Phần 179: EM YÊU ANH TA
Bà Lam kiên quyết giữ vững trận địa khiến Quỳnh Hương không giành lại được con chim của Bình.
Đúng lúc ấy Trọng gọi điện đến, Quỳnh Hương đang bực sẵn, liền nói vào điện thoại một cách gắt gỏng:
– Có chuyện gì đấy?
Trọng nói:
– Tự nhiên anh nhớ em quá.
Quỳnh Hương nói to:
– Em còn một đống việc chưa xử lý xong, anh đừng gọi nữa nhé.
Nói rồi Quỳnh Hương ném điện thoại ra góc giường, không hề biết rằng cô vừa bấm trượt nút tắt cuộc gọi.
Trọng nghe thấy Quỳnh Hương nói trong điện thoại:
– Báo cáo thủ trưởng, tôi xin hy sinh thân mình lấp lỗ châu mai, thủ trưởng cứ để tôi hoàn thành nhiệm vụ.
Cô túm lấy hòn dái của Bình, kéo giật lại làm Bình méo mặt.
Quả nhiên xứng danh nữ chiến sĩ công an nhân dân, chiêu này quá lợi hại, Bình chỉ còn cách đầu hàng. Gã vội rút chim ra khỏi lồn bà Lam. Thấy hai người đã tách nhau ra, mắt Quỳnh Hương sáng lên, cô vội vã nhét con chim của Bình vào bướm mình, thở ra một hơi khoái cảm.
– Chim khổng lồ, hãy làm ta đau đớn đi.
Bình ra sức địt Quỳnh Hương khiến cô uốn éo, rên rỉ một cách cực kỳ dâm đãng.
Trọng chưa từng thấy người yêu của mình rên như vậy bao giờ, trong lòng đau khổ, nhục nhã không sao chịu được.
Còn đang xây xẩm mặt mày, đã nghe thấy tiếng bà Lam thốt lên đầy tức giận.
– Đồng chí Hương dám cãi lệnh thủ trưởng à?
Bình nói đỡ cho Quỳnh Hương:
– Em và Hương đều là người yêu của anh, hai người nhường nhịn nhau đi. Em vừa được anh địt nửa tiếng rồi, bây giờ phải đến lượt Hương chứ.
Gã bế thốc bà Lam lên vai, mút bướm cho bà.
Cái miệng của gã khéo quá, làm bà Lam vật vã như con rắn trắng khổng lồ nhảy theo điệu nhạc.
Hai người đàn bà cùng rên la trong cơn khoái cảm tột bậc, Trọng nghe qua điện thoại không sót tiếng nào, vừa tức giận vừa thèm thuồng.
Anh chàng bất giác cởi khóa quần, đưa tay xuống chim, thủ dâm tại chỗ.
Bình càng dập người yêu của anh chàng mạnh, cô càng kêu to hơn, và Trọng càng bị kích thích hơn.
Tiếng của Quỳnh Hương khiến anh chàng kích thích một, thì tiếng của bà Lam khiến anh kích thích mười.
Người phụ nữ này là sếp của anh, bình thường đoan trang đạo mạo, lời lẽ đúng đắn mực thước, tuy dáng vóc và khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp mà không một ai dám có ý nghĩ bậy bạ.
Thật không ngờ lúc này bà còn rên to hơn cả Quỳnh Hương, phải nói là bà đang la hét mới đúng.
Bà Lam cầu xin Quỳnh Hương:
– Đồng chí Quỳnh Hương, đồng chí sướng đủ chưa, cho tôi sướng cùng với chứ.
Hương đáp:
– Thủ trưởng chờ em năm phút, em sắp ra rồi, ối ối.
Bình dập Quỳnh Hương một cách dữ dội làm cô xuất tinh ồ ạt. Cùng lúc đấy Trọng cũng xuất tinh làm tinh dịch bắn phọt ra ướt hết giường, bắn cả lên bức tường trước mặt.
Lần đầu tiên Quỳnh Hương làm Trọng xuất tinh hóa ra lại qua điện thoại và theo cách thức không thể tưởng tượng được như thế này.
Trọng xuất tinh rồi, liền để điện thoại sang một bên, ngồi thở.
Bà Lam thấy Hương lên đỉnh rồi, vội hấp tấp giành lấy con chim của Bình, tranh thủ lúc đối phương đang nghỉ ngơi, ép Bình dập bà thật lực.
Bình nói:
– Chín giờ rồi, đã quá muộn rồi. Phải đi ngay bây giờ.
Bà Lam nói:
– Cho em ra lần nữa rồi đi. Em sắp rồi.
Cái sắp của bà hóa ra kéo dài những nửa tiếng đồng hồ. Trọng nghe được, con chim đang mềm oặt lại cứng lên. Anh chàng không tự chủ được, lại thủ dâm lần nữa.
Cái này có thể gọi là thính dâm. Nhờ nghe người khác làm tình mà mình cũng được lên đỉnh khoái cảm.
Trọng phải thừa nhận rằng cảm giác này rất lạ và kích thích. Đương nhiên không bằng với việc được trực tiếp làm tình với Quỳnh Hương hay bà Lam, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
Tổng cộng anh chàng xuất tinh ba lần, và đến cơ quan muộn một tiếng đồng hồ.
Bình không thể để con chim làm lu mờ lý trí, sau khi đã địt cho bà Lam lên điểm cực khoái lần nữa, gã kiên quyết bắt mọi người mặc quần áo vào. Cả ba đều chỉ kịp tắm rửa vội vàng rồi sau đó mặc đồ và lên xe.
Ông Thắng chú tâm quan sát, thấy ba người này hôm nay hành xử càng quái lạ hơn hôm qua.
Cả ba đều ngồi hàng ghế sau. Quỳnh Hương tựa đầu vào vai Bình, gương mặt hiện lên nét đê mê của cô gái đang đắm chìm trong nhục dục. Bà Lam giữ ý ngồi tách ra, nhưng tay của bà lại cầm lấy tay Bình.
Thỉnh thoảng Bình lại đặt tay bà lên chim gã, khiến mặt bà đỏ như gấc chín.
Ông Thắng thán phục Bình quá đỗi. Thằng bé này thế mà cùng lúc tán đổ được cả hai viên ngọc quý nhất của Ban DX. Nghĩ cũng phải thôi, nó giàu có, đẹp trai thế kia cơ mà, phụ nữ nào lại không đổ cho được?
Chiếc xe chạy bon bon, mười một giờ mới đến được trụ sở của Tenshi.
Lúc xuống xe, ông Thắng kéo tay bà Lam, nói nhỏ:
– Lam, anh với em quen nhau đã lâu, anh còn chơi với cả chồng em nữa. Anh có lời khuyên em chân tình. Nếu em chỉ nhất thời sa ngã thì thôi, coi như bỏ qua, nhưng nếu em thật sự mê đắm thằng bé đến mức sẵn sàng vứt bỏ tất cả thì đó là một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng. Thằng bé này yêu đương bừa bãi, danh sách người tình của nó dài như tờ sớ, em mà cứ đắm đuối với nó thì em vừa mất chồng, mất con mà cũng chẳng đạt được điều gì.
Bà Lam cúi đầu, đáp:
– Em yêu cậu ta, anh đừng nói gì với chồng em. Tự bọn em sẽ giải quyết việc này.
Ông Thắng thở dài, nghĩ thầm Đỗ Thiên Lam vốn là người thông minh kiên định mà sao lần này dễ ngã vào lưới tình như vậy.