Phần 130: TÍCH LŨY CHO ĐIỂM CỰC KHOÁI
Bùi Cung Uyển không phải là người ham muốn tình dục. Khi mới cưới, chồng bà mất tới ba tháng mới phá trinh thành công và đưa chim vào trong âm đạo. Ký ức kinh hoàng đó vẫn ám ảnh bà. Bà biết rằng âm đạo của mình hẹp nên việc quan hệ tình dục sẽ rất chật vật. Cứ nghĩ đến việc phải lặp lại quá trình tàn bạo ấy với một người đàn ông mới là bao nhiêu ham muốn đều tan biến cả.
Nỗi sợ hãi đã giết chết khao khát tình dục trong con người bà. Bà sống mười năm khổ hạnh như một nữ tu dựa trên các khoản thu nhập từ việc cho thuê những căn nhà mà bố mẹ để lại. Để ngăn nhu cầu phát sinh, bà tránh xa các bộ phim lãng mạn hoặc tiếp xúc thân mật với đàn ông.
Một người đẹp như vậy làm sao có thể đoạn tuyệt với trần thế? Cho dù đã cố hết sức để được yên ổn, bà vẫn nhận được các tin nhắn tán tỉnh và các cuộc gọi không mong muốn từ đủ dạng người. Những người đàn ông thuê nhà, người quen cũ, giáo viên từ trường học của con bà. Thậm chí có nghệ sĩ lớn học cùng trường Đại học Sân khấu Điện ảnh với bà từ cách đây hai mươi năm về trước bây giờ vẫn ngày ngày nhắn tin bày tỏ tình cảm, mong muốn bà cho ông ta một cơ hội.
Bùi Cung Uyển từ chối hết. Bà giữ khoảng cách an toàn với những người lịch sự và tránh xa những kẻ yêu bà điên cuồng. Mọi thứ khá ổn cho đến khi Giáng My bắt đầu lớn lên. Để cuộc đời của nó được rộng mở, bà bắt buộc phải nối lại các mối quan hệ xã hội, tham gia các cuộc giao tế, nhận các show trình diễn và từ đây mọi thứ bắt đầu trở nên cuồng loạn. Số lượng tin nhắn tán tỉnh tăng lên gấp hai mươi lần, ngay cả đám thanh niên cũng trở nên điên dại mỗi khi thấy bà cứ như thể chúng đang bị lây nhiễm chứng cuồng dâm.
Tệ hại hơn cả là những kẻ có quyền lực, những vị chức sắc cũng tìm mọi cách để thuyết phục bà trở thành bồ bịch của họ. Mỗi khi bà từ chối, họ lại trừng phạt con gái bà bằng cách đóng sập cánh cửa dẫn đến một thành tựu nho nhỏ nào đó của con bé. Nhìn Giáng My khóc lóc mà bà cảm thấy đau nhói.
Bà hiểu rằng đã đến lúc mình cần phải thỏa hiệp, chấp nhận các hậu quả mà sắc đẹp rực rỡ của bà mang lại. Bà muốn dâng hiến cho một người xứng đáng. Bà vốn nghĩ rằng Bình chưa đủ xứng đáng, nhưng khi nhìn thấy cơ thể trần truồng của gã mọi ý đồ phản kháng của bà đều tan biến.
Bình bế bà đặt xuống giường, con chim nhẹ nhàng tiến vào trong âm đạo. Âm đạo của bà hẹp nhưng bà vẫn chịu được. Khao khát phục tùng người anh hùng trẻ tuổi đã triệu tiêu cảm giác đau đớn, mà thực ra bà cũng không đau như bà lo sợ. Chỉ chút xíu ban đầu thôi, mọi chuyện sau đó thật dễ dàng. Con chim của gã đã đập tan cánh cửa phong ấn âm đạo của bà, mở cho dòng khoái cảm ùa ra. Mười năm tích lũy, bây giờ cháy bùng lên như núi lửa phun trào.
Giáng My sững sờ nhìn người mẹ mà cô vẫn tôn thờ đang quằn quại trên giường như một con đĩ dâm loạn. Cô chưa từng nhìn thấy mẹ mình như vậy trước đây. Bà quặp chặt lấy người Bình để phần bẹn của hai người được dính liền nhau, sát chặt đến nỗi một tờ giấy cũng không lọt qua được. Mồ hôi đổ lấm tấm trên trán, sống mũi, ngực và lưng của bà. Bà dí mặt của Bình vào ngực để gã có thể liếm đầu ti của bà. Bà run lên mỗi khi Bình nổi hứng cắn vào vú nhưng không hề có ý định cản gã lại, thay vì thế bà càng ưỡn ngực lên như đang mời gọi. Chẳng mấy chốc bầu ngực thanh sạch mà bà đã cố giữ gìn trong mười năm qua xuất hiện chi chít vết răng của Bình.
Cảm thấy đã đến thời điểm thích hợp, Bình bắt đầu thúc chim mạnh hơn vào trong bướm bà. Gã thích thú nhận thấy bà hưởng ứng trò này. Bà thở hổn hển như một con chó đang khát và thứ nước giải khát mà nó cần là tình dục và các cọ xát trong âm đạo. Thế là Bình lại địt mạnh hơn. Căn phòng yên tĩnh phát ra các tiếng bạch bạch đầy kích thích.
Bình cảm thấy có lỗi với Giáng My. Cô có đủ mọi phẩm chất để trở thành một hoa hậu và nếu xét từng bộ phận trên cơ thể cô không thua kém bất kỳ người phụ nữ nào trong cuộc giao hoan lần này nếu không muốn nói còn xuất sắc vượt trội, tuy nhiên luôn có một ai đó hoặc một sự việc nào đó thu hút sự chú ý của Bình, dẫn đến việc cô bất đắc dĩ trở thành nhân vật thứ yếu.
Bình kéo tay Giáng My đang dỗi, bảo nàng đặt đít lên mặt mẹ nàng, phần thân trên ngả ra phía trước để gã có thể hôn nàng. Tư thế này tạo thành hình tam giác, cả ba người đều đạt được khoái cảm. Bây giờ thì còn mẹ con gì nữa? Mọi mối quan hệ xã hội đều bị xóa nhòa. Các đường ranh giới đạo đức đều tan biến. Tất cả đều trở thành những con thú động dục đang tìm mọi cách thỏa mãn nhu cầu mang tính bản năng vì mục đích giải trí. Nhưng đây không phải là những con thú xấu xí mà là những con thú tuyệt đẹp, những con thú đã đạt đến đỉnh cao về hình thức và được ham muốn nhất trong giống loài của nó.
Giáng My và Bùi Cung Uyển giống như những vận động viên chạy marathon. Hai mẹ con khởi đầu chậm nhưng khi đã nhập cuộc rồi thì lại cực kỳ dai sức. Sức bền của họ vượt trội những người phụ nữ khác. Ba người làm tình một mạch cho đến sáu giờ sáng mà hai mẹ con vẫn chưa lên đỉnh. Không phải vì hai nàng không thích cuộc tình này, vấn đề nằm ở chỗ cơ thể của họ có những đặc thù rất khác biệt so với phụ nữ thông thường. Họ cần tích lũy đủ lâu mới có thể đạt được sự cực khoái.