Phần 202: HÃM HIẾP BÀ THƯ
Căn phòng sặc mùi dâm loạn, cơ thể của hai cô cháu quấn chặt nhau không rời, tiếng rên siết, tiếng thở hổn hển quyện với tiếng bạch bạch phát ra từ hai bờ mông khi va chạm với nhau làm tất cả đều phải đỏ mặt.
Bình không giữ ý chút nào. Gã liếm, mút và sờ tất cả các vị trí trên cơ thể của bà Đào, bàn tay tham lam không bao giờ rời bầu ngực của bà quá một phút. Bà Đào quằn quại trong niềm hoan lạc mà đã lâu rồi bà không được hưởng.
Gã chơi bà mọi tư thế. Truyền thống, úp thìa, doggy, vũ công ba lê, đẽo cày qua núi, tiên ông trồng củ cải, cưỡi ngựa xem hoa, kanguru, lạc đà… Có mỗi tư thế 69 là gã vẫn ngại bẩn không muốn làm. Gã chỉ làm tư thế này với các bậc đại mỹ nhân mà gã biết chắc chắn rằng tuyệt đối sạch sẽ, cả đời không làm tình với ai khác ngoài gã như Vân Anh, Lan Phương, Hồng Hạ, Bảo Châu, mẹ con Giáng My, chị em họ Lê, Nguyễn Hoài Thu. Cho dù điên cuồng đến đâu gã vẫn giữ được đôi chút sự tỉnh táo trong quan hệ tình dục.
Bà Đào tỏ thái độ cực kỳ hợp tác. Thằng bé bảo bà làm gì bà làm điều đó. Bà tận hưởng cuộc hoan lạc như cô gái trẻ trong đêm tân hôn, bà mút chim cho nó từ hòn dái đến đầu khấc. Bà chủ động nhét chim nó vào lỗ đít của bà khiến nó nhăn mặt, không phải vì khó chịu, mà vì cơn khoái cảm tột đỉnh. Lỗ đít của bà chật chội, nóng bỏng, khít bằng mấy lần lỗ lồn của bà.
Bình bế bà Đào lên, tiến lên đứng trước mặt bà Thư, cứ thế vừa nhìn thẳng vào mắt bà vừa địt cô em gái của bà. Bà Đào ngửa đầu ra cho mái tóc dài xõa xuống, ra sức rên rỉ.
Bà Thư cởi áo ra, nói:
– Bác hy vọng cháu sẽ giữ đúng lời hứa.
Bà Nhung sợ mình bị trễ chuyến tàu, cũng vội vàng cởi quần áo. Trong nháy mắt, cả hai chị em đều trần truồng như trẻ sơ sinh.
Bình bắt cả ba bậc trưởng thượng quỳ xuống, há miệng ra để gã đút chim vào mồm các bà.
Bà Thư phản đối:
– Nhưng chim của cháu bẩn.
Bình nghe câu ấy, lập tức nổi khùng:
– Câm mồm. Mày có tư cách gì để làm hay không làm? Mở miệng ra con đĩ này. Tao sẽ rửa con chim của tao trong mồm mày.
Bình bóp cằm bà, bà Thư đau quá đành há mồm ra, Bình lập tức nhét con cặc to như quả dưa chuột của mình vào mồm bà, hai tay giữ chặt đầu, hiếp bà trước mặt những người chị em của bà.
Gã không biết tại sao mình lại đối xử với bà Thư một cách tàn bạo như vậy. Không phải vì lòng hận thù, bởi vì tuy bà Thư không yêu thương hay quan tâm gì đến anh em gã, bà đồng thời cũng không làm hại họ. Thứ thúc đẩy gã hẳn là quyền lực. Gã muốn trấn áp bà bởi bà là chị cả trong nhà, trấn áp được bà sẽ trấn áp được tất cả những người khác. Bà cũng là người bướng bỉnh nhất, thích cãi nhất, và vì vậy mà cần phải bị trừng phạt. Gã đang gửi đến cho những cô em gái của bà một thông điệp, rằng đừng bao giờ tìm cách thách thức gã một lần nữa.
Bà Thư bị con chim của gã đâm sâu vào tận amidan, thở không thở được, ho không ho được, thậm chí còn không nuốt được nước bọt, mặt mũi đỏ bừng, dùng hết sức đẩy gã ra. Bình tát cho bà hai phát liên tiếp bên má trái làm mặt bà đỏ rát, in hằn cả dấu tay trên má.
Bình quát lên đầy tức giận:
– Bướng này, bướng này. Con phò già này, mày dám chống đối à?
Bà Thư khóc, nói:
– Bác không dám.
Bình lại tát thêm hai phát nữa rất nặng tay.
– Bác nào? Bác nào? Mày là bác của ai? Ai là cháu mày?
– Em xin lỗi anh. Em sai rồi.
– Há mồm ra.
Bà Thư mở hé cái mồm. Bình lại bóp hàm bà khiến bà tưởng xương hàm bị rời ra. Bà đau quá, phải mở miệng hết cỡ. Gã nhét con chim của mình vào miệng bà, thực hiện lại trò cưỡng hiếp mồm lúc nãy.
Nước mắt của bà cùng với nước dãi chảy giàn giụa, nhưng lần này bà chống chịu thêm được một lúc nữa cho đến khi sắc mặt trở nên tím tái, biểu hiện rõ ràng của tình trạng thiếu oxy làm ông Hảo đứng cạnh phải khuyên can:
– Sếp cho bà ấy thở với. Bà ấy sắp chết rồi.
Bình quay lại, trừng mắt nhìn ông rất đáng sợ khiến ông Hảo bất giác lùi lại hai bước, mặt cúi gằm xuống đất.
Gã thả bà ra, lật úp người bà để ngực bà rủ xuống gần chạm đất. Gã địt bà theo kiểu doggy. Thật đáng ngạc nhiên khi lồn bà chẳng những không khô chút nào mà còn đầy nước. Bình cười nhạt:
– Mày thích bị hãm hiếp phải không, con đĩ này?
Bà Thư bị thằng cháu ruột địt dữ dội quá, không mở miệng ra trả lời được.
Sự thật là bà đã bị nó chinh phục, giống như vị vua ngoại quốc đặt ách chinh phục lên vùng đất mới, ban đầu người dân địa phương sẽ chống trả kịch liệt, nhưng sau một thời gian khi mà tất cả thanh niên trai tráng đều đã bị giết, những người lãnh đạo bị chặt đầu, nhà cửa bị đốt phá, tài sản tích góp bị cướp đoạt phải đi tha phương cầu thực, thì khi ấy đa phần tâm lý chống đối sẽ bị thay thế bằng tâm lý sợ sệt và chấp nhận.