Phần 281
Người Bình đẫm mồ hôi. Tóc tai của gã lúc này đã trở nên rũ rượi, ánh mắt hoang dại như một con thú.
Gã là một kẻ tồi tệ, vào lúc này sự tồi tệ được quyền lực và hoàn cảnh nâng đỡ nên càng trở nên thú tính.
Gã giống như quỷ Satan, bản chất tuy xấu xa nhưng lại khoác lên gương mặt thần thánh của Tổng lãnh thiên thần Lucifer, vị thần đẹp nhất trong tất cả các vị thần. Thêm vào đó cử chỉ của gã thanh thoát và sang trọng, khiến cho hành động của gã cho dù đê tiện đến đâu đi nữa thì vẫn có sức hút trong mắt các cô gái.
Gã đứng dậy, vẫn trong bộ dạng trần truồng, con chim khổng lồ lủng lẳng vươn ra từ cái bẹn đen sì, lắc lư theo mỗi bước chân đầy uy lực, tiến về phía công nương Chanthavy. Công nương Chanthavy đang mang thai đứa con đầu lòng. Lúc này cái thai đã được sáu tháng, chỉ còn đúng ba tháng nữa là hạ sinh. Bụng công nương phình ra to tướng. Gã liếc nhìn bụng cô, gằn giọng:
– Công nương Chanthavy. Phiền cô cởi quần áo ra.
Công nương Chanthary theo bản năng người mẹ, bất giác lùi lại. Cô muốn bảo vệ đứa con trong bụng không để tên khốn trước mặt làm hại. Bình bước lên, tiến sát người cô, hai tay cứng rắn đặt lên vai để giữ cô lại.
Công chúa Norodom Vichara là con gái cả của vua Monvivong khi đó cảm thấy bất nhẫn quá đỗi, liền tiến lên một bước, bảo:
– Chanthary đang mang thai. Lúc này mà quan hệ trai gái thì thai nhi hỏng mất.
Thật bất ngờ khi câu ấy được nói bằng thứ tiếng Việt cực kỳ chuẩn mực. Hóa ra công chúa Vichara đã từng có thời gian bốn năm lưu học tại Việt Nam nên rất giỏi tiếng Việt. Bình liếm mép, đáp lại:
– Tôi xin cam đoan rằng tôi sẽ không làm hư cái thai của công nương.
– Điều đó thật khó tin. Thưa ngài Thư ký Liên bang, nếu ngài muốn thì tôi xin được thỏa mãn nhu cầu của ngài.
– Công chúa Vichara, ai rồi cũng có phần, ngay cả cô nữa. Xin đừng vội vàng.
Công chúa Vichara là người rất kiên cường và dũng cảm, tuy chỉ đứng đến ngực của Bình mà không hề tỏ ra yếu thế chút nào. Cô đứng xen giữa Bình và công nương Chanthavy khi đó đã bật khóc.
– Ngài Thư ký, ngài có còn là con người nữa hay không? Lương tâm của ngài đâu rồi?
Bình nhìn công chúa, trong ánh mắt hiện lên vẻ thán phục nhưng đồng thời cũng tràn đầy vẻ thèm khát.
Gã đặc biệt thích các cô gái can đảm và hiểu biết. Công chúa Vichara là trưởng nữ của Vua Monvivong với Hoàng hậu Achariya, từ lâu đã được xem như thư ký không chính thức của nhà vua. Cô thường xuyên tháp tùng vua cha đi thăm thú địa phương, thay mặt vua cha tiếp đón các phái đoàn nước ngoài. Cô xử lý mọi việc với sự chỉnh chu và chuyên nghiệp khiến ngay cả các quan chức chính phủ cũng phải nể phục.
Chồng của công chúa Norodom là thứ trưởng ngoại giao của Campuchia, nghe nói nếu không có biến cố gì thì sẽ sớm lên chức bộ trưởng. Nhưng thời buổi loạn lạc, con đường quan lộ của người này đã bị cắt đứt.
Bình xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt công chúa Norodom:
– Vichara, lúc đầu anh nhìn em không thuận mắt, nhưng càng lúc em càng đẹp hơn trong mắt anh. Đôi mắt của em ngời sáng như tâm hồn của em vậy. Anh cho em một cơ hội để cứu Chanthary. Nếu em có thể khiến anh xuất tinh trong vòng một giờ đồng hồ thì anh sẽ không làm tình với Chanthary nữa.
Vichara nghe vậy, ngượng đỏ cả mặt.
Cho dù cô dũng cảm đến đâu thì cũng là con gái chưa qua tuổi ba mươi, mỗi lần nghe đến chuyện nam nữ lại e thẹn, huống chi tên này lại yêu cầu cô thỏa mãn cho gã trong vòng một giờ đồng hồ.
– Thế nào Vichara? Em có đồng ý hay không?
Vichara ngẩng đầu lên nói với vẻ kiên quyết:
– Tôi đồng ý, nhưng ngài phải giữ lời.
– Ta thề trên tính mạng của tất cả các người thân của ta rằng ta nhất định sẽ giữ lời.
Công chúa Vichara từ từ khuỵu chân xuống. Sắc mặt cô đỏ bừng như người say, toàn thân run bắn. Đôi môi như cánh hoa đào hơi hé, phô ra hàm răng trắng như sứ, đều như hạt na.
– Mút chim cho anh đi.
Công chúa Vichara biết rằng số phận của mình đã được định đoạt, lúc này không thể tính toán gì được nữa, chỉ biết há mồm to hết cỡ, nuốt con chim của tên ngoại bang vào trong mồm.
Bình ngửa đầu, rên lên một tiếng đầy khoái cảm.
Công chúa Vichara mút chim cho Bình, trong đầu canh cánh nỗi lo về thời hạn sắp hết, lúc ấy bất chấp danh dự bị tổn hại, bất chấp tị hiềm nam nữ, bất chấp nỗi sợ con chim của gã bẩn thỉu, bất chấp mùi vị nồng đậm tỏa ra từ bẹn gã, nhắm mắt nhắm mũi dùng lưỡi và miệng tích cực cọ xát để thúc con chim của Bình xuất tinh.
Mười phút, rồi hai mươi phút trôi qua mà chim Bình vẫn trơ trơ. Công chúa Vichara sốt ruột quá chừng, liền nói với các thành viên nữ còn lại trong nhà.
– Cứu người như cứu hỏa. Mẹ, chị Charaya, em Rattana Devi, lúc này không phải là lúc để xấu hổ. Phiền ba người lại đây. Chúng ta chỉ còn bốn mươi phút nữa để làm ngài Thư ký xuất tinh. Mọi người mau cởi quần áo ra đi.
Hoàng hậu Achariya từ nãy đến giờ vẫn đang cởi truồng, khi ấy được con gái gọi, vui vẻ tiến đến. Bà vẫn còn thèm con chim khổng lồ kia, bây giờ danh chính ngôn thuận được mút mát nó thì còn gì bằng? Chị dâu của Vichara là Charaya, em gái của cô là Rattana Devi cùng nhau cởi hết quần áo, để lộ cơ thể phụ nữ đầy đặn và phồn thực. Bướm của cả hai người đều ướt sũng từ lúc nào.
Công chúa Vichara phân phó:
– Em Rattana Devi, em còn trẻ nhất, âm đạo còn khít, hãy ngồi lên con chim ngài thư ký để nó sớm kiệt sức. Mẹ và chị Charaya, hãy chia sang hai bên, cầm tay ngài thư ký xoa bóp đôi vú to lớn của hai người để ngài được tận hưởng bộ ngực kỳ diệu của phụ nữ Campuchia chúng ta. Còn con, bướm của con có mùi thơm tự nhiên, càng chảy nhiều nước mùi thơm càng đậm. Con sẽ ngồi lên mặt ngài để ngài biết cái lồn của gái Campuchia là đặc sản không đâu sánh được.
Mới nghe đến đây Bình đã rủn cả người vì sung sướng và phấn khích. Hóa ra lồn của công chúa Vichara lại kỳ diệu đến thế. Lần này nhất định gã phải liếm cho kiệt nước nhờn của cô mới được.