Phần 15: LÀM TÌNH TRÊN SÔ PHA
Sau hai giờ đồng hồ, cuối cùng Bình cũng ngừng lại. Nó vẫn chưa xuất tinh, nhưng quyết định không làm tình nữa vì thấy bà Thảo đã quá mệt.
Người phụ nữ xinh đẹp nằm vật ra giường như người chết. Chân tay bà mềm oặt, không sao nhấc nổi mình dậy.
Bình muốn ôm ấp bà giống như ôm ấp người tình mà lại không dám.
Cuộc truy hoan đã kết thúc. Ngọn lửa tình đã nguội. Nó với bà ở hai vị thế rất khác nhau. Nó không có tư cách gì để kéo bà vào trong lòng và nâng niu giống như nó đã từng nâng niu những cô gái trẻ.
Bà Thảo cũng không có ý muốn sáp lại gần nó. Bà chỉ đơn giản là đang nghỉ mệt.
Hai người nằm im như thế chừng mười phút, chẳng ai nói với ai câu gì.
Cuối cùng bà Thảo cũng đứng dậy được. Bà vào trong phòng tắm, tắm rửa cho sạch sẽ.
Bình đã quan sát kỹ bà Thảo từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, nhìn cả vào trong âm đạo của bà, nhưng lúc thấy bà duyên dáng đi qua trước mặt nó, nó vẫn cảm thấy xốn xang.
Người phụ nữ này thật đẹp, thật quyến rũ. Dáng vẻ của bà cho dù không hề cố làm ra vẻ gợi tình mà hai chữ “gợi tình” vẫn hiển hiện. Cơ thể cao và mảnh mai, da thịt trắng trẻo mềm mại, nhìn từ phía sau, thấy tấm lưng ong với phần ngực cong cong ẩn hiện, lại được chốt chặn bên dưới bởi cặp mông tròn trịa, căng bóng, chim Bình lại ngổng lên.
Nó từng nói có thể chơi bà cả ngày, đây không phải là lời nói dối. Đích thực là nó đủ khả năng làm tình từ sáng đến đêm mà không hề xuất tinh.
Nó không cần cố gắng làm điều đó. Ông trời đã ban cho nó năng lực ấy, có lẽ cả triệu người mới có một. Có những người đàn ông có thể chơi lâu mà không ra, nhưng lại không đẹp trai và quyến rũ như nó, cũng không thấu hiểu cơ thể phụ nữ như nó. Về điểm này, nó đích thực đã nhận ân sủng của trời.
Bà Thảo xả nước, kỳ cọ một lúc lâu mới ra.
Bình đứng dậy, bảo:
– Cháu vào tắm.
Nó cao hơn bà đúng hai mươi phân, con chim dài chĩa lên cao, lúc đi ngang qua bà Thảo, đầu chim ở ngay trước ngực bà, cảm tưởng nếu nó kiễng chân lên hoặc bà cúi đầu xuống thì có thể đút chim vào miệng bà. Bà Thảo nhìn thấy chim Bình ở khoảng cách gần như vậy, trong người hơi xốn xang.
Lúc nãy thật kỳ diệu. Bây giờ bà vẫn còn lâng lâng.
Cái giường đã ướt nhẹp. Ga giường đầy nước nhờn của bà, cứ như thể bà vừa đái ra đó mấy bãi.
Bà cảm thấy xấu hổ quá. Cho dù bà là người dâm dục nhưng vẫn muốn giữ hình ảnh trước mặt người khác, bây giờ thì còn hình ảnh nào để giữ nữa?
Bà mặc quần áo vào, bước ra phòng khách, nói với Xuân:
– Tí nữa Bình ra đây thì cô vào dọn dẹp phòng ngủ cho tôi.
Xuân cúi mặt, nói:
– Vâng ạ.
– Lần sau nếu không phải tôi gọi tên cô thì đừng vào.
– Vâng, em xin hứa lần sau không tự tiện như vậy nữa ạ.
– Biết vậy là được. Có gì ăn không?
Bây giờ đã là đầu giờ chiều. Trong hai giờ vừa rồi, bà Thảo tiêu hao một lượng calo còn lớn hơn vài buổi tập thể dục. Người bà đói mềm, cần phải nạp năng lượng gấp.
– Em có làm đĩa sa – lát để trên bàn. Chị ăn lấy sức. Có cả ổ bánh mì còn nóng em vừa mua.
Bà Thảo gật đầu hài lòng.
Xuân là người chu đáo, biết lo xa. Thấy bà chủ làm tình lâu là biết chuẩn bị sẵn thức ăn để bồi bổ sức khỏe.
Lương của Xuân là hai mươi triệu một tháng nhưng lại không có chồng con, tiền nhiều cũng chỉ để lo liệu việc hậu sự sau này.
Bà Thảo ngồi ăn một lúc thì Bình bước ra.
Sự hiện diện của nó làm sáng bừng cả căn phòng. Tóc của nó ướt và mềm, gương mặt vừa tắm rửa xong, tác dụng của nước nóng vẫn còn, khiến da mặt dường như có phần lung linh.
Bà Thảo không tự chủ được, ánh mắt bất đắc dĩ dán vào người nó.
– Có đói không?
Bình đáp:
– Không ạ. Có lẽ đã đến lúc cháu về.
– Ngồi xuống đi, cô có chuyện muốn nói với cháu.
Bình ngồi đối diện với bà Thảo, trong khi bà Xuân vào trong phòng để thay ga giường.
Xuân chưa từng thấy điều gì kinh khủng như vậy, chẳng những ga giường mà ngay cả đệm cũng đã bị nước nhờn thấm xuống, phải dùng máy sấy tóc làm khô.
Ở phòng khách, bà Thảo vừa ăn vừa quan sát Bình.
Nó đẹp thật. Càng nhìn càng thích. Âm đạo của bà một lần nữa co giật.
Ăn hết đĩa sa lát, bà Thảo cảm thấy sức sống đang quay trở lại, cùng với đó là nỗi ham muốn lại bốc lên.
Bà cảm thấy bên dưới ươn ướt, vội nhỏm dậy nhìn, hóa ra nước nhờn đã rỉ ra chân, từ chân dính ra ghế từ lúc nào.
Bình thấy bà Thảo hốt hoảng như vậy, vội chạy đến xem, thấy thế hiểu ngay.
Nó luồn tay vào bướm của bà, dùng hai ngón tay miết mạnh.
Chỉ với một động tác đơn giản ấy thôi, bà Thảo đã khuỵu chân xuống, không sao đứng vững được.
Bình đỡ lấy cơ thể bà, hai người bước ra ghế sô pha, vừa đi vừa hôn nhau say đắm.
Lúc bà Xuân bước ra phòng khách đã thấy hai cơ thể trần truồng, trắng trẻo cuộn lấy nhau như hai con rắn. Lần làm tình này thật mãnh liệt. Cả hai đều ra sức đập ra đập vào, tiếng lạch bạch từ những va chạm phần mông cùng tiếng rên của bà Thảo vang vọng cả căn phòng.