Phần 110: BỐN NÀNG CÙNG TẤN CÔNG
Bình kinh hãi thốt lên:
– Hằng, sao em lại ở đây?
Bà Hằng ngượng ngùng nói:
– Bọn nó bàn chuyện xin con anh, nhưng lại không thèm tính em vào.
– Em… sao có thể được?
– Con em giống em chứ không giống bố. Nếu em sinh con cho anh chắc cũng vậy, không ai nhận ra được.
Đầu óc của Bình trở nên hỗn loạn:
– Chuyện này quá mạo hiểm.
Bà Hằng đặt túi xuống chiếc ghế góc phòng, đoạn cởi quần áo ra. Gương mặt xấu hổ đã biến thành dâm loạn:
– Mạo hiểm đi nữa thì hôm nay em cũng phải giành phần của mình.
– Anh đã ra ba lần. Anh không thể ra lần nữa. Hãy nhìn chim anh xem. Nó xìu xuống rồi, không kích lên được đâu.
Lúc này bà Hằng đã cởi hết quần áo. Cơ thể mà Bình mê đắm lại hiện ra lồ lộ.
Bình vừa nhìn thấy cặp vú mà trước nay gã vẫn chết mê chết mệt, con chim phản bội thay vì nằm chết dí như gã mong muốn, một lần nữa sống lại.
Nó ngóc đầu lên, hướng về bộ ngực bà Hằng, lúc này đã rủ xuống sát đầu nó.
Đàm Hoa Trà kêu lên thích thú:
– Nào các chị em, các bạn biết mình phải làm gì rồi chứ?
Lâm Tuệ An hét lớn:
– Chúng ta sẽ giúp Thu Hằng toại nguyện.
Câu ấy như tiếng kèn xung trận.
Bây giờ tổng lực lượng bên kia đã tăng từ ba lên bốn người. Bà Hằng đương nhiên chiếm phần quan trọng nhất. Bà ngồi vào vị trí mà các bạn bà đã ngồi, sau khi dừng lại vài giây để điều chỉnh cho con chim to lớn của Bình vào đúng chỗ mà bà mong muốn, bà bắt đầu lắc đít với tốc độ tăng dần.
Ba nàng đẹp kia giúp bà bằng cách áp sát cơ thể của mình vào người Bình. Trước đây phần trên chỉ có hai nàng Bình đã cảm thấy chật chội rồi, bây giờ có tới ba người, không gian trống coi như biến mất hoàn toàn.
Bình cảm tưởng như từ mồm gã cho tới tay gã đang bơi trong một biển bướm không bao giờ cạn. Mồm gã đang mút của Hoài Thu, hai bàn tay hai bên đang móc bướm của Tuệ An, Hoa Trà, cơ thể từ trên xuống dưới bị các nàng dùng da thịt của mình vây chặt. Thứ mà người đàn ông khác kiếm mãi không ra, thì bây giờ gã đang hưởng một cách quá thừa thãi, quá tràn trề, đến nỗi bội thực.
Cũng phải nói rằng lý do chính khiến gã có thể duy trì sự hưng phấn của các nàng cho đến lúc này là bởi gã quá khỏe, quá dai sức, vừa xuất tinh xong đã cửng chim lên được ngay. Xuất tinh ba lần cửng chim ba lần, thật là điều thần kỳ mà chỉ Bình mới làm được, cũng là yếu tố khiến các nàng si mê gã đến mức sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để được trở thành nhân tình của gã.
Lúc này Bình đang thực sự phải gồng người lên. Khỏe như gã đi nữa cũng không thể nào xuất tinh ba lần liên tiếp mà không mệt. Bình thường gã bế tinh chứ không xuất tinh, chơi càng lâu thì càng phải giữ sức. Hôm nay mục đích của các nàng khác hẳn so với lẽ thường, để thỏa mãn các nàng gã phải chủ động phá sức, chẳng khác gì vị tướng lâm trận thay vì tìm chiến thắng lại tìm trận thua. Đây là cách làm mang tính tự sát, không thể đi đường dài, chỉ có thể đi chặng ngắn. Nhưng đó lại chính là điều mà các nàng đẹp mong muốn.
Lần xuất tinh thứ tư này thật khó khăn. Mồ hôi của Bình vã ra như tắm.
Các nàng nào biết chuyện ấy. Các nàng cứ một lúc lại đổi vị trí cho nhau, để ai cũng được hưởng thụ cái lưỡi dài và cái miệng thần kỳ của gã. Bơi trong khoái cảm là việc của con gái, tạo ra khoái cảm là việc của con trai, đó là điều mà tự nhiên đã phân chia, đã là đàn ông mà lại muốn chinh phục gái đẹp thì nhất định phải làm được điều ấy không than vãn.
Bình ráng sức mãi cũng xuất tinh được vào bướm bà Hằng. Gã xua tay, nằm vật ra giường thở dốc.
Lúc này cả bốn nàng đều mệt cả rồi. Bà Hằng sung sức hơn cả, nhưng sau ba mươi phút làm tình hùng hục, bà cũng đã mãn nguyện lắm rồi.
Bốn người nằm trên giường, vừa thở vừa lắng nghe tiếng thở của những người còn lại.
Bình nhìn đồng hồ, kinh hãi nhận ra lúc này đã là hai giờ chiều.
Thật không ngờ gã đã cùng bốn nàng làm tình xuyên trưa. Cuộc tình bắt đầu từ lúc mười giờ sáng, kéo dài bốn tiếng không ăn không nghỉ. Thứ duy nhất gã được ăn là ba cái lồn lúc nào cũng tọng vào mồm. Gã không cảm thấy khát, chắc vì đã uống nước nhờn của các nàng quá nhiều.
Bình choàng dậy, nói với Hoa Trà:
– Hoa Trà, anh đến đây vốn là có chuyện bàn với em. Em có khách hàng nào tên là Trần Quang Đại, bốn mươi tuổi, và Trần Thanh Xuân, bốn mươi ba tuổi không? Chúng là chị em.
Hoa Trà đáp ngay:
– Có, hai đứa ấy là khách siêu VIP luôn ấy. Chúng mua cực nhiều bất động sản cao cấp ở các khu đô thị mới của Thiên Hạ, nhưng không đứng tên mà để cho mẹ ruột chúng đứng tên.
– Chúng làm thế để nhỡ sau này bị luật pháp sờ gáy còn có tài sản để lại. Nhưng thế càng tốt cho anh. Hoa Trà, anh cần danh sách liệt kê tất cả các bất động sản của chúng, càng chi tiết càng tốt. Bao gồm vị trí, diện tích, tình trạng sở hữu. Em gửi cho anh trong ngày hôm nay được chứ?
– Trong ngày ấy à? Bây giờ đã là hai giờ chiều. Sợ quá gấp.
Lâm Tuệ An bĩu môi nói:
– Mày đối xử với bố của con mày thế à? Sau khi anh ấy đã hy sinh hàng tấn tinh trùng để đáp ứng nhu cầu của chúng ta vậy à? Mày xem anh ấy sắp ốm đến nơi rồi kìa. Phục vụ bốn con dâm loạn một lúc chẳng ốm mới lạ đấy.
Tuệ An tuy bạo mồm, nhưng thực ra lại rất tinh tế.
Hoa Trà xấu hổ nói:
– Để em chỉ đạo nhân viên xử lý gấp vụ này cho anh.
Bình lại quay sang bà Hằng, hỏi:
– Việc anh nhờ em làm, đến nay sao rồi?
Bà Hằng nói:
– Bọn em đã đưa vào kế hoạch phát sóng lúc bảy giờ tối, thời điểm mọi người đã về nhà và bắt đầu lướt mạng. Đây là giờ nghỉ ngơi, đối phương chắc chắn không kịp trở tay.
– Còn bài vở khác?
– Sẽ lần lượt lên vào ngày mai, khi cơn bão này đã lan tỏa đủ xa và rộng. Bọn em đã kiếm được khá nhiều chất liệu và nhân chứng, cũng đã tìm được người có thế lực chống lưng, nhất định một đòn đập chết chị em thằng khốn nạn kia.
Bình mỉm cười, hài lòng.
Tự nhiên gã cảm thấy mình có thể làm được trận nữa.
Ý nghĩ ấy không qua được mắt Lâm Tuệ An, nàng lập tức thốt lên:
– Hoa Trà, Thu Hằng, chúng mày đi làm việc mà anh Bình giao cho đi. Để tao với con Thu ở lại đây. Anh ấy hồi sức lại rồi kìa. Bọn tao vẫn chưa thỏa mãn đâu.
Hoa Trà nói to:
– Vớ vẩn, tao giao việc cho nhân viên thôi chứ việc gì phải tự mình đi. Tao là sếp sòng cấp vùng cơ mà, bên dưới tao có cả vài tầng lớp ban bệ. Chúng mày cứ bắt đầu trước, tao gọi cú điện thoại rồi vào ngay.
Bà Hằng cũng nói:
– Việc anh Bình nhờ tao đã chuẩn bị xong hết rồi. Chúng mày đừng gạt tao ra. Cuộc vui này nhất định tao phải tham gia mới được.
Bình than trời một tiếng.
Rõ ràng gã là thằng đàn ông duy nhất trong căn phòng này, là con đực đầu đàn, người đã khởi đầu cho mối quan hệ tay năm bằng các thủ đoạn thông minh, cũng là người đã ép Hoài Thu bỏ chồng chưa cưới, mà giờ đây lại biến thành món đồ chơi không có sức phản kháng trong tay bốn người phụ nữ xinh đẹp.
Gã chỉ kịp kêu lên một tiếng ú ớ trước khi ba cơ thể trần truồng nhảy chồm lên người gã, cùng lúc đó Hoa Trà cuống cuồng gọi điện thoại cho cấp dưới của nàng là một chuyên viên cấp cao của Thiên Hạ. Anh chàng tội nghiệp không hiểu vì sao sếp Trà ngày thường bình tĩnh là thế mà hôm nay cứ gắt loạn cả lên, chỉ đoán rằng hẳn bà chị đang có chuyện bực mình, nên đành vâng dạ và lập tức bỏ hết công việc đang làm dở, lao đầu vào làm bản báo cáo mà chị Trà yêu cầu.
Anh chàng chăm chỉ không biết rằng vị sếp nữ xinh đẹp đang gọi cho mình trong trạng thái trần truồng, tóc tai rũ rượi, đầu ti căng cứng, nước nhờn chảy thành dòng dưới đùi non, và sau khi kết thúc cuộc gọi bà chị lập tức lao lên giường phục vụ cho một thằng bé kém hơn anh chàng đến tận mười lăm tuổi, cuồng nhiệt như thể cả cuộc đời nàng không còn gì quan trọng hơn thế.