hương thứ hai.
Tôi vui mừng được làm việc trên tinh thần thấu hiểu và hợp tác với tân Thủ tướng Campuchia bà Norodom Vichara, một con người tuyệt vời mà tôi may mắn được nên duyên vợ chồng. Tôi phong Đại tá Chan làm Đại tướng, thay mặt tôi điều hành các lực lượng vũ trang Campuchia.
Tôi ra lệnh chấm dứt ngay lập tức các hoạt động sát hại, trả thù đối với những người thuộc chế độ cũ và bất đồng chính kiến. Tôi tuyên bố thiết lập lại nền dân chủ Campuchia nơi tất cả mọi người đều có quyền bày tỏ quan điểm một cách ôn hòa và xây dựng. Tôi kêu gọi các nước Mỹ, Trung Quốc, Nga, EU, và Việt Nam hỗ trợ chúng tôi trong quá trình tái thiết nền kinh tế.
Tôi chúc cho đất nước Campuchia sớm lành vết thương từ các cuộc xung đột đau đớn vừa qua, tôi chúc cho Quốc vương Norodom Monvivong cùng toàn thể gia đình Hoàng gia sức khỏe và may mắn, tôi chúc cho mỗi người các bạn hạnh phúc và tin tưởng vào sự trường tồn của đất nước Campuchia.
Cảm ơn tất cả các bạn.’
Sau bài phát biểu, Bình nhận được cú điện thoại của Tổng Bí thư Vũ Thế Kỷ.
Bình lên tiếng:
– Kính chào Tổng Bí thư.
Giọng ông Kỷ vẫn bình tĩnh và uy nghiêm như ngày nào:
– Tôi nên xưng hô với anh như thế nào đây?
Bình cười nói:
– Bác việc gì phải khách sáo thế?
– Không khách sáo sao được, tôi đang nói chuyện với Đại Nguyên soái, Tổng Tư lệnh các lực lượng vũ trang Campuchia cơ mà?
– Bác vẫn là cấp trên của cháu. Không biết bác gọi điện hôm nay có việc gì?
– Tôi nghe nói anh muốn cử chuyên gia Việt Nam sang huấn luyện cho binh lính Campuchia, việc đó không thể thực hiện được.
– Tại sao?
– Chuyện đó rõ như ban ngày còn gì? Để tôi nói thẳng, chúng tôi sẽ không huấn luyện kỹ năng chiến đấu cho đội quân có khả năng bắn ngược lại chúng tôi. Campuchia là một quốc gia không đáng tin, và Bình, anh cũng là một người không đáng tin.
– Bác làm cháu buồn đấy. Nếu cháu đề nghị xây dựng hai căn cứ quân sự để Quân đội Nhân dân Việt Nam đóng quân thường trực trên đất Campuchia thì lời đề nghị của cháu có trở nên đáng tin cậy hơn không?
Ông Kỷ dừng lại đôi chút như để suy nghĩ.
– Cậu có thể làm điều đó sao?
– Nếu bác không gửi quá nhiều quân sang thì cháu nghĩ mình có thể thu xếp được.
– Tôi sẽ cử hai sư đoàn sang Campuchia.
– Bốn mươi nghìn quân? Cháu nghĩ đó là một con số hợp lý. Bên phía Campuchia nhất định sẽ không phản đối. Cháu hy vọng các bác sẽ xúc tiến được việc này trước khi cháu sang Lào.
– Sang Lào? Tham vọng của cậu sẽ còn vươn tới đâu nữa đây, ngài Thư ký Liên bang?
– Cháu rất mừng khi thấy mình có thể làm cho bác bất ngờ, ha ha.
Bình mời các sư đoàn Việt Nam sang trú đóng ở Campuchia như một lời cảnh báo gửi tới cho Chan và những kẻ có dã tâm khác trong PCP.
Trong tương lai gã sẽ thường xuyên phải rời khỏi Campuchia, nếu không có lực lượng đủ mạnh trấn áp rất có khả năng Chan sẽ phản bội, khi ấy tình hình sẽ gay to.
Bằng cách cho phép một lực lượng quân đội nước ngoài mạnh nhưng không quá mạnh đóng tại Campuchia, gã sẽ tạo nên thế cân bằng trong đó gã chính là người hưởng lợi nhiều nhất.
Bình đang chơi ván cờ ở quy mô quốc tế với sự tham dự của rất nhiều lực lượng quân sự, mang theo rất nhiều toan tính khác nhau. Mục tiêu của gã là đưa mình lên đỉnh cao quyền lực không chỉ ở Campuchia mà còn ở một quy mô rộng lớn hơn thế rất nhiều.