Phần 213: LÀM TÌNH VỚI AIKO
Chiếc xe máy của Bình phóng rất nhanh, chưa đầy một tiếng đã đến nơi.
Gã đến cầu kính Rồng Mây là địa điểm du lịch nổi tiếng của Sapa. Bình thường cầu kính không mở về đêm, nhưng đêm nay là đêm đặc biệt.
Bình đã thuê lại khu vực cầu kính này phục vụ riêng cho cuộc chiêu đãi công chúa Aiko. Các nhân viên của Thiên Phát đã được bố trí ở khắp nơi, nắm quyền điều khiển thang máy đưa hai người lên cao.
Cầu kính đặc biệt cao, gió đêm thổi lồng lộng. Bên trên là sao trời, bên dưới là bóng tối mênh mông.
Bình dắt tay công chúa đến giữa cầu kính. Gã ôm cô từ đằng sau, đếm bằng tiếng Anh: “One, two, three.”
Tiếng số ba vừa dứt, cả khu rừng tối đen bên dưới bỗng bừng sáng. Những bóng đèn điện đủ màu đã được chăng khắp nơi đồng loạt sáng lên rực rỡ kèm theo tiếng nhạc du dương và làn khói sương mờ ảo phun trắng cả khu rừng, khiến khu rừng nhạt nhòa buồn tẻ bên dưới trông tựa như tiên cảnh.
Công chúa Aiko sững sờ, cô chưa bao giờ được chứng kiến điều gì phi thường hơn thế.
Cô biết rằng để làm được điều này cần rất nhiều công sức và thời gian. Cô cảm thấy hết sức cảm động.
Khi thảm rừng bên dưới rực sáng cũng là lúc cô nhận ra rằng trên cầu kính đã được bày biện sẵn hàng nghìn bó hoa hồng cực kỳ đẹp mắt.
Những bó hoa hồng đỏ vẫn còn tươi thắm trong điều kiện gió lớn như thế này, chắc hẳn vừa mới được đặt lên cách đây chưa lâu.
Cô nhìn Bình, ánh mắt long lanh. Cô muốn ôm hôn gã, nhưng lại sợ người thứ ba sẽ nhìn thấy và ghi lại cảnh tượng này.
Bình cầm tay cô, dắt vào một chiếc lều bạt đã được dựng lên ở chính giữa cầu kính. Chiếc lều này được làm cực kỳ chắc chắn, từ bên ngoài không quan sát được người bên trong đang làm gì.
Trong lều trải nệm trắng dày. Hai người ngồi trên tấm nệm, đối diện nhau. Bình ngắm nhìn cô một lúc, quan sát thật kỹ vẻ mặt thiên thần của cô như muốn ghi nhớ nó suốt đời. Mái tóc dài của cô khẽ tung bay theo những cơn gió mỏng manh lùa vào từ khe hở rất nhỏ của chiếc lều bạt.
Gã chậm rãi cởi váy của cô. Cơ thể mảnh mai của Aiko khẽ run lên, nhưng cô không ngăn gã lại.
Chiếc váy tuột xuống, rồi tiếp đến là áo lót, để lộ bầu ngực nhỏ, trắng muốt, có những vết tàn nhang. Đầu ti hồng tuyệt đẹp. Aiko e lệ lấy tay che ngực.
Bình cởi quần áo của mình, để lộ cơ thể nam giới cực phẩm. Lúc cởi quần ra, gã cố gắng không làm quá đột ngột khiến Aiko hoảng sợ. Gã đoán rằng Aiko vẫn còn trinh, bởi từ trước đến nay ngay cả các tờ báo lá cải cũng chưa từng đưa tin về các mối tình của cô.
Aiko nhìn con chim khổng lồ của gã, kinh hãi quá, vội lấy tay che miệng.
– Đừng sợ. – Bình làm động tác trấn an cô. Gã đỡ cô nằm xuống tấm nệm. Aiko nằm thẳng, cơ thể cứng đờ như xác chết.
Bình chưa vội vàng vào cuộc ngay mà tiếp tục quan sát. Đây là công chúa của Nhật Bản, là ước mơ cao xa không thể với tới được của vô số người đàn ông. Gã không muốn bữa tiệc này bắt đầu một cách vội vàng. Cảm xúc này cần phải được trân trọng và lưu giữ vĩnh viễn.
Gã cởi quần lót của cô, ngắm nhìn cái bẹn vẫn chưa được cạo của Aiko. Mặc dù để tự nhiên nhưng lông của cô thưa, ngắn và do vậy mà trông vẫn hết sức sạch sẽ.
Bình cúi xuống, ngửi mùi lồn của Aiko. Đúng là lồn của công chúa có khác, chẳng những không hề hôi hám mà còn có mùi thơm nhè nhẹ cực kỳ quyến rũ.
Gã luồn bàn tay của mình vào giữa hai chân của cô, nhẹ nhàng tách nó ra. Aiko kháng cự lại theo bản năng, nhưng cuối cùng sự kiên nhẫn của Bình cũng được đền đáp, cô mở chân he hé cho Bình luồn được cái đầu của mình vào.
Cánh cửa đã mở rồi thì dù chỉ bé vài centimet thôi cũng đủ để quân xâm lược chiếm đoạt cả tòa thành.
Bình gục mặt vào lồn của công chúa, chậm rãi liếm láp.
Aiko co hai chân lên, hai tay ôm mặt để che đi nỗi xấu hổ, trong khi Bình vẫn tiếp tục kích thích cô bên dưới.
Chẳng mấy chốc dòng khoái cảm mà công chúa chưa từng được trải nghiệm dần lan ra khắp người cô, làm cô mê man.
Mãi đến khi ấy Bình mới ngồi dậy, chậm rãi nhét con chim vào bên trong chiếc hang kỳ diệu, phá tan lớp màng trinh bảo vệ nó. Những giọt máu lấm tấm chảy xuống tấm nệm trắng.
Bình dự định sẽ mang tấm nệm dính máu trinh nguyên của công chúa về, treo lên như một chiến tích huy hoàng.
Gã có một bảo tàng cá nhân những lần làm tình với phụ nữ. Trong bảo tàng có rất nhiều tư liệu hình ảnh đủ để khiến các bậc cao tăng già nua cũng phải thủ dâm đến chết.
Tấm nệm này sẽ được lồng kính, chiếu đèn và đặt giữa bảo tàng để hậu thế chiêm ngưỡng.
Cơn đau mất trinh làm công chúa Aiko bật khóc. Bình ôm siết lấy cơ thể cô, dùng lưỡi liếm khô những giọt nước mắt, trong khi con chim vẫn tiếp tục thụt ra thụt vào với tốc độ thật chậm.
Aiko dần dần cảm thấy trò này thật dễ chịu. Cô đi từ chỗ phải chịu đựng đến chỗ tận hưởng cuộc làm tình.