Phần 3
Bụng con Quỳnh ngày càng to.
Cương vẫn địt tôi đều đều nhưng không còn hăm hở như trước nữa. Tôi biết vì sao.
Bởi Quỳnh trẻ đẹp hơn mẹ và có khi còn dẻo mỏ nịnh Cương.
Nhiều khi trong bữa ăn Quỳnh còn nũng nịu một cách rất lẳng lơ, đĩ thõa với bố mặc tôi và Quân tròn mắt nhìn. Cương cũng có vẻ chiều chuộng con gái như đã từng chiều tôi trước đây.
Một lần, tôi thấy Cương quỳ xuống hôn lên cái bụng căng tròn của con Quỳnh khi nghe Quỳnh giục: “Anh hôn con của chúng mình đi anh!”.
Đã qua rồi cái sự cuồng ghen trong tôi bởi tôi biết và đã chấp nhận sự thật phũ phàng. Bố đẻ trở thành chồng của tôi và cũng chính ông lại thành chồng của con gái của tôi với ông.
Tôi dần dần cũng thấy nhạt tình với ông, mặc dù tôi vẫn yêu ông đến điên cuồng.
Bởi tôi đã có một bờ vai.
Quân ôm tôi, ấp mặt mẹ vào vồng ngực căng tròn của chàng trai 18, vỗ về:
– Thôi mẹ ạ! Khóc để làm gì? Buồn khổ cũng thế thôi. Em Quỳnh với bố đã như vậy thì còn nói gì được nữa? Nhưng mẹ đừng để lộ ra ngoài kẻo người ta chê cười…
– Nhưng mẹ tức! Ai đời lại như thế này.
– Thì bố với mẹ chả như thế thì sao sinh ra anh em con?
Ừ nhỉ! Quân nói đúng quá.
Tôi nảy sinh ý định trả thù Cương và con gái. Tôi quyết thực hiện ý đồ ngoại tình với chính con đẻ của ông và tôi: Quân.
Người đàn bà 36 tuổi còn ngồn ngộn xuân tình và dư thừa kinh nghiệm quyến rũ được cả bố đẻ làm chồng như tôi thì thằng con trai 18 chỉ như đứa trẻ trai trước cô giáo dạy mẫu giáo.
Từng bước tôi lôi Quân gần lại phía mình.
Quân vẫn vô tư tiếp nhận sự gần gũi ngày càng gia tăng của mẹ.
Cái gì đến, sẽ đến. Nhưng thật không ngờ nó đến nhanh thế.
Một chiều…
Quân ôm chầm lấy tôi, vừa xoa lưng mẹ vừa gấp gáp:
– Mẹ! Con yêu mẹ!
– Mẹ cũng yêu con mà Quân. Sao hôm nay bỗng dưng lại nói thành lời thế này?
– Không! Con yêu mẹ như…
– Như gì? Tôi tròn mắt ngạc nhiên và tò mò hỏi.
Quân đưa bàn tay ấm nóng lùa vào vạt áo tôi và nói nhỏ:
– Như… vợ!
Trời đất ơi! Chàng đã đi nhanh hơn cả tôi. Tôi cứ ngỡ mình phải là người chủ động đưa con trai lên giường để làm chồng.
– Thật không Quân? Quân yêu Nhàn như vợ thật không?
Quân gật đầu nhìn tôi khi hai tay đã ôm trọn hai bầu vú mẹ.
– Chồng ơi…
Rồi hai mẹ con xoắn vào nhau từ đấy.
Con Quỳnh đẻ sinh đôi hai đứa con gái chứng tỏ Cương còn sung sức lắm.
Thi thoảng Cương cũng sang với tôi. Dù vẫn địt nhau với Cương nhưng tôi cũng thấy kém hứng.
Lồn của tôi bây giờ chỉ hứng và nứng khi nghĩ tới cái buồi của Quân.
Không biết họ có bàn bạc với nhau trước không mà Quỳnh rồi đến Cương nói muốn về quê.
– Không! Anh và con Quỳnh cứ dắt nhau về đó mà sống. Em và Quân ở ngoài này quen rồi. Vả lại…
Tôi bỏ lửng câu nói vì cái thứ đang cựa quậy trong bụng tôi – Đứa con của tôi với Quân mới sang tháng thứ 2 của thai kỳ.
Rồi Cương và Quỳnh dắt díu nhau về quê thật.
Chẳng biết ở đó người ta gọi ông với Quỳnh là gì? Ông – Cháu? Bố – Con hay Vợ – Chồng? Khi tôi kể chuyện này thì Quỳnh đã đẻ lần thứ 3. Bốn đứa con với ông (Bố & chồng tôi. Ông ngoại – Bố rồi thành chồng của Quỳnh).
Bông Dạ Quỳnh của ông còn ra hoa hàng đêm để dìu ông đến vườn địa đàng tình ái. Nhưng sâu trong tôi, tôi vẫn yêu Cương đến điên dại…
Với Quân, vợ chồng tôi tâm đầu ý hợp từ mọi khía cạnh sinh hoạt của cuộc sống. Với Quân, tôi cũng sinh ra cho chồng (con trai mình) 3 đứa con kháu khỉnh. Quân rất thương vợ và ba đứa con. Thỉnh thoảng Quân cũng giục tôi và các con về thăm bố Cương và cô Dạ Quỳnh.
Khi chỉ có mặt tôi cùng hai người đàn ông của mình, ánh mắt tôi nhìn họ vẫn cháy bỏng nồng nàn một tình yêu và sẵn sàng ngã vào lòng từng người để nói:
“EM YÊU ANH ĐẾN ĐIÊN DẠI”
— Hết —