Phần 211: BÌNH VÀO ĐOÀN
Bình nghe vậy, cười cười, tuy giữ ý không hôn bà Lam nữa nhưng vẫn quàng tay ôm lấy eo bà, kéo bà lại gần.
Bà Lam định đẩy tay gã ra mà không được. Bình quá khỏe, bắp tay cứng như thép. Bà Lam không biết làm thế nào, đành cúi mặt xuống, tựa đầu vào vai Bình, mặt hoa đỏ bừng.
Ông Thành bối rối. Rõ ràng Bình đang thể hiện quyền lực với phó tướng của ông. Bà ta không còn trung thành với thủ trưởng, với Ban DX nữa mà đã thể hiện lòng trung thành tuyệt đối với Bình, đặt Bình lên trên tất cả mọi thứ khác, kể cả danh dự của chính bà.
Bình về danh nghĩa tuy không phải là lãnh đạo của Ban DX, nhưng trên thực tế quyền lực chỉ đứng dưới mỗi ông mà thôi. Các lãnh đạo cấp cao như Đỗ Thiên Lam, cấp trung như Trần Bình Trọng, chuyên viên như Đào Quỳnh Hương đều đã bị gã khống chế cả rồi.
Bình hỏi:
– Bao giờ thì lên đường?
– Tuần sau.
– Tuần sau không được.
– Tại sao không được?
– Tuần sau công chúa Aiko sang thăm Việt Nam. Cháu đã hứa sẽ dẫn công chúa đi chơi.
Ông Thành nhướng mày:
– Việc nước không phải trò đùa.
– Tiếp đón công chúa Aiko chính là việc quốc gia đại sự. Cháu đã có kế hoạch với công chúa, việc này chú đừng ngăn cản mà phải giúp đỡ hết sức mới được.
– Vậy thì để tuần sau nữa. Nhưng không được muộn hơn.
– Tốt thôi. Lần này cháu sẽ đi với ai?
Ông Thành trầm giọng nói:
– Cậu đi một mình, hoặc chọn ai đi cùng thì tùy. Yên tâm, sẽ có người hỗ trợ cậu ở Bắc Kinh.
Bình thắc mắc:
– Lần trước có người đi cùng, sao lần này không có?
Ông Thành liếc bà Lam, nói gắt:
– Chúng ta không có chuyên gia nào thích hợp để cử đi cùng cậu.
Bình hiểu ngay vấn đề, liền cười to:
– Chú đừng nói dối. Trung Quốc là đối tượng nghiên cứu số một của chúng ta, các chuyên gia am hiểu sâu sắc nước này phải đến vài chục, cấp chuyên viên có thể đọc thông viết thạo tiếng Trung chắc lên đến hàng trăm, sao mà lại không cử được ai? Nói thật đi, có phải lần trước cháu cuỗm mất hai người đẹp của Ban DX nên lần này các chú trả đũa, không cử ai đi cùng, đúng không?
Bình cúi xuống nhìn Thiên Lam, tiện thể nhìn sâu vào bên trong chiếc áo sơ mi của bà, nhớ lại cảnh bà và con gái bà quằn quại dưới chân gã. Bàn tay đang ôm eo bà Lam tự nhiên siết chặt lại.
Bà Lam vẫn tựa đầu vào bộ ngực vạm vỡ của gã, ngẩng mặt lên nói:
– Cho người đi cùng để biến thành nhân tình mới của anh sao? Em không chấp nhận điều đó. Anh tự giải quyết một mình đi.
– Anh biết ngay mà. Thôi không sao, về Trung Quốc thì anh có sẵn mấy người có thể dùng được. Anh sẽ đưa họ đi cùng. Nhưng giấy tờ chắc phải nhờ em và chú Thành thúc giục tiến độ mới được.
Ông Thành gật đầu:
– Chuyện đó không khó.
Bình lại nói:
– Chú Thành, Phạm Tiến Đạt năm lần bảy lượt tìm cách hại cháu. Nếu cháu không có các tổ chức trong chính quyền hậu thuẫn thì không thể chống lại được hắn. Cháu nghĩ kỹ rồi, là một doanh nhân tuy thoải mái và tự do đấy nhưng trước sau vẫn là người đứng ngoài hệ thống chính trị, không thể tự vệ được. Cháu muốn trở thành một thành viên trong hệ thống chính trị. Chú hãy bày cách cho cháu.
Ông Thành suy nghĩ một lát rồi đáp:
– Con đường ngắn nhất là xin vào Đảng, nhưng để được làm đảng viên thì phải đáp ứng các tiêu chuẩn khá khắt khe. Ngay cái yêu cầu dễ nhất là tốt nghiệp cấp hai cậu đã không đáp ứng được rồi.
– Thế thì bỏ đi. Cháu đã học xong lớp bảy đâu?
– Vậy thì còn một cách nữa, đó là đi theo hội đoàn. Tiêu chuẩn hội đoàn rất thấp, ai cũng vào được. Cậu xin vào tổ chức Đoàn thanh niên, sau đó tìm cách trở thành một trong các lãnh đạo tổ chức này, thì tự khắc có tiếng nói trong chính quyền. Đoàn thanh niên có gần sáu triệu thành viên, là lực lượng rất đông đảo, người đứng đầu Đoàn có tiếng nói không phải nhỏ.
Bình cảm thấy lời khuyên của ông Thành rất có lý.
Số tiền trả cho ông xem ra hoàn toàn xứng đáng.
Tiêu chuẩn đầu vào của Đoàn Đội thấp, hơn nữa chẳng có ai để ý, nên cũng sẽ chẳng có ai tìm cách ngăn cản gã.
Trong một tuần sau đó, Bình vừa chuẩn bị cho chuyến đi sang Trung Quốc, vừa chuẩn bị tiếp đón công chúa Aiko sang thăm, vừa làm đơn xin vào Đoàn. Nhờ tác động của ông Thành mà đơn của gã được phê duyệt tức thời. Sau đó, với tư cách là chủ tịch hai tập đoàn lớn kiêm doanh nhân tiêu biểu, siêu sao điện ảnh mà gã được bầu ngay vào vị trí đang khuyết thiếu là Bí thư Đoàn thanh niên thủ đô.
Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến ngay cả Bình cũng bị bất ngờ.
Con đường chính trị cứ thế rộng mở trước mắt gã.