Phần 111: BOM NỔ
Bên trong mỗi người đàn ông lại có một cỗ máy sản xuất tinh trùng hoạt động 24/24, cả đời không nghỉ, vì vậy mà nhu cầu của họ kéo dài bất tận. Nhưng khi làm tình quá nhiều, quá dồn dập dễ trở nên kiệt sức và không thể cương cứng lên nổi.
Ngược lại, phụ nữ không có cỗ máy tinh trùng nào như vậy trong cơ thể. Nếu không có đối tác phù hợp, họ có thể sống mà không cần quan hệ tình dục trong thời gian dài, nhưng nếu họ nghiện làm tình với ai đó thì sẽ đòi hỏi cả ngày lẫn đêm, tới mức nam giới thông thường không thể đáp ứng nổi.
Đây là trường hợp của bốn nàng đẹp Hằng, Thu, Trà, An. Trừ Lâm Tuệ An, ba nàng còn lại đã từng có quãng thời gian từ mười đến hai mươi năm sống như nữ tu khổ hạnh không biết đàn ông là gì. Quãng thời gian ấy chấm dứt vào ngày Bình bước chân vào cuộc đời họ, kể từ thời điểm đó các nàng đã biến hình, trở thành những con quỷ cái dâm đãng.
Nhu cầu tình dục của họ với Bình thật khủng khiếp, có thể nói là vô hạn. Nhân số của họ đông đảo, lại hợp thành hội nhóm, đàn ông bình thường chỉ tồn tại được vài giờ, quá nửa ngày chim đã mềm như bún, kích thích thế nào cũng không lên nổi, sang ngày thứ hai có khi sùi bọt mép, ngất tại chỗ.
Ngược lại, thiên tài tình dục của chúng ta vẫn kiên cường chiến đấu với các nàng, thỏa mãn nhu cầu của cả bốn nàng, năm cơ thể hết dính vào lại tách ra, từ chiều tới tối, từ tối tới đêm, từ đêm tới sáng.
Trong quãng thời gian đó, họ nạp vội năng lượng bằng các đồ ăn có sẵn trong tủ lạnh của Hoa Trà, uống nước cho đỡ khát, và chỉ vậy mà thôi. Ngọn lửa dục trong người các nàng chẳng những không tắt mà càng lúc càng bốc lên cao, tựa như núi lửa phun trào, lại tựa như người nghiện ma túy, lúc nào cũng muốn hít thêm, hít thêm nữa.
Cùng lúc ấy, thiên phóng sự điều tra do Thiên Phát sản xuất, Vnfastrain phát hành, đã nổ như một quả bom.
Phóng sự kể lại cuộc đời bi thương của cô sinh viên đại học Trần Thúy Loan, bắt đầu bằng tiếng la hét đầy ám ảnh của cô: “Đại, Đại”. Lúc cô lao ra khỏi nhà và suýt nữa bị ô tô tải cán chết. Câu chuyện lần ngược lại theo lời kể của các nhân chứng và bố mẹ của nạn nhân, với toàn bộ video vụ hiếp dâm được tái công chiếu sau khi đã được làm mờ các chi tiết nhạy cảm.
Công luận sục sôi, toàn bộ hệ thống pháp lý đều bị đặt trong tầm ngắm.
Phạm Tiến Đạt đích thân gọi cho bà Hằng mười cuộc, yêu cầu gỡ bài ngay lập tức, nhưng lúc ấy bà còn đang mải địt Bình, không nghe máy.
Tờ mờ sáng hôm sau, loạt bài tố cáo tội ác của Trần Quang Đại và Trần Thanh Xuân được tung ra dồn dập, với những câu hỏi về nghi vấn bao che từ các cấp cao hơn.
Lúc tám giờ sáng, một mệnh lệnh từ cấp rất cao ban xuống, yêu cầu các cơ quan có thẩm quyền điều tra rõ vụ việc và có văn bản báo cáo lại ngay trong ngày. Mệnh lệnh yêu cầu làm rõ việc kẻ nào đứng sau nâng đỡ cho chị em Thanh Xuân, Quang Đại. Bất kể kẻ đó là ai, một khi chứng minh được tội trạng, lập tức cho đình chỉ công tác, cần thiết thì khai trừ Đảng, khởi tố hình sự.
Phạm Tiến Đạt sợ bở vía.
Quang Đại gọi cho sếp cầu cứu. Đạt ra lệnh cho gã bằng mọi giá phải giữ im lặng, không được lôi tên mình vào, không được liên lạc lần nữa, chỉ cần gã câm như hến thì Đạt sẽ tìm ra cách nào đó giải quyết êm đẹp vụ này.
Sau cuộc gọi ấy, Đạt lập tức chặn số, coi như hai bên cắt đứt quan hệ.
Quang Đại sợ đến mức đái ra quần.
Trong lúc chị em Xuân Đại còn đang sợ cuống người thì Bình đã tìm đến tận nhà riêng của chúng.
Thấy Bình, Đại vô cùng ngạc nhiên.
– Chào Đại, tôi đến để cứu anh. – Bình nói.
– Cứu tao?
– Đúng vậy, chúng ta vào nhà bàn chuyện, được chứ?
Đầu óc của Đại trở nên mê man, gã để cho Bình chắp tay sau đít, đường hoàng bước vào trong nhà tựa như gã mới chính là chủ nhân căn nhà này. Đại sống cùng mẹ, Xuân sống nơi khác. Nhưng hôm nay cả Xuân cũng tìm đến hòng bàn cách thoát thân.
Ba người nhà Đại trố mắt ra nhìn Bình như nhìn sinh vật lạ.
Bình thản nhiên nói:
– Cơ quan công an sẽ đến bắt giữ hai người trong vòng hai tiếng nữa.
Thông tin này ông Đức nói cho gã biết.
– Sao mày biết?
– Đừng hỏi tại sao. Cứ biết vậy. Thông tin về anh chị đã được phát đi đến tất cả các nhà ga, sân bay, bến xe và các trạm kiểm soát an ninh biên giới, các anh chị chạy không thoát đâu. Hơn nữa, các người cũng không nỡ chạy sang nước khác bởi các người quá giàu có.
Quang Đại trợn mắt nhìn Bình, miệng lắp bắp:
– Sao mày biết?
Bình cười khẩy:
– Đã bảo đừng hỏi tại sao mà.
Gã ngồi gác chân lên ghế, trong khi ba người nhà Đại vẫn đang đứng.
– Công an đang lật lại những thương vụ mua bán bất động sản của các người. Toàn bộ tài sản đứng tên hai chị em sẽ bị tịch thu hết. Nhưng họ sẽ ngạc nhiên, bởi vì các người hiện đang không đứng tên bất kỳ tài sản có giá trị nào mà toàn là mẹ của các người. Phải, chính là bác gái đây. Hai chị em các người đã rất khôn ngoan khi để mẹ mình đứng tên khối tài sản lớn đến mức gây choáng ngợp này.
Bình đặt lên bàn bản danh sách ghi kín đặc các khu bất động sản mà chị em Thanh Xuân, Quang Đại mua, nhưng do bà mẹ đứng tên sở hữu.
– Đây là toàn bộ năm mươi khu bất động sản mà các người đã mua, tất cả đều là do Thiên Hạ phát triển. Tại sao lại đều là của Thiên Hạ, và tại sao có đến năm mươi khu đất? Hà hà, lý do thật đơn giản, các người chơi với giám đốc tập đoàn Thiên Hạ và lại quả cho gã rất nhiều tiền nên luôn có thông tin về dự án khi mới trong giai đoạn hình thành, được quyền mua từ sớm với giá chiết khấu đáng ngạc nhiên. Năm mươi khu bất động sản, quá nhiều, quá giàu. Các người đã ăn cướp bao nhiêu tiền từ bao nhiêu người mới kiếm ra được từng này?
Quang Đại sợ hãi đến mất trí.
Vốn gã đã hy vọng sẽ giữ được đống tài sản này. Mười năm sau ra tù vẫn còn đủ tiền sống vương giả cho đến cuối đời.
– Đây là tài sản của mẹ tôi, không phải tài sản của tôi.
– Ồ, mẹ anh không đi làm thì lấy đâu ra tiền mua lắm thế?
Bình lại đặt lên bàn một tập sao kê các giao dịch ngân hàng.
– Các người sử dụng tài khoản ngân hàng MSK, ngân hàng thương mại cổ phần lớn nhất, uy tín nhất và bảo mật nhất nước. Hai chị em các người đã chuyển khoản cho bác gái đây số tiền vừa đủ để mua bất động sản ngay trước ngày giao dịch. Tất cả các khoản tiền này đều được lưu lại, đủ sức làm bằng chứng cho thấy các người mới là chủ sở hữu trên thực tế của số tài sản này và do vậy chúng cần phải bị phong tỏa toàn diện phục vụ cho công tác điều tra.
Quang Đại sụp xuống, khóc như mưa.