Phần 27: BẮT BÀ THẢO XƯNG EM
Bà Thảo nói:
– Mọi người có mặt ở đây cả rồi, tốt lắm.
Vân Anh kiếm một cái ghế, ngồi chếch sang bên trái. Lan béo vẫn đứng im như pho tượng, trong khi bà Xuân chắp tay đứng ở góc nhà, mặt cúi gằm xuống, thỉnh thoảng lại lén liếc nhìn Bình.
Bình biết điều đó nhưng không nhìn lại.
Bàn tay nó vẫn mơn trớn cổ của bà Thảo nãy giờ.
Bà Thảo đã thèm nó từ đêm qua, lúc ngủ cũng mơ về nó, trong người bứt rứt khó chịu. Bây giờ ngồi ngay cạnh, mũi ngửi mùi đàn ông của nó, cổ thì bị bàn tay thần diệu của nó mân mê, toàn thân nổi da gà không sao chịu nổi.
Bà muốn giữ hình ảnh thượng lưu quý phái, nhưng cố được một lúc chứ không cố được mãi.
Bà đứng dậy, bảo:
– Bình, theo cô vào đây, có việc muốn nói với cháu trước.
Bình nhoẻn cười, theo chân bà Thảo vào phòng ngủ.
Bà Thảo nhìn nó, bảo:
– Đóng cửa lại đi.
Bình đẩy cánh cửa, nhưng cố tình không dùng lực đủ mạnh nên cánh cửa không sập lại mà chỉ khép hờ.
Bà Thảo đang căng thẳng, không để ý được chi tiết ấy.
Bình bước nhanh tới, nhấc bổng bà Thảo lên, ném xuống giường. Đoạn cởi hết quần áo, để lộ con cặc to như cái cột đình, dáng cong cong như thanh kiếm Katana.
Nó ấn bà xuống giường, nhét chim vào mồm.
Lần này nó thô bạo hơn trước rất nhiều. Bà Thảo trong cơn say tình, vẫn đón nhận nhiệt tình.
Bà cầm chim nó, mút lấy mút để. Tiếng mút vọng ra cả phòng ngoài.
Bình nhìn bà Thảo với ánh mắt bề trên.
Bà Thảo buông chim nó ra, nằm xuống giường, ra lệnh:
– Cháu mút cho cô đi.
Bình đặt tay lên núm vú của bà, vừa mân mê vừa nói:
– Cô gọi cháu là anh đi, cháu chiều cô.
– Không được.
Bình không tranh cãi, nó chỉ dùng miệng mút tí của bà, bà Thảo lăn lộn khắp giường, vừa lăn vừa thở hồng hộc, hai tay cố bẩy đầu của nó ra nhưng lực yếu quá, không làm được.
– Em có sướng không?
– Có… có.
– Em thích được anh mút bướm cho không?
– Có.
– Em nói đi.
– Mút mau đi, đừng làm trò nữa.
– Em bảo anh ơi, anh mút cho em đi.
Bà Thảo nói lạc cả giọng:
– Anh ơi, anh mút cho em đi.
– Nói to nữa lên, anh không nghe thấy.
Bà Thảo lặp lại câu nói lần nữa. Câu này những người bên ngoài đều nghe thấy hết.
Vân Anh vuốt tóc, mặt đỏ bừng. Lan béo định vào đóng cửa phòng lại mà không dám. Bà Xuân thì lấy chổi ra quét nhà, quét mãi không được hạt bụi nào.
Bình hài lòng cực độ, đây là lần đầu tiên bà Thảo gọi nó là anh, xưng em. Chuyện đó cũng là điều tất nhiên. Đã ở vị thế của người được người khác thỏa mãn cho rồi thì làm sao ra dáng đàn chị, đàn cô mãi được?
Nó xoay người bà Thảo lại để thực hiện tư thế 69.
Lồn của bà Thảo không trắng như Vân Anh mà thâm đen, lông rất nhiều. Những sợi lông cong veo, xoắn tít, rậm rạp như rừng.
Bình dùng tay gạt đám lông ra, chọc lưỡi vào lồn bà.
Bà Thảo là người sạch sẽ nên tắm rửa rất kỹ. Lồn bà chẳng những không có mùi khăm khẳm mà còn thơm mùi nước hoa, hẳn lúc nãy bà đã xịt vào đó để quyến rũ Bình. Bình thích mùi nước hoa này, tâm trạng rất thoải mái.
Lưỡi của Bình chọc sâu vào bên trong, bà Thảo như bị điện giật, không thể tiếp tục mút cho nó nữa mà nằm quay đơ ra để hưởng thụ.
Nước nhờn từ lồn bà tiết ra ngày càng nhiều, Bình nếm thấy có vị lờ lợ.
Được một lúc, chân tay bà Thảo co quắp. Bà đã đạt cực khoái rồi, kết quả lần này không khá hơn hôm trước là bao.
Trước mặt Bình, bà Thảo giống như bị điểm huyệt, luôn đầu hàng một cách dễ dàng.
Bình ngồi dậy, kéo hông bà Thảo lại gần, đút chim của nó vào bên trong.
Âm đạo của bà Thảo ướt sũng, trơn tuột, mặc dù chim Bình to nhưng vẫn lọt vào được.
Nó không để cho bà Thảo nghỉ ngơi mà đã bắt bà vào ngay cuộc mới. Hông của nó lắc nhịp nhàng theo chiều dọc. Bà Thảo nhanh chóng bị kích thích trở lại. Từ cổ họng bà tiếng rên ư ử quen thuộc lại phát ra, càng lúc càng to hơn.
– Em thích không?
– Em thích.
– Em muốn anh làm mạnh hơn không?
– Có.
– Vậy em nói đi.
– Anh địt em mạnh nữa đi.
Bà Thảo nói câu đó ba lần, câu sau âm lượng to hơn câu trước.
Bình thỏa chí, lấy sức địt tung người bà.
Tiếng hét của bà Thảo vang vọng khắp nhà.