Phần 10
Hà nội mùa tháng 3 qua, mưa rơi trắng hoa phố nhỏ…
Tôi thường hay đạp xe đèo em trên những con phố nhỏ của Hà Nội, mùa này hoa sấu rụng đầy vỉa hè trên phố Phan Đình Phùng, rụng cả vào tóc em mỗi lần tôi đưa em qua để lên cầu Long Biên hóng gió. Có những chiều, tôi đạp xe ngược đường Yên Phụ để lên Âu Cơ, tôi và em đi vào con đường nhỏ phía trong đê, rồi cứ thế đi dọc theo bờ sông Hồng, gió từ sông thổi lên lồng lộng, em ngồi sau ôm tôi, tóc em bay bay trong gió, khung ảnh giống như một bức tranh.
Chiều tà, ánh hoàng hôn loang loáng trên mặt sông, không khí càng thêm se lạnh, tôi dựng xe để em ngồi trên yên, tôi ngồi sau vòng tay ôm eo em, mặt tôi áp vào lưng em, cọ vào mái tóc mềm mại với mùi thơm nhẹ nhàng quyến rũ rất đặc trưng.
…
– Anh ơi cảnh đẹp nhỉ?
– Bình thường.
– Xì, anh chẳng lãng mạn gì cả.
– Anh thấy cái khác đẹp hơn.
– Cái gì.
– Anh thấy em đẹp hơn.
– Anh chỉ giỏi nịnh thôi.
– Thật mà, tóc em thơm thế.
– Thơm không, em mới gội đấy.
– Thơm lắm, ngửi mãi không chán ý, để anh ngửi tí nào.
Nói rồi 2 tay tôi ôm chặt em, mặt áp sát vào lưng em, tôi lấy mũi cọ cọ vào tóc em hít hà làm em buồn quá cười khanh khách, một tay vẫn giữ tay kia tôi luồn vào trong áo em xoa xoa bụng, da bụng em mềm ấm và mịn màng làm sao, tôi cứ xoa xoa làm em buồn giật tay tôi ra rồi nói:
– Anh làm em buồn lắm, không chịu được đâu.
– Anh sờ nhẹ thôi mà.
– Thôi, có ai nhìn thấy ngại chết.
Tay em cứ giữ chặt tay tôi còn tay kia em kéo vạt áo xuống, tôi đứng dậy hôn vào cổ em tới tấp làm em nổi hết cả da gà, không chịu được em kêu lên:
– Ui buồn quá, anh cho em xuống.
Tôi nghe mà cứ tưởng thằng nhỏ trong quần nó bảo anh cho em xuống cơ, vì nó đã ngóc lên tự bao giờ, tôi bảo nó: Đến nước này thì xuống làm sao được, chịu khó tí đi.
Em nhảy xuống rồi chạy ra xa, tôi đuổi theo nhưng khổ quá vướng thằng nhỏ nên tôi chạy trông rất buồn cười, thằng nhỏ nó cứ trồi ra trong quần. Em chạy 1 đoạn đứng lại nhìn bộ dạng tôi em bịt miệng cười rúc rích. Không hiểu là em cười cái đám trong quần hay cái bộ mặt đang ngệt ra của tôi. Không đuổi được tôi quay xe bảo:
– Em đứng đấy chơi. Anh về trước nhá.
– Anh định bỏ em ở đây ah, đợi em với.
Tôi nói vậy thôi chứ làm sao bỏ em ở đây được, trăng tối trăng sáng lại chỗ vắng tanh thế này bỏ em lại để thằng nào nó qua nó xơi tái ah. Em ngồi lên xe ôm eo tôi thật chặt, tôi lại đạp xe qua đường Thanh niên, gió Hồ Tây thổi lên lồng lộng, em áp mặt vào lưng tôi khe khẽ hát:
‘… Em tìm anh tình như sóng xô trên ngàn.
Qua đại dương mênh mông xa.
Em chờ anh bờ hoang cát bay muôn trùng.
Chôn vủi em trong phong ba… ‘
…
– Tìm anh nào thế? – Tôi hỏi.
– Chả biết. – Em trả lời tôi rồi ôm chặt hơn, mặt cứ áp sát vào lưng tôi.
– Sao em không hát nữa?
– Em tìm thấy rồi, không hát nữa.
– Anh nào thế, ở đâu? – Tôi giả vờ hỏi.
– Ngốc… em nói rồi đấm nhẹ vào lưng tôi.
– Tí nữa hát anh nghe nhớ?
– Uhm, tí về trường…
Rẽ vào quán ngô nướng chỗ đền Trấn Vũ, có 2 em bán ngô khá là trẻ, chắc chỉ sàn sàn tuổi em thôi. Trời se se lạnh, bên bếp than hồng ăn ngô nướng lại có các em trẻ đẹp bên cạnh, tôi nổi hứng chém gió vù vù, em thỉnh thoảng lại vòng tay ra sau cấu tôi 1 cái làm tôi cứ thật mình thon thót, mắt em lườm tôi cháy mặt, chỉ khi em bán ngô nịnh cho mấy câu em mới thoải mái cười tủm tỉm:
– Anh chị đúng là đẹp đôi thật, anh thì vui tính lại có người yêu xinh thế này…
Buổi tối trong khoa Pháp cũng đông người ghê, từng đôi từng đôi khoác tay nhau đi dạo, thỉnh thoảng tôi thấy có cả đôi 2 bạn nữ, không biết là đi học nhóm, đi rình hôn nhau hay là một đôi đồng tính?
Tôi và em vẫn ngồi chỗ quen thuộc, tôi ngồi sau, em ngồi trong lòng tôi ngả đầu về phía tôi, hai tay tôi vòng ôm trước bụng em, em nói:
– Lúc tối anh mồm mép nhỉ?
– Lúc nào?
– Lại còn lúc nào, lúc ở quán ngô ý.
– Anh làm gì đâu, toàn ăn ngô.
– Lại còn chối, tán gái ghê lắm đây.
– Không ghê lại tán được em ah.
– Xí, không thèm.
– Lúc tối bảo hát cho anh nghe cơ mà.
– Giận rồi, không hát nữa.
– Thôi mà hát anh nghe đi.
– Em hát bài lúc nãy nhá.
– Uh, bài đấy hay…
Tôi nói rồi kéo em vào sát trong lòng, má tôi cọ vào tóc em, bàn tay em đan vào tay tôi, em hát:
‘… Như tình yêu, tựa như đóa hoa phơi mình, trên bờ cát nắng chói lóa.
Anh và em là mưa rớt trên sa mạc cho tình xanh thêm câu ca.
Thuyền tình vượt ngàn trùng sóng, trái tim em luôn khao khát.
Thuyền anh tìm được về bến, bãi cát êm êm sóng.
Tình yêu cho ta say đắm, Bên nhau biển trời xanh thắm.
… Mãi Mãi Xanh… ‘
Tôi để em ngả vào tôi rồi cúi xuống hôn em, chúng tôi hôn hôn nhau say đắm, cuồng nhiệt như chưa bao giờ được hôn, hai cái lưỡi tìm thấy nhau cứ quấn mãi không rời, tay tôi luồn xuống áo xoa xoa vào eo vào bụng em, rồi đưa dần lên phía trên tới cái áo lót của em, môi em vẫn đang mút chặt lấy môi tôi nhưng tay em thì nắm lấy tay tôi kéo ra, tôi cầm tay em đưa vòng ra sau lưng cho em ôm chặt vào tôi rồi cái tay lại tiếp tục đi tìm kiếm.
Tôi hôn cuồng nhiệt hơn, lưỡi tôi tìm sâu hơn và khám phá khắp nơi, em ôm chặt lấy tôi nhưng người thì mềm ra, nóng bừng, tôi đưa tay vào áo em, đi thẳng lên ngực, luồn tay vào trong áo lót, bây giờ bàn tay tôi đã ôm trọn ngực em, người tôi nóng ran như lửa đốt, chim tôi cương cứng.
Tôi xoa xoa ngực em, mềm mại và êm ái, tôi cảm nhận được cả tiếng trống ngực của em đập rộn ràng, ngón tay tôi sờ vào đầu ti nhỏ xinh của em, em oằn người, mút lưỡi tôi chùn chụt. Chim tôi trong quần cương cứng như muốn nổ tung, nó như một củ khoai nóng trong lò đang áp sát vào lưng em, hai tay tôi lúc này đã ôm trọn 2 bầu vú em mà xoa, mà nắn, em ngửa về phía tôi, mắt nhắm nghiền hơi thở gấp gáp, hai tay bấu chặt vào tay tôi.
Tôi cứ thế mà xoa bóp 2 bầu vú rồi lại vê vê đầu ti em, tất cả hoạt động theo bản năng cộng với chút kinh nghiệm học lỏm được. Chắc em đang sung sướng, vú em cứng lên, hai đầu ti cũng săn lại, em rướn người rồi hai tay vít đầu tôi xuống, lưỡi em lại luồn vào quấn lấy lưỡi tôi, tôi không chịu nổi nữa, con chim trong quần giật giật liên hồi, bắn tinh ào ào, em cứ ghì chặt lấy đầu tôi mãi không rời…
Cứ thế em ngồi ngả lưng vào tôi, mắt lim dim tận hưởng, bàn tay em và tôi đan chặt vào nhau, em bảo:
– Em hạnh phúc lắm anh ah.
– Anh yêu em! – Tôi nói rồi dịu dàng hôn lên má em.
Đôi mắt em ánh lên vẻ sung sướng và hạnh phúc, em thì thầm bên tôi:
– Tình Mãi Xanh anh nhé.
Tôi ôm chặt em vào lòng, ngất ngây trong men say:
– Uh, Tình Mãi Xanh, tôi thì thầm bên tai em…