Phần 40
Sáng hôm sau…
Hạnh Vi lờ mờ tỉnh dậy với một cơn đau đầu dữ dội, nàng cố nhớ lại chuyện gì đã xảy ra vào tối qua…
… Nàng đã uống rất nhiều cocktail…
… Nàng trò chuyện cùng một số người Mỹ đen lạ mặt…
… Nàng được họ mời một ly cocktail và sau đó cảm thấy đau đầu…
… Nàng đi về phòng và…
… Hạnh Vi chỉ nhớ được tới đó… nhưng rồi một linh cảm kỳ lạ hiện lên trong đầu nàng…
– “Aaaaa” – Hạnh Vi bỗng nhiên tự mình hét lên.
Nàng sợ hãi nhìn xuống cơ thể mình…
– “Hả, mình vẫn bận bộ đồ hôm qua!”
Sau đó, Hạnh Vi run run cánh tay tự mình vén cao chiếc váy, khi nó được kéo lên đến hạ thể nàng, Hạnh Vi thở phào nhẹ nhõm vì vẫn thấy chiếc quần lót bên trong.
Nhưng để chắc ăn hơn, nàng từ từ tự mình đưa tay vào kiểm tra cô bé…
– “Phù…” – Hạnh Vi thở phào nhẹ nhỏm khi nàng không cảm nhận được gì khác lạ ở âm đạo của mình.
– “Vậy là mình nằm mơ sao… Nhưng tối hôm qua… có phải mình đã thấy…” – Hạnh Vi tự trăn trở với chính suy nghĩ của mình.
Nhưng rồi khi nàng nhìn vào màn hình điện thoại thì mọi suy nghĩ đó chợt biến mất đi…
– “AAAAA chết tôi rồi, trễ giờ bay mất”
Hạnh Vi la lớn một lần nữa, trên màn hình điện thoại lúc này là 10h50 sáng, trong khi nàng có chuyến bay về lại Việt Nam lúc 12h.
Hạnh Vi nhanh chóng bật tung lòn… à không bật tung mền, thu gọn hành lý để kịp ra đến sân bay làm thủ tục check in.
Hạnh Vi may mắn khi nàng vẫn kịp là người cuối cùng lên chuyến bay trở về Việt Nam của mình.
Nàng sau khi hạ cánh liền lập tức bắt xe về nhà gặp Thế Bảo, nàng nhớ anh và muốn kể cho anh nghe mọi chuyện xảy ra ở cuộc thi và cả chuyện giữa nàng và Cheryl, nàng muốn nghe lời khuyên của anh vào lúc này…
Nhưng khi về đến nhà thì Hạnh Vi mới nhớ ra là Thế Bảo đã đi làm, nàng hơi thất vọng nằm ra giường mà thở dài…
Đột nhiên trong lúc này, điện thoại Hạnh Vi lại reo lên.
Nàng nhìn vào màn hình điện thoại thì thấy tên của cô bạn mình hiện lên trên đó: Mỹ Dung.
– “Alo, tao nghe nè Dung.” – Hạnh Vi bắt máy và trả lời.
– “Bây giờ luôn sao?”
– “Ok vậy tao đến đó liền. Chờ tao chút nhé.”
Hạnh Vi cúp máy, nàng đi vào phòng ngủ để thay cho mình một chiếc váy dây thoải mái rồi nhanh chóng đặt một chuyến xe đưa nàng đi đến một địa điểm nào đó.
15 phút sau, tại một quán cafe sang trọng mang tên: THE COFFEE LAND.
Hạnh Vi trong bộ váy màu cam mở cửa bước vào trong, nàng đảo mắt ngó một vòng quanh quán. Khi nàng nhìn thấy một tấm lưng trần bốc lửa trong bộ váy đen, nàng biết đó chính là Mỹ Dung, cô bạn khi nãy đã gọi điện hẹn nàng ra đây. Nhưng có một điều Hạnh Vi cảm thấy bất ngờ đó là kế bên Mỹ Dung đang có 1 người anh chàng khác ngồi cùng…
Do cả hai đều quay mặt vào trong nên Hạnh Vi không nhìn được rõ, nàng từ từ tiếp cận cặp đôi, trong lòng háo mong chờ để xem mặt anh chàng may mắn này ra sao…
Khi vừa bước đến sau lưng cô bạn, Hạnh Vi dùng tay chạm vào hai vai Mỹ Dung một cách bất ngờ, đồng thời miệng nàng lên tiếng: “HÙ!”
Nhưng bất ngờ thay Mỹ Dung chẳng những không bị giật mình mà nàng còn bụm miệng cười và quay đầu lại nói:
– “Làm trò con mèo gì vậy con quỷ kia hahaha”
Hạnh Vi thất bại trong việc chọc ghẹo bạn mình thì tỏ ra thất vọng hẳn, nhưng rồi trong giây phút thất vọng đó nàng bỗng nhìn sang anh chàng ngồi cạnh Mỹ Dung… lúc này anh ta cũng quay sang nhìn nàng, và rồi…
– “Aaaaa là anh sao!” – Hạnh Vi tay bụm miệng, mắt mở to nhìn thẳng vào anh chàng mà hét lớn.
– “Là em sao?” – Anh chàng đó cũng bất ngờ không kém, anh ta nhìn Hạnh Vi mà thốt lên cùng lúc với nàng.
Mỹ Dung lúc này mới tỏ ra ngạc nhiên không kém, nàng liền mở miệng hỏi:
– “Hai người quen nhau sao?”
– “PHẢI!” – Cả Hạnh Vi và anh chàng cùng lên tiếng một lúc trả lời Mỹ Dung.
Nhưng rồi sau đó Hạnh Vi lập tức sửa lại câu trả lời:
– “À mà không phải, tao… Vi không quen anh ta, chỉ là… có gặp mặt sơ qua thôi.”
– “Gặp sơ qua? Là sao con quỷ… Mày biết đây là ai không?” – Mỹ Dung tò mò liền hỏi lại Hạnh Vi…
– “Tao… biết, ảnh tên là Châu Tinh… À mà khoan, không phải cái tên này, tên anh là gì ấy nhỉ?” – Hạnh Vi định nói tên của anh chàng nhưng nàng nhớ lại đó không phải tên thật của anh ta.
Lúc này chàng trai kia mới đứng hẳn người dậy, anh nở một nụ cười tươi làm khuôn mặt vốn đã điển trai càng thêm phần cuốn hút. Anh ta đưa tay ra hướng về phía Hạnh Vi và tự giới thiệu:
– “Hahaha, em đúng là thú vị lắm Vi à, anh xin phép được tự giới thiệu tên thật của mình, anh là Lâm Phong, là bạn trai của Mỹ Dung.”
Mỹ Dung lúc này cũng đứng lên ôm lấy 1 cánh tay Lâm Phong và làm động tác âu yếm:
– Hơ hơ, tao tính là gọi mày ra đây để giới thiệu bạn trai của tao nhưng có vẻ như là hai người đã quen biết từ trước rồi hen. Ngồi xuống đi con quỷ, kể tao nghe sao mày quen biết được anh Phong. Và đặc biệt kể cho chi tiết vào – Mỹ Dung nói với giọng nửa thật nửa đùa, nàng biết rõ “quá khứ huy hoàng” của Hạnh Vi nhưng chưa từng nghe cô bạn kể gì bạn trai của mình nên muốn làm cho rõ mối quan hệ của hai người này.
Hạnh Vi lúc này mới ngồi xuống đối diện Mỹ Dung, nàng vẫn không tin vào mắt mình anh chàng Châu Tinh Trì lúc trước, nay là Lâm Phong lại đang là bạn trai của Mỹ Dung.
Mỹ Dung thì sau khi gọi phục vụ order nước cho cô bạn thì bắt đầu phần tra hỏi:
– “Rồi, nói! Làm sao mày biết anh Phong?” – Mỹ Dung chỉ thẳng mặt Hạnh Vi hỏi.
Lúc này Lâm Phong ngồi bên định lên tiếng nói gì đó thì lập tức bị Mỹ Dung chặn họng:
– “Còn anh ngồi yên đó, một lát em sẽ hỏi anh sau.”
Hạnh Vi lúc này mới ậm ự kể lại toàn bộ câu chuyện từ lúc nàng lần đầu cứu mạng Lâm Phong trong con hẻm vắng gần nhà bác sĩ Phúc… đến cả khi nàng được anh cứu lại khỏi tay tên Quân, tên Tiến.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/04/truyen-sex-tinh-yeu-va-thu-han.html
Sau khi Hạnh Vi kể xong những chi tiết đó, nàng nghĩ rằng Mỹ Dung sẽ tỏ ra bất ngờ khi biết Lâm Phong là xã hội đen… nhưng không, cô bạn nàng đã biết trước điều đó và chỉ bị bất ngờ mỗi chi tiết tại sao Lâm Phong lại rơi vào hoàn cảnh xém chút mất mạng khi lần đầu gặp Hạnh Vi.
Lúc này Lâm Phong cũng kể lại chi tiết đó cho 2 cô gái cùng nghe, anh nói:
“Thật ra hôm đó suýt nữa thì có một cuộc thanh toán lớn giữa băng Hắc Long và băng Kỳ Lân, đây là 2 băng đảng lớn ở Sài Gòn… Nhưng hai băng đảng này không phải là kiểu xã hội đen chỉ biết đâm thuê chém mướn thuần túy mà phía sau đó là cả một hệ thống tập đoàn hộ thuẫn. Cả hai băng nhóm đều có những ‘phương thức kinh doanh’ riêng và luôn trong tình trạng tranh giành địa bàn của nhau.”
“Anh với thân phận có thể xem là thủ lĩnh của Hắc Long hội nên hôm đó đã có một cuộc hẹn với thủ lĩnh phe bên kia để đứng ra hòa giải, tránh để xảy ra một cuộc hỗn chiến đẫm máu…”
“Cuộc hòa giải sau đó diễn ra tốt đẹp và cả hai phe hứa sẽ “nước sông không phạm nước giếng”, địa bàn ai người đó quản… nhưng rồi khi trên đường quay về, anh đã bất cẩn để bản thân bị phục kích bởi những tên đàn em quá khích của băng Kỳ Lân…”
“May mắn thay dù bị thương nặng nhưng anh vẫn kịp thoát thân và trốn vào bãi rác của một con hẻm vắng. Và ở đó anh đã được Vi cứu một mạng.”
– “Trời ơi, nguy hiểm vậy sao? Sao anh không kể cho em nghe chuyện đó? Anh còn nói ‘xã hội đen kiểu mới’ như anh là không nguy hiểm?” – Mỹ Dung lúc này tỏ ra lo lắng cho Lâm Phong.
Lâm Phong lúc này chỉ cười trừ và gãi đầu giải thích:
– “Thì chuyện đó cũng xảy ra lâu rồi, mọi chuyện cũng đã giải quyết ổn thỏa, những tên đàn em quá khích đó cũng đã bị xử lý. Anh chỉ không muốn làm em lo lắng thôi nè.”
– “Vậy còn chuyện bắt cóc Hạnh Vi? Anh nói xã hội đen bây giờ không làm những chuyện đó nữa mà?” – Mỹ Dung lúc này hỏi tiếp.
– “Đúng vậy, anh không cho phép đàn em bên dưới làm những việc đó nữa, sau sự cố với Vi anh cũng đã thẳng tay trừng trị những tên đó.”
Lúc này Hạnh Vi ngồi đối diện mới nói thêm:
– “Vi cũng công nhận là sau chuyện hôm đó thì không gặp thêm vấn đề gì với xã hội đen nữa.”
– “Vậy sao, nếu có chuyện gì thì phải nói cho tao biết liền nhé.” – Mỹ Dung cũng tỏ ra lo lắng cho cô bạn.
– Uhm nè, yên tâm đi, tao không sao mà. Nhưng mà tao thật sự bất ngờ khi biết mày quen anh Phong đó… Không biết là hai người quen nhau bao lâu rồi? – Hạnh Vi trấn an cô bạn rồi tò mò về mối quan hệ của hai người đối diện.
Mỹ Dung lúc này nhìn sang Lâm Phong và cười nói:
– “Hahaha, cái này thì thật ra là sau khi từ Thái về lại Việt Nam 1 tuần là tao đã bắt đầu biết đến anh Phong rồi, nhưng phải đến khoảng hơn 1 tuần nay thì mới chính thức thành một cặp. Tao không muốn nói cho mày biết sớm nên phải đợi tới hôm nay mới bật mí nè.”
Lâm Phong cũng nói thêm vào:
– “Anh và Dung gặp nhau trong một lần đi bar. Sau đó cô nàng này cứ chủ động lân la theo đuổi nên dần dần anh cũng xiêu lòng hahaha”
– “Hứ, chứ không phải anh thấy em đẹp nên cũng say mê đắm đuối sao.” – Mỹ Dung không chịu thua anh chàng bạn trai.
Hạnh Vi bụm miệng cười nhìn cặp trai tài gái sắc trước mặt đùa giỡn với nhau, nàng cảm thấy vui cho cô bạn thân vì cuối cùng cũng tìm được cho mình một người yêu hợp ý dù cho anh ta có thân phận có phần hơi ‘phức tạp’.
Và rồi khi đang vui vẻ thì Hạnh Vi chợt nhận ra có gì đó sai sai, nếu Mỹ Dung đã biết Lâm Phong từ lâu… vậy việc nàng ta đồng ý quan hệ với Thế Bảo chồng nàng là như thế nào??? Thậm chí mới cách đây chưa lâu cả 3 còn threesome ầm ầm bên Nhật Bản? Lúc trước nàng tưởng bạn mình còn độc thân vui tính nên cho phép điều đó xảy ra, nhưng giờ biết được mọi chuyện nàng có phần hơi e dè với sự ‘chịu chơi’ của Mỹ Dung.
Nhưng rồi Hạnh Vi cũng để suy nghĩ đó lại cho riêng bản thân mình, nàng vui vẻ trở lại và cởi mở trò chuyện cùng Dung và Phong. Cả 3 chia sẻ mọi thứ trên đời, lúc này Lâm Phong biết thêm về việc Hạnh Vi đang tham gia một cuộc thi người mẫu quy mô lớn, anh càng tỏ ra ngưỡng mộ nàng hơn.
Còn về Hạnh Vi, ban đầu nàng nghĩ Lâm Phong chỉ là đại ca xã hội đen gì đó nhưng sau cuộc trò chuyện, nàng biết thêm về gia thế có phần rất khủng của anh. Ngoài việc là đại ca xã hội đen, Lâm Phong còn là đảm nhiệm vai trò phó tổng giám đốc của một công ty gia đình có quyền lực lớn, cha anh là một doanh nhân có tiếng ở HCM, dưới trướng anh là nhiều cơ sở và chi nhánh kinh doanh trong nhiều lĩnh vực khác nhau như quán bar, bida, massage, nhà hàng, shop quần áo, vân vân và mây mây…
Sau cuộc gặp mặt có phần bất ngờ nhưng không kém phần thú vị với Lâm Phong và Mỹ Dung, Hạnh Vi nói lời chia tay hai người để về với Thế Bảo. Trước khi nàng ra về thì Mỹ Dung ngỏ ý hẹn Hạnh Vi và ông xã sắp xếp cùng nhau đi ăn một bữa để cả bốn người chính thức gặp mặt nhau. Hạnh vi cũng tỏ ra háo hức và đồng ý lời mời này.
Tối hôm đó khi Thế Bảo đi làm về, Hạnh Vi kể lại cho anh nghe những chuyện đã xảy ra về cuộc thi “Beauty and Smart”, chuyện về mối quan hệ của nàng và Cheryl đang trên bờ vực sụp đổ và cả chuyện sáng nay đã gặp Lâm Phong, anh chàng người yêu xã hội đen của Mỹ Dung.
Thế Bảo ân cùng vuốt ve và đưa cho Hạnh Vi những lời khuyên giúp vợ cảm thấy tốt hơn, anh cũng đồng ý cùng vợ hẹn một bữa gặp mặt với Mỹ Dung và bạn trai mới.
Thấm thoát một tuần trôi qua kể từ đó…
Lúc này Hạnh Vi đã nhận được kết quả của cuộc thi lần trước, nàng biết được đội của nàng và Cheryl là đội có điểm số thấp nhất, còn đội của Lalita và Elise là đội chiến thắng với điểm số cao nhất.
Nhưng may mắn cho Hạnh Vi là dù đội xếp chót nhưng vì điểm số vẫn ở mức tạm chấp nhận được và vì Cheryl đã giúp nàng trả lời những câu hỏi khó nên cả hai vẫn được an toàn, không có người nào bị loại. Tuy nhiên, họ sẽ gặp một bất lợi lớn ở phần thi tiếp theo diễn ra trong 3 tuần nữa.
Hạnh Vi cũng được biết thêm về phần thi sắp tới sẽ là một cuộc thi kiểu “chương trình thực tế”, các người đẹp sẽ cùng nhau ở lại trên một hòn đảo hoang vu ở Philippines và thực hiện các thử thách được giao. Ai thực hiện được ít thử thách nhất hoặc bỏ cuộc giữa chừng sẽ bị loại khỏi những vòng thi kế tiếp. Cuộc thi này được mô tả là để “rèn luyện và kiểm tra thể chất” cho các người mẫu, nó được mang tên là “Endurance Fitness”.
Hạnh Vi khi biết tin thì cũng cảm thấy hơi lạ, vì cơ bản những cuộc thi là để tìm ra người tốt nhất để thay mặt MAXYM đi thi người mẫu Châu Á, nhưng càng tham gia các phần thi nội bộ nàng càng cảm thấy có gì đó không đúng lắm… Nhưng rồi nàng được lão Hùng nói cho biết là vì lượt view và subscribe tăng lên ngoài mong đợi nên ở phía ban tổ chức đã quyết định thay đổi chiến lược các cuộc thi, nó sẽ là sự kết hợp giữa việc vừa giúp các người mẫu rèn luyện khả năng trình diễn chuyên nghiệp vừa nâng cao thêm về các hoạt động ngoại khóa.
Thế là từ đó Hạnh Vi tự mình tăng cường tập luyện thể lực để chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới. Nhưng trong khi nàng bền bỉ tập luyện thì Hạnh Vi cũng thấy được Thế Bảo ngày một trở nên căng thẳng hơn do anh đang phải đau đầu đi kiếm cho mình nhà đầu tư vào lĩnh vực mới của công ty.
Và vào một ngày cuối tuần, Hạnh Vi và Thế Bảo có một cuộc trò chuyện:
– “Anh nè, tối nay mình có cuộc hẹn với con Dung và bạn trai nó đó anh nhé.” – Hạnh Vi tiến lại ôm chồng đang ngồi trên bàn làm việc và nói…
– “Uhm anh biết rồi.” – Thế Bảo vẫn tập trung vào công việc của mình mặc cho Hạnh Vi vuốt ve anh.
Thấy chồng có vẻ căng thẳng, Hạnh Vi mạnh dạn hỏi thăm:
– “Có phải anh đang lo về chuyện tìm nhà đầu tư không?”
Thế Bảo nhẹ nhàng gật đầu xác nhận, anh nói thêm:
– Phải… tên Cường chết tiệt đó đúng là khốn nạn, lúc đầu hắn nói cho anh một tháng, nhưng bây giờ mới hơn 1 tuần mà đã bắt đầu thúc ép. Hắn nói nếu như đầu tuần sau mà anh không tìm được nhà đầu tư thì hắn sẽ đánh giá performance cả năm của anh là kém và tự bản thân hắn sẽ tìm nhà đầu tư.
Hạnh Vi nghe vậy thì tỏ ra lo lắng, nàng muốn giúp anh nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể âm thầm ở bên và an ủi:
– “Em nghĩ chuyện này là chuyện lớn, anh có thể nào năn nỉ cấp trên để được gia hạn thêm thời gian được không? Em nghĩ người ta cũng sẽ thông cảm mà đúng không?”
Thế Bảo thở dài: “Phải nếu là người khác thì được, nhưng đây là tên Cường, hắn rõ ràng là muốn làm khó anh… ép anh khỏi cái chức quản lý cấp cao của công ty.”
Thế Bảo nói rồi mới để ý thấy vợ mình buồn bã và lo lắng vô cùng, anh vì không muốn vợ bị ảnh hưởng bởi công việc của mình nên cố gắng tỏ ra vui tươi trở lại và chuyển chủ đề:
– “À mà thôi, chuyện đó cứ để anh lo nhé. Em cứ việc chuẩn bị để tối nay 2 đứa mình đi gặp Mỹ Dung và bạn trai nè. Anh cũng háo hức mong chờ được gặp anh chàng ‘may mắn’ đó.”
Hạnh Vi biết Thế Bảo nói vậy để nàng không phải lo lắng nên cũng nở một nụ cười tươi với anh…
Tối hôm đó…
Hạnh Vi trong một bộ đầm đen gợi cảm khoét sâu ngực, nàng ngồi ở hàng ghế trước để Thế Bảo đưa mình đi đến một nhà hàng sang trọng đã được Mỹ Dung đặt trước.
Bước vào nhà hàng, hai vợ chồng tay trong tay thu hút mọi ánh nhìn của các thực khách xung quanh, chàng thì đẹp trai phong độ, nàng thì xinh đẹp gợi cảm…
Thế Bảo và Hạnh Vi nhanh chóng đi đến quầy tiếp tân và thông báo đã có đặt bàn từ trước, người nhân viên sau đó đưa hai vợ chồng lên tới tầng cao nhất của nhà hàng, nơi Mỹ Dung và Lâm Phong đang chờ sẵn…
Vừa thấy Hạnh Vi bước ra từ thang máy nhà hàng, Mỹ Dung ngồi ở một bàn ăn có view nhìn ra thành phố liền giơ tay vẫy gọi.
Hạnh Vi khi nhìn thấy cô bạn trong bộ váy trắng sexy cũng nhanh chóng nắm tay Thế Bảo rồi đi đến…
– “Hihi, xin chào xin chào, hai người tới sớm ghê đó.” – Hạnh Vi mở lời chào với Mỹ Dung…
– “Tại mày tới trễ đó con quỷ” – Mỹ Dung trêu đùa cô bạn.
– “Trễ gì mà trễ, hẹn 7h tới thì 7h có mặt thôi.” – Hạnh Vi không chịu thua cô bạn.
Lúc này Mỹ Dung mới nhìn qua Thế Bảo trêu ghẹo:
– “Anh Bảo làm gì mà càng ngày con bạn em nó càng xéo sắc à nha. Nói một tiếng là cãi một tiếng.”
– “Haha, đâu có, anh thấy Vi phải như vậy mới đấu lại em được chứ hahaha” – Thế Bảo ôm vợ, đứng về phe nàng.
– “À ha, nay binh vợ dữ ta… nhưng cũng được thôi, vì hôm nay em cũng có người đứng về phe mình rồi, không sợ hai vợ chồng các người nữa đâu hehe.”
Nói rồi Mỹ Dung nắm tay Lâm Phong đứng dậy, anh ta nãy giờ vẫn ngồi yên hóng chuyện giữa những người bạn mà chỉ biết cười trừ.
– “Xin giới thiệu với anh Bảo, đây là anh Phong, bạn trai của em… còn đây là anh Bảo, chồng của Vi” – Mỹ Dung lúc này giới thiệu 2 anh chàng đẹp trai với nhau.
Thế Bảo và Lâm Phong lúc này đứng song song nhau, Hạnh Vi vô tình đứng ở giữa… ánh mắt Lâm Phong lúc đứng lên đã bị bộ ngực căng tròn trong bộ váy đen quyến rũ của Hạnh Vi thu hút, anh lỡ liếc mắt sơ qua một cái nhưng nó đã bị Thế Bảo để ý… Hai người lúc này tự nhiên trở nên ngại ngùng kỳ lạ với khoảnh khắc vừa rồi, họ bắt tay nhau một cái mà không thèm nhìn vào mắt nhau…
– “Xin chào Phong, mình là Thế Bảo.” – Thế Bảo lịch sự chào hỏi…
– “Chào Bảo, rất vui được gặp cậu.” – Lâm Phong cũng lịch sự không kém.
Hai người đàn ông sau khi chào hỏi nhau cũng bớt ngại hơn và ai về chỗ người nấy, 4 người cùng ngồi quanh một chiếc bàn hình vuông, Hạnh Vi ngồi kế Thế Bảo và Mỹ Dung, đối diện nàng là Lâm Phong.
Mỹ Dung sau đó giơ tay ra hiệu cho đầu bếp bắt đầu lên món. Vì đây là nhà hàng sang trọng nên các món ăn cũng được chuẩn bị và bài trí công phu nhìn rất đẹp mắt…
Cả 4 người bắt đầu trò chuyện cùng nhau, Thế Bảo tỏ ra ngạc nhiên vì giờ đây mới biết là vợ và cậu Phong đã biết nhau từ trước, thế là những câu chuyện về việc lần đầu Hạnh Vi và Lâm Phong gặp nhau 1 lần nữa lại được đem ra bàn tán, chỉ có điều người thắc mắc lần này là Thế Bảo vì anh chưa bao giờ nghe vợ nhắc về chàng trai này.
– “Vậy là em đã cứu Phong một mạng à?” – Thế Bảo hỏi lại sau khi nghe câu chuyện…
– “Dạ đúng rồi, lúc đó ảnh trong tình trạng khẩn cấp nên em mới phải đưa về nhà nhờ ba cứu giúp” – Hạnh Vi nói.
– “Vậy là cậu Phong nợ Vi một mạng rồi hahaha” – Thế Bảo để ý Phong nãy giờ cứ liếc vào ngực vợ mình nên mở lời châm chọc.
Nhưng lúc này chợt Mỹ Dung lên tiếng bảo vệ người yêu:
– “Đúng rồi, nhưng sau đó thì anh Phong cũng cứu lại Vi một lần đó thôi… nếu không thì…”
– “Thì sao? Phong cứu Vi chuyện gì sao? Vợ?” – Thế Bảo nhìn qua Hạnh Vi mà hỏi…
Lúc này Hạnh Vi trở nên ấp úng, vốn dĩ nàng không định kể cho chồng nghe chuyện này nhưng con bạn nàng lại mở miệng nói ra làm nàng bất đắc dĩ phải khai với chồng sự thật.
Sau khi nghe về chuyện Hạnh Vi suýt thì bị xã hội đen làm nhục thì Thế Bảo lúc này mới điên máu, anh quay sang trách Lâm Phong không quản lý được đàn em, trách Hạnh Vi sao không cho anh biết…
– “Vợ xin lỗi chồng, tại vì lúc đó vợ thấy chồng gặp vấn đề với công việc nên không muốn chồng phải lo lắng thêm cho vợ…” – Hạnh Vi nắm tay xin lỗi Thế Bảo.
Lâm Phong cũng xin lỗi Thế Bảo và nói rằng đã xử lý hết bọn đàn em hư hỏng, anh hứa sẽ không để những chuyện như vậy tái diễn nữa.
Thế Bảo sau khi thấy anh chàng Phong cũng biết điều và được vợ ra sức xin lỗi nên cũng nguôi ngoai, thật ra anh lo cho Hạnh Vi hơn là trách nàng…
Và rồi trong giây phút đó, điện thoại Thế Bảo vang lên. Anh nhìn vào tên người gọi và nhanh chóng bắt máy trả lời:
– “Alo, tôi Bảo nghe đây ạ. Có phải anh đã có câu trả lời cho việc đầu tư vào lĩnh vực mới của công ty chúng tôi rồi không ạ.” – Thế Bảo vừa nói vừa tỏ ra vui tươi, một nụ cười nở trên môi anh…
Nhưng rồi nụ cười đó nhanh chóng vụt tắt đi…
– “… Dạ vâng… vâng… tôi biết rồi ạ… nhưng ông có thể nào suy nghĩ kỹ hơn một chút không ạ, đây là tập đoàn ECOMGROUP, chúng tôi luôn cam kết đem lại lợi nhuận cho nhà đầu tư ạ.” – Thế Bảo nói vào điện thoại…
– “… Vâng ạ, tôi hiểu rồi… cảm ơn ông Ti…” – Thế Bảo buồn bã nói, anh còn chưa kịp dứt câu thì bên kia đã cúp máy.
Thế Bảo ủ rũ thở dài… không khí bàn ăn đột nhiên trở nên ngột ngạt.
Hạnh Vi lúc này ngồi bên cạnh hiểu ra chuyện gì vừa xảy ra liền hỏi:
– “Là nhà đầu tư hả chồng?”
Thế Bảo nhìn vợ và nói một cách buồn bã:
– “Uhm… người ta không đồng ý đầu tư vào vì kế hoạch còn quá mới…”
Lúc này, Lâm Phong ngồi cạnh đã nghe được những gì Thế Bảo nói qua điện thoại, anh dù không biết đầu đuôi câu chuyện là gì nhưng khi nghe Thế Bảo nói tới cái tên ECOMGROUP, anh biết Thế Bảo đang nói về điều gì…
– “Bảo à. Tôi có thể hỏi cậu một chuyện được không?” – Lâm Phong nói…
– “… được, có chuyện gì cậu cứ hỏi.” – Thế Bảo đang buồn rầu nhưng vẫn lịch sự với Lâm Phong.
– “Tôi không phải là kẻ nhiều chuyện nhưng những gì cậu vừa nói qua điện thoại… có phải là về một dự án đầu tư vào lĩnh vực ‘phụ kiện thời trang’ của tập đoàn ECOMGROUP không?”
Thế Bảo lúc này mở to mắt ngạc nhiên, anh tự hỏi khi nãy anh chỉ nhắc sơ qua tên công ty mình mà không nói chi tiết gì cả mà sao cậu Phong này lại biết chuyện của công ty anh.
– “Đúng vậy, cậu… biết gì về việc này sao?” – Thế Bảo hỏi Lâm Phong một cách tò mò.
– “Thật ra không giấu gì anh, cách đây vài ngày có một người đối tác ở ECOMGROUP đã tiếp cận công ty của tôi và gợi ý về việc đầu tư vào lĩnh vực ‘phụ kiện thời trang’ của anh ta. Nhưng do tôi không có hứng thú với lĩnh vực đó nên đã từ chối, không ngờ trùng hợp thì đó lại là dự án của công ty cậu…” – Lâm Phong trả lời.
– “Sao cơ? Có người ở ECOMGROUP tiếp cận anh sao? Không phải anh là xã hội đen sao?” – Thế Bảo ngơ ngác chưa hiểu chuyện.
Lúc này Mỹ Dung ngồi đối diện anh mới lên tiếng:
– “Hihi, sorry anh Bảo, nãy giờ lo nói chuyện xã hội đen của anh Phong mà chưa kịp nói cho anh biết là ngoài xã hội đen, anh Phong còn là phó tổng giám đốc công ty WECHOICE, con trai duy nhất của doanh nhân Lâm Minh Vượng, gia thế thuộc loại cực khủng ở Sài Gòn này.”
Thế Bảo nghe xong trợn trắng mắt, vậy mà nãy giờ anh còn tỏ ra hơi coi thường Lâm Phong vì cứ liếc mắt nhìn lén Hạnh Vi.
Nhưng đáp lại câu nói của Mỹ Dung, Lâm Phong chỉ tập trung vào việc đầu tư của Thế Bảo, anh nói:
– “Theo như những gì tôi nghe được thì có vẻ anh cũng đang tìm kiếm một nhà đầu tư vào dự án đó đúng không? Nếu như anh không chê, tôi xin được phép giúp đỡ anh trong chuyện này… tôi sẽ trở thành nhà đầu tư cho anh.”
Thế Bảo một lần nữa mở to mắt, anh ngạc nhiên nói:
– “Sao cơ? Không phải lúc nãy anh nói anh không có hứng thú sao? Sao giờ lại muốn đầu tư vào?”
Lâm Phong nở một nụ cười nhìn sang Hạnh Vi và nói:
– “Cứ coi như đây là quà xin lỗi vì đã ‘không kiểm soát được đàn em’ của tôi đi.”
Thế Bảo lúc này cảm thấy hơi ‘nhục’, dù là anh đang trong tình thế hiểm nghèo thật nhưng với việc Lâm Phong cứ nhìn Hạnh Vi dù cho bên cạnh anh ta là cô bạn gái Mỹ Dung làm anh có phần muốn từ chối offer.
Nhưng may cho Thế Bảo là Hạnh Vi đã lên tiếng ủng hộ quyết định này:
– “Nếu anh Phong chịu đầu tư cho anh thì không phải tốt quá rồi sao, anh sẽ không còn bị tên Cường chèn ép nữa.”
– “Nhưng… như vậy thì không công bằng cho Phong lắm…” – Thế Bảo lưỡng lự, anh sợ sẽ phải nhận ân huệ từ một chàng trai mới gặp.
– “Anh Bảo cứ đồng ý đi nè, anh Phong đã mở lời thì anh cũng không nên từ chối, với lại em thấy nếu như anh để anh Phong ra tay giúp đỡ và cho phép Hạnh Vi tham gia vào dự án này luôn thì có khi sẽ đá đít được tên Cường gì đó lun đấy.” – Mỹ Dung ngồi quan sát nãy giờ bỗng lên tiếng nói.
Sau lời nói của cô nàng, cả 3 người còn lại đều quay sang cô với ánh mắt khó hiểu… Lâm Phong liền thay mặt cả 3 hỏi:
– “Anh đầu tư vào thì ok rồi, nhưng Vi thì liên quan gì trong chuyện này? Em nói sao anh chưa hiểu?”
– “Thì đây là lĩnh vực ‘phụ kiện thời trang’ mà, con Vi lại là người mẫu, nếu công ty chọn nó làm người mẫu thương hiệu thì với sắc đẹp của nó có phải là khả năng thành công của dự án tăng lên rất cao không?” – Mỹ Dung giải thích.
Lúc này Lâm Phong và Thế Bảo cũng gật gù nhận ra sự việc, chỉ có Hạnh Vi là lắc đầu hoài nghi, nàng nói:
– “Nghe thì hay đó, nếu có thể giúp anh Bảo thì tao cũng giúp… nhưng vấn đề là tao đã là người mẫu độc quyền của MAXYM rồi, không thể tự tiện ký với bên khác.”
– “Mày có bị ngu không con kia, ai biểu mày tự đi ký với ECOMGROUP? Sao không để ECOMGROUP tìm đến MAXYM mà đăng ký mày làm người đại diện?”
– “Oh ha, cũng giống như việc MAXYM ký hợp đồng với các hãng thời trang khác và tao thì cứ làm công việc người mẫu ảnh của mình thôi!” – Lúc này Hạnh Vi mới hiểu ra.
– “Chính xác.” – Mỹ Dung tự vỗ tay cho mình.
– “Vậy em thấy được đó chồng, em cũng muốn giúp anh lấy lại những gì đã mất ở công ty.” – Hạnh Vi quay sang thuyết phục Thế Bảo.
– “Vậy là giờ chỉ còn chờ quyết định của cậu là có đồng ý để tôi là nhà đầu tư vào dự án hay không thôi.” – Lâm Phong khoanh tay cười nói với Thế Bảo.
Thế Bảo lúc này tỏ vẻ trầm ngâm, anh suy nghĩ một hồi lâu… anh nhìn vào mắt Lâm Phong… nhìn vào Mỹ Dung… rồi nhìn thấy ánh mắt đầy hy vọng và tình yêu của Hạnh Vi…
Thế Bảo nở một nụ cười nửa miệng và nói với Lâm Phong:
– “TÔI ĐỒNG Ý!”