Phần 160: LÀM TÌNH TẬP THỂ VỚI HAI MẸ CON
Trên xe, cả Bình và Hoàng Ái Khanh đều không nói với nhau câu nào.
Mãi đến khi gần về đến nhà Hoàng Ái Khanh mới nói với Yên Hà:
– Cho xe đến nhà mẹ tôi.
Bình nghe xong, mặt lại tái dại.
Chẳng nhẽ vận đen nhất định phải dìm gã xuống bùn mới thôi?
Gã cầu xin:
– Em yêu à, à mà là chị Hoàng Ái Khanh, em xin lỗi vì đã trót tán tỉnh chị và mẹ chị, liệu chúng ta có thể tìm một cách giải quyết nào êm đẹp hơn được không?
Hoàng Ái Khanh nhìn gã, sắc mặt đầy kinh ngạc, tựa như lại vừa mới khám phá ra một góc khuất nào đó của người mình yêu.
Ánh mắt của cô vừa mệt mỏi, vừa chán chường.
– Không, em ạ. Chúng ta phải làm rõ vấn đề này đến cùng.
Chiếc xe dừng lại ở nhà bà Trang. Ái Khanh bấm chuông cửa. Bà Trang bước ra, trên người chỉ vận mỗi chiếc áo ngủ mỏng tang.
Thấy Bình và con gái cùng đến, bà tỏ vẻ ngạc nhiên:
– Có chuyện gì vậy?
Hoàng Ái Khanh bước thẳng vào nhà, sắc mặt hằm hằm. Bình líu ríu đi theo.
Khanh nói:
– Mẹ con ta đã quen biết một con quái vật.
Rất nhanh, cô kể lại toàn bộ cuộc nói chuyện với Tổng Bí thư Vũ Thế Kỷ. Bà Trang nghe xong, thay vì lúng túng hoảng hốt, sắc mặt lại rất lạnh lùng.
Ái Khanh hỏi:
– Mẹ không thấy chuyện này rất tồi tệ ư?
Bà Trang lắc đầu:
– Có gì đâu mà tồi tệ? Anh Kỷ không định tước đoạt tài sản của chúng ta, chỉ muốn ta dùng nó theo một cách khác có lợi cho đất nước. Vậy thì ta làm theo thôi.
Hoàng Ái Khanh đỏ mặt:
– Nhưng chuyện mẹ con mình…
– Thì cũng có làm sao đâu?
Bà Trang nhìn Bình, ánh mắt lộ ra vẻ ngưỡng mộ:
– Người được anh Kỷ coi trọng như vậy xứng đáng cho mẹ con ta phục vụ lắm chứ. Chúng ta là những kẻ tầm thường, đâu thể chiếm trọn trái tim của chàng được. Chỉ cần được là một phần của chàng đã tốt lắm rồi. Ái Khanh, con phải hiểu được vị trí của mình. Con không việc gì phải xấu hổ. Mẹ con ta cần phải cùng nhau hầu hạ anh Bình thật tốt.
Bình nghệt mặt ra, đột nhiên cảm thấy cuộc gặp gỡ này không xấu như gã tưởng.
Ái Khanh cúi đầu, hai bàn tay đặt vào nhau, dáng vẻ e lệ. Xem chừng cô đã bị mẹ thuyết phục rồi.
Vốn cô yêu Bình đến cuồng si, ý nghĩ về việc mất gã thật đau đớn không sao chịu nổi. Cho dù gã bệnh hoạn đến đâu, vì tình yêu cô vẫn sẽ chấp nhận tất cả.
Bình đến bên cạnh cô, cúi mặt xuống hôn lên môi cô. Mặt Ái Khanh đỏ bừng như người say.
Lúc này cô đang mặc một chiếc váy trắng dài tay rất thanh nhã. Bình đã từng cởi nó một lần trên xe nên hiểu rõ cách thiết kế của nó. Gã nhẹ nhàng cởi váy của cô, đặt sang một bên.
Người Ái Khanh trắng trẻo, lúc đó run lẩy bẩy, không rõ vì quá xúc động hay vì lạnh.
Bình lại chậm rãi cởi hết quần áo của mình ra, để lộ thân hình cao một mét tám mươi tám, chim dài hai mươi phân.
Cần nói thêm rằng trong nửa năm qua, gã đã cao thêm ba phân, và con chim của gã dài thêm hai phân nữa.
Cơ thể của gã cực kỳ cường tráng, khỏe mạnh, cơ bắp hiện lên rõ ràng dù không hề bỏ công sức tập luyện trong phòng gym. Được như thế hẳn vì gã ăn rất khỏe và thường xuyên tập thể dục với các em gái cả ngày lẫn đêm.
Chim Bình lúc đến đây ỉu xìu, bây giờ căng cứng muốn vỡ.
Cả hai mẹ con Hoàng Ái Đoan Trang lẫn Hoàng Ái Khanh đều trừng mắt ra nhìn con chim của gã. Họ tưởng đã quen với nó rồi, nhưng khi Bình phơi thân dưới ánh nắng mặt trời chiếu qua ô kính cửa sổ, họ lại cảm thấy sợ hãi pha lẫn thèm khát.
Con chim này chắc là chim thần mới đẹp và to như vậy.
Bà Trang không chịu được, tự cởi áo ngủ, nhảy xổ đến mút con chim một cách điên cuồng. Con chim to quá, bà phải phồng cả má lên, mà vẫn chỉ nuốt được phần đầu khấc.
Bình đặt tay lên cổ Ái Khanh, kéo cô về phía hòn dái của gã.
Ái Khanh ngửi hơi con chim của Bình, sắc mặt như chó bị đánh bả, bao nhiêu thần trí đều mất hết sạch.
Cô mở to mắt ra, lưỡi thè hết cỡ để liếm láp hai hòn dái của Bình, sau đó lại liếm lên thân chim, thẳng một mạch đến đầu khấc, nơi bà Trang vẫn nhất định giữ làm của riêng.
Bình nhẹ nhàng nói:
– Trang, em nhả đầu con cặc của anh ra cho con gái em mút cùng được không?
Bà Trang không tình nguyện chút nào, nhưng cũng đành nhường lại cho Ái Khanh, mặt lại cắm vào hai hòn dái.
Khác với mẹ, Ái Khanh mút con chim một cách chậm rãi nhưng say mê, tựa như muốn để con chim của Bình thẩm thấu vào trong miệng cô.
Cứ thế hai mẹ con thay nhau mút chim cho Bình. Bình cảm thấy vô cùng phấn khích và mãn nguyện.
Gã dùng hai tay, nhấc cả mẹ cả con lên, mỗi bên kẹp một người bước đến bên giường ngủ.
Bà Trang và Ái Khanh bàng hoàng khi nhận ra người tình của mình khỏe như vậy. Hai người bọn họ không ai dưới bốn mươi lăm cân mà Bình nhấc đơn giản như nhấc hai con gà, dáng vẻ không chật vật chút nào.
Gã đặt hai nàng xuống giường, chỉnh vị trí phù hợp, sau đó bản thân mình cũng nằm ngang ra, hai đùi kẹp lấy bướm bà Trang theo tư thế cắt kéo, chim đút vào bướm bà, mặt dí vào lồn của Ái Khanh, thỏa mãn cho cả hai mẹ con cùng lúc.
Gã không hề có ý định mút lồn bà Trang. Bà đã nhiều tuổi rồi, lồn thâm đen chứ không được hoàn mỹ như con gái bà.
Tư thế này khiến bà Trang sớm đạt được khoái cảm. Bà quằn quại và rên xiết, hai cái đùi săn chắc khép lại kẹp chặt con chim của Bình như muốn bóp nó vỡ vụn.
Bình thấy bà Trang lên đỉnh rồi, liền rút chim ra, nhét vào lồn con gái bà đang chờ đợi nãy giờ.