Phần 233: TÌNH YÊU CỦA NGỌC BABY
Trên đường về, Bình cứ hướng mắt ra cửa sổ, từ đầu đến cuối không nói câu gì, điều này khiến Ngọc Baby hết sức tức giận.
Cô nói với vẻ hờn dỗi:
– Đúng là đàn ông ai cũng giống nhau. Chơi xong rồi là coi như người ta không tồn tại nữa.
Bình bật cười:
– Em sao vậy? Giữa chúng ta chỉ là mối quan hệ công việc. Anh sẽ trả đủ tiền cho em kia mà. Hôm nay anh sẽ đưa cho em một trăm nghìn đô la, vì em đã phục vụ cùng lúc cả hai người và điều này không có trong thỏa thuận. Em đã làm rất tốt, anh có lời khen.
– Bây giờ em sẽ làm gì?
– Em về khách sạn nghỉ ngơi vài ngày, lúc nào cũng trong trạng thái sẵn sàng nếu lão Tôn cho gọi.
– Anh không có nhu cầu với em sao?
Ngọc Baby ngả đầu vào ngực Bình, dáng vẻ rất dễ thương.
Cô ngẩng đầu lên, nói:
– Nếu anh sợ tốn tiền thì đừng ngại, chỉ cần anh trả tiền khách sạn và tiền ăn uống, các chi phí khác coi như em tặng anh. Em chưa đối xử với ai tốt như vậy đâu.
Bình vuốt tóc cô, ngắm nhìn gương mặt thiên thần vạn người có một, trong lòng xao xuyến, nhưng rồi ngay lập tức lại nhớ đến cảnh Tôn Cảnh Nghi nhét con chim của hắn vào miệng cô, xuất tinh bừa bãi trên cơ thể cô, bao nhiêu cảm xúc mất hết.
Gã thở dài:
– Em không nên quan hệ tình dục nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe. Hãy cố tập trung vào việc hoàn thành nhiệm vụ.
Ngọc Baby hiểu ra, cúi đầu xuống, thì thào:
– Nếu anh chịu nuôi em như nuôi chị Kim Tuyết Hoa thì em sẽ bỏ tất cả mọi thứ để đến với anh, em sẽ không đi khách nữa. Em sẽ làm một cô nhân tình nhỏ bé và ngoan ngoãn của anh. Em sẽ hầu hạ anh như vua chúa.
Bình bỗng thấy cảm động.
Cô ta đúng là gái điếm, nhưng ngày xưa Kim Tuyết Hoa cũng là gái điếm. Sau khi thu nhận về một thời gian, thấy Kim Tuyết Hoa trung thành, Bình từ từ phát sinh tình cảm, cuối cùng thực sự yêu thương.
Chỉ có điều tình hình của Ngọc Baby rất khác Kim Tuyết Hoa ngày xưa.
Vào lúc này Bình đã có quá nhiều nhân tình, thêm một Ngọc Baby cũng chẳng thay đổi được điều gì, trong khi gã lại rất cần một con điếm đẹp và có danh tiếng. Gã đã nhìn thấy trước trong tương lai mình sẽ phải dẫn Ngọc Baby đi mua chuộc tình cảm của các quan chức và những người có quyền lực ở nhiều nước.
Ngọc Baby giữ nguyên công việc hiện nay sẽ mang lại lợi ích lớn nhất cho Bình.
Bình nói một cách lạnh nhạt:
– Anh quản từng này vợ khó lắm rồi, không dung nạp được thêm.
Ngọc Baby nghe giọng gã, hiểu rằng chuyện này không thể thay đổi được. Cô uể oải ngồi dậy, nhìn ra đường phố.
Một giọt nước mắt như viên ngọc nhỏ lăn xuống gò má hồng hào đẹp đẽ của cô.
Hoàn lương khó vậy sao? Ngay cả khi cô đã quyết chí, cuộc đời này cũng không cho cô làm lại.
Bình biết Ngọc Baby đang khóc, trong lòng hơi chua xót. Gã là người tàn nhẫn nhưng lại không tàn nhẫn với phụ nữ. Gã thích được chiều chuộng và che chở cho họ. Lần này tình thế bắt buộc, không thể mềm lòng được, vì vậy mà đã gây nên một vết thương trong lòng gã.
Ngọc Baby chỉ khóc một tí thôi, về đến khách sạn lại bày ra gương mặt vui vẻ thản nhiên. Cô chơi thân với Trâm Bảo Anh vì cả hai đều là idol nổi tiếng, đều là diễn viên, hai chị em lập tức cuốn vào một góc thủ thỉ. Lâm Bảo Châu biết cô đi khách, khinh cô là gái điếm, không thèm nhìn đến dù chỉ một lần.
Ngày hôm sau Bình dẫn Vương Giai Vệ và Triệu Nhã Tịnh đến chào Tôn Cảnh Nghi. Hai người phụ nữ này trước nay chưa từng nghĩ sẽ có lần được nói chuyện riêng với một quan chức cấp cao như vậy, vừa mừng vừa sợ, miệng lưỡi cứ líu cả lại.
Bình phải nói thay:
– Bà chủ Vương có thằng cháu tên là Lưu Thiên Kỳ, tuổi trẻ ít học, không biết trời cao đất dày là gì dám xúc phạm Tôn ca. Bây giờ nó đã ăn năn hối cải, mong Tôn ca mở lòng từ bi cho nó được làm lại cuộc đời thì nó và gia đình đội ơn Tôn ca lắm.
Tôn Cảnh Nghi phẩy tay, nói:
– Chuyện nhỏ. Chiều nay nó sẽ được tự do.
Vương Giai Vệ và Triệu Nhã Tinh cùng rúng động.
Thật không ngờ quan hệ giữa Bình và Tôn Cảnh Nghi lại thân thiết đến thế, xưng huynh gọi đệ như người nhà. Hơn nữa Bình nói gì họ Tôn cũng nghe.
Bình cười cười, lại nói tiếp:
– Em đang mời bà chủ Vương mở nhà máy bán dẫn ở Việt Nam. Công nghệ của bà chủ Vương đã cũ, chỉ là 10 nm, trong khi Huawei và SMIC đã sản xuất được chíp 5 nm. Thiết tưởng việc mở nhà máy chẳng thể ảnh hưởng gì đến an ninh quốc gia Trung Quốc, chuyện này xin nhờ Tôn ca giúp đỡ.
– Chuyện nhỏ. Ta cho phép mở.
– Đa tạ Tôn ca. Công ty của cô Triệu Nhã Tinh đang gặp khó khăn, muốn chuyển từ điện than sang năng lượng mặt trời. Ý của cô Triệu là sẽ mua công ty điện hạt nhân Quảng Châu, chắc việc này không có gì khó chứ ạ?
– Có khó khăn gì đâu? Miễn đủ tiền là mua được thôi mà.
– Ha ha, tạ ơn Tôn ca.
Cứ thế, những chuyện trước đây tưởng không thể giải quyết được, bây giờ cứ thông qua vèo vèo như trò đùa.