Phần 198: MẸ BÌNH TRỞ VỀ
Trương Ngọc Trúc Viên có lẽ là cô bé tuổi teen đẹp nhất mà Bình biết, đẹp hơn cả Vân lúc cô mười bốn tuổi, đẹp hơn Lan Phương lúc cô mười lăm tuổi.
Mọi thứ trên người cô đều hoàn hảo. Cơ thể vừa vặn mà vẫn đầy đặn, trẻ trung mà vẫn gợi dục, trẻ con mà rất nữ tính.
Mái tóc đen nhánh, rất dày và dài, nhưng sau đó là cả một mảng cơ thể trắng tinh, không nhìn thấy một sợi lông nào, ngay cả phần bẹn cũng tuyệt đối sạch sẽ và mịn màng, có lẽ vì cô chưa đến thời kỳ phát triển lông lồn.
Đầu ti đỏ hồng nở trên bầu ngực lớn và tròn căng. Bụng cực nhỏ, eo thít sâu, đến mông đít lại nở ra. Phần đùi cực đẹp, không gầy quá, không to quá, dáng thon và nuột nà, nhìn rất bắt mắt.
Bình nhét chim vào khe bướm khít khịt của cô, mồ hôi vã ra như tắm.
Phá trinh là một công việc vừa lý thú vừa phiền hà. Tất nhiên Bình vui vì là người đàn ông đầu tiên và hy vọng cũng là duy nhất trong đời cô, lại vừa cảm thấy việc này làm gã mất thời gian một cách không cần thiết.
Bà Lam ở bên cạnh, ra sức an ủi, vỗ về con gái. Hai người lớn tập trung tất cả tâm trí vào việc giúp Trúc Viên vượt qua thử thách để trở thành đàn bà một cách thuận lợi và trọn vẹn nhất có thể.
Tấm nệm phủ ga trắng thấm máu trinh nguyên của Trúc Viên. Cô òa khóc vì đau đớn.
Lan Phương cũng đã khóc như vậy. Hầu hết các cô gái mà Bình từng phá trinh đều khóc như vậy, chỉ có Vân là không.
Sau một lúc vất vả, mọi thứ bắt đầu dễ thở hơn. Trúc Viên ngừng khóc, gương mặt hiện lên nét khoái cảm.
Bình cởi áo bà Lam, để lộ bầu ngực như tạc tượng, sau đó bà tự cởi quần của mình. Ba người làm tình với nhau trên chiếc nệm dày, bên trên là bầu trời cao rộng, xung quanh là các bức tượng phật đang ngắm nhìn hành động báng bổ của bọn họ với nét mặt trầm tư.
Quá khứ dường như đang lặp lại. Những gì xảy ra với mẹ con Thiên Lam – Trúc Viên cũng là những điều đã từng xảy ra với mẹ con Bích Thủy – Lan Phương. Thiên Lam đẹp hơn và giỏi hơn Bích Thủy rất nhiều, nhưng cảm xúc về cơ bản cũng tương tự như vậy. Bình biết rằng mẹ con Lam Viên sẽ không phải là những người cuối cùng, gã sẽ còn làm tình với vô số cô gái trẻ khác nữa cùng với mẹ của họ. Hậu cung của gã sẽ mở rộng cùng với gia sản và quyền lực của gã.
Gã bất chợt nghĩ về công chúa Aiko cùng mẹ của cô là Hoàng hậu Masako, ý nghĩ ấy làm gã run rẩy.
Giấc mơ quá đỗi hoang đường, nhưng chẳng phải cuộc đời gã chính là một giấc mơ hoang đường bậc nhất đó sao? Cách đây hơn một năm, ai mà ngờ được rằng gã sẽ làm tình tập thể với hơn một trăm sáu mươi tuyệt sắc giai nhân ở một ngôi chùa do gã bỏ tiền ra thuê bao toàn bộ? Trong số hơn một trăm sáu mươi người ấy, có đến năm cặp mẹ con và hai cặp chị em ruột thịt.
Hoàng hậu Masako… liệu có thể không? Bà đứng ở đỉnh cao danh vọng mà một kẻ như Bình không thể với tới, trừ khi gã phá vỡ trật tự hiện nay.
Đó chính là lý do gã muốn quậy cho tung trời lên, bởi chỉ có như vậy thì gã mới thực hiện được các ước mơ đen tối và bệnh hoạn nhất mà một con người có thể nghĩ ra được.
Gã còn đang mải nghĩ, thì Vân Anh bước đến, nói rằng có người muốn gặp gã.
Bình hết sức ngạc nhiên. Gã biết rằng người này hẳn phải cực kỳ đặc biệt thì Vân Anh mới cắt ngang cuộc làm tình của gã một cách thô bạo như vậy.
Gã ôm lấy Trúc Viên, thơm lên môi cô, hẹn gặp cô ở khu Thiên Hạ Rừng Vàng, điều mà Trúc Viên nhất thời không hiểu, nhưng mẹ cô thì hiểu.
Bình đang thúc ép bà bỏ chồng, mang con gái đến ở cùng với gã. Trước đây chỉ có mình bà thì có thể từ từ, nhưng bây giờ thêm cả con gái bà nữa, thì việc này không thể chần chừ thêm nữa.
Vân Anh nói với gã:
– Mẹ anh đã trở về cùng với ba người chị em, hiện đang làm loạn cả khu nhà ở của chúng ta. Tốt nhất anh nên trở về ngay bây giờ.
Bình nghe câu đó, không khỏi sửng sốt.
Bà Hà mẹ gã đã bỏ nhà đi được ba năm, không ai biết đi đâu, ngay cả một ghi chú để lại cũng không có. Mọi người đều tin rằng bà bỏ chồng bỏ con theo trai, theo thời gian những nỗi nhớ khắc khoải đã dịu đi, gã xem như mẹ đã chết nên bây giờ cho dù cực kỳ giàu có, quan hệ rất rộng cũng chẳng mất công đi tìm. Vậy mà đúng lúc này bà lại trở về.
Bình chưa bao giờ biết rằng mẹ mình có những người chị em. Bà hiếm khi kể về đằng ngoại với anh em gã, điều duy nhất mà gã biết được là ông ngoại không tán thành chuyện hôn nhân của bố mẹ gã. Ông cho rằng bố gã là một thằng bất tài lười biếng chỉ được mỗi cái mã ngoài, điều mà Bình hoàn toàn đồng ý, và khi bà Hà cương quyết chạy theo tiếng gọi của tình yêu, ông đã trừng phạt bà bằng cách cắt đứt mọi trợ cấp tài chính cũng như liên lạc. Những đứa con của bà cũng chưa từng được xem là một phần của đại gia đình bên ngoại.
Việc bà Hà xuất hiện cùng với ba người chị em cho thấy bà đã nối lại quan hệ với gốc gác của mình. Nhưng tại sao họ lại đến tìm anh em Bình? Đó là điều mà Bình không hiểu.