Phần 11: NIỀM TỰ HÀO CỦA BÌNH
Bà Thảo thấy Bình chỉ liếc nhìn chân mình một cái rồi lại nhìn đi chỗ khác, không khỏi khen ngợi.
– Cháu đã vượt qua cả kỳ vọng của cô.
Bình hỏi:
– Gặp ai cô cũng thử thách như thế này ạ?
– Chỉ với những người làm việc cho cô mà thôi. Những người thân tín. Cô lựa chọn họ và đào tạo họ để họ biết cách ứng xử. Trước cháu cô đã tuyển vài người, nhưng mấy cậu ấy vừa bị cô dụ đã mất hết cả lý trí, nói năng ngu ngốc, thậm chí còn định tấn công cô. Những người như thế không thể nào dùng được. Lúc nãy cháu vào, đã thấy cô Xuân rồi chứ?
– Là bác gái ra mở cửa ấy ạ?
– Xuân hơn tuổi cô, nhưng là em họ xa được cô đưa từ quê lên nên phải gọi cô bằng chị. Xuân kín đáo, ít nói, chỉ để ý những chuyện cần để ý, không thích giao du với người ngoài, không lẻo mép đi kể chuyện nhà mình cho người khác nghe. Nhiều đức tính tốt như vậy nên mới được cô cho ở trong căn nhà này.
– Nhà này là nhà của cô ạ?
– Một trong các căn nhà của cô, nơi cô dùng để tiếp những người như cháu.
Bà Thảo mỉm cười đầy dụng ý.
– Cháu biết tại sao cô lại tuyển những chàng trai trẻ không?
– Không ạ.
– Vì cô có nhu cầu, và vì cô có tiền. Chồng cô đã quá già, hơn cô những ba mươi tuổi. Ông ấy không thể đáp ứng nhu cầu của cô được. Hơn nữa ông ấy cũng kém cỏi và nhàm chán, ngay từ thời mới cưới đã không đủ sức thỏa mãn các khao khát mạnh mẽ trong con người cô. Ông ấy nhắm mắt cho cô sống cuộc sống riêng của mình, miễn sao cuộc sống này không ảnh hưởng đến danh dự và các mối quan hệ xã hội của ông ấy. Nhưng cô không thể tự mình đi tìm. Vậy nên cô cũng những người như Lan. Cô cho nó tiền để nó thay mặt cô làm các công việc bẩn thỉu.
Bình gật đầu một cách đều đặn ở mỗi quãng nghỉ, không nói xen vào.
Biểu hiện của bà Thảo rõ ràng là người có tiền, có quyền lực và cực kỳ tự tin vào quyền lực của mình.
Bà thể hiện ra là một người phụ nữ đoan trang và đức hạnh, nhưng đó chỉ là lớp vỏ ngoài, sâu bên trong bà là một con người dâm dục, tràn đầy những ý nghĩ đồi bại và thích thao túng người khác.
Bình không sợ bị bà ta thao túng. Nó chấp nhận điều đó, thậm chí còn xem đó là một cơ hội.
Lúc nãy bà ta thưởng cho Lan béo một trăm triệu đồng, thản nhiên như cho một cái kẹo. Chỉ cần bà ấy cho nó một phần hai số tiền ấy là nó đã đủ mãn nguyện lắm rồi.
Bà Thảo đứng dậy, bảo:
– Được rồi, bây giờ cháu theo cô.
Bà đi trước, Bình lẽo đẽo theo sau. Lúc đi ngang qua mặt Xuân, Xuân cúi đầu xuống không dám nhìn. Bà Thảo cũng chẳng nói gì, cứ như thể trong mắt bà cô em họ không hề tồn tại.
Bình mỉm cười với bà Xuân, nhưng bà Xuân không đáp lại.
Thế giới này thật quá mới mẻ với Bình. Nó không hề có một chút dấu ấn văn hóa nào mà nó từng biết và quen thuộc.
Những người được bà Thảo đưa vào trong thế giới của bà phải chấp nhận tách biệt hoàn toàn với phần còn lại của xã hội, chẳng khác gì các tín đồ tôn giáo cuồng tín đã bị tẩy não triệt để.
Hai người đi đến trước một căn phòng. Đây là phòng ngủ của bà Thảo.
Bà Thảo chỉ tay vào phòng tắm, ra lệnh:
– Cháu đi tắm đi. Tắm sạch vào, cô không thích người ở bẩn.
Bình “vâng” một tiếng. Nó bước vào trong nhà tắm, hai mắt mở to.
Cái nhà tắm này rộng ngang với cái nhà của nó, có khi còn hơn.
Trang thiết bị mới cong, bóng loáng, bên tường lắp một cái gương lớn có thể soi được toàn thân.
Bồn tắm màu trắng có viền vàng, Bình vừa nhìn đã mê đắm.
Cái nhà tắm này rộng quá, đẹp quá, sang trọng quá, tựa như giấc mơ chứ không phải sự thật.
Bên trong nhà tắm để đủ thứ dầu gội, dầu xả, sữa tắm, xà phòng, nước thơm. Bình hoa hết cả mắt.
Nó cởi quần áo, vắt lên thanh treo, sau đó xả nước, kỳ cọ thật sạch.
Do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên Bình chỉ dùng dầu gội mà hiếm khi dùng dầu xả. Lần này bởi bà Thảo đã dặn dò kỹ lưỡng như vậy, nên trong nhà tắm có dầu gì nó dùng bằng hết.
Sau khi tắm gội xong, nó lấy một cái khăn bông màu trắng, mềm như bông lau thật khô người.
Nó đứng trước gương soi, cảm thấy cực kỳ tự hào về thân hình của mình.
Cơ thể cao ráo, hệ xương lớn và vững chãi. Cuộc sống thiếu thốn đã ảnh hưởng đến sự phát triển cơ bắp của nó, nhưng người nó vẫn to hơn và khỏe hơn hẳn đám bạn đồng trang lứa.
Gương mặt của nó thật đẹp, mọi đường nét đều cân đối, hài hòa. Trán cao, tóc dày và đen, mắt to, xương hàm khỏe mạnh, có chất nam tính nhưng không vuông vức thô kệch mà ẩn chứa trong đó cả nét mềm mại. Lúc nó cười, tựa như cả không gian đều bừng sáng.
Trên hết tất cả, con chim to lớn của nó đang ngổng lên đầy thèm khát và kiêu hãnh.
Chiều dài mười tám phân, hơi cong lên phía trên. Đầu khấc màu đỏ, bóng loáng, lúc cương cứng hết sức to bằng nắm tay trẻ con.