Phần 5
Trên đường về… em nó mệt mỏi gục vào lưng em … em thì cũng mệt nhưng cố mà đạp con ngựa sắt chở em về nhà … tới một cái ngã ba… có hai lựa chọn, một là mình đi đường vòng tối hơn nhưng an toàn vì ít ai đi dương đó vì nó gồ ghề và tối, hai là đi đường chính, sáng hơn ngắn hơn nhưng qua một khu nhậu nhẹt trên vỉa hè của bọn học sinh choi choi và thanh niên, nhiều thằng trong trường thường ra đó nhậu, nếu mà nó bắt gặp em đang gục lên lưng mình thế này thì chỉ có nước bõ mẹ … nghĩ vậy nên em bẻ tay lái lạng qua đường nhỏ, nhưng chợt em nó lên tiếng:
– Đi đường NTD đi T, đương kia đá không, shock mệt quá …
Trời đất, chẳng lẽ em nó không hiểu là đường kia có thể bị bắt gặp sao, mà em nó chắc không còn suy nghĩ tỉnh táo nữa vì mới bị mình quất xong mà … thôi thì kệ mẹ liều một phen..
Mình rướn hết sức phóng cái vèo qua mấy quán xá liền … cuối cùng thì cũng về tới nhà em… nhìn em vào xong mình cũng phóng về … sáng đó mình nghỉ học vì quá là mệt … dư âm của trận mây mưa tối qua vẫn còn, cứ nghĩ lại là thấy phê ….
…
Thứ 2 đến, đầu tuần, không khí cuối tuần còn lan tỏa khắp sân trường, đứa nào cũng mang bộ mặt chơi bời lên lớp, từ xa mình nghe bọn lớp mình đang luyên thuyên chuyện gì đó rất vui vẻ… và khi mình bước vào lớp, tiếng luyên thuyên dừng lại … hơn nữa lớp nhìn về hướng mình… mình linh cảm có chuyện gì không ổn nhưng cũng giả lơ đi về phía cuối lớp … một thằng lại đập mình một cái :
– Có bồ mà im im nhen.
Mình giật mình nhìn nó :
– Bồ gì mày, mới sáng chưa ăn sáng hé.
– Giả bộ dữ mày, chở em đi ôm chặt cứng mà nói đéo có bồ.
– Mày điên hé, chở ai ôm
– Ê tụi bay, nó giả điên
Vài con bon chen
– Thì thằng T mà, ai giả điên qua được nó, nhìn mặt im im mà hiểm ghê lắm
Thôi, tiêu đời em, mọi chuyện đã bại lộ …
Em câm lặng ngồi nghe bọn nó chém gió … em chỉ biết cười trừ, coi như không biết gì … dưới tốc độ buôn dưa của bọn trong lớp, cái cảnh em và nhỏ chở nhau đi trong đêm đã thành một cảnh tỉnh cảm, nào ôm nhau, nào áp má vào lưng nào 2 chân một bàn đạp … rồi khi Đ vào lớp cũng là lúc vào tiết học… một đứa hỏi:
– Sao bữa bà Đ nghỉ học vậy.
Nhỏ nói
– Bữa bị đau
– Đau cùng bữa với thằng T luôn hé, tối đi thấy hai người tình cảm lắm mà sao sáng cả 2 cùng đau vây …
Mặt nó ngớ ra, tái mét … nó nhìn về em ngơ ngác không hiểu gì … em gục mặt xuống né ánh mắt ấy … từ đầu tiết đến cuối tiết cả hai đều ngồi như những tượng đá, không biết nó nghĩ gì nhưng em thì tưởng tượng ra những viễn cảnh tồi tệ nhất … những cú bạt tai, những cú đấp đá của thằng trùm… tất cả cứ lởn vỡn qua đầu cả ngày hôm đó …
Tối đó nó đòi gặp em… hai đứa ngồi tâm sự … nó hỏi em nghĩ gì mà sao ngày nay thấy im quá vậy… em bảo:
– Nghĩ gì đâu, sợ mấy thăng kia đồn đại lung tung thôi.
– Có gì mà sợ, thì nhiều đứa cũng như mình mà… hay sợ bị …uýnh
– Gì, làm gì uýnh, ai uýnh
– Thằng S chứ ai, ông không biết nó là người yêu trước của tui hé …
Em giật mình, nhỏ dùng từ ” trước ” tức là giờ nhỏ đã bỏ nó … em nhìn nhỏ nói
– Ủa, bà chia tay nó hồi nào vậy
– Lâu rồi, nói chung trước khi mình ấy ấy hum bữa …
– Sao chia, bà nói thích tui hả
Em hồi hộp chờ câu trả lời, mong sao không phải như thế vì nếu như thế thì em chết chắc …
Nó gục đầu xuống gối và im lặng … em không hiểu gì những cũng đưa tay vuốt tóc nó an ủi … chợt nó bật lên tiếng khóc hưng hức … em giật mình:
– Sao thế… sao… nói tui nghe đi, tự nhiên khóc …
Nó vẫn khóc, em cúi xuống kéo hai tay nó ra và vác vào vai em … ôm nó vào lòng em hỏi
– Nói đi, mình có gì mà dấu nhau đâu, nói đi cho T nghe, có gì buồn …
Nó khóc to hơn … em hun vào tóc, vào má nó, áp mặt vào nó, nước mắt nó ấm nóng chảy lên má em… rồi nó nghẹn ngào :
– Thằng chó đó ….
Em hỏi
– Thằng nào, nó làm gì em
– Thằng S đó, nó …
– Nó làm gì làm gì nói anh nghe đi
– Nó phá đời em ….
Tôi chết lặng ….
Rồi cả hai không ai nói gì … nhưng trong đầu tôi đầy suy nghĩ, chẳng lẽ mình là thằng thứ hai sao, đúng rồi, hôm bữa lúc về vào nhà vệ sinh tắm có thấy chút máu nào dính trên người đâu, lúc đầu cứ nghĩ lăn qua lăn lại mồ hôi ra nó trôi hết ai ngờ … ĐM cay thật … thằng chó …
Rồi em nói :
– Tui nói vậy để ông biết là nó sẽ không dám làm gì ông đâu, nó mà làm gì ông là tui đi báo công an liền.
Tôi cứng họng không biết nói gì …
Từ hôm đó, lúc nào đi học mình cũng chuẩn bị một con dao trong cặp … và mong được bị thằng chó đó nó kêu lại để đánh mình và mong là mình bị đánh bầm dập một chút để mình có thể rút dao ra trả thù cho em … ôi cuộc đời học sinh, bước ra khỏi giảng đường là bao điều phải lo nghĩ … và giờ lo nghĩ duy nhất trong đầu mình lúc đó là trả thù cho em … dù em nói một phần là lỗi của em, quen thói nhâu nhẹt cặp kè với bọn giang hồ … nên trong một lần say đã mất đời con gái … nhưng mình luôn tin lỗi không phải do em vì con gái thì lúc nào cũng cần chở che, nhất là trong cái trường tư khốn nạn toàn dân anh chị này, bạn lúc nào cũng phải đối mặt với những lời hăm dọa và những cú đấm đá tập thể nếu cương …
Từ đó trở đi mỗi lần gặp em mình đều trao một nụ cười … mong em không phải suy nghĩ vì mình không bận tâm … đến lúc em phải đi về Bắc theo gia đình … mình sẽ mãi nhớ cái những ngày cuối mình và em đã ân ái với nhau không biết bao nhiêu lần mà kể …
…
Trong vũ trường … khi cả đám người đang say mê trong những điệu nhạc đinh tai điếc óc thì mình và em kéo nhau ra nhà vệ sinh và phang nhau như chưa từng được phang lần nào … âm thanh phầm phập và tiếng rên của em làm bọn đi vệ sinh khiếp sợ …
Trong lớp học thêm, khi thầy đang giảng bài cho vài con người lưa thưa, mình và em vẫn ngồi một góc và em thỉnh thoảng lại đánh rơi bút để … thổi kèn cho mình, mình bắn tung tóe trong một hộc bàn của thằng nào đó …
Trên bãi biển khi các cặp tình nhân khác đang hun hít thì bị phá bĩnh bởi tiếng rên của mình và em, bên đống vỏ henniken, có lúc em cưỡi mình, có lúc mình cưỡi em, và chan hòa theo tiếng sóng biển, không còn cảm giác lo âu sợ hãi …
Rồi ngay hôm sau trong nhà nghĩ gần chân núi, sau một hồi nài nỉ thì mình với em cũng được vào và phang nhau cả ngày, cà ngày chỉ ở truồng, dis chán chê rồi ăn, ăn chán rồi dis, dis chán rồi khóc …
Đã có bao giờ bạn thấy một thằng bạn mình vật vã vì một đứa con gái nào chưa … chắc hẳn là rồi phải không … và đây là câu chuyện về một thằng bạn thân và một con phò trường học …