Phần 11
Sáng hôm sau.
Thế Bảo và Hạnh Vi thức dậy sau 1 đêm hoang đàng tại nhà Harry. Sau khi mặc lại quần áo để chuẩn bị ra về thì 2 vợ chồng được người quản gia thông báo:
– “Chào buổi sáng cậu Bảo và cô Vi, cậu Harry hiện đã bay sang châu âu rồi, cậu có nhờ tôi chuyển lời cảm ơn 2 người và cũng gửi lời xin lỗi vì không thể trực tiếp nói lời chia tay.”
– “Ủa, Harry bay rồi hả chú, biết là nó đi hôm nay nhưng không ngờ đi sớm vậy.” – “Vậy thôi tụi cháu cũng xin phép ra về ạ, cảm ơn chú.”
– “Cậu Harry cũng dặn, nếu muốn 2 cô cậu có thể ghé nhà chơi bất cứ lúc nào.” – Người quản gia nói thêm.
– “Dạ.”
Nói rồi Thế Bảo lấy xe đưa Hạnh Vi về nhà. Trong xe, Thế Bảo thấy Hạnh Vi im lặng nên mở miệng tạo không khí: “Thằng Harry này, đi không nói 1 lời, không lẽ nó sợ anh ‘hỏi tội’ nó chuyện… hôm qua.”
Hạnh Vi vẫn giữ im lặng, đôi mắt nhìn xa xăm, nàng vẫn còn nghĩ về chuyện đêm qua…
Về đến căn hộ của 2 vợ chồng, Thế Bảo nhận thấy cư xử kỳ lạ của vợ liền ôm nàng hỏi hang:
– “Vợ yêu nè, vợ không sao chứ? Có gì vợ cứ chia sẻ với chồng nhé!”
– “…” – Hạnh Vi vẫn im lặng…
– “Vợ đừng làm chồng sợ nhé… vợ nói gì với chồng đi…”
Sau 1 lúc lặng im, Hạnh Vi quay lại nói về Thế Bảo:
– “Chuyện tối qua, tất cả đều là kế hoạch của anh và Harry đúng không?” – Ánh mắt nàng nhìn rất vô cảm…
– “Chuyện đó… đúng là… anh và Harry đã có kế hoạch từ trước…”
– “Có nghĩa là anh chủ động trao em cho người khác? Anh để người khác quan hệ với em? Anh không còn yêu em nữa đúng không…” – Hạnh Vi bật khóc nức nở.
– “KHÔNG, Không phải, em nghe anh giải thích, chuyện không phải như em nghĩ đâu, anh vẫn yêu em mà vợ ơi…” – Thế Bảo ồm chầm lấy Hạnh Vi giải thích – “Thật ra, hôm qua trong lúc say xỉn, anh và Harry đã làm 1 ván cược, anh sẽ giả vờ ngất xỉu vì say và để Harry 1 một với em, nếu Harry có thể tiếp cận và làm cho em tự nguyện… quan hệ với cậu ấy thì Harry sẽ thắng… ngược lại thì anh thắng…”
– “Nghĩa là anh xem em như một món đồ chơi của anh? Sẵn sàng đặt cược trên thân thể em?” – Hạnh Vi càng tức giận hơn sau khi nghe lời giải thích của chồng…
– “Không phải, để anh nói hết, em đừng hiểu lầm. Đúng là anh đã đưa em vào cuộc cá cược này nhưng sở dĩ anh đồng ý chơi vì anh tin rằng em rất yêu anh và sẽ không đồng ý… quan hệ với Harry… nhưng…” – Nói tới đây Hạnh Vi chợt đỏ mặt, nếu nàng trách Thế Bảo đem thân thể nàng ra đặt cược thì nàng cũng phải xem lại vì đêm qua nàng không hề từ chối Harry mà còn phối hợp cùng anh ta – “… nhưng anh không ngờ em lại…”
– “Em… em… tại hôm qua có 1 chút rượu vào, lúc đó em cũng bị xỉn chứ bộ, tại anh hết đó, nếu từ đầu anh không cho phép Harry thì em cũng không ra nông nổi như vậy.” – Vẻ lạnh lùng trên mặt Hạnh Vi đã bất ngờ được thay đổi bằng sự e thẹn, nàng hiểu ra Thế Bảo cũng vì tin nàng mới đánh cược như vậy, nàng cũng có lỗi với anh vì đã buông thả bản thân.”
– “Nhưng sao anh không ngăn em lại, ngăn không cho Harry làm chuyện đó với em… hôm qua anh đã lén quan sát hết từ đầu đến cuối mà đúng không?” – Hạnh Vi chợt hỏi tiếp…
– “Anh… đúng là anh đã quan sát hết mọi chuyện, lúc Harry bắt đầu hôn và chạm vào thân thể em anh cũng đã định xông ra đánh cho nó 1 trận nhưng… không biết sao anh lại quyết định không ngăn cản… anh thấy phản ứng của em lúc đó rất thỏa mãn… có phải em cũng có cảm tình với Harry không?”
– “Không, không, anh đừng nghĩ vậy, em chỉ yêu chồng thôi, với anh Harry em chỉ xem anh ta như một người bạn, em quý anh ấy nhưng không phải là tình yêu… lúc đó là do em say nên không thể kiểm soát được bản thân… chồng đừng hiểu lầm nhé…” – Hạnh Vi lập tức ôm Thế Bảo và giải thích dù trước đó nàng mới là người hỏi.
– “Hì hì, chồng nghe vậy thì yên tâm rồi nè. Chồng tin vợ mà, chỉ cần vợ chỉ yêu mỗi chồng thôi thì việc lỡ quan hệ thể xác với người khác chồng không trách vợ đâu nè.”
– “Hả, chồng không ghen hay sao, mà chồng nói cứ như chồng muốn thấy vợ quan hệ với người khác ấy? Hôm qua, chồng còn… tham gia vào nữa chứ, làm vợ vừa sợ vừa…” – Hạnh Vi ấp úng…
– “Vừa sợ vừa sướng hả” – Thế Bảo trêu ghẹo…
– “Chồng này!”
– “Nhưng mà hôm qua… thằng Harry và chồng… ai làm… vợ sướng hơn.” – Thế Bảo bổng chuyển chủ đề…
– “A, chồng kỳ quá, đã để người khác quan hệ với vợ mà giờ còn hỏi mấy câu này nữa, chồng biến thái quá đi…”
– “Chồng hỏi thật mà, chồng muốn biết cảm xúc của vợ lúc đó.”
– “… Chồng thật sự muốn nghe?” – Hạnh Vi nhìn Thế Bảo…
– “Uhm, vợ cứ nói thật cho chồng biết.”
Hạnh Vi đỏ mặt, ấp úng trả lời: “Thì… lúc đầu khi Harry làm chuyện đó, vợ thấy lạ lắm… cảm giác khi biết được cái thứ cứng ngắc sắp đi vào người vợ lại không phải là của chồng… nó lạ lắm, vợ không biết là có phải do vợ bị xỉn nên mới có cảm giác đó hay sao ấy…”
– “Là vợ cảm thấy sướng hơn khi quan hệ với Harry?”
– “Không phải… ý vợ là… cảm giác đó lạ lắm… nhưng khi tới lượt chồng thì vợ cũng sướng lắm…”
– “Á, thôi không nói nữa đâu, chồng kỳ quá…” – Hạnh Vi ôm mặt chạy vào nhà vệ sinh để lại Thế Bảo 1 mình trong luồng suy nghĩ – Harry đã đúng, sở thích năm xưa của anh vẫn còn đó, sở thích ngắm nhìn vợ hay người yêu mình quan hệ với người khác, sở thích đó làm cho anh sung sướng hơn cả khi chính anh quan hệ với nàng – Thế Bảo cảm thấy trăn trở vì anh trước đây anh từng áp dụng sở thích đó vào những người yêu cũ của anh, sau 1 thời gian anh cũng cảm thấy chán và chia tay rồi lại quen người mới nhưng lần này người đó lại là Hạnh Vi, người vợ anh vô cùng yêu quý, anh biết mình không muốn đánh mất nàng, nàng là tất cả của anh bây giờ, nhưng anh lại không chắc khi cái sở thích kỳ quái đó bắt đầu nhen nhóm trở lại thì chuyện gì sẽ xảy ra cho mối quan hệ giữa 2 người.
Và rồi chuyện về đêm ở nhà của Harry cũng qua đi, hai vợ chồng sau khi tâm sự cũng đã không còn nút thắt trong lòng, nàng xem nó như một tai nạn ngoài ý muốn, chàng thì nhờ nó mà phát hiện ra những cảm xúc của mình… 2 vợ chồng lại tiếp tục thương yêu nhau và chuẩn bị cho những thử thách phía trước.
Một tuần sau.
Hạnh Vi bắt đầu công việc của mình với vị trí là người mẫu ảnh độc quyền của MAXYM. Giờ đây Harry đã không còn bên cạnh để giúp đỡ nàng, nàng biết sắp tới sẽ có có rất nhiều áp lực và nàng phải cố gắng rất nhiều để xứng đáng với vị trí hiện tại.
Sáng thứ 7, Hạnh Vi bắt xe đến chỗ làm.
Nàng nhận được thông báo là hôm nay sẽ có 1 photo shoot cho nhãn hàng đối tác.
Hạnh Vi makeup nhẹ nhàng, trong trang phục áo thun cộc tay và quần short jean ngắn khoe trọn đôi chân thon dài của nàng, bộ trang phục toát lên vẻ trẻ trung năng động của cô gái trong độ tuổi 25 – nàng bước vào studio tiến đến quầy admin.
– “Hi em, hôm nay chị có shoot với nhãn hàng Devontu á, em kiểm tra giúp chị nhé.” – Hạnh Vi nói với cô bé admin…
– “Dạ chị Vi yên tâm, giờ chị là người mẫu độc quyền rồi, từ giờ khi chị tới studio tụi thì tụi em sẽ chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, chị không phải báo cáo nữa ạ.” – Cô bé tỏ ra lễ phép vì biết Hạnh Vi nay đã là một người quan trọng của studio…
– “Chị theo em vào trong nhé, quản lý Phương đang chờ chị nãy giờ.”
– “Quản lý Phương?”
– “Dạ, trước đây việc này sẽ do anh Harry đảm nhiệm nhưng giờ ảnh không có ở đây nên chị Phương sẽ làm quản lý ạ, chỉ trước đây làm việc cùng Robert và giờ được ông ấy đích thân đề cử vào vị trí này.”
– “Ok, cảm ơn thông tin của em nhé, vậy mình đi gặp chỉ thôi.”
Hạnh Vi đi theo cô bé admin vào 1 phòng làm việc nơi quản lý Phương đang ngồi sẵn ở đó.
– “Dạ thưa quản lý, chị Vi đến rồi a.” – Cô gái nhanh chóng nói rồi xin lui…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/truyen-sex-tinh-yeu-va-thu-han.html
Quản lý Phương khi thấy Hạnh Vi lập tức đứng dậy bắt tay chào hỏi nàng.
– “Chào Vi, chị là Bích Phương, quản lý mới chuyên về mảng người mẫu ảnh độc quyền của studio, rất vui được gặp em.”
– “Dạ, em cũng rất vui được làm việc với chị ạ.”
– “Em quả nhiên là xinh đẹp mà dáng người lại còn vô cùng hoàn hảo, bảo sao các sếp nhất quyết đưa em lên làm người mẫu độc quyền.”
– “Hihi, chị quá khen em rồi, em thấy chị còn đẹp hơn em nữa đó.” – Bích Phương, 33 tuổi, cũng sở hữu cho mình nhan sắc xinh đẹp hiện đại có phần lai tây, nàng để tóc ngắn ngang vai cá tính nhưng không kém phần quyến rũ, vóc dáng nàng thon gọn, phần ngực không to nhưng cân đối với cơ thể, phần mông đầy đặn không thua kém gì Hạnh Vi.
– “Hihi, chị năm nay 33 tuổi rồi em, già rồi sao có thể so với em được.”
– “Không có đâu, em không phải nịnh chứ nếu người ngoài không biết nhìn vào có khi không biết chị là quản lý mà nghĩ là người mẫu của công ty đó.”
– “Em cũng khéo miệng lắm nha.” – Bích Phương cảm thấy vui với lời khen của Hạnh Vi…
– “Hì hì, em chỉ nói thật lòng thôi à.”
– “Được rồi, quay lại vấn đề chính, hôm nay em có 1 buổi chụp cho bên Devontu, họ yêu cầu bên mình chụp 3 kiểu ảnh khác nhau nên sẽ hơi cực cho em 1 chút, em cố gắng nha. Ekip cũng đã chuẩn bị sẵn cho shot đầu tiên ở phòng chụp 1, em đến đó thay đồ rồi mình bắt đầu luôn nhé.”
– “Dạ, vậy em xin phép ạ.”
– “À, còn 1 vấn đề nữa, làm người mẫu độc quyền thì cần 1 nickname để khi đăng lên tạp chí sẽ đính kèm nó với ảnh chụp, 1 kiểu nhận dạng thương hiệu vậy đó, không biết là em có cái tên nào chưa nè.” – Bích Phương hỏi…
– “Dạ, em đã có rồi ạ, nickname của em là Vivian.” – Trước ngày hôm nay, Hạnh Vi và Thế Bảo đã vắt óc suy nghĩ ra cái tên này chi nàng, nàng cũng rất hài lòng vì tên thật của mình cũng có trong nickname.
– “Tốt lắm, vậy từ giờ chị gọi em là Vivian luôn nhé.”
– “Dạ.”
Nói rồi Hạnh Vi nhanh chóng đi đến phòng chụp đầu tiên, ekip ở đây đã chuẩn bị sẵn, phòng chụp hôm nay được decorate với tông màu hồng phấn.
Hạnh Vi được một người dẫn đi thay trang phục ở phòng kế bên.
– “Chị Vi, shot thứ nhất chị thay bộ này nha.” – Một giọng nữa nam nữa nữ phát ra từ miệng của 1 người đàn ông.
Hạnh Vi cầm lấy bộ đồ từ tay anh ta rồi nàng đứng đó tỏ vẻ ái ngại…
– “Chị thay đồ đi chị, hôm nay phải chụp nhiều lắm đó, không nhanh là phải làm tới tối luôn à nghen.” – Giọng nói nữa nam nữa nữ lại vang lên…
– “Thay đồ thì được nhưng mà…” – Hạnh Vi ấp úng…
– “À, chị ngại em đó hả, trời ơi kỳ quá à, người ta cũng là con gái như chị thôi mà, chị đừng có ngại, em ở đây để giúp chị chỉnh sửa trang phục nè. Nhìn em vậy thôi chứ em mỏng manh dễ vỡ lắm à nghen.”
Hạnh Vi nghe thấy vậy liền hiểu ra sự việc, dù biết trước mặt là 1 người nữ trong thân thể của nam nhân thì nàng cũng hơi thấy ngại… nhưng nàng vẫn từ từ cởi đồ ra thay.
Khi Hạnh Vi trút bỏ đi hết áo quần trên người, toàn thân nàng trong trạng thái lõa lồ, ánh mắt của người phụ nữ trong thân thể đàn ông bỗng sáng lên, mở to hết cỡ… nhưng ánh mắt này là ánh mắt ngưỡng mộ và ganh tị chứ không phải ánh mắt thèm thuồng, dâm tà… Hạnh Vi nhìn ra được điều đó, giờ thì nàng hoàn toàn yên tâm thay đồ.
– “Mà em tên gì nhỉ?” – Hạnh Vi quay sang hỏi khi đang thay đồ…
– “Dạ chị cứ gọi em là Micky ạ, ở đây ai cũng gọi em vậy hết trơn tới nỗi em quên tên thiệt của mình luôn ròi hì hì.”
– “Hihi, tên dễ thương quá.”
– “Dễ thương gì chị ơi, em chỉ ước gì em được 1 phần 10 chị là mừng lắm rồi.” – Micky vừa nhìn cơ thể của Hạnh Vi vừa ghen tị pha lẫn ngưỡng mộ.
Nói rồi Micky tiến lại giúp Hạnh Vi bận bộ váy hồng cúp ngực, bộ này cũng không khác những bộ lookbook nàng chụp trước đây.
Sau đó, Hạnh Vi quay lại phòng chụp và bắt đầu shot ảnh đầu tiên của mình. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ, 2 tiếng sau shot đầu tiên cũng xong.
– “Mọi người làm tốt lắm, nghỉ ngơi 15 phút rồi mình bắt đầu shot thứ 2 luôn nhé.” – Bích Phương vừa vỗ tay vừa thông báo sau khi shot 1 xong.
Micky lại đưa Hạnh Vi vào thay bộ đồ khác.
Lần này Hạnh Vi phải mặc một chiếc váy ngắn cắt xẻ táo bạo, phần ngực được khoét sâu hình chữ V khoe trọn bộ ngực tròn trịa của Hạnh Vi, 2 bên hông được cắt xẻ thành những đường ngang, làm lộ ra da thịt trắng nõn của nàng, phía dưới váy bó sát ngắn hơn nữa đùi, bên trong hoàn toàn không có nội y, chỉ có miếng dán che đi chỗ cần che.
– “Bộ này sexy quá Micky.” – Hạnh Vi nhăn mặt nói với Micky…
– “Nhưng mà chị bận vào thì đẹp ghê, bận sexy 1 chút cho hấp dẫn đi chị, em mà là chị thì tối ngày em bận đồ sexy cho trai nó thèm chơi, hố hố.” – Micky cười đùa…
Hạnh Vi cũng thấy vui vẻ hẳn lên khi có Micky bầu bạn, dù bên ngoài là mang dáng vẻ của người đàn ông nhưng Micky lại rất vui tươi và yêu đời.
Sau khi chỉnh trang y phục Micky đưa Hạnh Vi ra sân sau của studio, đây là nơi để chụp ngoại cảnh.
Hạnh Vi hơi e ngại với trang phục có phần hở hang của mình vì trước mặt là ekip toàn nam, 2 người phụ trách ánh sáng, 1 thợ chụp chính, 1 đạo diễn tư thế, 1 chân chạy vặt, chỉ có người makeup là nữ.
– “Ok mình bắt đầu shot này nhé.” – Bích Phương từ xa ra lệnh.
*Tách Tách Tách*
Tiếng máy ảnh vang lên liên tục để bắt lấy những đường cong trên cơ thể Hạnh Vi, nàng cũng tạo dáng theo hiệu lệnh của đạo diễn… các tư thế cũng có phần khác biệt so với lúc nàng chụp lookbook, không còn những động tác dễ thương đáng yêu nữa, thay vào đó là những cử chỉ táo bạo hơn, cố tình khoe ra những đường cong mê hoặc của nàng… tuy vậy những tư thế này vẫn không quá lố lăng hay đồi trụy, nàng vẫn thấy không vấn đề gì khi thực hiện nó…
Từ trên ban công lầu 1, một người đàn ông đang đứng đó theo dõi từng động tác của Hạnh Vi rồi nở nụ cười nửa miệng, đồng thời rút điện thoại ra gọi cho ai đó…
– “Ok, tới đây được rồi, shot thứ 2 dừng ở đây nhé. Mọi người nghỉ ngơi 1 lát rồi tiếp tục với shot cuối cùng.” – “Vivian, em làm tốt lắm, em di thay trang phục tiếp theo luôn nhé.”
– “Dạ, em cảm ơn chị Phương.”
Bỗng điện thoại Bích Phương ren lên, cô bắt máy và trao đổi gì đó sau đó quay lại nói với Hạnh Vi: “Chị có chút chuyện phải đi giải quyết, em cứ thay trang phục sau đó thực hiện shot thứ 3 cùng ekip nhé, cứ thể hiện như nãy giờ thì mọi thứ sẽ xong nhanh thôi.”
– “Dạ, em cảm ơn chị, vậy em vào thay đồ ạ.”
Bích Phương nhanh chóng đi ra ngoài, Hạnh Vi cùng Micky cũng di thay trang phục.
Trang phục của shot hình thứ 3 là sự kết hợp giữa 1 chiếc váy caro trắng hồng ngắn cũn cỡn, nó thậm chí không đủ dài để che đậy phần mông đầy đặn của Hạnh Vi từ phía sau, phía trước cũng chỉ vừa phủ qua vùng tam giác huyền bí của nàng. Bên dưới đã ngắn bên trên lại còn hở táo bạo hơn, đó là 1 chiếc áo len mỏng màu vàng nude, khi mặc vào chỉ đủ để che đi phần ngực nàng để lộ ra cả phần bụng phẳng lì trắng phau của Hạnh Vi, đã vậy hai bên áo được nối với nhau chỉ bằng 1 nút nhỏ giữa ngực, khi Hạnh Vi mặc vào gần như cả bộ ngực phổng phao của nàng lồ lộ ra đó.
– “Trời ơi, ai mà thiết kế ra bộ đồ ngắn cũn kỳ vậy nè, bận như không bận vậy á, coi nè, Vi chỉ cần đưa tay lên là ngực Vi muốn lộ ra luôn vậy đó.” – Hạnh Vi xoay tới lui than phiền về bộ đồ với Micky…
– “Hihi, chưa hết đâu bà, còn cái này nữa nè.” – Micky nói rồi đưa cho Vi cái quần lọt khe màu hồng nhạt hợp với màu váy nàng.
– “Trời ơi, cái này mặc thì che được gì hả, cái váy đã ngắn rồi mà mặc cái này nữa thì chụp lên lấy mông Vi hết.”
– “Thôi có còn hơn không, bận lẹ đi bà, tui còn phải bôi dầu cho bà nữa nè.” – Micky lấy ra 1 chai dầu dùng để thoa lên người Hạnh Vi, làm như vậy khi chụp hình sẽ thấy làn da nàng trong bóng bẩy hơn, hấp dẫn hơn.
– “Phải bôi dầu nữa hả, sao shot này kỳ vậy. Vi không muốn chụp như vậy đâu.” – Hạnh Vi làm nũng, do cả ngày làm việc hôm nay nàng và Micky nhanh chóng trở nên thân thiết.
– “Bà là người mẫu độc quyền đó, mấy cái này không phải nói không thích là không làm đâu bà, làm mẫu độc quyền được hưởng lương cao, ưu đãi tốt thiệt nhưng cũng phải đánh đổi 1 chút đó. Tập làm quen đi.” – Micky nói với Hạnh Vi…
– “Haizz, thôi ráng chứ sao giờ, vậy Micky thoa dầu giúp Vi đi.” – Sau khi miễn cưỡng mặc chiếc quần lọt khe có như không vào, Hạnh Vi nhờ Micky thoa dầu giúp nàng.
Micky xịt dầu ra tay và bắt đầu xoa cho Hạnh Vi bắt đầu từ phần vai sau lưng nàng…
– “Cộc cộc cộc” – Bỗng tiếng gõ cửa vang lên…
Micky chưa kịp mở miệng hỏi xem ai bên ngoài thì cánh cửa phòng thay đồ bật mở, 1 người đàn ông to lớn bước vào.
– “AAAAA” – Hạnh Vi bất ngờ vì sự sỗ sàng của người đàn ông lạ mặt, nàng dùng tay chi đậy cơ thể…
– “Anh Hùng, đây là phòng thay đồ nữ, anh vào đây làm gì, anh mau ra ngoài đi.” – Micky hướng về người đàn ông vừa bước vào nói.
– “Tao là quản lý ở đây, giờ 1 đứa giúp việc như mày mà cũng dám ý kiến với tao nữa hả?” – Lão Hùng dằn mặt…
– “Anh chỉ là quản lý của mảng nội y và nude thôi, đây là phần chụp độc quyền của chị Phương quản lý, anh không có quyền can thiệp.” – Micky dù hơi sợ nhưng vẫn dùng Bích Phương làm phòng vệ.
– “Khỏi hù tao, Bích Phương hiện có việc đột xuất, quản lý của mày không có ở đây thì mày phải nghe quản lý khác là TAO, đó là luật. Giờ thì cút ra ngoài, tao có việc phải ‘trao đổi’ với người mẫu mới.” – Lão Hùng lên tiếng hù họa Micky…
– “… Anh… Vi ơi…” – Micky dù không muốn bỏ lại Hạnh Vi với lão Hùng nhưng cô cũng rất sợ lão, tai tiếng của lão ở studio không ai là không biết.
– “Sao? Muốn tao nhắc lại lần nữa?” – Lão Hùng mất kiên nhẫn.
– “Xin lỗi Vi…” – Micky nói giọng run run rồi nhanh chóng bước ra khỏi cửa…
– “A… Micky…” – Hạnh Vi kêu tên Micky trong vô vọng, Micky đã ra khỏi phòng và lão Hùng đã lập tức đóng cửa, khóa trong.
– “Anh… Anh muốn gì?” – Hạnh Vi lui người vào 1 góc tường, dùng tay cố gắng che đậy cơ thể của nàng.
– “Haha, em cứ bình tĩnh. Anh xin giới thiệu một chút, anh tên Đỗ Mạnh Hùng, là quản lý cấp cao của studio, em cũng thấy con Micky rồi đó, nó nghe anh răm rắp thì em cũng phải biết cái uy của anh ở công ty này.” – Lão Hùng bắt đầu tự giới thiệu với Hạnh Vi…
– “Em là Hạnh Vi đúng không, người mẫu độc quyền mới của công ty, anh có nghe nói về em nên hôm nay muốn gặp mặt cho biết thôi mà.”
– “Emm… chào… anh…” – Hạnh Vi run run chào lại Hùng…
– “Tốt lắm, biết trước biết sau là một tính tốt, khi nãy anh có quan sát em thực hiện shot chụp, em làm tốt lắm… nhưng anh thấy chưa đủ, anh muốn trao đổi thêm để giúp em có thể làm tốt hơn cho những lần sau, em biết đó, người mẫu độc quyền là bộ mặt của công ty, hình ảnh của em quan trọng lắm, anh rất sẵn sàng để hỗ trợ em trở nên tốt hơn.” – Lão Hùng nói như hắn đang muốn giúp Hạnh Vi.
– “Dạ… em cảm ơn anh Hùng.” – Hạnh Vi cảm thấy Hùng cũng chưa làm gì thô lỗ nên cũng buông lỏng 1 phần.
– “Ummm, để anh xem nào, bộ đồ này hợp với em lắm, vòng nào ra vòng đó… em quả là báu vật của công ty.” – Lão Hùng tiến tới trước mặt ngắm nghía Hạnh Vi.
– “Nghe nói shot này phải thoa dầu bóng lên người để chụp đúng không, để anh giúp em nhé!” – Nói rồi lão Hùng lấy chai dầu lúc nãy Micky để trên bàn trang điểm, xịt vào tay và tiến tới chỗ Hạnh Vi.
Nàng bất ngờ với lời đề nghị của Hùng, định mở lời từ chối thì lão đã tiến tới trước mặt Hạnh Vi dùng đôi bàn tay thấm dầu bắt đầu xoa vào vai nàng.
– “Aaaaa, không cần đâu anh Hùng, việc này em tự làm được.” – Hạnh Vi cố gắng tránh né bàn tay thô lỗ của lão, đồng thời lên tiếng từ chối.
– “Đứng yên nào, mọi người đang chờ đợi bên ngoài đó, để anh giúp em, sẽ nhanh thôi.” – Lão Hùng mặt kệ tiếp tục dùng tay xoa đầu lên người Hạnh Vi…
– “Umm, không cần đâu anh.” – Hạnh Vi nhất quyết từ chối.
– “TAO NÓI ĐỨNG YÊN” – Lão Hùng bỗng hét lên, gân mắt nổi cồm cộm làm cho Hạnh Vi bất ngờ run sợ cầm cập.
Hạnh Vi đành phải đứng yên để lão Hùng thoa dầu lên người, trong lòng dân lên nỗi sợ hãi tột cùng.
Lão Hùng thấy Hạnh Vi không dám phản kháng nên tiếp tục dùng tay thoa đều lên phần vai nàng, hắn lấy thêm dầu rồi vòng ra phía sau để xoa lên lưng Hạnh Vi, bàn tay thô kệch của lão Hùng được chạm vào làn da mịn màng trắng trẻo của Hạnh Vi làm cho hắn cảm thấy hưng phấn, bàn tay càng tát oai tát oái xoa nắn tấm lưng nàng.
Hạnh Vi lúc này hơi thở dồn dập, nàng kinh tởm hành động của lão Hùng, nàng biết hắn đang cố tình dùng quyền lực để sàm sỡ mình. Nhưng nàng không dám chống cự lúc này, nhìn phản ứng khi nãy của Micky Hạnh Vi phần nào hiểu được quyền lực của lão, nàng mới làm người mẫu độc quyền ngày đầu tiên nên cũng không muốn gây ra rắc rối nên cố gắng nhẫn nhịn, nếu hắn có làm gì quá thì nàng sẽ la lên.
Bỗng lão Hùng vòng ra phía trước, dùng đôi bàn tay thấm dầu của mình bất ngờ lòn vào trong vạt áo len mỏng manh của Hạnh Vi mà thoa.
– “A, không được, anh làm gì vậy?” – Hạnh Vi bước lại 1 bước tránh né đôi bàn tay của lão…
– “Anh chỉ đang giúp em thôi, dầu này phải bôi khắp người mới có hiệu quả, hay em không tin anh, em biết anh làm nghề này bao lâu rồi không? Em có tin chỉ cần chống đối anh 1 lần nữa thì cái danh người mẫu độc quyền của em sẽ tiêu tan ngay lập tức không?” – Lão Hùng lên tiếng hù dọa Hạnh Vi…
Nàng nghe thấy hắn dọa về việc không được làm người mẫu độc quyền nữa cũng phần nào sợ hãi, nàng không muốn công sức của mình đỗ công đỗ bể, không muốn làm Thế Bảo thất vọng…
Lão Hùng sau khi hù dọa, tiếp tục tiến tới dùng tay tháo hột nút đang gắn kết 2 bên mảnh áo của Hạnh Vi…*Bựt*… 2 mảnh áo mỏng toan rơi xuống 2 bên sau khi nút áo bị lão Hùng tháo ra, làm lộ ra cả bầu ngực tròn trịa căng đầy đang nhấp nhô vì hồi hộp của Hạnh Vi.
– “Umm…” – Hạnh Vi mắt nghiền mắt, cố gắng không phát ra tiếng la, hai tay nắm chặt, nước mắt ứa ra…
– “Đẹp lắm, quả không hổ danh là người mẫu độc quyền của công ty…” – Lão Hùng ngất ngây trước bộ ngực hoàn hảo trước mặt, cổ họng lão khô cằn…
Hắn dùng 2 tay từ từ đặt lên 2 bên ngực Hạnh Vi, bắt đầu động tác xoa bóp…
– “Ummmm” – Hạnh Vi khẽ rên khi bàn tay lão Hùng tiếp xúc với ngực nàng.
Hai bàn tay tiếp tục giày vò 2 bên ngực nàng, hắn xoa bóp, nhào nắn một cách hả hê, sự căng tròn và mịn màng mà cặp nhũ hoa của Hạnh Vi mang lại làm lão Hùng nứng tột độ… hơi thở hắn cũng trở nên nặng nề… đồng tử giãn ra hết cỡ…
Thấy Hạnh Vi chỉ biết đứng im chịu đựng khi hắn giày vò ngực nàng, hắn biết nàng không dám kháng cự, cơ hội của hắn đây rồi, hắn bạo dạn dùng tay ôm hai bên eo nàng, xoay người Hạnh Vi lại, ép nàng vào sát khu vực trang điểm để 2 tay Hạnh Vi chống lên bàn, kéo cặp mông của Hạnh Vi ra ngoài…
Trong tư thế đứng, 2 tay chống xuống mặt bàn phía trước, mông hơi chổng ra sau, hai chân bị lão Hùng dạng ra 2 bên, Hạnh Vi cảm nhận được đôi bàn tay thô ráp của lão từ từ xoa nắn 2 bên đùi, từ ngoài vào trong, từ dưới lên trên, tiến dần đến chiếc váy caro ngắn cũn của nàng.
Lão Hùng quỳ gối phía sau Hạnh Vi, dùng đôi bàn tay của hắn cùng với lớp dầu nhớp nháp chạm vào 2 bên bờ mông Hạnh Vi mà xoa nắn… cảm giác mềm mại và đầy đặn của 2 bên mông nàng truyền vào bàn tay lão, cùng lúc đó Hạnh Vi dù kinh tởm với việc bị lão Hùng sàm sỡ nhưng như có những luồng điện chạy khắp cơ thể nàng mỗi khi bàn tay lão chạm vào da thịt nàng… cảm giác này… nàng cảm thấy quen thuộc…
– “Mông em đẹp quá Vi à, để anh giúp em thoa dầu lên nó nhé.” – Lão Hùng áp sát mặt mình vào mông Hạnh Vi, do nàng trong tư thế chổng mông nên chiếc váy ngắn cũn bị tụt lên trên, lão Hùng có thể nhìn thấy được sợi dây mỏng nhỏ của chiếc quần lọt khe chạy dọc khe mông nàng, lão đưa mũi hít hà… rồi dùng 2 tay nắm lấy 2 bên chiếc quần lót… từ từ kéo xuống…
– “Ummmm… đừnggggg” – Hạnh Vi phát hiện hành động của lão Hùng, buột miệng lên tiếng ngăn lão lại, nhưng hơi thở dồn dập ngắt quãng làm nàng nói không lên lời.
Chiếc quần lót bị lão Hùng kéo xuống tận đầu gối Hạnh Vi, làm lộ ra chiếc âm hộ đang rỉ nước của nàng… mắt lão Hùng sáng lên, trong đầu bỗng có 1 suy nghĩ: ‘Thì ra là 1 con đĩ dâm đãng, hahaha’
Lão tiếp tục dùng 2 tay nắm lấy 2 bên bờ mông Hạnh Vi mà banh ra hết sức, nhị hoa nhỏ bé và âm hộ nàng cũng vì vậy mà hiện ra rõ hơn trước mặt lão Hùng…
Lão áp sát mặt, thè ra chiếc lưỡi khô rát từ từ liếm lên 2 bên bờ môi âm đạo của Hạnh Vi… cảm giác ướt át do dâm thủy Hạnh Vi tiết ra nãy giờ làm lão như giải cơn khát khô hạn trong cổ họng, lão liên tục dùng miệng nút lấy âm đạo nàng.
– “Ummmm… ummm…” – Hạnh Vi dùng tay bịt miệng cố gắng không phát ra tiếng rên của mình.
Một lần nữa, Hạnh Vi đã để cơn nhục dục kiểm soát bản thân nàng, lúc này đây nàng đang cảm thấy vừa dằn vặt vừa sợ hãi nhưng cũng vừa đê mê thỏa mãn… cảm giác kích thích như lần ở đảo Thiên Đường, ở nhà Thomas, ở biệt thự của Harry lại hiện về… nàng đang tận hưởng nó… lần này nàng biết nàng đang tận hưởng cảm giác sung sướng này.
Lão Hùng sau khi liên tục dùng lưỡi để liếm láp và thọt ra và cái lồn ướt đẫm của Hạnh Vi, lão di chuyển lưỡi mình lên chiếc nhị hoa nhỏ bé của nàng, 2 ngón tay phải khép lại từ từ thọc vào trong lồn nàng mà móc.
– “Ummmm… ummmm. Mm… mmm” – Hạnh Vi không còn cầm được tiếng rên của mình nữa, nàng há hốc miệng, rên lên dâm đãng.
2 ngón tay lão Hùng tăng tốc nhanh chóng, cảm giác ướt át ấm nóng bên trong lồn Hạnh Vi truyền cho lão hùng nguồn năng lượng mãnh liệt, càng móc lồn nàng lão càng hưng phấn, tốc độ nhanh dần đều…
– “Ưưư… ư… EM RA…” – Hạnh Vi bỗng rên lớn…
Một dòng nước ấm nóng tuôn trào từ trong lồn Hạnh Vi làm ướt hết tay lão Hùng.
Lão nở một nụ cười đê tiện khi chứng kiến nàng lên đỉnh, cơn nứng dâng trào dưới đũng quần, lão không chịu được nữa, đứng dậy tụt quần mình xuống… Con cặc to tướng đầy sẹo của lão bật tung ra… lão Hùng có sở thích tự dùng dao lam rạch những đường cắt trên dương vật mình, sau đó để nó lạnh lại và thành những vết sẹo, làm như vậy khi làm tình sẽ giúp lão và người bị lão chịch cảm thấy sướng hơn… ít nhất là lão nghĩ như vậy.
Hạnh Vi khom người chống 2 tay trong cơn thỏa mãn khi vừa bị lão Hùng móc lồn cho lên đỉnh, mông nàng vì thế càng chìa về phía lão Hùng với khúc thịt to tướng… Lão tiến lại gần mông nàng, dùng tay cầm khúc thịt đó chà sát vào phía ngoài âm đạo đang nhơm nhớp dâm thủy của Hạnh Vi.
Lão liên tục chà tới lui phía bên ngoài hòng bôi trơn con cặc của lão bằng chính dâm thủy của Hạnh Vi, điều này cũng vô tình khiến cơn khát tình trong nàng 1 lần nữa trỗi dậy… cảm giác ma sát giữa 2 mép thịt đỏ hồng và khúc thịt đầy sẹo làm Hạnh Vi dần mất kiểm soát… nàng dân lên một nỗi khao khát trong lòng… khao khát muốn được lấp kín cái lồn đang thèm cặc…
Lão Hùng cũng không chịu nổi nữa, cơn nứng đã đạt đỉnh, lúc này lão chỉ muốn đút con cặc đã được bôi trơn bóng loáng của mình vào sâu trong lồn Hạnh Vi.
Nghĩ là làm, lão kéo hông lui 1 chút, đầu khấc tìm đúng vị trí giữa 2 mép thịt hồng hào của Hạnh Vi… từ từ đẩy tới…
– “UMMMMM”.
– “AAAAA” – Lão Hùng rên lên sung sướng khi con cặc đang nứng hết cỡ chui sâu vào trong cái lồn khít nịt của Hạnh Vi.
Cảm giác ấm nóng, chật hẹp, và ẩm ướt từ bên trong lồn Hạnh Vi truyền vào từng tế bào trên con cặc lão Hùng… lão cảm thấy sung sướng tột độ, lần đầu tiên lão cảm nhận được sự hoang đàng này, cái lồn này thật khác biết – lão nghĩ.
*ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM* – “Mở cửa ra anh Hùng, mở cửa ra ngay, Hạnh Vi mở cửa cho chị.”
Cơn sướng đỉnh điểm của lão Hùng bỗng vụt tang khi nghe tiếng đập cửa và giọng nói của Bích Phương từ bên ngoài.
Còn chưa kịp nhấp vào lồn Hạnh Vi thêm cái thứ 2 thì lão Hùng trong cơn hoảng loạn đành ngậm ngùi rút dương vật lại, kéo quần lên cho bản thân, kéo cả chiếc quần lọt khe của Hạnh Vi lên. Hắn bước tới, mở cửa…
Bích Phương và Micky từ bên ngoài lập tức ập vào trong phòng. Nhìn thấy bộ dạng quỳ gối nằm trên sàn với phần váy bị tốc lên của Hạnh Vi, Micky lập tức lao đến lấy 1 tấm vải che cho nàng.
Bên này Bích Phương chỉ thẳng mặt lão Hùng nói:
– “Anh làm gì vậy, anh biết đây là ai không, sao anh dám. Anh sẽ phải trả lời toàn bộ chuyện này với cấp trên, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.” – Bích Phương căng thẳng đe dọa rồi tiến tới kiểm tra Hạnh Vi.
– “Hư, chỉ là training 1 chút cho người mới thôi, làm gì mà ghê vậy. Không muốn thì thôi, tôi đi đây!” – Lão Hùng thấy Phương làm dữ nên cũng nhanh chóng rút lui.
– “Vivian em không sao chứ, hắn có làm gì em không?” – Bích Phương thấy Hạnh Vi hai mắt lờ đờ, nước mắt chảy dài nên tỏ ra lo lắng.
– “Bà sao rồi Vi ơi, bà đừng làm tui sợ nha.” – Micky cũng lên tiếng, khi nãy bị lão Hùng đuổi ra ngoài, Micky biết có chuyện không hay nên lập tức gọi điện cho Bích Phương báo chuyện nên đã kịp thời cứu lấy Hạnh Vi…(mà thật ra cũng không kịp thời lắm ^^)
– “…”
– “Dạ, em không sao… em thấy mệt lắm… chị Phương cho em nghỉ hôm nay nha…” – Hạnh Vi cố gắng thì thào.
– “Được, không sao, em cứ nghỉ ngơi đi, shot hôm nay mình sẽ chụp lại sau.”
– “Em cảm ơn chị.”
– “Nếu có gì… thì em cứ báo chị biết nha… chị sẽ đòi lại công bằng cho em.” – Thấy điệu bộ của Hạnh Vi, Bích Phương nơm nớp hỏi nàng.
– “Dạ, không có chuyện gì đâu chị, em chỉ bị mệt do chụp hình sáng giờ thôi… mọi người cứ yên tâm nhé.”
Nói rồi Micky dìu Hạnh Vi ra bắt grab để đưa nàng về, buổi chụp hình cũng bị delay lại…
Từ trong một góc phòng, lão Hùng nhìn theo chiếc grabcar đang đưa Hạnh Vi rời đi… trong lòng dân lên một cảm giác kích thích mà tiếc nuối…