Phần 140: LÀM TÌNH TRÊN XE Ô TÔ
Bình và Tuyết Lan làm tình ngoài vườn suốt nửa tiếng đồng hồ trước gương mặt đau khổ của Tuấn Phạm, bên trong bà mẹ gọi í ới.
Bình cảm thấy ước mơ của đời mình đã đạt được, lại nghĩ đến sư cô Thích Đàm Thoa đang đợi gã, muốn làm tình với sư cô, liền thả sức ra không giữ nữa. Tinh trùng của gã bắn đầy trong bụng của Tuyết Lan.
Gã hạ Tuyết Lan chạm đất. Chân cô run quá, ngã quỵ xuống. Tuấn Phạm vội chạy đến đỡ cô đứng lên.
Bình kéo khóa quần, nói:
– Mua cho em ấy thuốc tránh thai đi nhé.
Gã cứ thế vỗ đít đi vào trong nhà, ngồi tán gẫu với bà mẹ.
Một lúc sau Tuyết Lan run rẩy bước vào. Tuấn Phạm đỡ cô, gương mặt tràn đầy lo lắng và quan tâm, không hề có chút tức giận nào hết.
Bình nhìn Tuấn Phạm, tự hỏi thằng này có căn tính nô lệ à? Việc đã đến nước này, tốt nhất là quay lưng đi không một lời từ biệt, ấy vậy mà nó vẫn cứ bám riết lấy Tuyết Lan, làm như thể từ nãy đến giờ chưa nhìn thấy gì.
Bà mẹ giục:
– Mẹ chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi được chưa?
Tuấn Phạm hỏi:
– Tuyết Lan có đi được không? Sức yếu thì ở nhà thôi.
Tuyết Lan nhìn gã, nói:
– Em đi được. Em không thể để mẹ đi một mình, với cả em cũng muốn gặp sư cô.
Bốn người lên chiếc xe Rolls – Royce Ghost của Bình. Yên Hà cầm lái. Vân Anh ngồi ghế trước.
Đường đi khá xa. Bình bố trí cho bà mẹ nằm ở ghế sau. Bà không ngủ được nhưng vẫn cố chợp mắt một chút.
Bình cho bà cái bịt tai để đỡ phải nghe tiếng đường phố ồn ào.
Tuấn Phạm ngồi cạnh Tuyết Lan, trong khi Bình ngồi tách ra. Tuyết Lan muốn quay mặt đi chỗ khác, nhưng trong đầu chỉ toàn hình ảnh của Bình, không chịu được lén nhìn gã, thấy gã cũng đang nhìn mình. Trái tim lập tức đập loạn.
Bình giơ tay ra. Tuyết Lan chỉ làm lơ được vài giây, sau đó cảm xúc lại chiến thắng lý trí, liền bỏ Tuấn Phạm đến bên cạnh gã.
Bình tụt quần Tuyết Lan xuống, làm tình ngay trên xe.
Mọi người đều nhìn thấy hết, nhưng chẳng ai nói gì.
Ghế xe rất rộng, hai người nằm trên ghế, địt nhau trong sự im lặng. Mỗi lần Tuyết Lan không chịu được rên thành tiếng Bình lại lấy tay bịt mồm cô.
Ở phía trên, cả Vân Anh lẫn Yên Hà đều chảy nước nhờn ướt hết quần. Yên Hà còn đỡ vì lúc nào cô cũng đóng bỉm, chứ Vân Anh phải dùng khăn lau liên tục.
Tuấn Phạm ngồi yên bất động nhìn hai người làm tình.
Một lúc sau, Bình rút chim khỏi bướm của Tuyết Lan, nhét thẳng vào mồm cô. Tuyết Lan chưa từng bị ai nhét chim vào mồm, nhưng bây giờ cô giống như con sư tử đã bị diễn viên xiếc thuần phục, bảo gì làm nấy, không hề phản kháng.
Cô rướn cổ lên, mút chim cho gã.
Bình lại xuất tinh vào mồm cô, bắt cô phải nuốt hết.
Đệ nhất danh ca cũng phải nuốt tinh trùng của gã.
Tuyết Lan ho sặc sụa. Tuấn Phạm lo quá, vội lấy nước cho cô uống. Dường như đi đâu anh ta cũng chuẩn bị chu toàn mọi sự không thiếu thứ gì.
Bình nể phục người này, chỉ biết nói:
– Anh thật đúng là triệu người có một, tôi không bằng được.
Tuấn Phạm nghe vậy, sắc mặt không đổi, nhưng trong lòng cảm thấy tự hào.
Đúng vậy, người như anh chàng thì kiếm đâu ra được nữa? Còn ai yêu Tuyết Lan nhiều như anh?
Bình ngồi xuống ghế, mở điện thoại đọc tin nhắn.
Gã thường không dùng điện thoại vì mỗi lần mở ra là tin nhắn tràn ngập. Các em người yêu gửi một ngày mấy chục cái tin, nhân lên với mấy chục người, đọc không hết được. Câu hỏi phổ biến nhất là bao giờ gã mới đến với các em. Em, và cả mẹ em, con em và chị em gái em nữa, đều nhớ anh quá rồi. Các em muốn trổ tài nấu nướng để làm hài lòng gã. Tất nhiên nhiều em cũng muốn xin gã được mua thứ này thứ kia, nếu không quá đắt Bình đều đáp ứng cả.
Đập vào mắt gã là cơ thể trần truồng của Bảo Châu đang uốn éo trước điện thoại. Nàng nhắn cho gã:
– Đã năm ngày rồi anh không tìm em. Quên em rồi à?
Bình cười khổ. Chưa bàn đến công việc, danh sách người tình của gã quá dài, làm sao đáp ứng hết nổi? Như Bảo Châu là gã đã cực kỳ ưu ái, tuần đến thăm nàng một lần rồi, không thể nhiều hơn được nữa.
Tuyết Lan ở ngay bên cạnh, đọc được tin nhắn, lòng ghen tức nổi lên.
Cô vừa mới mặc quần áo, lại cởi hết ra, lại cởi thêm cả quần áo cho Bình, đoạn ngồi lên chim gã, dập liên hồi.
Hơi thở nóng bỏng của cô phả vào mặt gã. Cô cầm tay gã dí vào ngực mình, rõ là tín hiệu của con thú động dục.
Bình nháy mắt với Tuấn Phạm, rồi mới vục mặt vào bộ ngực to lớn của Tuyết Lan. Hai cơ thể trần truồng xoắn xuýt trên xe.
Gã cảm thấy trò này cũng thú vị.
Tuyết Lan hỏi gã:
– Anh có thích không?
Bình đáp một cách thành thật:
– Rất thích. Anh thích được em phục dịch anh. Em ngoan và lồn em nhiều nước.
– Em có đẹp không?
– Em đẹp vì em là Tuyết Lan. Hôm nào em đi diễn, anh địt em ở hậu trường trước khi em lên hát nhé.
– Không được đâu, như vậy sẽ hụt hơi.
– Thế sau khi hát, trước khi ra chào khán giả thì sao?
– Được. Lúc đấy em làm cho anh được.
Bình nói với Tuấn Phạm:
– Tuấn Phạm ghi sổ nhé, thu xếp vụ này cho tôi.
Tuấn Phạm trợn mắt lên nhìn gã, tức giận mà không dám nói gì.
Bà mẹ của Tuyết Lan không ngủ được, ngồi dậy định bắt chuyện. Thấy con gái và ân nhân đang làm tình với nhau, hai cơ thể trắng phớ như dính liền một khối, vội nằm xuống nhắm mắt lại, giả vờ ngủ tiếp.