Phần 115: BỮA TIỆC ĐÀO NGUYÊN TIÊN CẢNH
Bình sở hữu trong tay dàn Tứ đại mỹ nhân, đương nhiên nảy ra ý muốn so sánh giữa các người đẹp.
Gã giao cho Kim Tuyết Hoa tổ chức bữa đại tiệc quy tụ dàn mỹ nhân. Địa điểm ở nhà của Vũ Vân Anh bởi căn biệt thự này có sẵn khu vườn rộng kèm bể bơi. Nguồn kinh phí vô hạn.
Kim Tuyết Hoa đặt tên cho bữa tiệc ấy là “Đào nguyên tiên cảnh”. Cô ta thuê một công ty tổ chức sự kiện đến trang trí lại khu vườn của Vân Anh theo hướng giống như trên tiên giới. Công ty này cho lắp các ống phun sương, chỉ trong vài phút đã tạo được làn hơi nước mờ mịt mát lạnh.
Công ty làm một cái giường bằng đệm cứng gần bể bơi nhưng trang trí giống như chất liệu bạch ngọc. Giường ngọc giả này hình vuông, các cạnh đều dài ba mét giống nhau, chiều cao tám mươi phân. Nhờ cách thiết kế và ánh sáng trắng mà trông y như được làm bằng một tảng ngọc màu trắng siêu lớn.
Lại cho trồng thêm hòn giả non bộ cao hai mét rưỡi, bên trong có hệ thống xả nước, tạo thành một thác nước nhân tạo. Từ ngoài cửa dẫn vào vườn xây nguyên một con đường có mái vòm bằng hàng tre xanh mát nhìn hết sức thích mắt.
Vẫn chưa hết, Kim Tuyết Hoa lại tuyển thêm hai mươi em gái trong độ tuổi hai mươi, mặc áo lụa mỏng tang đóng vai tiên nữ. Cả hai mươi em này đều đã được kiểm tra lý lịch kỹ càng, tất cả đều là sinh viên ở các trường đại học trong thành phố, tất cả đều có giấy khám sức khỏe tại phòng khám do Kim Tuyết Hoa chỉ định nhằm đảm bảo cơ thể sạch sẽ không bị bệnh phụ khoa, không bị các bệnh lây nhiễm tình dục. Các em được yêu cầu tắm rửa kỹ lưỡng, lăn nách khử mùi, xực nước hoa thơm trước khi đến nơi. Tại bữa tiệc chỉ được mặc trang phục đã được chuẩn bị sẵn, không được mặc thêm bất kỳ thứ gì khác, bao gồm cả áo ngực và quần lót.
Kim Tuyết Hoa thưởng trước cho hai mươi em này mỗi em năm mươi triệu đồng để lấy khí thế. Nếu làm tốt thì hết buổi sẽ được thưởng thêm số tiền lớn gấp ba.
Các em nhận được tiền mặt, cảm ơn chị Hoa ríu rít, cam kết sẽ làm mọi điều mà bà chị yêu cầu.
Vào buổi tối diễn ra bữa tiệc, Bình ngồi trên chiếc ghế cao, đóng vai Ngọc hoàng đại đế. Tứ đại mỹ nhân bước vào, đầu tiên vẫn là Lâm Bảo Châu. Nàng thì có chịu đi sau ai bao giờ? Nàng mặc chiếc váy màu đỏ, tư thế cao ngạo, sắc đẹp chói lòa khiến người ta phải cúi đầu xuống không dám nhìn lâu. Tiếp theo là Nguyễn Lan Phương. Cô bé mười lăm tuổi này mặc một chiếc váy màu xanh ngọc, thuần khiết vô ngần, tựa như ngọc nữ giáng trần. Sau đó là Vũ Vân Anh. Cô diện một chiếc váy màu trắng, cực kỳ hòa hợp với không gian đậm chất tiên cảnh.
Cuối cùng là Nguyễn Hồng Hạ. Cô mặc một chiếc váy màu vàng, thái độ ngượng ngùng, gần gũi mà vẫn để lộ khí chất cao quý tựa như vương giả. Mọi thứ ở cô đều hoàn hảo và đạt đến đỉnh cao của nhan sắc. Trong Tứ đại mỹ nhân, cô đứng thứ nhất không ai tranh cãi được.
Bình đón chào các nàng, hôn môi từng người. Bốn nàng ngồi ở bốn chiếc ghế thấp hơn ghế của Bình, chia ra hai bên. Hai mươi em gái đóng vai tiên nữ ùa ra, nhảy điệu múa thiên đình trong tiếng nhạc đệm du dương. Các em chỉ mặc áo lụa mỏng, bên trong không có bất kỳ thứ gì che đậy, lại nhảy múa bên cạnh hồ nước, xung quanh toàn máy phun sương đang hoạt động hết công suất nên chẳng mấy chốc quần áo ướt đẫm, dính bết vào cơ thể. Vú và bẹn của các em lồ lộ, dưới ánh sáng huyền ảo trông quyến rũ vô cùng.
Sau vài điệu múa, các nàng đến rót rượu cho Ngọc hoàng đại đế và Tứ đại mỹ nhân. Đây đều là rượu quý, nhập khẩu từ Italy về, giá tối thiểu bảy mươi triệu đồng một chai. Uống vào thấy nhẹ nhưng ngấm rất nhanh làm tâm thần mê mẩn.
Trải qua vài tuần rượu, khi cả bốn nàng đều đã ngây ngất, Bình dắt tay Tứ đại mỹ nhân đến bên giường ngọc. Gã cởi quần áo của mình, để lộ thân hình nam nhi cực phẩm, các cô gái đóng vai tiên nữ lần đầu tiên thấy cơ thể trần truồng của gã, nhiều em không kìm được bật tiếng kêu kinh ngạc. Các em đỏ mặt trước sức vóc như nam thần của Bình, nửa muốn quay mặt đi, nửa lại nhìn hau háu như muốn nuốt trọn tấm thân cao lớn, cường tráng, đặc biệt là con cặc khổng lồ mà chưa một em nào được tận mắt chứng kiến.
Bình lần lượt cởi váy của Tứ đại mỹ nhân. Gã cởi váy của Bảo Châu đầu tiên, vì nàng sẽ giận gã nếu không được ưu ái hơn những người khác. Cơ thể nàng đẹp một cách rực rỡ, nàng không hề bày tỏ sự ngượng ngùng chút nào mà ngược lại còn ưỡn bầu ngực lớn lên đầy kiêu hãnh.
Bình cởi váy của Lan Phương. Cô bé xấu hổ, cúi đầu ngượng ngùng, cơ thể như muốn chui xuống đất độn thổ đi mất. Nhưng Bình đã trấn an cô bằng những nụ hôn liên tiếp lên môi, lên cổ, lên má. Cơ thể của cô trong trắng tuyệt mỹ, không thua Bảo Châu điểm nào, thậm chí còn hơn hẳn phần dễ thương.
Bình kéo Vân Anh lại gần. Cô nhìn gã với vẻ hài hước, như muốn hỏi rằng anh còn ý tưởng nào điên rồ hơn ý tưởng này nữa không, và cho dù anh có điên rồ như thế nào thì em vẫn ở đây để hết mực chiều anh. Bình vừa cởi váy cho cô vừa mỉm cười nhìn cô, dáng vẻ đầy âu yếm.
Cuối cùng là Nguyễn Hồng Hạ. Thường thứ gì ngon nhất ta để đến sau cùng mới ăn. Bình cởi váy của cô, do quá ngây ngất trước cơ thể cực phẩm của cô mà bàn tay gã có phần run run. Hạ cũng run không kém. Cô lấy tay che ngực, che bẹn, hai đùi e thẹn khép lại không muốn để ai nhìn thấy.
Bình dắt tay các nàng lên giường ngọc. Gã đứng thẳng, hai tay khoanh trước ngực, phần hông hơi ưỡn ra phía trước. Trong khi đó Tứ đại mỹ nữ quỳ xuống trước mặt gã, bốn cái miệng thơm tho, nhỏ nhắn, quyến rũ với hàm răng trắng sáng đều tăm tắp cùng liếm láp con chim của gã. Các nàng, người thì mút con cặc, người thì liếm láp thân chim, người thì mút hai hòn dái.
Đây đúng là cảnh đào nguyên, người thường làm sao được hưởng?
Trong tiếng nhạc trầm bổng, bốn người đẹp nhất đang hầu hạ con cặc của Bình, trong khi hai mươi em gái trong độ tuổi hai mươi mê mải chứng kiến, khao khát được đại gia Phạm Tất Bình để mắt đến. Các em biết rằng chỉ cần được gã liếc trúng thôi thì cả cuộc đời sau này đều sẽ sống trong nhung lụa không cần phải lo nghĩ gì nữa. Nhiều em vô thức hoặc cố tình đặt tay lên nắn bóp ngực, ánh mắt nhìn gã với vẻ mơ màng, rõ là đang tìm cách quyến rũ gã.