Phần 167: ĐỊT DIỆU VY NGAY GIỮA ĐƯỜNG
Bình nhìn quanh, thấy vẫn còn sớm, đường nội đô không có ai.
Khu vực này là lãnh thổ riêng của gã, tựa như cấm cung của Hoàng đế, chưa được gã cho phép thì không ai được tự tiện bước vào.
Bình đột nhiên thích được trải nghiệm cảm giác làm tình nơi công cộng. Gã chưa từng địt cô gái nào ở ngay giữa đường lúc thanh thiên bạch nhật bao giờ.
Cả gia đình ông Hảo đều đã sẵn sàng, còn ngại gì nữa?
Xuân Nghi còn trinh, hơi khó xử lý, nhưng Diệu Vy thì khác. Nàng hẳn phải đủ kinh nghiệm để biết mình cần phải làm gì trong trường hợp này.
Bình kéo Diệu Vy lại gần mình, hôn lên môi nàng.
Nàng xấu hổ quá, mặt đỏ bừng bừng, nhưng không đẩy gã ra mà đứng yên chịu trận.
Bình được thể, tiếp tục lấn tới. Gã kéo áo nàng cao quá đầu, muốn cởi nó ra. Nàng run bắn người, vội lùi lại:
– Anh ơi, chỗ này không được. Người ta nhìn thấy mất. Anh thích thì em vào nhà với anh.
Bình cười đáp:
– Cấm cung của anh, có gì mà không được?
Ông Hảo cũng bảo:
– Chỗ này bọn anh canh phòng chặt chẽ, người ngoài không được vào, chỉ có các cô nhân tình của sếp Bình đi dạo và tập thể dục mà thôi. Sếp Bình thích các kiểu làm tình độc đáo, khác lạ, em cứ chiều sếp Bình. Sếp nhất định yêu thích em.
Chồng đã nói thế, vợ còn biết nói gì nữa?
Diệu Vy nhắm chặt hai mắt, mặc kệ cho cuộc đời xoay vần.
Bình kích thích quá, gã lột sạch đồ trên người Diệu Vy, ngay đến quần lót cũng không để lại. Cơ thể nàng thuộc loại có da có thịt. Không gầy, cũng không mũm mĩm. Ngực to mà không xệ, bóp rất sướng tay.
Bình bế nàng nằm ngang ra, chạy xộc đến bức tường bao của một trong các căn biệt thự mà gã sở hữu, ép chặt nàng vào tường. Lúc này những ánh nắng ban mai đã chiếu rọi khắp nơi, tiếng chim ca thánh thót, không gian bắt đầu nghe thấy tiếng xe cộ từ xa vọng lại.
Ông Hảo đứng canh cho Bình địt vợ mình. Xuân Nghi nhìn mẹ và sếp Bình hôn nhau, thấy xấu hổ quá mà lòng đã quyết nên vẫn đứng bên cạnh, đôi chân thon thả, mảnh mai run bần bật.
Bình bế bổng Diệu Vy lên, banh hai chân nàng ra, địt nàng một cách thô bạo. Vốn gã không định thô bạo như vậy, nhưng bối cảnh không gian, sự hiện diện của những người có mối quan hệ gia đình, máu mủ với nàng, thái độ ủng hộ của chồng nàng, tất cả mọi thứ hợp lại khiến cho gã như mất cả lý trí.
Diệu Vy ba năm liền không được thụ hưởng con chim nào, nhục dục thay vì bình lặng đi thì càng lúc càng tích tụ lại, nhiều khi nàng thấy mình giống như người điên, cứ ra ngoài đường là dán mắt vào bộ phận sinh dục của đàn ông. Có người nhận ra, muốn bắt chuyện với nàng, nhưng nàng bỏ chạy. Có người tưởng nàng bị bệnh thần kinh, vội vã tránh thật xa.
Lúc ông Hảo đề cập đến chuyện dâng nàng cho Bình, nàng tự cảm thấy chuyện này quá đỗi nhục nhã không thể chấp nhận được, nhưng rồi từ lúc hai vợ chồng nói chuyện, đêm nào nàng cũng mơ về Bình, càng lúc càng cảm thấy bứt rứt không chịu được, cuối cùng đành gạt bỏ nỗi xấu hổ phụ nữ, theo chồng đến gặp trai lạ.
Mọi thứ diễn ra ngoài sức tưởng tượng của nàng. Nàng không thể ngờ Bình dâm dục như vậy, dám công khai địt nàng ở ngay ngoài đường lớn như muốn cho cả cái khu này cùng chứng kiến, cũng không thể ngờ được gã địt lại sướng như vậy. Sướng muốn chết luôn ấy.
Bình đẹp trai khiến nàng ngây ngất, chim của gã to quá làm nàng nghẹt thở, mỗi cử động của gã đều làm dòng khoái cảm dâng lên như cơn sóng nhấn nàng chìm nghỉm.
Chỉ trong mười lăm phút nàng đã lên đỉnh hai lần. Lần đầu tiên diễn ra nhanh đến nỗi nàng có cảm giác mình phọt tinh trước cả khi Bình kịp đút chim vào bướm nàng. Ở nam giới người ta gọi đây là hiện tượng yếu sinh lý, còn ở nữ giới thì nó chỉ càng khiến lồn nàng thêm ướt, và Bình địt nàng dễ hơn mà thôi.
Đang địt, bỗng thấy cô Hòa tập thể dục sáng chạy ngang qua. Cô được Bình trao quyền vào khu này, chứ chồng cô thì không.
Cô thấy Bình địt gái lạ ngay giữa đường giữa chợ, vừa xấu hổ vừa ghen tức, liền dừng lại xem.
Ông Hảo nhìn Bình, muốn hỏi cách xử lý. Bình bảo ngay:
– Người yêu tôi đấy. Tuần nào tôi chẳng địt nàng vài lần. Không sao cả đâu.
Bình càng địt Diệu Vy tợn hơn. Nàng sướng không chịu được, la hét ầm ĩ. Trâm Bảo Anh và Lan Chi nghe thấy tiếng la hét to quá, tưởng ai bị đánh, liền mở cửa sổ ra xem. Các nàng thấy cảnh tượng này, biết là trò mới của Bình, cũng chăm chú theo dõi, vừa theo dõi vừa bình phẩm.
Bình gục mặt vào bộ ngực đồ sộ của Diệu Vy, mút mát cuồng nhiệt. Ngực nàng lớn mà săn chắc, đầu ti thâm. To gần bằng ngực của Lan béo nhưng hình thức đẹp hơn của Lan béo rất nhiều, chưa kể người nàng rất mịn màng chứ không thô kệch như Lan béo.
Diệu Vy quay lưng lại Bình, chống hai tay vào tường, cặp mông lớn chổng lên, hướng về phía gã.
– Anh thích kiểu này không?
Bình cười khoái chí:
– Đương nhiên rồi. Này chú Hảo, chú đã bao giờ làm cho vợ kiểu này chưa?
Ông Hảo gãi đầu:
– Báo cáo sếp, chú Hảo tôi là thằng yếu sinh lý, vừa nhìn thấy lỗ lồn của vợ đã bắn tinh đầy đít rồi, không sao so được với sếp. Sếp địt lâu và địt khỏe quá, tôi xin thay mặt vợ cảm ơn sếp.
– Ồ, tôi đã địt các cô người yêu của tôi suốt cả đêm qua mà vẫn chưa ra lần nào. Vợ chú là món ăn buổi sáng thôi. Nhưng Diệu Vy tuyệt quá, lại khéo chiều chuộng, tôi thưởng cho chú một trăm triệu vì đã biết dâng lên đồ ngon.
Ông Hảo thốt lên sung sướng làm Bình chợt nhớ lại Lan béo hạnh phúc như thế nào khi được bà Thảo thưởng số tiền tương tự.
– Cảm ơn sếp, cảm ơn sếp. Xin sếp địt vợ tôi nữa đi vì xem chừng nó thèm quá rồi.
Ra là vậy, mọi thứ diễn ra theo một vòng tròn, thứ đã xảy ra với người này rất có thể sẽ lặp lại với người khác, chỉ là theo hình thức mới mà thôi.
Bình lấy tay vỗ mạnh vào mông Diệu Vy nghe đét một tiếng:
– Từ từ, tôi biết mình phải làm gì. Vợ chú vẫn ở đây chứ đi đâu mà vội? Để tôi dạy chú cách địt vợ như thế nào cho nàng sướng điên lên nhé.
Bình địt Diệu Vy từ phía sau, nàng cứ la ầm lên như lợn bị chọc tiết.