Phần 33
Bốn chỗ ngồi được chia ở hai bên bàn ăn, cách ngồi bình thường hẳn là chị gái cùng anh rể, Trần Trừng cùng Triệu Tử Hâm, nhưng anh rể vừa ngồi xuống bên cạnh Trần Trừng, loại trật tự bình thường mặc định này liền bị ảnh hưởng, ánh mắt của những người khác đều như có ý, lại như vô tình liếc về phía anh rể, nhưng hắn lại là lão thần ở đây, ngữ khí bình thản nói một câu:
“Bắt đầu ăn cơm đi.”
Trần Trừng mím môi vụng trộm nhịn cười, sau đó mới cầm đũa ăn cơm.
Trong lúc đó, Triệu Tử Hâm nhiều lần muốn nói chuyện với Trần Trừng, nhưng bởi vì vị trí cách xa, hơn nữa anh rể thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn, cuối cùng Triệu Tử Hâm cũng chỉ có thể bỏ qua, ngoan ngoãn ăn cơm, chị gái sợ lạnh nhạt khách nhân, ngược lại cùng Triệu Tử Hâm tán gẫu vài câu.
Trần Trừng phát hiện, lúc Triệu Tử Hâm cùng chị gái nói chuyện phiếm, đều có vẻ rất ngoan, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không dám chống lại chị gái, giống như là rất sợ nàng, Trần Trừng có chút khó hiểu, lúc này bọn họ mới lần đầu tiên gặp mặt đi, sao lại biểu hiện khác thường như vậy?
Sau khi ăn xong, anh rể lên lầu thay quần áo, chị gái cắt hoa quả để Trần Trừng cùng Triệu Tử Hâm ăn, Triệu Tử Hâm ăn vài miếng liền buông xuống, Trần Trừng nhân cơ hội nói với hắn: “Bệnh cũng đã thăm qua, cơm cũng ăn qua, anh đi công việc của anh đi.”
Lời này mang ý tứ đuổi người rất rõ ràng, kẻ ngốc đều có thể nghe ra, Triệu Tử Hâm xấu hổ cười cười, hỏi Trần Trừng: “Ngày mai anh còn có thể đến thăm em không?”
“Ngươi muốn ở lại bên này lâu?” Trần Trừng hỏi.
“Ở lại vài ngày đi, trong khoảng thời gian này anh rất nhớ em.”
“Đừng, chúng ta đều đã chia tay mấy tháng rồi.” Trần Trừng không muốn tiếp tục nói chuyện với hắn về đề tài này.
“Trần Trừng, anh biết em ghét bỏ anh, nhưng anh cũng cam đoan với em, nhất định sẽ sửa.”
“Không phải vấn đề anh có sửa hay không.” Ánh mắt Trần Trừng nhìn chằm chằm vào hắn, nói: “Là bởi vì em đã không còn yêu anh nữa.”
“Được rồi.” Chị gái ở một bên nghe nửa ngày, thấy không khí không đúng, đúng lúc cắt ngang lời hai người, nói: “Chuyện này chờ thương thế của Trừng Trừng tốt hơn rồi nói sau, hiện tại con bé đang dưỡng bệnh, không thích hợp động khí, Triệu tiên sinh ở đâu? Tôi sẽ đưa anh về.”
Triệu Tử Hâm được sủng ái như vậy thì kinh hãi khoát tay áo, nói:
“Không cần không cần, tôi đi ra ngoài bắt xe là được rồi.”
Chị gái luôn luôn cường thế, nói đưa thì phải đưa:
“Trần Trừng lát nữa còn phải để cho anh rể mát xa cho con bé, cho nên ta rảnh rỗi tiễn ngươi, đi thôi.”
Nói xong, chị gái liền đứng dậy đi về phía cửa, quả thực là tác phong lôi lệ phong hành.
Triệu Tử Hâm vội vàng đứng lên, đuổi theo vài bước, lại lui về, nói với Trần Trừng:
“Ngày mai anh sẽ đến thăm em.”
Trần Trừng nhíu mày, không lên tiếng, phú nhị đại kinh thành này, từ khi nào lại nên dông dài như vậy?
Lúc anh rể thay xong quần áo xuống, chị gái đã cùng Triệu Tử Hâm ra cửa, trong phòng khách chỉ còn lại một mình Trần Trừng, đang từng ngụm từng ngụm gặm táo, thấy hắn xuống, động tác ăn cũng dừng lại.
“Người đâu?” Giản Mục Xuyên đi về phía cô, hỏi.
“Chị gái đưa Triệu Tử Hâm về khách sạn.”
“À.” Giản Mục Xuyên tiến lại gần, rất tự nhiên há miệng cắn một miếng lên quả táo cô đang cầm trên tay, sau đó thuận tay ôm cô lên, đi vào phòng ngủ.
Trần Trừng lúc này bị anh rể ôm nhiều lần, cơ thể hình thành thói quen, giơ tay ôm cổ hắn, nói: “Anh không cảm thấy kỳ quái sao? Sao chị lại đột nhiên nhiệt tình như vậy?”
Giản Mục Xuyên ôm người vào phòng ngủ, đặt lên giường, bắt đầu động thủ, cởi quần áo của cô, vừa cởi vừa nói: “Bạn trai cũ của em, có phải có đam mê gì đó hay không?”
“Làm thế nào anh biết? Anh ấy thích liếm chân của phụ nữ.”
Giản Mục Xuyên nhíu mày, “Hắn thường xuyên liếm chân em?”
“Không có, anh ấy chê chân em không đủ xinh đẹp, không đúng, trọng điểm không phải cái này, trọng điểm là anh ấy thích liếm chân.”
“Vậy thì anh ta có thể là một M ẩn lắm chứ?”
Trần Trừng ngây dại, ngây ngốc phối hợp với anh rể, cởi cái quần lót cuối cùng trên người mình ra, sau đó mới kinh ngạc ôm lấy bộ ngực mình, hổn hển nói:
“Sao anh lại cởi sạch em?!”
Giản Mục Xuyên cúi đầu cười ra tiếng, đè cô lên giường, nói: “Xoa bóp như vậy thuận tiện hơn.”
Trần Trừng lại có chút sốt ruột, nói:
“Đợi chị gái trở về, liền sẽ phát hiện!”
“Em có nghĩ rằng cô ấy sẽ trở lại sớm đêm nay? Có lẽ cô ấy đang chơi với bạn trai cũ của em.”
“Không được nói như vậy về chị gái!”
Cho dù chị gái có thích chơi S đến đâu, cũng sẽ không chơi với bạn trai cũ của em gái đi, Trần Trừng hung dữ trừng mắt nhìn anh rể một cái, nói:
“Anh đừng bôi nhọ chị gái em.”
“Cược không?” Giản Mục Xuyên lấy điện thoại di động ra, hỏi cô.
“Đánh cuộc như thế nào?” Trần Trừng không phục.
“Hôm nay nếu chị gái em sớm trở về, vậy coi như anh thua, em có thể đưa ra bất cứ yêu cầu gì với anh, nếu chị gái ngươi về trễ, vậy đêm nay phải chơi như thế nào, phải để anh quyết định, như thế nào?”
“Được.”
Ước hẹn đánh cược xem như đã thành lập.
Khoảng năm phút sau, tin nhắn điện thoại di động của Giản Mục Xuyên vang lên, là bạn của anh ta gửi tới: “Vợ anh mang theo một anh chàng đẹp trai đến câu lạc bộ.” Tin tức còn kèm theo một tấm ảnh chụp lén, chính là chị gái và Triệu Tử Hâm.
Trần Trừng: “…”
Anh rể cầm điện thoại di động, đắc ý nhìn về phía Trần Trừng, nói: “Ngươi thua.”
Trong lòng Trần Trừng vừa khiếp sợ, vừa cảm thấy buồn cười, không nghĩ tới chị gái cư nhiên nhìn trúng bạn trai cũ của cô, khó trách hôm nay liền cảm thấy chị gái rất kỳ quái, mà Triệu Tử Hâm bình thường là một công tử ngưu bức, đến trước mặt chị gái lại ngoan đến kỳ cục, thì ra là đồng loại hút lẫn nhau a!
Tâm tình Trần Trừng rất phức tạp, có chút tức giận với chị gái, cũng có chút thoải mái, lúc trước cô cảm thấy mình cùng anh rể vụng trộm, gạt chị gái là rất không tốt, hiện tại xem ra, chị gái căn bản tuyệt không coi trọng đoạn hôn nhân này, chơi so với anh rể còn hoang dã hơn.
Trần Trừng giương mắt nhìn về phía anh rể, ánh mắt mang theo móc câu, nói: “Em thua, anh rể muốn chơi như thế nào?”
Giản Mục Xuyên nhướng mày, em vợ chủ động như vậy, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy, vì thế anh không khách khí đưa ra yêu cầu, nói: “Mở chân ra, để anh nhìn bức.”