Phần 108: EM MUỐN ĐẺ CON CHO ANH
Việc ghi hình kéo dài đến tận buổi tối mới xong.
Bình tuyên bố với cả đoàn rằng nếu dựng xong phóng sự trong đêm nay thì mỗi người được thưởng nóng bảy mươi triệu đồng.
Mọi người đều thương hại Tuyết Loan, lại được treo thưởng lớn, quyết tâm thức trắng đêm để dựng hình.
Bình cho Vân Anh về nhà, bản thân gã cùng Quân và đồng đội về trụ sở Thiên Phát, tập trung toàn lực xử lý hình ảnh đã ghi lại được.
Chất liệu đủ hết rồi, quan trọng là dựng thế nào để gây cảm xúc mạnh nhất.
Trong kỳ án điều tra này đạo diễn chủ trương không lồng tiếng đọc mà chỉ thuần túy trích tiếng của nhân vật. Mỗi nhân vật kể lại câu chuyện theo góc độ của mình, chúng ăn khớp với nhau, tạo thành một bức tranh toàn cảnh đầy sức nặng.
Cách làm này có ưu điểm là tạo được độ chân thực và tiết tấu nhanh, mang theo hơi thở cuộc sống.
Đến sáng thì bộ phim tài liệu dài một tiếng đồng hồ đã được dựng xong. Khi xem lại, mọi người ai cũng bật khóc.
Bình biết rằng bộ phim này một khi công bố rộng rãi sẽ đập bẹp dí thằng Quang Đại. Nhưng mục đích của gã không chỉ có thế.
Gã cho sao lưu bộ phim thành ba bản, chia cho Quân giữ một bản, gã giữ một bản, bản còn lại để trong két sắt của giám đốc điều hành, khóa lại.
Gã mang theo chiếc USB chứa file hình ảnh của bộ phim tới Vnfastrain gặp bà Hằng.
Bà Hằng xem xong, gương mặt đẫm lệ.
– Anh muốn em làm gì?
– Anh muốn em nhân danh Vnfastrain công bố bộ phim này. Sau đó huy động phóng viên điều tra các tội ác của Quang Đại. Có vô số đơn tố cáo hắn đã được gửi đi, cứ việc lần theo các lá đơn ấy mà làm thôi.
– Vụ việc này chắc chắn sẽ gây rúng động, liên quan đến rất nhiều người. Anh muốn em làm đến đâu?
– Vụ này có liên quan đến Phạm Tiến Đạt nhưng chỉ gián tiếp, không đủ sức hạ bệ được hắn, đã vậy thì đừng đụng đến hắn. Chỉ cần làm thế nào để Phạm Tiến Đạt phải cắt đứt quan hệ với Quang Đại, Thanh Xuân là được. Tất cả các tài liệu trước khi công bố phải đưa cho anh xem để anh quyết định sử dụng chúng như thế nào.
Bình lại hẹn gặp Đàm Hoa Trà ở nhà riêng của nàng.
Đàm Hoa Trà sống một mình nên không cần phải ra quán cà phê làm gì cho mất công.
Hoa Trà đã lâu không được gặp gã, lần này nghe tin gã đến, lập tức bỏ việc về nhà, tắm rửa sạch sẽ.
Bình thấy nàng mặc váy ngủ, biết rằng nàng thèm chuyện đó. Tuy thời gian gấp rút nhưng tốn thêm ba mươi phút nữa chắc cũng không sao.
Hoa Trà không đẹp bằng Thu, nhưng nàng có sức hấp dẫn riêng. Tính cách nàng mạnh mẽ, trong tình yêu rất thẳng thắn. Chinh phục được nàng là điều vô cùng khó khăn, nhưng một khi chinh phục được rồi thì cảm xúc hết sức thỏa mãn.
Nhớ ngày trước nàng đã làm tình với gã đến mê muội rồi mà vẫn không chịu gọi gã là anh. Tận khi thực sự nể phục mới chịu hạ cái tôi xuống.
Hoa Trà kéo gã vào giường. Nàng thích làm tình trên giường và nhất định không chịu chiều theo ý Bình làm ngoài bể bơi.
Hai người cởi quần áo ra. Bình thức cả đêm ở văn phòng, chưa hề tắm rửa gì cả, sáng ra lại vội đến chỗ bà Hằng, người nhớp nháp mồ hôi. Gã bảo để mình đi tắm cho sạch sẽ, nhưng Hoa Trà đã bắt đầu dí mũi vào ngực gã.
Nàng rên rỉ:
– Không cần đâu. Em thích mùi mồ hôi của anh.
Cái đầu lòa xòa của nàng dịch chuyển đến con chim của Bình. Gương mặt nàng mê mệt như trúng bả.
– Chết tiệt con chim này. Sao càng ngửi càng say thế nhỉ?
– Em cũng giống Thu rồi à?
– Đừng nhắc đến tên nó ở đây. Trong phòng này anh là của em và của mình em mà thôi.
Bình chỉ cười. Hai người họ rất thân nhau, nhưng Hoa Trà cực kỳ trân trọng các buổi gặp mặt riêng tư, nơi nàng có thể chiếm gã làm của riêng.
– Anh yêu em nhiều đến đâu?
Bình thở dài. Sao các cô gái đều muốn so sánh với người khác vậy nhỉ?
– Rất nhiều.
– Có nhiều bằng Hằng không?
– Bằng.
– Có bằng Thu không?
– Bằng.
– Có bằng Lâm Tuệ An không?
– Bằng.
– Em không thích nghe điều đó vì rõ ràng anh đang nói dối. Hãy nói thật đi, em không tức giận đâu.
Bình nhún vai:
– Với Hằng có lẽ sâu nặng nhất, vì em ấy giúp anh nhiều việc. Em với Thu bằng nhau. Tuệ An hơi thấp hơn một chút.
Hoa Trà nghển cổ lên, nói:
– Đừng bao giờ nói với Tuệ An điều này vì nó sẽ tức phát khóc mất. Dạo này nó không còn ngủ với trai nữa đâu. Nó dành toàn tâm toàn ý cho anh, thậm chí còn đi học nấu ăn, điều mà nó cực kỳ căm ghét. Nó đang tính xin anh một đứa con đấy, nên anh cứ cẩn thận mỗi khi ngủ với nó nhé.
Bình bật cười thích thú:
– Thật ư?
– Thật đó. Nó bảo sẽ làm anh xuất tinh vào bụng nó rồi không uống thuốc mà cứ để thế đẻ luôn. Em phân vân không biết mình có nên làm theo không.
– Đừng làm vậy.
– Tại sao?
– Anh chưa có ý định làm bố.
– Có ai bắt anh nuôi con đâu? Trừ cái Hằng ra, ba người bọn em cùng sinh con cho anh, cùng chăm sóc lũ trẻ. Anh thích đến lúc nào thì đến.
Bình thảng thốt kêu lên:
– Ba người? Cả Thu nữa à?
– Tất nhiên rồi. Nó bảo bốn lăm tuổi quá trễ rồi, có nhiều rủi ro, nhưng mà bọn em yêu anh lắm, sẽ thật tuyệt nếu ước mơ đẻ con cho anh thành hiện thực.
Đàm Hoa Trà ngồi lên bụng gã, bắt đầu tư thế cưỡi ngựa.
Bướm của cô rất khít. Cặp vú tròn, căng mọng rung rung theo mỗi động tác nhún nhảy.
Cả đêm qua Bình không quan hệ tình dục. Gã đang tuổi mười tám, thanh niên sung sức, tốc độ sản xuất tinh trùng lại đặc biệt cao, ngay cả trong đám trai trẻ cũng thuộc hàng vượt trội, ở tinh hoàn lúc này đã tích lũy một lượng tinh dịch rất lớn cần phải được giải tỏa.
Gã làm tình với Hoa Trà không nhiều, cơ thể cô với gã vẫn còn rất mới mẻ, thường cái gì mới cũng đều dẫn đến cảm xúc mạnh hơn.
Hoa Trà cưỡi gã một lúc thì Bình xuất tinh vào trong lồn cô.