Phần 219: CHINH PHỤC NỮ TIẾP VIÊN TRƯỞNG BÙI HẠ CÚC
Bùi Hạ Cúc nằm im một chỗ, run lẩy bẩy, trong khi những người phụ nữ của Bình gọi tên cô, cổ vũ cô đừng sợ.
Cô tự biết mình không thể nào chống cự được. Cô đang ở trên một chiếc máy bay di chuyển rất nhanh với vận tốc hơn chín trăm cây số trên giờ, ở độ cao mười một nghìn mét so với mặt nước biển, hoàn toàn tách biệt với xã hội văn minh, nằm sát cạnh cô là Bình, khỏe mạnh hơn cô rất nhiều, và xung quanh là những người phụ nữ cuồng tín, trung thành với gã.
Họ cũng đang trần truồng như cô, nhưng chẳng ai tỏ ra ngượng ngùng như lẽ ra phải vậy. Tại sao lại thế? Họ có còn là phụ nữ không? Vì đâu mà họ lại có thể thản nhiên phơi bày cơ thể trước đám đông một cách tự tin như vậy? Phải chăng vì họ đều là người của Bình và họ tin chắc rằng Bình sẽ luôn ở bên cạnh họ, che chở cho họ dù cơ thể của họ xinh đẹp hay xấu xí, trẻ trung hay già nua?
Bình đặt tay lên vai cô. Cô không chịu quay lại. Gã cũng không tìm cách cưỡng ép cô, mà chỉ ôm sát cô từ phía sau, bàn tay vòng ra phía trước mân mê bầu vú cứng ngắc của cô, tay còn lại nhét con chim kinh khủng của gã vào trong bướm cô.
Cô ngạc nhiên khi nhận ra bướm mình đầy nước. Điều này không thể tin nổi. Rõ ràng cô sợ hãi đến thế cơ mà? Tại sao thâm tâm cô muốn bỏ chạy mà cơ thể cô lại hợp tác với gã? Phải chăng vì thâm tâm cô là lý trí và đạo đức còn cơ thể cô là dục vọng mang tính bản năng?
Bùi Hạ Cúc khóc nức lên. Trong đầu cô nghĩ về người chồng sắp cưới. Anh ta là cơ trưởng, đẹp trai, tài năng và cực kỳ vui tính. Cúc đã từng nghĩ rằng mình không thể yêu ai hơn anh ta, vậy mà giờ đây cô lại đang khao khát một người đàn ông khác, điều đó khiến cho cô cảm thấy tội lỗi.
Con chim của Bình chui vào trong người Hạ Cúc. Cô nhăn mặt, cố gắng lên án hành động rõ ràng mang tính cưỡng hiếp này, nhưng thay vì phẫn nộ và tủi nhục cô lại cảm thấy ngây ngất và sung sướng. Cô xấu hổ nhận ra rằng cô đã bị Bình chinh phục. Cô đã bị một con đực mạnh hơn chồng chưa cưới của cô nhiều lần chinh phục một cách tuyệt đối và toàn diện.
Phụ nữ là một giống loài yếu đuối, họ sinh ra là để bị chinh phục và Hạ Cúc cũng không phải là ngoại lệ. Lịch sử là một quá trình lặp đi lặp lại trong đó những người đàn ông mạnh nhất sẽ sở hữu những người phụ nữ đẹp nhất. Điều đó thật bất công nhưng là lẽ tất nhiên của cuộc sống. Bình là người đàn ông mạnh nhất mà Hạ Cúc đã từng gặp trong đời, và khi gã đã chọn cô thì cô có chạy đằng trời. Nếu cô biết điều gì sẽ xảy ra trên chuyến bay này thì chắc hẳn cô đã từ chối lời mời làm việc của Bình, cho dù gã trả lương cho cô nhiều gấp ba lần số tiền mà Vietnam Airline đã trả cho cô. Nhưng thật đáng tiếc trên đời không có chữ nếu.
Bùi Hạ Cúc còn đang mê man thì tiếng cơ trưởng vang lên:
– Máy bay sắp vào vùng nhiễu động, đề nghị quý khách lập tức trở về ghế ngồi và thắt dây an toàn.
Bình ra lệnh cho các cô nhân tình của gã làm theo lời yêu cầu của cơ trưởng, trong khi bản thân gã vẫn cứ nằm yên trên sàn nhà, chim dập Hạ Cúc càng mạnh hơn.
Hạ Cúc thì thào:
– Máy bay sẽ xóc lắm, chúng ta cần phải về chỗ ngồi.
Bình cười đáp:
– Càng xóc càng tốt, anh sẽ cho em một trải nghiệm không bao giờ quên.
Chiếc máy bay đột ngột rơi xuống như một cái lá khiến tất cả mọi người cùng rú lên kinh sợ. Cú rơi ấy vào khoảng năm chục mét, cơ thể của Bình và Bùi Hạ Cúc cùng lơ lửng trong không trung như những vật thể không trọng lượng trong khoảng vài giây đồng hồ trước khi máy bay lấy lại được thăng bằng. Hai người rơi bịch xuống sàn máy bay, nhưng Bình đã dùng cơ thể của mình đỡ lấy Bùi Hạ Cúc khiến cô hầu như không đau đớn gì.
Trong cơn hoảng loạn, Bùi Hạ Cúc bất giác ôm siết lấy cơ thể Bình, mặt gục vào ngực gã, tìm kiếm sự che chở từ chính người đã gây nên tình cảnh bối rối của mình vào lúc này. Cô quên béng mất rằng nếu gã cho cô về ghế ngồi và thắt dây an toàn thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra, cô chỉ nhớ được gã đã dùng tấm thân cường tráng của mình che đỡ cho cô, hơi ấm từ cơ thể gã tựa như đang truyền năng lượng và lòng dũng cảm cho cô. Từ đó mà cô bỗng sinh ra lòng cảm kích và sự xúc động. Điều này thật vô lý nhưng lại là thực tế đang xảy ra.
Trong suốt quá trình máy bay rơi xuống rồi bật lên và cả đoạn đường xóc như ổ gà sau đó, con chim của Bình vẫn cắm sâu vào trong lồn của Bùi Hạ Cúc. Đầu chim đâm xiên xẹo trong lồn cô khiến cô như muốn phát điên. Cô có cảm giác chỉ thiếu chút nữa thôi thì con chim ấy đã chọc thủng âm đạo của cô. Cảm giác ấy thật đau đớn nhưng đồng thời nó cũng gây ra khoái cảm miên man rất khó tả. Khi chiếc máy bay cuối cùng cũng vượt qua được luồng không khí nhiễu động, mọi người quay đầu lại đã thấy nữ tiếp viên trưởng Bùi Hạ Cúc và chủ tịch Phạm Tất Bình đang ôm nhau say đắm như đôi tình nhân. Bình đang làm tình với cô một cách nhịp nhàng, và Cúc đang phối hợp với gã chứ không còn chịu đựng một cách miễn cưỡng như trước nữa.
Tất cả đều biết rằng thế là Bùi Hạ Cúc đã bị chinh phục rồi. Thêm một cô gái nữa đã bị Bình khống chế. Họ không làm phiền đôi tình nhân vừa yêu mà cứ ngồi yên tại chỗ, tạo không gian cho Bình và Hạ Cúc được thoải mái yêu nhau.
Bùi Hạ Cúc cao một mét bảy mươi hai, chân dài miên man, đương nhiên sức khỏe cũng rất tốt, khả năng làm tình cực kỳ dẻo dai. Cô có thể quan hệ cả tiếng mà không ra. Cô ngồi lên người Bình, để con chim của gã cắm thẳng vào bụng cô theo hướng từ dưới lên trên như bàn chông, rồi cứ thế ra sức nhún nhảy rất lâu, niềm khoái cảm dâng dần lên khiến cô mê muội.