Phần 25
– Thì em đã nói rồi mà, nói chung là em làm với người yêu cũ với thêm một vài người nữa thôi mà. Nhưng không thể nào mà bằng anh được.
– Vậy à?
Mỉm cười rồi tôi ôm lấy thân thể đang không còn một mảnh vải nào của Nga. Vừa mân mê bầu vú vừa tận hưởng hơi ấm từ người Nga vì ngoài trời mưa nên cũng khá là lạnh. Xoa cái bầu vú một lúc thì tôi chầm chậm mà đưa nhẹ nhàng tay xuống mà mân mê cái đám lông đen mượt mà.
Nga cũng chầm chậm mà nắm nhẹ lấy tay của tôi mà nói:
– Sao lại sờ của em rồi! Ngủ đi, muộn rồi đấy!
– Nhưng anh thèm nó lắm. Làm lần nữa rồi đi ngủ nhé!
– Làm gì mà tham thế hả? Chỉ được cái đòi hỏi thôi!
– Nhưng mà như vậy thì cả hai đều sướng mà em. Có mỗi mình anh đâu.
Nga không nói gì mà luồn nhẹ nhàng bàn tay của mình ra đằng sau rồi nắm nhẹ lấy con cặc của tôi vuốt vuốt mà nói:
– Nó đã cứng chưa mà đòi làm vậy?
– Cứng rồi. Đảm bảo sẽ làm em thích ngay cho mà coi ấy mà.
Nói xong thì otoi hơi khom người của mình xuống. Còn Nga thì cũng cong người lên cho cái con cặc thích hợp vào bên trong cái lỗ lồn. Cảm thấy được rồi thì Nga bắn đầu ấn con cặc vào cái mép lồn hãy còn đọng một đống tinh trùng của tôi ở bên trong rồi khẽ ngoảnh đầu lại mà nói:
– Anh đút vào bên trong đi anh. Như thế này là được rồi đấy. Em em đút vào rồi nè.
Khom người, đẩy một chút thì cái đầu khấc cũng tách được hai cái mép lồn ra mà chui được vào bên trong. Một cảm giác sung sướng vô cùng. Tôi cũng cảm nhận được tinh trùng bên trong cái lỗ lồn hãy còn nhớp nháp. Nga cũng ứ lên một tiếng khẽ khẽ rồi đẩy mông của mình xuống cho con cặc chui vào sâu bên trong cái lỗ lồn hơn.
Cố gắng cho con cặc chui vào sâu bên trong rồi tôi ôm lấy hai cái bầu vú cứ thế mà địt nhẹ nhàng.
Những cú nhấp nhẹ nhẹ thôi nhưng cũng đủ làm cho Nga sướng lắm rồi. Vừa nhấp vừa bóp vú tôi vừa mút cái dái tai mà nói:
– Làm kiểu này thì không mạnh được em ạ… nhưng thế này thì em có sướng không?
– Có đã lắm… sướng không thể nào mà chịu được đấy anh ạ… hích hích… thích quá… không cần mạnh đâu nhưng cảm giác sung sướng mang lại vẫn đã lắm…
Cứ nhấp như vậy, rồi tôi lật úp Nga xuống. Nằm lên trên lưng rồi tôi cứ thế mà đẩy con cặc cho nó ngập vào sâu bên trong.
Khẽ luồn cái gối xuống hông của mình cho cặp mông nhô lên cao rồi Nga quay lại mà nói:
– Anh ơi… địt mạnh vào đi anh… em thích lắm… sướng không thể nào mà chịu nổi được nữa anh ơi!
– Vậy à… thế anh địt banh hết cả lồn của em ra nhé!
– Vâng… em sướng mà… địt mạnh lên đi anh… em thích lắm… a…
Những tiếng rên rỉ của Nga hòa cùng với tiếng mưa làm cho tôi thích vô cùng. Chống hai tay làm điểm tựa cứ như vậy tôi nhấp thật mạnh vào bên trong cái lỗ lồn. Mới đầu thì Nga còn khép hai chân nhưng sau đó thì càng dạng chân rộng ra cho con cặc chui vào bên trong sâu hơn nữa.
Nước nhờn cũng chảy ra khá là nhiều nên chỉ một lúc thôi thì tôi không chịu được nữa, nằm luôn lên lưng của Nga rồi phun ầm ầm tinh trùng vào bên trong cái lỗ lồn. Nga ngoái đầu lại mà nói:
– Sao đã ra rồi anh… nhanh thế?
– Anh không biết… hích hích… nhưng mà thế này anh sướng quá… không thể nào mà chịu được luôn em ạ.
Nằm một chút thì tôi rút con cặc ra mà ôm Nga. Cơn mưa bên ngoài mỗi lúc một to hơn. Những tiếng rào rào khi những hạt nước rơi trên mái ngói vang vào phòng. Những giọt nước nhỏ xuống cái chậu nhựa, tong tỏng nghe cũng thú vị lắm. Nga ôm rồi rúc đầu vào ngực tôi mà nói:
– Thôi ngủ đi anh, mai em chuẩn bị đồ rồi còn về dưới thành phố nữa.
– Ừ! Anh với em cùng ngủ.
Nói xong thì tôi cũng kéo chiếc chăn đơn, che hai thân thể không còn một mảnh vải nào nữa rồi ngủ. Sáng hôm sau dậy thì nước vẫn chưa rút, nó ngậm cả cái sân đến mấy cm. Tôi quay vào mà bảo Nga:
– Kiểu này phải sắn quần để đi rồi em ạ!
– Không sao đâu anh! Mà hôm nay anh có tiết đầu, cứ đi dạy đi anh ạ, em chuẩn bị đồ cũng sắp xong rồi, chào tạm biệt anh, khi nào được nghỉ thì xuống dưới thành phố thăm em đấy nhé!
– Anh nhớ rồi mà.
Tôi mỉm cười mà nhìn Nga. Khuôn mặt bầu bĩnh nhìn đáng yêu vô cùng. Ngọc cũng chuẩn bị đồ cho Nga rồi nhưng cứ nhìn tôi mà tủm tỉm cười mà thôi. Xong xuôi thì Ngọc nói:
– Anh cứ đi dạy đi, không phải lo cho Nga đâu, em lo cho nó được rồi, hôm nay em xin nghỉ buổi sáng, chiều mới đi dạy cơ. Nên yên tâm đi anh ạ.
– Vậy à? Thôi anh đi dạy đây.
Tôi chuẩn bị cầm cái cặp rồi ra trường. Bác Học thấy nước ngập như vậy thì cũng xắn quần lên rồi tiến lại bảo tôi:
– Trưa nay cháu có dỗi không?
– Có chuyện gì vậy bác?
– À! Nếu dỗi, về sớm, bác với cháu khi khơi cái cống phía dưới kia, cỏ mọc um tùm lên tắc mất rồi, thành ra sân nó mới ngập thế này đấy!
– Vâng cháu cố gắng xin nghỉ sớm rồi về, bác cháu mình cùng làm, chứ để ngập ngụa thế này là không ổn bác ạ.
Bác Học cười rồi cũng chuyển đồ cùng với Nga còn tôi thì đến trường dạy. Hôm nay tôi lại có tiết ở lớp của Lan. Vừa dạy vừa ngắm cái khuôn mặt rạng ngời của Lan. Tôi nhìn cả lớp rồi chú ý thì Thục nhìn tôi với ánh mắt khá là khác lạ.
Cái ánh mặt như muốn có một chuyện gì đó. Tôi vẫn tỉnh như không mà giảng bài. Tiết cuối thì tôi xin nghỉ sớm rồi về nhà. Cùng với bác Học khơi cái cống cho nước chảy. Có khá là nhiều tuy nhiên hai người làm nên cũng chỉ hơn tiếng là xong thôi. Vừa nói chuyện tôi vừa hỏi bác Học:
– Mưa ở đây cũng lâu ra phết bác nhỉ.
– Ừ! Ở đây là trung du rồi nên cũng khác dưới xuôi. Mà phòng cháu với phòng cái Ngọc bị dột à?
– Vâng! Phòng của Ngọc thì dột hơn của cháu. Còn của cháu thì chỉ dột chỗ tủ thôi, chiều nay cháu mua ít xi măng, lên chít lại chỗ nứt là được ngay ấy mà.
– Ừ! Mùa này là dễ mưa lắm đấy!
Dọn xong thì nước cũng rút nhanh, chẳng mấy chốc thì cái sân đã hết nước. Lúc này thì Ngọc chạy ra mà bảo:
– Anh với bác vào ăn cơm. Em nấu xong rồi!
Tôi cùng vào thì thấy đĩa lạc rang, với mấy món mà Ngọc đã làm sẵn. Lấy cút rượu ra rót hai chén rồi tôi với bác Học cùng nhâm nhi. Tôi quay sang mà hỏi Ngọc:
– Nga có đi sớm không em?
– Anh đi dạy một chút thì Nga đi mà, đi tầm đấy thì chiều mới xuống đến nơi. Mà đến nơi là điện lên ngay ấy mà.
– Vậy à? Thế em cũng có định xuống dưới thành phố dạy không?
– Em cũng chưa biết được, nếu ở đây buồn quá thì em xuống thôi, giờ ở trên này thì còn mỗi mình em, cũng buồn!
Tôi thấy Ngọc nói như vậy thì trêu:
– Có anh còn buồn gì nữa.
– Có anh vẫn buồn chứ, thui thủi một mình cũng chán.
Tôi chỉ cười mà không nói gì thì bác Học nói thêm:
– Có gì mà phải buồn, bác ở đây một mình, có buồn đâu, đôi khi còn thấy hay nữa.
– Bác già rồi thì làm sao mà giống cháu được. Tuổi trẻ thì phải kiếm chỗ nào vui vẻ chứ. Ở đây mãi cũng buồn chết người.
Ba người chúng tôi ăn xong, chiều tôi ở nhà mua ít xi măng lên chít lại cái ngói còn Ngọc thì đi dạy ở trường. Đang trên mái nhà thì Lan với Thục đến rồi gọi tôi:
– Thầy ơi đang làm gì trên mái nhà vậy?
Thấy hai học sinh thì tôi cũng ngoái xuống mà nói:
– Thầy chít lại cái mái cho đỡ dột đấy mà. Hai em vào nhà đi. Đợi thầy một chút thầy đang dở tay.
Lan với Thục vào trong nhà. Tôi cố gắng làm xong thì leo xuống rửa tay rồi vào trong phòng. Thục và Lan đang chăm chú nhìn mấy thứ đồ dùng mà tôi tự sáng chế ra ở trong phòng. Thấy vậy tôi mỉm cười nói:
– Nhìn gì mà chăm chú vậy hai em?
Thục mỉm cười quay lại mà nói:
– Mấy thứ đồ này là thầy làm đấy ạ?
– Ừ thầy làm, không có đồ dùng thì thầy làm, xấu lắm hả?
– Không em thấy đẹp lắm, thầy làm cho em cái ống đựng bút với cái kệ sách bằng tre này nhé. Em thấy đơn giản mà đẹp lắm.
Tôi cười mà nói:
– Được rồi! Để hôm nào dỗi thì thầy làm cho. Mà qua nhà thầy có chuyện gì vậy, có chuyện gì nhờ thầy giúp à?
– Tụi em qua mượn thầy mấy cuốn tiểu thuyết thôi mà.
– À tiểu thuyết của thầy thì toàn tình yêu thôi đấy. Có đọc không?
– Có, em muốn xem thế nào. Xem tình yêu trong sách nó thế nào.
Lan nghe Thục nói như vậy thì mỉm cười. Nhìn khuôn mặt của Thục thì có phần xinh hơn Lan.