Phần 138: CHINH PHỤC TRÁI TIM CỦA SƯ CÔ
Tôn chỉ của Phật giáo là giữ tâm thanh tịnh, tránh xa các loại cám dỗ, trong đó nhục dục là kẻ thù số một.
Sư cô vốn là phụ nữ, nhu cầu tình dục bẩm sinh đã thấp hơn đàn ông rất nhiều, nếu không bị Bình cưỡng bức thì chắc cả đời một lòng truy cầu Phật pháp không hề dao động.
Nhưng hôm nay sư bị vẻ đẹp trai của gã làm cho mê đắm, cơ thể bị bàn tay thần diệu của gã dẫn dắt, tựa như thanh gỗ bị nước lũ cuốn trôi, chẳng mấy chốc đã trải qua đủ cung bậc cảm xúc mà trước nay sư vẫn ghê tởm.
Sư không biết rằng mông đít của sư đang di chuyển theo sự vận động con chim của Bình tựa như nó đã bị thôi miên.
Hai người làm tình một lúc thì sư đạt cực khoái. Đỉnh điểm khoái lạc này cả đời sư cũng không quên được, từ nay cho dù tu tập thế nào cũng không thắng nổi khao khát nhục dục.
Lúc sư đạt cực khoái thì Bình cũng tạm nghỉ, nhưng con chim cứng ngắc của gã vẫn nằm nguyên trong âm đạo của sư.
Gã ôm ấp sư trong lòng, đùi gã quặp chặt lấy mông đít của sư, một tay gã bóp vú sư, tay kia vuốt ve dọc sống lưng thon thả của sư. Các ngón tay của gã vuốt đến đâu sư run lẩy bẩy đến đấy.
Sư vẫn khóc, nhưng tiếng khóc đã chuyển từ sợ hãi và kinh hoàng thành nuối tiếc và lo âu.
Nuối tiếc công sức học tập hai mươi năm. Lo âu về tương lai. Cuộc đời sư sau này sẽ ra sao? Sư cũng không biết nữa.
Bình thì thầm vào tai sư:
– Anh yêu em.
Sư nói nhỏ:
– Đừng nói vậy.
– Anh yêu em. Đó là sự thật.
– Chúng ta vừa làm điều sai trái.
– Nhưng em thích, đúng không?
– Không. – Sư đỏ mặt. – Tôi đã phạm điều cấm kỵ, chỉ có thể đền tội bằng cái chết.
– Em chết rồi thì sẽ không được làm những chuyện tuyệt vời như thế này nữa đâu.
– Đó chính là điều tôi muốn.
– Thật không?
Bình nhoẻn miệng cười. Gã bóp vú của sư khiến sư đau điếng. Cùng lúc ấy cái lưỡi dài của gã liếm lên cổ sư làm sư co rúm người lại.
Con chim của gã mới nằm yên một lúc, bây giờ lại dịch chuyển, khiến sư cảm thấy khó thở.
– Dừng lại đi.
Thay vì dừng lại, Bình càng mơn trớn sư nhiều hơn. Sư nổi da gà, bàn tay mềm mại bấu vào ngực gã.
– Dừng lại đi.
Bình nói:
– Nếu sư nói anh ơi, ngừng lại đi, Bình sẽ ngừng lại.
– Không thể nào.
– Sư nói đi: Anh ơi, ngừng lại đi. Sư muốn Bình ngừng lại thì phải nói vậy.
Sư rối quá, lại bị con chim của Bình khiến cho mê muội, đành nhượng bộ:
– Anh ơi, dừng lại đi.
– Em xin anh.
– Em xin anh.
Bình cười thích chí:
– Em ngoan lắm. Anh thương.
Nhưng gã không dừng lại mà địt sư càng mạnh hơn. Sư thở hổn hển, giận dỗi nói:
– Sao thí chủ bảo sẽ dừng lại?
– Anh hứa sẽ dừng lại nhưng không hứa dừng lại khi nào. Đợi anh xuất tinh đã.
Sư kinh hãi thốt lên:
– Đừng, đừng, bẩn lắm.
– Tinh trùng là món quà của tự nhiên dùng để duy trì nòi giống cho loài người, sao lại bẩn?
Bình ôm sư chặt quá, sư không thể cử động được, chỉ biết gục đầu vào ngực gã, hai mắt nhắm nghiền, chấp nhận để gã muốn làm gì thì làm.
Một lúc sau, Bình xuất tinh vào trong bụng sư. Sư lại khóc.
Bị lột truồng đã kinh khủng rồi, lại còn bị hãm hiếp, lại thêm mất trinh, lại thêm bị kẻ ác xuất tinh đầy bụng, sư không biết làm thế nào cho phải.
Sư hy vọng gã xuất tinh rồi thì thôi, ai ngờ con chim của gã vẫn ở nguyên trong bụng sư.
Sư ngượng ngùng hỏi:
– Vẫn chưa xong à?
Bình nghe câu ấy, con chim lại cứng lên. Gã đè ngửa sư ra hôn, nói:
– Đã xong sao được? Anh sẽ địt em đến khi có thai mới thôi.
– Đừng, đừng. Thế không được.
Trong lần quan hệ thứ ba này, sư không còn khóc nữa, cơ thể sư đã quen với con chim của Bình, bắt đầu cảm thấy thích thú.
Sư ngượng không biết thế nào mà tả.
Bình buộc sư làm các động tác như trong sách Kuma Sutra. Mỗi khi sư làm động tác nào gã lại kể tên của nó khiến sư ngượng chín người.
– Em tuyệt quá. Thích Đàm Thoa. Anh có thể địt em ba ngày liền.
– Thật không? – Sư hơi ưỡn đít lên cho gã vào sâu hơn.
– Thật. Chỉ sợ sếp của em biết.
– Sếp của em là ai?
– Sư trụ trì ấy.
Sư sợ hãi nói:
– Phải đấy. Dừng lại thôi.
Nhưng bướm của sư vẫn dính chặt lấy con chim của Bình không chịu buông.
Bình địt thêm một lúc nữa cho đến khi sư đạt cực khoái lần hai thì dừng lại. Gã lấy khăn ướt lau sạch người cho sư, đặc biệt kỳ cọ sạch sẽ phần âm đạo, sau đó lấy ra viên thuốc tránh thai khẩn cấp, bảo:
– Em uống thuốc này đi, sẽ không có thai. Thuốc này sẽ làm rối loạn kinh nguyệt, không nên uống nhiều, nhưng một viên thì chẳng sao hết. Sau này anh sẽ xuất ra bụng em, để em không phải uống thuốc nữa.
Sư cúi đầu, nói nhỏ:
– Không còn sau này nữa đâu.
Bình hôn lên môi sư, sư e lệ đón nhận nụ hôn ấy.
Gã mặc lại áo cho sư. Lúc nhìn thấy sư trong bộ quần áo của chùa, lòng dâm lại nổi lên.
Bình đỡ sư đến bên cái cột, cho sư dựa vào đó, tụt quần sư ra địt từ phía sau.
Sư lại thở hổn hển. Sư cong đít lên để Bình địt dễ hơn.
Cách đây chưa được năm phút sư còn bảo không còn sau này nữa đâu, bây giờ đã lại mê muội với con chim của Bình.
Sư thấy con chim của gã đầy ắp trong bụng rồi, mà vẫn còn thừa ra ngoài một ít, liền vòng tay ra đằng sau vuốt nó.
– Con nào cũng dài thế này à?
Bình thò tay vào áo nắn bóp ngực sư, nói thầm vào tai sư:
– Chỉ mỗi con của anh thôi. Sau này em mút cho nó nhé.
– Mút là sao?
– Em dùng miệng mút như mút kem ấy.
– Không, em không làm đâu. Ghê chết.
Bình chỉ cười. Kiểu gì thì em sư này cũng phải mút thôi, thoát sao được?
Cứ nghĩ đến lúc sư đang giảng pháp trước hàng nghìn tín đồ lắng nghe mê mải như nuốt từng lời châu báu, gã gọi sư ra gian trong phòng địt vào mồm, rồi sau đó lại cho ra giảng pháp tiếp, cảm giác ấy thật phấn khích.
Nữ giới hơn thua ở mái tóc, nhưng gương mặt sư cân đối và rất đẹp, đến nỗi không cần mái tóc vẫn xinh chẳng kém Hồng Hạ, Giáng My, Lan Phương, Bảo Châu, Vân Anh chút nào.
Bình càng ngắm sư càng thích. Gương mặt sư không có điểm chết, nhìn từ góc nào cũng xinh.
Sư hỏi:
– Sư trụ trì mà nhìn thấy thì thế nào?
Gã nói:
– Nếu người ta nhìn thấy, thì trước hết anh sẽ ép họ không được tiết lộ ra bên ngoài. Thứ hai, anh sẽ xây một ngôi chùa để em được đến đó tu hành, nghiên cứu Phật pháp, chẳng đụng chạm đến ai. Thứ ba, anh hứa sẽ ở bên em cả đời, cho dù gặp chuyện gì cũng không rời xa em nửa bước.
Lần đầu tiên kể từ khi gặp nhau sư mỉm cười, nụ cười như hoa nở.
Bình xúc động, vừa vành mặt sư ra hôn lấy hôn để, vừa địt sư dữ dội đến mức người sư run lên bần bật.