Phần 275: NƯỚC ĐI THIÊN TÀI CỦA TRUNG QUỐC
Bình địt Minh Châu ngày càng mạnh làm cô lăn lộn trên sàn nhà, phát ra những tiếng rên rỉ đầy xúc cảm.
Cùng lúc ấy các Nữ Trinh bắt đầu không kìm được cảm xúc của mình. Các nàng uốn éo như những cây hoa trong gió, nước nhờn chảy nhoe nhoét từ lồn xuống đùi non, mắt không nhìn thẳng được nữa mà cứ dán vào cuộc làm tình giữa Bình và Minh Châu. Các nàng đều muốn là người tiếp theo được Giáo chủ đoái hoài.
Người duy nhất vẫn kiên định không dao động là Thiếu tướng Dương Đan Thanh. Cô nhìn cấp dưới với ánh mắt nghiêm khắc, liên tục cảnh báo:
– Thẳng người lên. Giữ nguyên vị trí.
Các Nữ Trinh cố gắng đứng yên nhưng tâm phiền trí loạn, đứng không nổi.
Bình giơ tay ra, bảo:
– Hôm nay kiểm tra thế được rồi. Ta cho các em nghỉ. Ai muốn làm tình với Giáo chủ thì bước lên.
Các nàng lập tức ùa lên như bầy ong vỡ tổ. Hai mươi chín cô gái vây chặt lấy Bình, người thì hôn gã, người thì áp ngực lên người gã, người thì cầm tay gã nhét vào bướm vào vú của mình. Những cái miệng phả hơi thở thơm tho nồng nàn vào mặt gã, những đôi môi xinh tươi thơm lên mặt, lên người gã không để lại một khoảng trống nào.
Một cô hỏi:
– Chị Đan Thanh ơi, có phải nếu mình ngồi lên bụng giáo chủ thì sẽ rất sướng phải không ạ?
Đan Thanh đáp:
– Đúng vậy.
– Nhưng mà thế chắc đau lắm chị nhỉ?
– Nếu em quen rồi thì không đau chút nào. Để chị dạy các em nhé.
Nói rồi, Đan Thanh ngồi lên bụng Bình, tay cầm chim gã nhét vào bướm mình, bắt đầu tư thế cưỡi ngựa.
Lúc nãy cô phải bảo trì sự chuyên nghiệp của một người lính, chứ bây giờ cô hoàn toàn thả lỏng. Cô đặt hai tay lên đầu, tự vày vò tóc mình. Hai mắt cô nhắm nghiền, miệng rên rỉ cuồng nhiệt.
– Sướng lắm các em ơi, sướng muốn chết ấy.
Các Nữ Trinh biết rằng câu ấy là sự thật, vì họ chưa từng thấy Đan Thanh đại danh đỉnh đỉnh mất thể diện như thế này bao giờ. Cô nào còn giống nữ thiếu tướng quyền uy ngất trời mà giống hệt như con điếm đang chiều khách. Cô nhún nhảy một cách điên dại trên người Bình, mỗi lần nhún đều lút đến tận cán. Mông cô liên tục đập vào bụng gã phát ra các tiếng bẹt, bẹt, bẹt.
Cô cưỡi Bình mười phút, xuất tinh một lần mới nhường cho người khác.
Các cô khác dẫu có muốn cũng không thể cưỡi Bình như Đan Thanh. Các cô hãy còn trinh nên âm đạo rất yếu và nhạy cảm.
Bình chuyển từ địa vị Giáo chủ cao cao tại thượng sang vị trí của một người đàn ông may mắn có dàn người tình toàn các mỹ nhân đang chờ được thỏa mãn. Gã lần lượt địt từng em, phá trinh từng cái lồn một.
Các Nữ Trinh đều cao lớn và có sức khỏe hơn người nên rất dai sức. Cho dù là lần đầu tiên thì các em vẫn làm quen rất nhanh và sau đó bước vào giai đoạn hưởng thụ.
Ba mươi em Nữ Trinh cộng thêm chỉ huy Đan Thanh làm tình với Bình suốt hai ngày hai đêm, mãi cho đến khi Kim Tuyết Hoa đến tận nơi giải cứu thì Bình mới thoát ra khỏi đám nhền nhện.
Cùng thời điểm ấy Trung Quốc cuối cùng đã thực hiện hành động quân sự ở Thái Lan.
La Tú Anh học theo cách làm của quân Nga khi xâm chiếm bán đảo Crimea năm 2014 từ Ukraine, đầu tiên ngấm ngầm thúc đẩy cộng đồng Hoa kiều công khai biểu tình phản đối các chính sách kinh tế của chính phủ Thái. Quân đội Thái Lan được Mỹ bật đèn xanh, liền cho cảnh sát manh tay đàn áp dẫn đến cái chết của ba mươi người Thái gốc Hoa. La Tú Anh liền lấy cớ bảo vệ cho dân gốc Hoa, cho quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc PLA chiếm mười tỉnh phía Đông sát biên giới với Lào và Campuchia là nơi tập trung nhiều sắc dân thiểu số bất mãn với chính phủ và có cộng đồng Hoa kiều đông đảo.
Cùng thời điểm ấy, PLA qua ngả Campuchia bơm vũ khí ồ ạt cho quân ly khai ở miền Nam tăng cường các hoạt động quân sự khiến quân đội Thái Lan phải dốc toàn lực ra đối phó. Thái Lan lâm vào cảnh chia ba. Miền Đông thuộc về Trung Quốc, miền Nam thuộc về quân ly khai, quân chính phủ giữ được thủ đô Bangkok và khu vực Tây Bắc kéo dài xuống vịnh Thái Lan.
Sự kiện này ngay lập tức làm chấn động cộng đồng quốc tế. Các chuyên gia sửng sốt trước hành động mà theo họ là quá đỗi ngớ ngẩn và phiêu lưu của Trung Quốc. Họ đặt câu hỏi tại sao Trung Quốc lại chọn tấn công Thái Lan là một quốc gia ở xa, không có chung đường biên giới với Trung Quốc và để nhằm mục đích gì?
Mọi chuyện chỉ vỡ lẽ khi Trung Quốc đạt được thỏa thuận với Hoàng gia Thái Lan ngay trong ngày thứ ba của chiến dịch quân sự. Theo đó, nhà vua Thái Lan Rama XI công khai xin lỗi Trung Quốc vì các hành động thiếu kiềm chế khiến ba mươi người gốc Hoa thiệt mạng, chấp nhận cho PLA tiếp tục đồn trú ở các vị trí hiện tại cho đến khi tình hình được cải thiện, chấp nhận cho Trung Quốc mở quân cảng trên vịnh Thái Lan, không tiến hành hoặc kêu gọi tiến hành các hoạt động quân sự nhằm vào PLA đồn trú trên lãnh thổ Thái Lan. Đổi lại chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa sẽ đảm bảo sự tồn tại và quyền lực của Hoàng gia Thái Lan, cam kết không tấn công vào Bangkok và ngừng tiếp tế vũ khí cho phiến quân Hồi giáo ly khai.
Hiệp ước này đã mở đường cho Trung Quốc kiểm soát thành công miền Đông Thái Lan, bao gồm cả cao nguyên Khorat là một trong hai vựa lúa chính của Thái. Các căn cứ quân sự mới được thiết lập ở Thái Lan cũng giúp nước này kiểm soát được cả Campuchia và Lào trên thực tế.
Trung Quốc đưa một triệu đàn ông dưới năm mươi tuổi sang Thái Lan, bắt đầu quá trình đồng hóa các khu vực chiếm đóng.
Vậy là chỉ thông qua một chiến dịch quân sự kéo dài đúng một tuần, Trung Quốc kiểm soát được hầu như toàn bộ bán đảo Đông Dương, tạo thành bàn đạp giúp hải quân PLA tiến ra Ấn Độ Dương tranh bá với Mỹ trên phạm vi toàn cầu. Những người từng chê cười Trung Quốc nay phải thay đổi quan điểm và thừa nhận đây là một nước đi thiên tài của các nhà lãnh đạo quân sự nước này.