Phần 206: GIA ĐÌNH TAN NÁT
Năm người địt nhau đến đêm, lúc Bình đi đái mới phát hiện ra ông Tuân đã treo cổ tự tử ở nhà trong.
Ông tìm được một cái dây dài, buộc lên cánh quạt trần rồi kê ghế đu người lên. Gương mặt ông lúc chết không có vẻ đau đớn mà giống như người vừa được giải thoát.
Cái chết của bố đã khiến Bình sốc nặng. Gã huy động mọi mối quan hệ để có thể xử lý vụ việc này một cách êm đẹp. Công an sau khi xác minh được nguyên nhân cái chết liền cho phép gã đem thi thể của ông Tuân đi chôn. Nguyên nhân cái chết được ghi vào trong biên bản là do tự tử, nhưng Bình thông báo với những người em của gã rằng bố họ chết do ngộ độc rượu.
Sau đám tang, gã và Vân Anh đã có một cuộc trao đổi hết sức căng thẳng.
Vân Anh hỏi:
– Điều gì đã xảy ra vào đêm bố anh tự tử?
Bình cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt cô:
– Ông ấy đã chứng kiến cảnh anh quan hệ với họ.
– Họ là ai?
– Tất cả bọn họ.
Vân Anh bàng hoàng:
– Tất cả? Tất cả… bao gồm cả mẹ anh ư?
– Đúng vậy.
– Bình, làm sao anh có thể làm chuyện kinh tởm đó được?
– Anh đã cố gắng chống cự, nhưng bà ấy rất quyết tâm.
– Quyết tâm ngủ với con trai mình. Và anh đã thuận theo ý bà ấy? Em không thể hiểu được mẹ con anh nữa. Anh đã trở nên quá hoang dại.
– Anh biết.
– Anh vẫn lén lút quan hệ với bà ấy đúng không?
Bình gật đầu.
– Anh có ngừng mối quan hệ này được không?
– Anh không thể.
– Vì sao? Anh biết rằng nó sai trái và tội lỗi đến mức nào cơ mà?
– Người hút ma túy cũng biết họ sai trái và tội lỗi thế nào nhưng họ vẫn hút.
– Trời ơi, anh nghiện cảm giác được ngủ với bà ấy! Anh thật tồi tệ.
Vân Anh hít một hơi thở sâu:
– Bình, anh không thể để cho các em anh biết về mối quan hệ giữa anh và mẹ anh. Nếu hai người các anh không thể dừng lại, thì phải tách bọn trẻ ra. Em sẽ đưa lũ trẻ vào trong Nam. Bọn chúng chỉ còn mỗi em là chỗ dựa thôi. Em sẽ chăm sóc những đứa em của anh giống như chúng là em của chính em vậy, và cố gắng cho chúng một cuộc sống bình yên, tử tế.
Bình ngẩng đầu lên nhìn cô, biết rằng đó không phải là lựa chọn tốt nhất, nhưng là lựa chọn hợp lý duy nhất vào lúc này.
Gã đưa cho cô một chiếc thẻ debit.
– Trong thẻ này có hai trăm tỷ đồng. Em cứ chi tiêu thoải mái, hết anh lại bù vào. Anh có một bất động sản trong miền Nam, em có thể đưa lũ trẻ đến đó ở. Vân Anh, anh xin lỗi em vì đã để tình thế đến mức này.
Vân Anh thở dài. Cô cầm lấy chiếc thẻ, nhìn Bình giây lát rồi nói:
– Ngay từ đầu em đã biết rằng em đã yêu một con quái vật, nhưng em không ngờ anh lại tha hóa đến mức này.
– Em vẫn còn yêu anh chứ?
Vân Anh không đáp. Ngay trong buổi chiều hôm đó cô đã đưa bốn đứa em của Bình rời đi.
Bố chết, vợ đưa các em đến nơi khác sống, không còn gì ngăn cản được thú tính của Bình nữa.
Gã đưa mẹ và ba người chị em của bà đến một khu chung cư cao cấp được gọi là “Dâm Đàm”, nghĩa là một cái đầm dâm đãng.
Dâm Đàm nằm ngay gần khu Thiên Hạ Rừng Vàng. Tòa chung cư này cũng do Thiên Hạ xây dựng, cao bốn mươi mốt tầng, trừ tầng trên cùng chỉ có penhouse, mỗi tầng bên dưới có hai mươi căn hộ, tổng cộng có tám trăm căn hộ. Căn hộ nhỏ nhất có diện tích sáu mươi mét vuông, rộng nhất thì lên đến mấy trăm mét vuông bởi người ta có thể ghép nhiều căn hộ làm một.
Căn penthouse thuộc về Bình, là nơi sinh hoạt thường xuyên của gã, còn lại toàn bộ tám trăm căn bên dưới cũng thuộc về gã nhưng giao cho các cô nhân tình sử dụng.
Bình phân chia rất rõ ràng. Khu Thiên Hạ Rừng Vàng dành cho các nhân tình cấp cao – như cách dùng từ của gã – còn Dâm Đàm dành cho các nhân tình ở cấp độ thấp hơn.
Yên Hà, Phạm Hương Giang, Đặng Diệu Ái, Đặng Diệu Mai, Đặng Diệu Hân đều sống ở Dâm Đàm. Cùng với họ là hàng chục nữ nhân viên của Thiên Phát. Nhiều như vậy nhưng đa phần chung cư vẫn còn trống, và có thể bổ sung thêm rất nhiều người nữa.
Nếu trong thời phong kiến nhà vua chọn phi tần mình ngủ qua đêm bằng thẻ tre hoặc lừa, thì bây giờ hiện đại rồi, Bình chọn qua video call. Ở trong căn penthouse có thiết bị liên lạc kết nối trực tiếp và mang tính cưỡng ép đến tất cả các căn hộ khác nằm bên trong chung cư. Cứ tám giờ tối, hoặc bất kỳ thời điểm nào Bình thích trong ngày, gã sẽ bật màn hình và chọn em gái mà gã có hứng nhất, gọi em ấy lên phòng để quan hệ tình dục trong thời gian ngắn hoặc qua đêm, tùy theo nhu cầu của gã.
Dĩ nhiên các em đều ra sức tìm cách quyến rũ Bình. Có người cởi truồng đứng trước màn hình, có người lại mặc những chiếc áo ngủ hở hết cả vú đít, uốn éo gợi dục. Bình cố gắng chia đều thời gian với các em thay vì tập trung vào vài người gã thích nhất. Sức khỏe của gã phi thường, một ngày có thể làm tình với năm mươi cô gái khác nhau từ sáng đến đêm mà không kiệt sức.
Tuy nhiên trong thời gian này, Bình hầu như chỉ làm tình với mẹ gã mà thôi.