Phần 89
Ăn xong, mặt chị đỏ tưng bừng, tôi trêu:
– Sao thế, chị ăn nhiều quá bị mọi người nhìn thấy xấu hổ à? À, vừa rồi em thấy ông chủ quán nhìn chị ghê lắm nhớ.
– Nhìn lúc nào?
– Lúc chị đang ăn cái càng cua ý, ông ý nhìn đắm đuối con cá chuối luôn.
– Điêu thế, ông ý có nhìn đâu.
– Sao chị biết ông ý không nhìn? Chị nhìn ông ý chứ gì, này… chết nhớ…
– Ơ… chị mà thèm nhìn à… cái lão béo bụng to ấy… xấu mù.
– Thế tức là chỉ thích giai đẹp thôi chứ gì…
– Ờ, giai đẹp ai chẳng thích.
– Này… như em đây đã được gọi là giai đẹp chưa? – Tôi hỏi.
– Em á… cũng tạm được.
– Quá được ý chứ lị… chị nhỉ?
– Còn phải xét – Chị bĩu môi…
Ra biển chơi một lúc nhưng gió quá, tôi thì thấy mát nhưng chị bảo hơi lạnh, với cả vừa uống ít bia nên hơi chóng mặt.
– Chị sao thế?
– Chị hơi chóng mặt, chắc tại gió quá.
– Chị em mình về nhé – Tôi bảo.
– Ừ, về thôi.
Bây giờ mà về lại thị xã thì cũng hơi xa, mới lại kiểu gì cũng vào một cái nhà nghỉ hay khách sạn nào đấy. Chi bằng ở lại luôn trên này, vừa gần vừa tiện.
– Chị ơi, bây giờ chị em mình phải đi tìm một cái khách sạn nào đấy để nghị lại thôi, mai mới quay về thị xã…
Chị tỏ ra suy nghĩ trong giây lát, rồi trả lời:
– Em tính thế nào hợp lý là được mà…
Tôi và chị lên xe đi tìm nhà nghỉ, chả hiểu sao từ lúc ấy tôi và chị chẳng nói với nhau câu nào, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng. Để chị khỏi ngại và suy nghĩ, tôi chủ động:
– Tí nữa em sẽ thuê cho chị một phòng riêng nha, em sẽ ngủ một phòng riêng, vì em ngủ ngáy to lắm…
– Ừ…
– Nhưng chị yên tâm, phòng em sẽ ngay sát phòng chị, có gì chị cứ sang gọi em… hihi… ok không?
– Ok… nhưng… tối nay phải cho chị xem ảnh chụp lúc chiều đấy…
Về phòng, tôi đóng cửa rồi vào trong nhà tắm xả nước ra nằm ngâm mình cho thoải mái. Hồi chiều cũng ăn khá nhiều hải sản, lại uống thêm tí bia, bây giờ cũng thấy hơi thèm thèm cái gì đấy, mùi sữa tắm lạ lạ càng làm cho tôi thêm rạo rực. Bỗng nhiên lại nghĩ về chị Nhàn, thằng bé lại ngóc đầu lên.
Chị Nhàn nói một cách thẳng thắn thì không xinh, gương mặt chị vẫn mang nét gì đấy quê quê và không tự tin, có lẽ từ bé cuộc sống gia đình khó khăn đã tạo lên tính cách của chị. Gương mặt chị rất hiền, đầy vẻ cam chịu, nếu ai không biết về hoàn cảnh của chị thì sẽ nghĩ chị đang có một ông chồng thuộc dạng vũ phu và gia trưởng. Mặt chị lúc nào cũng thế, trừ lúc cười.
Điểm kéo lại ở chị là cơ thể khá phốp pháp, ngực to, mông mẩy một cách tự nhiên, nhìn cũng thích mắt lắm. Lúc chiều chụp được mấy cái ảnh cận cảnh ngực chị, nhìn có hứng phết…
Tôi thấy nứng cặc quá, lấy cái điện thoại lôi ảnh chị ra, toàn nhằm cái nào rõ ngực với rõ mông chị tôi lôi ra zoom to lên, vừa ngắm vừa mân mê thằng nhỏ, xong là tưởng tượng đủ thứ, ước gì bây giờ có chị ở đây, tôi sẽ úp mặt vào cặp vú kia mà bú mút, cho chị rên ầm ĩ lên, sau đó sẽ chọc cu vào lồn chị, doggy chị từ phía sau, chị sẽ ngất lên vì sướng… càng nghĩ càng nứng tợn…
“Cộc… cộc…”
– T ơi.
Tiếng chị Nhàn gọi, tôi giật bắn cả mình, đang nghĩ đến chị thì chị sang, thiêng thế.
– T à… có trong đấy không?
– Em đang tắm, đợi em một tí – Tôi nói vọng ra – Hay chị cứ vào trong này đi em không khóa cửa đâu.
Chắc ở bên kia buồn quá nên chị sang phòng tôi chơi nói chuyện, đang định thủ dâm thì bà này sang, cụt hết cả hứng… Tôi lau người rồi mặc quần dài cởi trần vừa đi ra vừa lau đầu.
– Em cởi trần đấy nhá, không mang áo theo – tôi giải thích.
– Ừ…
Lúc tôi ngoảnh lên nhìn chị thì chị đã thay bộ quần áo mặc ở nhà, tôi ngạc nhiên:
– Ô, chị mang quần áo đi à?
– Đi đâu chị cũng phải chuẩn bị như vậy hết à…
– Em chủ quan, chẳng mang gì đây này…
Tôi ngắm chị kỹ hơn chút trong bộ trang phục mới, bắp chân khá là trắng, hơi to một chút, kiểu này thì đùi cũng sẽ trắng lắm đây, bụng có chút mỡ, nhưng không sao, nếu được bóp sẽ càng êm tay. Ngực thì… đẹp, cái khe sâu hoắm giữa hai quả vú trắng lấp ló dưới cổ áo khoét sâu… Nhìn vào đấy, chim lại cứng mẹ lên rồi, đúng là của lạ có khác.
– Ảnh đâu? Mang ra cho chị xem đi.
– À, em để quên trong nhà tắm, để em vào lấy…
Chị ngồi ở mép giường xem ảnh trong điện thoại tôi chụp, thỉnh thoảng lại cười hoặc thốt lên “Cái này đẹp này T… cái này cũng đẹp”.
– Chị thích cái nào, mai về em rửa cho…
– Thích nhiều lắm.
– Chị chọn đi, có cần em chọn cùng không?
– Ừ, em chọn cho chị đi…
Chị cầm máy, lật từng cái ảnh từ đầu, tôi cởi trần, quỳ trên giường ngay sau chị, gần như ngực tôi áp vào vai chị thì tôi mới nhòm vào ảnh được.
– Chị thích cái nào bảo em để em đánh dấu nhé, tí nữa chị em mình lọc lại…
– Ừ…
Chị cũng coi tôi như đứa em trai thôi, nên khi tôi trần trùng trục càng ngày càng sát vào lưng chị, nhiều khi mặt tôi kề ngay má chị, tôi ngửi rõ mùi cơ thể chị trước mũi, chị cũng chẳng để ý, vẫn mải chọn ảnh…
Được lúc tôi mỏi hết cả chân, đỏ hai đầu gối vì quỳ, tôi kêu:
– Giời ơi, mỏi chân quá, phục vụ chị đỏ hết cả hai đầu gối rồi này.
– Gớm… có đứng một lúc mà đã kêu mỏi chân…
– Thôi em ngồi tựa vào tường cho đỡ mỏi, chị lên đây ngồi đi, thích chọn đến bao giờ cũng được – Tôi gạ.
Vừa nói tôi vừa nhảy tót vào trong ngồi dựa vào tường, chị cũng chẳng ý kiến gì leo lên ngồi cạnh.
– Được bao nhiêu cái rồi em?
– Cỡ 30 cái.
– Em chụp nhiều không?
– Tầm 200 cái đấy chị ạ, chọn khoảng 10… 15 cái để rửa thôi.
– Ừ… chọn cùng chị đi…
Chị thì mải chọn ảnh, tôi thì không tập trung lắm vì còn mải liếc vú chị, cứ tơ hơ thế kia làm sao mà chịu được, may mà có điều hòa nên cái nóng hầm hập trong người tôi nó cũng được giảm bớt đi, cái tội ăn nhiều hải sản…
Tập trung cho nghệ thuật quên cả khoảng cách, tôi và chị càng lúc càng sát vào nhau, mùi cơ thể chị rất đặc biệt quện với mùi sữa tắm nữa, ngất ngây… Bỗng chị mở đến một bức ảnh tôi chụp nguyên phần ngực chị:
– Này… ảnh này xóa ngay.
– Sao phải xóa, đẹp mà… nghệ thuật – tôi cãi.
– Không, xóa ngay đi, ai nhìn thấy thì chết, lại nghĩ linh tinh.
Chị loay hoay tìm nút xóa, nhưng tôi giằng lấy không cho, hai chị em giằng co nhau, tôi giật được điện thoại trong tay chị xông ôm chặt nằm úp xuống chăn, chị cũng khỏe phết định lật ngửa tôi ra nhưng tôi càng bám chặt xuống, chị liền luồn tay xuống dưới thọc vào trong, chạm vào cơ thể tôi làm tôi nhột quá không chịu được kêu lên:
– Không chơi kiểu này đâu, buồn quá, ha ha…
Tóm được điểm yếu của tôi chị càng lấn tới:
– Á à, biết điểm yếu rồi nhá, cho chết… cho chết.
Vừa nói chị vừa cù khắp người tôi làm tôi buồn không chịu nổi. Cười khanh khách, “em không đùa đâu…”
– Thua chưa… đưa đây…
– Thua… em thua…
Tôi giả vờ đưa cái điện thoại lên cao cho chị với tay ra lấy, thừa lúc chị sơ ý tôi quay ngoắt người lại, vùng dậy và xô chị ngửa ra giường. Động tác nhanh, mạnh làm chị bất ngờ không kịp trở tay, nhưng trong tư thế nằm ngửa tơ hơ chị ngại quá, chị liền nằm úp người xuống khi thấy tôi vùng lên sắp đè lên người chị. Mọi thứ diễn ra rất nhanh và mọi chuyện thay đổi chiều hướng, tôi lúc này đã ngồi đè lên mông chị, tôi cúi xuống dùng một tay giữ chặt hai tay chị phía trên đầu, giữ chặt như trói, tay kia tôi cù vào mạng sườn:
– Á… buồn quá… chị không chịu được đâu T ơi…
– Thích cù em nữa không… chị cũng có máu buồn đấy nhé.
– Chị thua… chị thua, há há… đừng cù chị buồn nữa, chị chết đấy.
Trêu nhau kiểu này nứng vãi đái, tôi ngồi lên mông chị mềm, êm ru, lại sờ tay vào eo chị có ít mỡ nữa, kích thích thằng nhỏ cứng đơ trong quần, chả lẽ lại cúi xuống liếm cho phát vào cái cổ trắng sau vành tai, tôi cúi xuống sát sau gáy chị:
– Nào… lần sau có dám cù em nữa không?
– Không… chị không dám…
Lúc tôi đè xuống hình như con cu cộm lên trong quần nó áp vào mông đít chị, chị cảm nhận được điều đó hay sao ý, mặt chị đỏ ửng cả lên, hơi thở gấp và chị hình như đờ người ra một lúc.
Tôi thả tay chị ra và không ngồi lên chị nữa, chị lật người lồm cồm bò dậy, trước mặt tôi là cặp vú chị đập ngay vào mắt làm cho tôi xốn xang hết cả người.
– Khiếp, sao em khỏe thế? Làm chị đau rồi đấy.
– Đau ở đâu?
– Ở tay đây này, đỏ hết cả tay, mà hình như bị lệc vai rồi… chị nói và chỉ lên vùng vai, nhắn nhó. Tôi cầm lấy tay chị định đưa lên xem đỏ điếc thế nào, chị kêu:
– Á… đau – rồi sờ lên vai.
Quả này sái tay thật rồi, nhìn bộ ngực vạm vỡ và bắp tay rắn chắc của tôi thế kia cơ mà. Tôi nói giọng đầy hối lỗi:
– Em xin lỗi, để em bóp vai cho chị một phát là khỏi ngay…
(Tôi biết một bài bóp vai rất hiệu quả mà, có mấy em được tôi bóp rồi, sau đó toàn quay ra bóp… chim tôi… he he…)