Phần 33
Tôi ngủ quên lúc nào chẳng hay, làm một giấc đến sáng, chẳng mơ mộng quái gì. Mở điện thoại ra đã gần 8h, lại có 2 tin nhắn chưa đọc. Tin 1 lúc 12h rưỡi đêm “Anh còn mơ không? Anh ngủ thật rồi ah?”, Tin 2 lúc hơn 1h đêm “Chúc anh ngủ ngon, G9”, quái lạ con gái con đứa gì mà ngủ muộn thế nhỉ, chắc hôm qua em vào Tuoi69.Com đọc truyện rồi, tôi nghĩ thế.
Những đêm tiếp theo đêm nào tôi với em cũng nhắn tin đá đưa qua lại với nhau như vậy, tôi phát hiện ra là em thường đi ngủ rất muộn, hôm nào cũng tầm 12h đêm, có hôm còn thức đến 1,2h sáng mới ngủ. Thế mà sáng hôm sau vẫn dậy đi làm sớm như ai, gặp tôi trên công ty lại bình thường như chưa có gì xảy ra.
Mối quan hệ giữa tôi và em là thế, ngày là đồng nghiệp, gặp nhau cười tươi chào nhau nhẹ nhàng, không có biểu hiện gì quá đáng, nhưng đêm về thì lại là 2 con người khác, càng ngày tin nhắn của tôi và em nhắn cho nhau càng mùi mẫn tình cảm, với cái kiểu nhắn tin của tôi thì tôi tin chắc nhiều đêm em cũng mất ngủ vì thổn thức. Hôm nào mà không nhận được tin nhắn của em là tôi lại thấy bồn chồn trong lòng, thấy như thiếu thiếu một cái gì đấy, tôi và em cùng đang bị cuốn vào trò “mưa dầm thấm lâu” với nhau từ lâu mà không biết…
Hè năm nay công ty tổ chức cho nhân viên đi nghỉ mát Cửa Lò, biết là em cũng đi tôi mừng lắm, và tôi thấy em cũng vậy, với biểu hiện của em thì nếu tôi mà không đi có lẽ em cũng nghỉ ở nhà luôn. Xe xuất phát tại Hà Nội từ sáng sớm, tôi ngồi cùng một ghế với thằng H bột, em thì đang ngồi cùng với Hiền kế toán, trên xe mở karaoke hát hò ầm ỹ rất là vui. Gào thét hét hò đến đoạn gần Phủ Lý thì tất cả bắt đầu thấm mệt nên chẳng còn hơi sức đâu mà hát nữa, bắt đầu ngủ gà ngủ gật.
Tôi thỉnh thoảng liếc sang phía em, thấy em lúc thì gục đầu, lúc thì mơ màng ngủ, có lúc tôi nhìn ánh mắt em như có điều gì muốn nói mà chưa nói được, tôi thì trong lòng bây giờ chỉ muốn em qua ngồi cạnh tôi nhưng sao lại thấy ngại mở lời quá, nghĩ mãi mới được lí do, tôi nói với sang:
– Trà ơi em làm sao thế, say xe ah, sang bên ghế này ngồi gần cửa sổ này em.
Nói rồi tôi bảo thằng H liền:
– Mày qua ghế kia ngồi đi, để Trà sang ngồi cho đỡ say.
Thằng H bột lạ quái gì cái âm mưu đen tối của tôi lên nó làu bàu:
– Thích ngồi gần người đẹp thì nói mịa thẳng ra lại còn vòng vèo…
Em Trà sau một chút bối rối chần chừ thì cũng không giấu nổi lòng mình bước qua thật nhanh kẻo thằng kia đổi ý, tôi nhường em ngồi trong còn tôi ngồi ngoài, vậy là xong, chạy đâu cho thoát.
Vừa yên vị một cái thì mắt tôi bắt đầu hoa lên, không biết sáng chưa ăn gì bị say hay là tại cặp đùi của em trắng quá làm tôi lóa mắt. Thở mạnh 1 cái để lấy lại bình tĩnh, tôi quan sát thấy hôm nay em mặc cái áo phông cổ trễ, thấp thoáng khe ngực bên trong, bên dưới là cái quần sóc bò ngắn, khoe được cặp đùi trắng lún phún lông măng trông quá gợi cảm.
Chỉ mất khoảng hơn chục phút để chúng tôi có thể thân thiết với nhau, tôi có dịp khoe kiến thức địa lý và lịch sử của mình với em, hai bộ môn này tôi rất thích nên cũng hay tìm hiểu, cứ đến địa phương nào là tôi lại giải thích cho em về tên gọi, lịch sử, con người… của địa phương đó. Em có vẻ rất hào hứng, bao nhiêu mệt mỏi cũng tan biến nhanh, bây giờ có lẽ em chẳng còn say xe nữa mà đang say sưa cuốn theo cái mồm đang thao thao bất tuyệt của tôi.
Mải chém gió mà chẳng để ý em dựa đầu vào vai tôi ngủ từ lúc nào, chỉ đến khi có làn gió nhẹ thổi bay tóc em vào mặt tôi mới tỉnh ra, tóc em thơm quá, không biết em ngủ thật hay giả vờ nhưng đang dựa sát vào tôi trông rất ngon lành. Tôi nhìn quanh xe một vòng, đa phần mọi người cũng đang gật gù, sau đuôi xe có mấy đồng chí vẫn đang kiên trì 3 cây 3 que sát phạt nhau, chẳng ai để ý đến chúng tôi cả.
Tôi cũng giả vớ nhắm mắt rồi khẽ ngả vào em, cái cảm giác êm đềm bồng bềnh lại ùa về. Bỗng xe phanh gấp cái két, cả xe nháo nhào lao về phía trước, mịa cái thằng tài này nó ghen tị với tôi hay sao mà làm quả tỉnh cả người, nhìn sang thấy em mắt ráo hoảnh chẳng có nét gì là buồn ngủ cả, thế mà em vẫn ngơ ngác ra cứ như vừa ngủ một giấc dài:
– Đến nơi chưa anh?
– Chưa, mới đến Thanh Hóa, em mệt ah ngủ tiếp đi…
Nói rồi tôi chìa vai ra cho em dựa như đúng rồi, em thoáng ngượng ngùng trong giây lát sau đó trông em như người bị bệnh thiếu ngủ, mắt nhắm mắt mở lại dựa luôn vào tôi lúc nào không hay. Tôi cứ để nguyên bờ vai như thế cho em tựa vào, mắt tôi hết dán vào cặp đùi trắng nõn của em rồi lại nhìn vào cái cổ áo rộng đang hở hết cả ra, đôi vú trong cái áo lót của em đang phập phồng theo nhịp thở gấp gáp.
Xe đến nơi lúc hơn 3h chiều, sau khi nhận phòng khách sạn cất đồ đạc thì anh em kéo nhau ra bãi biển đá bóng xong là tắm luôn, cả đoàn đi thì đông nhưng cũng tách ra làm vài nhóm, thỉnh thoảng mới có dịp tất cả tập trung đông đủ ăn uống. Công ty chúng tôi tổ chức đi ngay đầu hè nên bãi biển mùa này chưa đông khách, ngoài bãi chính ra thì các bãi phụ khá vắng người.
Trong khi các anh em đang đá bóng thì các chị em mặc áo tắm ngồi ngắm và cổ vũ cho các anh em bởi chúng tôi chia quân làm hai để đá trận nhậu tối nay, các chị em được bữa ngắm giai miễn phí, cười tít hết cả mắt, còn các anh em thì được dịp thể hiện trước các người đẹp nên chiến đấu máu lửa lắm, chạy hùng hục, nhiều bác chim trong quần nhảy tưng tưng làm nhiều chị em trố hết cả mắt.
Tôi đi tắm biển cũng đã nhiều nhưng đây là lần đầu tiên đi với công ty, thú thực công ty tôi là công ty XD nhưng người ngoài nhìn vào rất dễ nhầm đây là công ty thời trang, cụ thể là thời trang áo tắm, ở đây quy tụ nhiều phong cách thời trang mới lạ chẳng giống ai. Các chị già già có tuổi thì không tính, năm nào các chị chả đi tắm biển vài ba lần, lại chồng con rồi nên không ngại ngần gì, bao nhiêu mỡ bụng mỡ mông rồi mỡ ngực phơi ra hết, chị nào cũng bikini xanh đỏ tím vàng hoa cả mắt, chỉ có một vài em trẻ phòng kỹ thuật chơi theo phong cách mới, từ bé tới giờ lần đầu tiên tôi mới thấy có người mặc nguyên quần bò áo phông xuống tắm biển, lên bờ nhìn rõ cả áo lót bên trong, chắc các em ấy nghĩ ở đây toàn là dê cụ giống như ở công ty, mặc bikini mà bị soi là sau này về khó lấy chồng.
Có em phòng kế toán thì không đến nỗi như vậy, chắc được mấy chị tư vấn đào tạo, nhưng bộ áo tắm em mặc có lẽ phải đặt cho danh hiệu “Bộ áo tắm ấm áp nhất Cửa Lò”, nói chung là che kín hết những gì cần che và quanh đấy, anh em chỉ còn biết nhìn nhau ngán ngẩm quay đi ngắm gái thiên hạ.
Trong đám đấy chỉ có em Trà là nổi bật nhất, báo hại mấy chị cùng công ty lườm nguýt suốt, bộ áo tắm em mặc cũng kín đáo nhưng khổ nỗi em lại trắng, thân hình khúc nào ra khúc đấy, mông ra mông ngực ra ngực nên các anh bu quanh như ruồi, tôi loe xoe thế nào lại bơi gần đấy, chẳng dám vào gần ngay vì anh em đông quá, tôi bơi vài vòng quanh quanh rồi đứng cho sóng tát vào mặt, cứ luyện dần đi biết đâu có lúc ăn tát thật khỏi bỡ ngỡ, chứ tắm biển kiểu này dễ va chạm lắm chẳng nói trước được điều gì.
Loanh quanh mãi cũng chán nên các anh em nản bỏ đi gần hết, tôi biết trước sau gì cũng thế mà, trong cái công ty này em ý chỉ thích tôi thôi chứ có ngó ngàng gì đến các anh kia đâu. Đời đúng là có luật nhân quả mà, tôi để sóng tát có vài cái mà nó giúp tôi quá trời, trong khi nhảy sóng em bị 1 cơn sóng đánh cho ngã chổng vó lên trời, ngay lập tức tôi nhào tới vào vai anh hùng cứu mỹ nhân, em bấu vào tôi đúng là như người sắp chết đuối vớ được cọc, tôi vòng tay qua eo em kéo vào, miệng em vẫn la oai oái mắt thì nhắm tịt, lúc em mở mắt ra nước có đến thắt lưng tôi còn em thì trên rốn 1 tí. Mấy anh em gần đấy trong lúc em nguy nan cũng định lao vào cứu nhưng em đã gọn trong vòng tay tôi rồi.
Tôi tỏ vẻ quan tâm hỏi em:
– Có sao không em? Em không biết bơi ah?
– Hù, sợ quá anh ah, em tưởng bị chết đuối may có anh cứu, cảm ơn anh, em không biết bơi…
– Chết sao được, nước mới gần đến ngực thôi mà em…
Vừa nói tôi vừa nhìn xuống ngực em, cái áo tắm em mặc ôm trọn cái đôi ngực tròn đầy đặn, em xấu hổ đỏ mặt hơi thụt người xuống, nước bây giờ đến cổ em rồi. Tôi thấy thế mới nói:
– Ra ngoài kia nhảy sóng tiếp đi, trong này nước nông lắm.
– Thôi, em sợ lắm không ra đâu.
– Sợ gì, ra với anh cơ mà, anh biết bơi, có gì anh cứu.
– Thật không?
– Thật mà, anh bơi hơi bị giỏi đấy, yên tâm đi.
Con gái là chúa tin người, nghe tôi hùng hồn như thế chắc em phải nghĩ tôi bơi giỏi cỡ Michael Phelps cứ đâu có biết tôi chỉ bơi được cỡ 5m là chìm nghỉm, sau đó chuyển sang lặn. Để chắc ăn tôi chỉ đưa em ra chỗ nước biển cao đến qua ngực em 1 chút thôi rồi 2 đứa đứng cho sóng đánh, tức là đợi con sóng lao đến rồi mình nhảy lên cho sóng tạt vào ngực, vào mặt rồi đẩy mình vào bờ.
Tôi không hiểu sao cái trò này lại được mấy đứa con gái nó cuồng đến như thế, tôi thì chỉ ước mình biến thành con sóng lao thẳng vào ngực em rồi đè ngửa em ra.
Chẳng biết do vô tình hay cố ý mà mải chơi quá lúc sau chúng tôi đã dạt lên bãi phụ khá xa, bãi này cũng vắng người mà sóng lại to hơn, mấy lần em bị sóng đánh cho sặc nước, tôi lấy cớ ga lăng đứng phía sau em, mỗi lần sóng tới là lưng em tựa vào ngực tôi, hai đứa dính vào nhau cùng bị xô vào bờ, tôi bây giờ cũng thấy mê cái trò này không kém gì em, tưởng thế nào hóa ra cũng hay quá là hay.
– Sóng đánh thích không em?
– Thích anh nhỉ? Mà sao mình trôi ra tận đây rồi, xa quá anh ạ.
– Ở đây sóng to mới thích.
– Nhưng cũng muộn rồi, về thôi anh.
– Tắm thêm chút nữa rồi về, mọi người vẫn đang tắm kia kìa, đã về đâu.
Tôi nói rồi chỉ ra phía xa xa chỗ khi nãy chúng tôi tắm cùng công ty, em thấy vậy nên chẳng nói gì. Chỗ này vắng lại toàn người lạ nên em không còn ngại, chắc là em cũng thích được cái cảm giác va chạm xác thịt giống như tôi, tay tôi lúc thì giữ vai em, lúc thì ôm qua bụng em một cách tự nhiên từ lúc nào chẳng biết, con chim trong quần thỉnh thoảng lại được cọ vào hai cái mông căng mẩy của em nên bây giờ đang dựng đứng trong quần tôi. Càng muộn, tôi càng sát vào em dưới nước, hơi thở của tôi đã phả sức nóng vào ngay sau gáy em làm em giật mình rồi nói:
– Muộn quá rồi, về đi anh ơi không mọi người đợi.
Tôi đành tiu nghỉu theo em về mà không dám đi ngang hàng với em, phải đi phía sau để em khỏi nhìn thấy con chim trong quần đang biểu tình dự dội.