Phần 123: THIÊN TÀI VŨ ĐẠO PHẠM TẤT BÌNH
Bình chọn ngày thứ ba sau khi cả đoàn tập trung tại khách sạn để tổ chức bữa tiệc tập thể mà gã chờ đợi đã lâu.
Kim Tuyết Hoa cố tình để lịch trống nguyên buổi sáng hôm đó. Đến trưa, hai mươi người đẹp lọt vào vòng chung kết được mời ăn uống một bữa linh đình, bao gồm toàn các món ăn thượng hảo hạng do một đầu bếp lừng danh người Pháp chế biến.
Sau khi ăn xong, các nàng được Kim Tuyết Hoa dẫn đến khu mua sắm. Kim Tuyết Hoa phát cho mỗi nàng một thẻ mua hàng, bên trong có sẵn năm trăm triệu đồng, tương đương với hai mươi nghìn đô la Mỹ, cho phép các nàng tiêu toàn bộ số tiền có trong thẻ.
Kim Tuyết Hoa nói rõ đây là quà tặng của chủ tịch Phạm Tất Bình, mong ước duy nhất của chủ tịch là làm cho các nàng vui lòng. Cả hai mươi cô gái đều hết sức mừng rỡ, cảm ơn chủ tịch rối rít.
Sau ba giờ đồng hồ mua sắm thả ga, các nàng được lệnh di chuyển về khách sạn. Ở đây, các nàng được dẫn đi tắm sauna. Tắm xong, một đội ngũ massage chuyên nghiệp đã đợi sẵn nhằm mang lại thể trạng tốt nhất, hưng phấn nhất cho các nàng. Đội ngũ này đông đến hai mươi người, đảm bảo tất cả được phục vụ cùng lúc, không ai phải đợi ai.
Cuối cùng, các nàng đưa đi ăn bữa tối thượng hạng ở tầng bốn mươi lăm là tầng cao nhất trong khách sạn. Bữa ăn đã tuyệt vời rồi, còn kèm thêm góc nhìn toàn cảnh thành phố về đêm từ trên cao, kết hợp với những bản nhạc piano du dương làm các nàng xao xuyến khôn xiết.
Đến chín giờ tối, khi tất cả đã hoàn toàn thỏa mãn, Kim Tuyết Hoa mời Phương Trần Giáng My, Betty White, Alena Sobaleva và cặp chị em song sinh Lê Thảo Linh, Lê Cẩm Linh lên phòng chủ tịch. Những người còn lại không được mời, chỉ có thể nhìn theo với ánh mắt lo lắng và tiếc nuối.
Họ biết rằng năm người này là những người được chọn, nhiều khả năng sẽ chiến thắng trong cuộc thi Hoa hậu Thiên Phát.
Khi năm cô gái đẹp nhất đi rồi, Kim Tuyết Hoa mới đến phát cho mười lăm nàng còn lại mỗi người một thẻ hẹn gặp riêng với chủ tịch vào ngày hôm sau.
Phòng tổng thống trong khách sạn rộng đến hai trăm năm mươi mét vuông, được kê sẵn sáu chiếc ghế tuyệt đẹp xếp thành hình tròn, ở giữa để một khoảng trống tương đối rộng rãi.
Bình tiếp đón các nàng trong bộ dáng hoàn hảo nhất của gã. Vẻ đẹp rực rỡ tựa như bước ra từ các câu chuyện thần thoại của gã khiến cả năm cô gái đều mê đắm.
Bình không có ý định nói chuyện. Đây là năm cô gái thuộc về ba quốc tịch khác nhau, hoàn cảnh xuất thân khác nhau, với những mối quan tâm khác nhau, biết nói gì để làm vui lòng tất cả bọn họ. Mọi lời nói cho dù văn hóa hài hước đến đâu cũng là thừa thãi trong hoàn cảnh này. Gã dịu dàng mời năm người đẹp ngồi xuống ghế, đích thân mang cho họ mỗi người một cốc nước. Tất cả đều ngạc nhiên khi nhận ra đó là loại nước mà họ yêu thích. Dường như Bình đã điều tra rất kỹ sở thích của năm nàng.
Bình bật một bản nhạc salsa sôi động để lấy không khí, nói rằng muốn mời một trong số năm nàng nhảy cùng với gã.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Giang My và Lê Thảo Linh, Lê Cẩm Linh đều là con nhà nòi, được đào tạo nghệ thuật từ bé. Các nàng đều có khả năng nhảy, múa và hát rất điêu luyện. Tuy nhiên bản tính các nàng hãy còn ngượng ngùng, không muốn đứng lên nhảy với trai trước con mắt phán xét của đám đông.
Ngược lại Betty White chẳng ngại gì cả. Cô đã tập salsa từ năm năm trước, vừa nghe nhạc đôi chân đã như phát cuồng.
Cô đứng lên, tiến thẳng về phía Bình, ánh mắt tràn đầy tự tin và ham muốn được nhảy múa, ham muốn được thể hiện bản thân.
Salsa là một vũ điệu sôi động bắt nguồn từ khu vực Carribean máu lửa. Vũ điệu này bao gồm các động tác mạnh mẽ, đòi hỏi sự vận động uyển chuyển của cơ thể và khả năng phối hợp hoàn hảo giữa các bạn nhảy. Đương nhiên salsa cũng là điệu nhảy có sự tiếp xúc gần gũi giữa hai cơ thể.
Betty White nhảy thật tự nhiên, hoàn toàn làm chủ tình huống. Điều cô không ngờ là Bình thậm chí còn nhảy đẹp hơn cả cô nữa. Gã rất hiểu tinh thần của salsa và luôn chủ động dẫn dắt cô làm những động tác mà gã muốn.
Betty White hỏi bằng tiếng Việt:
– Anh đã tập nhảy bao lâu rồi?
– Ba ngày. – Bình đáp.
Betty ngặt đầu ra cười, rõ ràng không tin lời của gã.
– Tôi nói dối cô làm gì.
Đôi mắt sâu của Bình như muốn nuốt lấy người cô.
– Không ai có thể tập salsa trong vòng ba ngày. Nhảy được như anh cần tối thiểu ba năm, đấy là nếu anh có năng khiếu.
– Vậy thì tôi đoán mình có siêu năng khiếu. Tôi đã học điệu nhảy này lúc mới đến khách sạn.
Đó là sự thật. Bình đã yêu cầu Kim Tuyết Hoa tuyển mộ bảy chuyên gia vũ đạo ở tất cả các thể loại để thực hiện khóa huấn luyện cấp tốc.
Ban đầu, cả bảy chuyên gia vũ đạo đều phá lên cười khi nghe Bình trình bày nguyện vọng muốn học các điệu nhảy từ cơ bản đến nâng cao trong vòng ba ngày, hơn nữa còn học đủ các thể loại múa cổ điển châu Á, valse châu Âu, nhảy hip hop, breaking dance, salsa, samba, rumba, flamenco.
Bình không nói gì, chỉ đặt hàng chồng tiền lên mặt bàn, cam kết rằng sau ba ngày bất kể kết quả học tập thế nào cũng sẽ để các chuyên gia rời đi. Gã học nhảy cả ngày lẫn đêm không nghỉ, thầy này mệt lại chuyển sang thầy khác, cứ như thế ghi nhớ vào đầu từng động tác vũ đạo và bằng thiên tài của mình khớp các động tác ấy với điệu nhạc.
Bình đã từng có thời gian nghi ngờ sâu sắc về trí thông minh của chính mình, mà nguyên nhân cũng chỉ vì kết quả học tập bết bát ở trường. Đúng là gã rất lười, nhưng đó là giai đoạn sau này, trước đó gã cũng cố gắng học tập nhưng kết quả vẫn rất thảm hại, đặc biệt là các môn khoa học tự nhiên và tiếng Anh. Các môn văn, địa lí, lịch sử có khá hơn, đạt điểm trung bình thấp.
Mãi sau này gã mới nhận ra rằng mình thông minh theo một kiểu khác. Gã có năng khiếu bẩm sinh trong các lĩnh vực cần đến sự vận dụng cơ thể và biểu đạt cảm xúc thông qua ngôn ngữ hình thể. Chính vì thế mà gã là một diễn viên thiên tài. Bây giờ thiên tài ấy lại được chuyển hóa sang cả vũ đạo nữa.
Từ nhỏ đến lớn con người gã đều toát lên sự hấp dẫn khó tả. Mọi người, và cả gã nữa, tưởng rằng đó là vì gã đẹp trai. Đúng là gã cực kỳ đẹp trai, nhưng đẹp trai chỉ là một phần thôi. Nhiều người cũng rất đẹp trai mà không có sự hấp dẫn ngoại hình như gã. Lý do quan trọng nhất là bởi cơ thể gã có sự uyển chuyển mang tính tự nhiên, bẩm sinh, và những cử chỉ nhỏ nhất qua sự thể hiện của gã cũng có thể biến thành một vũ điệu đầy lôi cuốn và âm vang tính nhạc.