Phần 141: ĐỊT HAI MẸ CON TUYẾT LAN CÙNG LÚC
Đi mãi rồi cũng đến nơi. Sư cô Thích Đàm Thoa đang đợi đoàn người ở hậu viên chùa.
Thấy Bình, sư đỏ mặt lên, mặt cúi xuống nhưng vẫn lén nhìn gã.
Cả đêm qua sư không ngủ được, trong đầu chỉ lởn vởn hình ảnh của gã đang làm tình với sư.
Bà mẹ gặp sư, vội cúi lạy, lại bắt con gái cũng lạy theo. Sư cô xua tay, yêu cầu mọi người ngồi dậy.
Sư giảng về Phật pháp, sau đó đọc một bài kinh mà Bình không biết là kinh gì, chỉ có điều nghe xong cảm thấy thư thái. Giọng nói của sư rất truyền cảm, thanh âm thánh thót thấm vào lòng người.
Bà mẹ của Tuyết Lan nghe như nuốt từng lời. Đang nghe thì mắt sụp xuống, ngủ luôn tại chỗ.
Mọi người thấy thế đều ngạc nhiên. Tuyết Lan nhìn sư, thấy sư vẫn đang đọc kinh, liền để mẹ nằm yên như thế, bản thân mình cũng cố gắng lắng nghe.
Nhưng tâm trạng của cô khác mẹ cô. Cô không sao tập trung được, mắt nhắm mà đầu mơ về Bình, trái tim cứ đập rộn ràng.
Cô biết mình yêu gã mất rồi, mà tình yêu này xem chừng đơn phương, vì gã không hề có ý định cưới cô làm vợ.
Đại danh ca Tuyết Lan không thể công khai yêu một người đàn ông không yêu mình, như vậy thì hỏng hết hình ảnh.
Cô chẳng biết mình phải làm thế nào, tâm trạng cực kỳ hỗn loạn.
Đến cuối buổi, cô liền vấn hỏi sư:
– Xin hỏi, nếu mình yêu một chàng trai mà không được đáp lại thì phải làm thế nào?
Sư đáp:
– Hãy bình tâm và thành thật với chính mình lẫn người đó. Người đó sẽ đáp lại.
– Nếu người đó không đáp lại thì sao?
– Thì có nghĩa rằng hai người vô duyên. Đã vô duyên thì đừng có cưỡng cầu. Làm thế nào cho lòng an yên là được. Tình có cũng như không, không cũng như có. Hiểu thấu đích đến sẽ nhìn ra con đường.
– Lòng con hỗn loạn. Con cảm giác như mình chỉ là trò chơi trong tay chàng, biết rõ như vậy mà không sao dứt ra được.
Câu này sư nghe như đang nói về chính mình, liền buột miệng nói:
– Chàng đến cũng tốt mà không đến cũng tốt. Chàng đến thì hạnh phúc nhất thời, đau khổ vĩnh viễn, chàng không đến thì đau khổ nhất thời, nhưng ánh sáng của đạo pháp sẽ soi đường cho chúng ta. Vạn vật hư không, đừng níu kéo điều mình không thể níu kéo được.
Tuyết Lan chắp tay, nói:
– Cảm ơn sư cô đã chỉ dạy.
Trên đường về, bà mẹ cứ gục vào người Bình mà ngủ. Điều đó thật lạ đời, cứ như thể trên người gã có mùi gì đó khiến tâm trí bà được thảnh thơi.
Bình mấy lần muốn đỡ bà nằm xuống ghế sau mà lần nào bà cũng mở hé mắt khiến gã không dám đụng cựa.
Bình và Tuyết Lan sốt ruột không chịu được. Cả hai người đều muốn làm tình trên xe lần nữa.
Bà mẹ đang nằm gối đầu lên đùi Bình, mặt quay vào bụng gã. Bình hơi dịch ra, cởi khóa quần để Tuyết Lan có thể mút chim cho gã.
Cô mút cuồng nhiệt lắm, càng mút nước nhờn càng chảy nhiều. Đầu óc u mê như hóa dại.
Lúc đến nhà thì Bình đã chẳng còn mặc gì trên người. Gã bế bà mẹ lên phòng, định bước ra, nhưng bà đã giữ gã lại, mặt cứ dí vào phần bẹn không chịu rời.
Tuyết Lan nói nhỏ:
– Người anh có mùi gì đó khiến mẹ em dễ ngủ. Mẹ em đã mất ngủ cả tháng, thôi đành chịu vậy.
Bình một tay ôm lấy bà mẹ của Tuyết Lan, để bà ngửi mùi mồ hôi ngực của gã, bên dưới cho con gái bà cưỡi ngựa. Tuấn Phạm đứng đợi ở bên ngoài, không chịu về.
Đến đêm thì bà mẹ tỉnh dậy. Bình liền đẩy bà ra, bao nhiêu nỗi ấm ức không được làm tình thoải mái lúc ấy tuôn ra như cơn cuồng phong. Bình địt tung đít Tuyết Lan. Mỗi cú thúc của gã đều làm ruột gan cô đảo lộn.
Bà mẹ nằm nhìn, mắt mở thao láo.
Bình đỡ Tuyết Lan lên vai, mút lồn của cô. Nước lồn của Tuyết Lan khá bình thường chứ không có vị thánh thủy như Hồng Hạ, tuy vậy gã cũng không vì thế mà mút chậm hơn chút nào. Tuyết Lan rên lên đầy khoái cảm.
Bình kéo bà mẹ đến gần, dí mặt bà vào bẹn. Bà nối gót con gái, cũng mút chim cho Bình.
Phải nói là bà mẹ không xinh. Bà là phiên bản của Tuyết Lan nhưng già nua và xấu hơn, chỉ có điều Bình đang lên cơn động dục, con cái nào gã cũng chơi được, miễn là có lỗ miệng và lỗ đít.
Huống chi đây lại là mẹ con đại danh ca Tuyết Lan, nói ra chắc chín mươi chín phần trăm cánh đàn ông ở nước này thèm khát được ở vào vị trí của gã.
Gần đây gã quen với nhiều gái già và xấu. Mật ngọt thu hút ong bướm nhưng cũng hút cả ruồi nữa, không sao tránh được.
Bình gọi Vân Anh, bảo cô mang cho lọ gel bôi trơn. Gã đưa cái lọ ấy cho mẹ của Tuyết Lan, bảo bà tự bôi. Bà bôi xong rồi, gã liền nhét con chim vào lồn bà.
Lồn bà đã trải qua ba kỳ sinh nở, đã bị nong rộng ra, rất khớp với con chim của Bình chứ không quá chật. Bình giã bà như cái chày giã gạo. Bà mẹ đã không làm tình trong nhiều năm, lúc này được một người đẹp trai, có mùi vị hấp dẫn như Bình chiếu cố, sướng phát rồ cả người.
Hai mẹ con danh ca trở thành nô lệ tình dục của Bình. Ba người làm tình suốt hai tiếng mới ngủ.
Bình nằm giữa, hai nàng kia mẹ một bên con một bên, cả hai đều ôm chặt gã không chịu buông.
Bà mẹ ngủ say như vậy mà cứ lần nào Bình định hất bà ra bà đều tỉnh.
Đến sáng, lúc bình tĩnh dậy đã thấy mặt bà cắm chặt vào hai hòn dái của gã, tựa như hai hòn dái ấy có mùi gì đó quyến rũ bà.
Gã thấy buồn đái quá, bèn gạt bà ra, vào nhà vệ sinh đái tồ tồ.
Lúc bước ra khỏi phòng, thấy Tuấn Phạm vẫn đang ngồi đợi như con chó giữ cửa.
Lúc này Bình đang cởi truồng. Hai người đàn ông nhìn nhau một lúc, rồi Bình quay trở lại phòng, lật ngửa Tuyết Lan lên, địt vào lồn cô.
Cô ngửi thấy hơi đàn ông của Bình, lồn chảy nước dầm dề. Hai người lặp lại điều mà họ đã làm đêm qua.
Bà mẹ thức dậy, cơ thể sảng khoái, tâm trạng hưng phấn, cũng vội vã gia nhập cuộc vui.
Bình địt thêm một tiếng rồi xuất tinh vào mặt hai mẹ con Tuyết Lan.
Gã cảm thấy thế là đủ rồi, liền vào trong nhà tắm, tắm rửa, đánh răng sạch sẽ. Sau đó gã không thèm mặc quần áo gì cả, cứ trần truồng như vậy lên xe ô tô, để Yên Hà và Vân Anh chở gã về trụ sở.
Bao cô gái xinh đẹp đang chờ gã ở đó.