Phần 5
Tôi thẫn thờ trở về nhà trong nỗi hoang mang tột độ, bóng tối đổ nhạt nhòa con ngõ nhỏ vào nhà tôi. Đom đóm lung linh thắp sáng rặng cúc tần lối vào nhà, trăng non đã treo lơ lửng ngọn tre cuối xóm, một khung cảnh vẫn êm đềm mà lòng tôi tối tăm như trong cơn bão. Cảm thấy chẳng khác gì trời sắp sập trước mắt, mọi thứ sẽ đi vào vô ngã diệt vong hoàn toàn.
Tôi vào đến nhà thấy Ly em đang lúi húi nấu nướng dưới bếp, cái áo trắng đồng phục của em đẫm mồ hôi do lửa nóng. Khiến cho lưng em hắn rõ cái dây áo lót màu trắng đục, nếu bình thường ra tôi cũng cố mò xuống soi em một chút. Nhưng quá chán nản tôi bỏ về giường, hạ mình đánh phịch cái xuống giường. Tôi nhắm mắt thở dài não nuột về tình cảnh hiện tại, cái thằng Hải Cóc này nổi tiếng háo sắc.
Nó còn ưa bạo dâm nữa, “cây hàng” của nó thì đâm kiếm, mà Ly em tôi non nớt yếu đuối như vậy. Đến cave còn chả chịu nổi thằng Hải ấy nói em tôi, cứ cho là không phải lần đầu tiên của Ly, dẫu thế em cũng khó mà có sức chịu được thằng ấy. Thằng Hải Cóc này đã cướp đoạt nhiều bạn gái vợ hay em của đàn em rồi, nên đám anh em có con hàng nào, hay bạn gái đều giấu nó như mèo giấu cứt. Nay nó thấy Ly của tôi rồi thì số tôi quá nhọ, cứ là xác định con mẹ nó rồi híc híc…
– Anh! Sao buồn thế? Mà cái anh kia đâu về rồi à, sao không mời anh ý ở lại ăn cơm ạ! Em nấu cả phần anh ấy rồi…
Đang mải nghĩ thì câu nói của em làm tôi giật bắn mình, em ghé sát cái mặt đẫm mồ hôi vào sát mặt tôi, đôi môi em đỏ rực sát sạt làm tôi chỉ muốn hôn em. Xuôi theo cái cổ cao ba ngấn trắng ngần của em, tôi thấy lấp ló qua khe cổ áo sơ mi của em, là bầu vú nhỏ trắng được ôm trọn trong cái áo lót ren xinh xinh… Đang đau khổ vãi cả cặc ra thế, nhưng thấy vú em cái cu tôi lại thượng cứng được luôn, nó chổng lên cứng ngắc chạm vào người em.
Khiến em giật mình nhận ra tôi nứng cặc, bởi em đã trèo hẳn lên giường gần như nằm sấp trên tôi. Tại tôi lo lắng quá không sớm nhận thấy thôi, còn Ly chi một thoáng cái em đã biết tôi nhìn trộm vú em rồi, em vội vòng tay ra sau lưng kéo mạnh cái gấu áo lên để che bớt đi. Mặt em đỏ dừ lườm tôi cháy mặt rồi nói:
– Anh ý! Hư bỏ cha ra được sao cứ nhìn vào đấy thôi, mặt em xinh mà môi em đỏ nữa, sao anh chẳng nhìn gì hết thế?
Tôi im lặng không nói cu tôi cũng xìu đi rủ xuống, vì nỗi đau lại ập về làm con tim đau nhói. Em tôi xinh đẹp đáng yêu thế này, sao tôi phải hai tay dâng cho thằng khốn ấy chứ. Em hình như nhận ra cu tôi mềm xuống, cùng cái mặt nghệt ra trong đau khổ của tôi thì phải, em đang vui thì mặt xịu xuống luôn. Em lấy tay tháo thêm hai cái cúc áo ngực nữa, để lộ hẳn cặp vú nhỏ trắng xinh, được bao bọc bởi cái áo lót trắng be bé. Nó phập phồng theo nhịp thở của em, vú em hơi bé nhưng do áo lót ngực ốp vào, nên vẫn cong vồng lên thật khiêu khích. Em trề môi ra phụng phịu với tôi:
– Em chỉ đùa tí mà dỗi luôn được, em không có ý dấu anh đâu thật luôn, chỉ… chỉ… là người ta vẫn hơi xấu hổ thôi, mới chưa quen được phải từ từ chứ. Giờ em để nó hở hẳn ra rồi nhé, anh là cấm có dỗi nữa hiểu không? Anh dỗi em sẽ buồn đấy…
Tôi bàng hoàng sao Ly em tôi có đi học một buổi, mà về em tôi đổi khác thế nhỉ? Cách đối xử với tôi không còn như anh trai, mà nó cứ như là đối với bạn trai của em vậy. Cái gì để em tôi biến đổi một trăm tám mươi độ vậy nhỉ, tôi cứ băn khoăn trong suy nghĩ đó, tuy nhiên mắt vẫn đang hướng vào ngực em. Cũng đến gần mười phút như vậy, tôi không nói mà em cũng không nói gì, đột nhiên em ghé môi tôi hôn nhẹ cái rồi vùng dậy bảo:
– Thôi không chơi với anh nữa! Em đi tắm đây nãy giờ nóng quá mồ hôi ra nhiều, mà cái anh kia không vào chơi thật à. Làm cho em ế bao nhiêu cơm rồi, mà lúc chiều tối em gần tan học về ý, thì thấy mẹ đến trường bảo với em là, hai anh em mình tự nấu ăn cho nhau thôi. Mẹ với ba đi sang xóm bên gặt đổi công hai ngày không về, hai anh em mình giờ đây tha hồ muốn làm gì thì làm, khỏi lo bị ăn mắng với ăn đánh nữa rồi. Tự do thế này anh thích không hi hi…
Tôi đang ghét thằng Hai Cóc nên nói sẵng giọng:
– Ừ em! Cái thằng chó đó cút rồi, loại khốn nạn ấy chỉ cho ăn cứt thôi. Cơm với nước đéo gì nó chứ…
– Oạch! Bạn anh mà sao lại nói thế chứ… nhưng em không thích ông đấy thấy. Ánh mắt ông đấy nhìn em, khiến em cứ rờn rợn thế nào ý. Em cũng chả ưa hì hì… không về càng tốt… thôi em đi tắm đây…
Ly em nói rồi chạy vụt xuống bếp, một lát sau tiếng nước ào ào vọng lên. Nếu bình thường ra tôi chắc cũng kiếm cớ xuống ngó, nhưng lúc này tôi cha còn lòng dạ nào mà xem em tắm cả. Thời gian cứ chậm chạp trôi đi trong tiếng nước róc rách từ trái bếp, độ chục phút sau thì em bỗng gọi um lên mấy câu liền:
– Tú ơi Tú… em bảo cái này…
Tôi đang lo âu lại thấy nó cứ lấp lửng thế cáu tiết, tôi vặc lại trong tức tối bực dọc:
– Có gì mày nói luôn đi! Gọi mấy lần làm đéo gì chứ… tao có điếc đâu hả!
– Hứ ứ ứ… Lại mày tao rồi ghét thế, anh không bỏ kiểu “mày, tao” đi được à. Em quên quần áo thay rồi, anh mở hòm ra lấy cho em, cái bộ thun vàng trên cùng ấy, không cần quần áo lót cũng được. Không anh chả biết lấy lại lục tung lên, tí em gấp lại chết mệt… lấy luôn đi nhé…
– Mày đéo biết lên mà lấy à, lắm vẹo thế đéo biết! Lúc xuống không vác mẹ nó đi luôn cho lành, bố con điên chỉ có lười với sai vặt không ai bằng…
Tôi cáu tiết chửi nó một tràng như vậy, khiến nó ấm ức khóc thút thít ở dưới bếp nói vọng lên:
– Anh quá đáng ý… hu… hu… nhờ có tí tẹo thế mà lười không tả được, em quên mới nhờ anh chứ, anh bắt em cởi truồng chạy lon ton lên tận đấy mà được à… thế mà bảo thích người ta… hu… hu…
Tôi tự nhiên bàng hoàng đến ngỡ ngàng, kiểu nói này chỉ dành cho người yêu thôi mà. Hơn nữa tôi nói thích nó bao giờ đâu nhỉ? Tuy nhiên mãi sau tôi mới biết nguyên nhân thực sự. Hóa ra em đến trường hỏi con bạn thân đã có bạn trai, được bạn nói cho biết rằng: “… con trai thằng nào mà nó hôn bạn, với cả nó sờ vào vú với bướm bạn thì là nó thích bạn rồi… “. Nên em suy luận theo cái logic ngây ngô vậy, tuy nhiên lúc đó tôi không biết mà chỉ vì cái câu: “… anh bắt em cởi truồng chạy lon ton lên tận đấy mà được à…”. Tôi liền vùng dậy ngay lấy quần áo cho Ly, vì sực nhớ ra cái thằng Hải Cóc, nó nói vẫn đang rình mò quanh đây. Tôi xuống giàn bếp thấy Ly đang ngồi quay lưng lại tôi, tấm lưng trần trắng bóc là nổi mái tóc đen ướt nước. Cặp mông tròn bành ra theo thế ngồi, nhìn mông em căng thật tôi lại cửng hết cả cu lên vì sướng. Tôi đến càng gần em thì càng nứng cặc tệ, vì da em trắng mịn không tì vết, người em lại thon thả dáng kiều thật khó cưỡng lại. Hình như em biết tôi xuống, nên em khẽ nói:
– Đừng đứng nhìn em nữa anh! Để quần áo lên cái chỗ dây phơi ấy, rồi ra đây kỳ lưng cho em đi chứ…
Tôi như quên sạch mọi muộn phiền, đúng là “sướng con cu thì mù con mắt “, hiểm họa vẫn hiện hữu mà tôi quên luôn được. Nó dại chứ lúc đó thằng Hải Cóc mà rình thấy, nó nhìn em cởi truồng khiêu khích thế này, lại chẳng không rút súng ra ” đoành” cho tôi phát. Tôi khi đó sấp mặt nhồn rồi, thì nó muốn thịt Ly chẳng phải quá dễ sao. Nhưng may cho tôi thằng Hải Cóc chỉ dọa thế, chứ đêm đó hắn đã phắn chỗ khác làm giấc ngủ rồi. Không hơi đâu mà rình rập anh em tôi cho muỗi bọ nó cắn, hơn nữa hắn nghiện ma túy nặng không chích không yên. Mà cái loại nghiện nặng nhẽ ra thuộc loại ” trên bảo dưới không nghe “, con cu luôn mềm oặt như bún rũ rượi.
Vì chơi hàng trắng lâu ngày nó hủy hoại thân thể dã man lắm, điều này tôi biết qua đám anh em xã hội của mình. Tuy nhiên thằng Hải này thì lại khác, càng chơi hàng càng cấn địt càng dai, mà nó không gầy vẫn béo tốt như thường. Tôi nghe thằng Cu Sủn đệ ruột hắn khi trước nói, là do hắn chơi hàng toàn những cái hàng trắng xịn nguyên chất. Cũng đúng vì Hải Cóc vốn số má đất Hà Thành mà, hắn gần như bá nhất luôn, mỗi đám Thắng Bệu là đối.
Thắng Bệu không ban lãnh gì cho cam, nhát hơn con cáy cái đéo gì cũng sợ cả. Tuy nhiên thấy bao Thắng Bệu cứng, là vì có người nhà làm bên sự, mà chức to luôn nên mọi băng khác dè chừng hắn. Mà Thắng Bệu lại hay zíc đểu cho công an thịt các băng khác, hơn nữa đệ hắn toàn thằng liều cả nên hắn cứng là phải. Cu Sủn cũng đầu quân sang cho Thắng Bệu, cũng vì cái phốt bị Hải Cóc chẹt mất con người yêu. Chính xác là hiếp luôn trước mặt hắn, nhưng Cu Sủn yếu thế hơn nên đành nhịn. Hồi tôi mới đầu quân cho Hải Cóc chưa biết gì, thì Hải sai tôi và Cu Sủn đi thịt thằng đệ ruột của Thắng Bệu. Bữa ấy tôi không biết trời cao đất dày là gì, một giờ sáng đến thẳng quán karaoke Bảo Ngọc trên phố Thái Hà chém thằng ấy.
Cu Sủn biết nên sợ né ở ngoài xe để mình tôi vào, còn tôi mới đéo biết sợ vào thẳng giữa quán thấy một đám ngồi ở bàn trước quầy bar. Tôi hỏi luôn:
– Thằng nào là Chính Khỉ?
Tôi cao to tận mét bảy lại mới, không săm trổ tí nào cả nên may cho tôi phát ấy, bọn chúng nghĩ tôi là sự vào điều tra không dám thái độ. Thằng Chính cũng to cao như tôi, lại tập thể hình cơ bắp cuồn cuộn, hắn đứng dậy đến cạnh tôi khúm núm nói:
– Em Chính đây anh…
Tôi không nói không rằng rút luôn ” con phớ ” (*) sau lưng ra. Tôi chém một phát bay đầu thằng Chính, đầu nó lăn công cốc trên nền nhà máu từ cổ phun lên như thác. Chém xong tôi thản nhiên ra xe Cu Sủn ra về như không có gì, sự việc quá nhanh và bất ngờ trước cái chết của Chính khỉ. Nên phúc tổ bảy mươi đời nhà tôi khi ấy, đám đàn em của hắn ta ngớ mấy phút thất thần, không chúng mà dậy quây lại chém tôi, thì tôi cũng nát con mẹ nó xác. Đến khi chúng tỉnh ra hô hào đuổi bắt, thì Cu Sủn đã đèo tôi phắn mất. Hai Cóc đã ém người cắt đuôi từ trước, nếu tôi ” ăn” được Chính Khỉ thì ra hỗ trợ. Còn không thất bại, thì cứ án binh bất động, mà ngồi xem bọn kia băm tôi, đúng là đời giang hồ bạc vãi lồn ra các bạn ạ.
Sự việc hôm ấy ngay trên phố lớn Hà Nội, đéo ai nghĩ ra được là có người, lại dám làm dám liều như tôi. Vụ đó trôi luôn và tôi đâm ra có tiếng, tôi về nhường hết công cho thằng Cu Sủn. Thằng Cu Sủn đâm nể tôi coi tôi như đại ca nó, thằng Hải Cóc khi ấy chỉ muốn thử tôi. Chứ hắn không nghĩ tôi dám làm liều, nào ngờ tôi chiến thật luôn, nhưng mãi sau hắn mới biết tôi làm. Vì đám theo đuôi a dua a còng chặn đuôi, thì toàn là đệ Cu Sủn cả chúng phải nói tốt cho đại ca… Bên phía Thắng Bệu thì dìm xuồng vụ đó, vì hắn được người bên sự nói nếu điều tra, sẽ lộ thêm việc phi pháp khác của hắn ta đã làm… Nên phải nói tôi bước ra giang hồ, đã bước chân phải, gặp cơ man là chuyện may mắn trên đời…
Nhưng lần này thực không may rồi, thằng Hải Cóc muốn ” ăn” em gái tôi. Hắn mang cả ” hàng nóng ” ra dọa tôi là đủ biết, hắn dư biết tôi dám đâm dám chém, nhưng hắn vẫn muốn chiến. Tức là hắn đã có sự chuẩn bị trước cho cuộc chơi này, tôi đã từng thấy hắn ủ mưu, để chiếm người yêu, vợ con của nhiều thằng rồi. Hắn là loại vô cùng khó chơi khi đã thích, thủ đoạn đê hèn nào cũng làm ra được cả… Tuy nhiên tôi là đệ ruột hắn, nên giống hắn chăng? Đó là cả hai đều mê gái thấy, gái là quên sạch mọi chuyện. Vì thế đối diện tấm lưng trần thon thả của Ly, tôi sướng cứng hết cả con cu, nên lú mề đờ đẫn đi hẳn.
Tôi cọ lưng cho em trong sự kích thích vô cùng, chịu không nổi tôi vòng tay ra trước ngực em để sờ vú. Khi tôi vân vê cái đầu ti nhỏ nhắn của em, thì Ly ngửa hẳn người ra gục đầu vai tôi. Mắt em đờ đẫn ngây dại nhìn tôi, miệng em rên “… ư… ư…” khe khẽ trong thích thú. Em còn vòng hẳn tay ra đằng sau, tay em túm con cu của tôi, nó đang cứng nhắc, dựng đứng qua lớp vải quần mà ve vuốt. Cả hai cùng sướng đê mê thật tuyệt vời, nhưng khi tôi vòng tay xuống sờ lồn em. Vừa chạm vào đã thấy ướt nhẹp, không rõ do nước tắm hay do em sướng nữa. Còn em hoảng hốt rời tôi ra đứng dậy mặt đỏ rực bảo:
– Thôi! Không cho anh sờ đâu… anh đi tắm rồi ăn cơm, không cơm nguội hết rồi. Ba mẹ đi vắng hết rồi có ai đâu, cả đêm nay em còn ngủ với anh cơ mà… thế nhé… được không… đi mà anh… đêm nhá… người ta vẫn còn ngủ với anh cả đêm nay mà… nhá… nhá… nhá…
Em cầm tay tôi mắt nhìn thẳng mắt tôi nói nũng nịu thế, nên dù tim tôi là sắt khéo cũng tan chảy, bởi sự dẻo ngọt nóng bỏng ấy. Tôi gật đầu đồng ý với em nhưng mắt vẫn dán vào khe lồn em, em ngồi xổm dưới ánh đèn điện vàng vọt cái khe trinh nguyên đó hé ra. Khe lồn em đỏ rực he hé cái lỗ nhỏ xinh bé xíu, biết tôi nhìn lồn mình em, bỗng em e lệ xấu hổ cực độ. Ánh mắt em ướt át nhìn tôi bảo:
– Lỗ bướm của em bé quá phải không anh? Bạn em bảo là khi con trai con gái yêu nhau, thì cái của trai chui vào đấy, rồi cứ thụt ra thụt vào, xong là sẽ sướng lắm, thích hơn cả được sờ phải không anh? Nhưng của anh to như cổ tay em ấy vào thế nào được…
Trời ạ! Tôi bàng hoàng không biết con bạn em kia, nó là thần thánh phương nào mà ghê vậy. Chỉ có một ngày nó dụ dỗ nói năng kiểu gì, mà con em tôi thay đổi một trăm tám mươi độ vậy. May mà em tôi nói chuyện với nó muộn chứ sớm thì… nghĩ đến đó tôi lại nhớ lại vụ thằng Hải Cóc đòi địt em. Tụt cả cảm hứng tôi bỏ ra giếng tắm, tôi dội từng gầu nước ào ào xuống đầu, nước lạnh không khiến tôi tỉnh ra được. Chỉ có rối càng thêm rối không biết xử lý thế nào cả, đang tắm thì Ly chạy “lạch bạch” ra chỗ tôi. Em đứng cạnh tôi dưới trăng mờ, em thở hổn hển khiến bầu vú nhỏ nhòn nhọn, nó đội lên sau lần áo rung lên từng chập. Em nhìn tôi bối rối nói:
– Trong nhà một mình em sợ ma lắm, ra đây đứng cạnh anh cho đỡ run hi hi. Anh cứ tắm tiếp đi hì… hì… nhanh còn vào ăn cơm…
Tôi dội ù thêm vài gầu nước tính thay quần, mới nhớ ra quên quần trong nhà. Thì Ly lúc này mới chìa tay dấu sau lưng em ra, em dơ cái quần đùi của tôi lên vẫy vẫy nói:
– Em lấy quần cho anh rồi nè! Nên sau anh hãy nhớ Ly khi tắm, thì mang quần áo cho Ly, không được cáu như lúc nãy đâu đấy… nhớ chưa…
Tôi gật đầu tụt quần ra, rồi lấy quần từ tay em để thay. Vừa cầm quần cái thì Ly nhào đến cầm cu tôi, mà cu tôi thì đã cửng sẵn từ lúc thấy em. Em lấy ngón tay nhỏ xinh của mình, tay em căng ra đo cu tôi, rồi chừng ấy gang tay em đo ngược lại bụng dưới của mình. Mặt em thoáng ngẩn ra nói:
– Dài thế nhỉ gần hai gang tay của em, thế nó xuyên lên tận trên rốn em à! Thủng cả bụng em ra chứ sướng gì mà sướng, mẹ sư con Thoa điên ý chắc nó lừa em rồi… híc!
Thì ra con xúi bẩy em tên là Thoa, con Thoa này thần thánh phương nào đây? Mà chắc cũng dâm lắm chứ chả đùa, nó có thể khiến cho một cô bé trinh nữ, như em tôi động dục được là kinh rồi. Sau này nhiều ngày sau nữa, tôi cũng gặp con bé ấy và địt nó, quả thực nó vô cùng dâm nước nôi nhễ nhại. Sướng nhất là quả mà tôi some nó cùng với Ly, con em tôi tuy dâm, nhưng nó không thích san sẻ tôi với ai hết.
Chi trừ con bé Thoa ra thì nó không ghen, hôm ấy địt cả hai đứa một lúc tôi phê lòi ra, nhưng tôi chỉ xuất tất cả tinh vào lồn Ly thôi. Nhưng đó là chuyện của tương lai, lúc đó yêu Ly bằng cả trái tim, nên chủ đích muốn em có thai với tôi… Còn trở lại thực tế khi đó tôi không hiểu lắm, cũng ngơ ngơ ra như con bò đội nón, vì sự bạo dạn của em gái tôi. Nhưng biết tối nay kiểu gì cũng địt em được, mà đéo sao vui nổi vì vụ thằng Hải Cóc…
Bữa cơm nhanh trôi, trong cái miệng đắng ngắt và mắt của tôi cay xè, sau đó tôi cùng em đi rửa bát, thấy mặt tôi cứ bí xị đần thối ra. Em liền té nước vào tôi để đùa cho tôi vui, tôi cũng té lại em… kết qua hai anh em lại ướt sũng. Rồi em chạy vào trước lấy đồ thay, em tìm thấy cái áo sơ mi của tôi liền mặc vào, nên khi thay quần xong tôi ngoảnh lại, thì thấy em mặc mỗi cái áo sơ mi của tôi, em lùn hơn nên áo tôi em mặc dài gần tới đầu gối. Trông em ngộ nghĩnh đáng yêu vô cùng, mà các bạn biết đấy con gái mặc sơ mi nam làm áo ngủ. Thì nhìn gợi dục và khiêu dâm vô cùng tận, tôi liền bế thốc em lên giường, em vội dãy dụa đấm ngực tôi thùm thụp bảo:
– Từ đã bọn mình còn chưa giặt quần áo mà, không giặt luôn á ngâm nước để sáng mai nó chả khắm mù luôn ý!
Ngày mai… Ngày mai ư… định mệnh làm đéo gì có ngày mai nhỉ, vớ vẩn nó bắn cho banh xác nếu cưỡng lại, rồi nó bắt em tôi đi Trung Quốc thì vãi lồn quá. Nó đéo cần bắn ngay rình mình không để ý nó thịt, phát có mà cắn buồi nó luôn chứ gì, không dâng cho nó thì chết chắc luôn. Nếu dâng cho nó thì chắc nó giữ lời, vì xưa cũng có thằng đệ của nó chịu dâng cho nó. Thì đúng là tôi thấy thằng Hải Cóc địt con kia mỗi phát, sau đấy nó không chơi con đó nữa. Tuy nhiên cái cảnh vào đến nơi nhìn con ấy ngất lịm, háng bê bết máu thì quả thật, nếu để nó chơi Ly tôi không đành lòng. Tôi nghĩ thế cụt con mẹ cả hứng, tôi gắt ầm lên với Ly do bức bối:
– Giặt giũ làm đéo gì kệ nó, ngày mai chắc đéo gì đã có ngày mai. Kệ nó đấy ngủ đi cho lành…
– Anh! Sao hôm hôm nay anh khó hiểu thế, cái gì cũng cáu được với em là sao… hức… hức… hu… hu… hu…
Ly nói được mấy câu đó thì gục mặt, ôm gối mà khóc nấc lên rưng rức. Em thổn thức qua tiếng nấc phân tần với tôi:
– Hu… hu… anh có biết là em thực sự rất quan tâm anh không hu… hu… khi em còn bé em luôn theo anh đi khắp mọi nơi, rồi sau đó anh lên thành phố kiếm việc. Em ở nhà không còn có anh nữa hu… hu… em bị bọn hàng xóm đánh bắt nạt các kiểu, em chỉ biết khóc thôi… hu… hu… Chúng nó đánh em vì biết em không có anh ở nhà bảo vệ nữa, khi em lớn hơn chút em biết em cũng khá xinh. Nhiều người con trai cũng thích em lắm, nhưng trong lòng em không ai bằng anh cả, chiều tối nào cũng trông ra ngõ mong anh về. Em thực sự rất nhớ anh, có lần em bị con Thảo cùng học khối đánh. Vì cái thằng nó thích không tán nó mà tán em, nó gọi hội đánh em bắt quỳ xin lỗi định lột cả quần áo em. Xong là nó bảo một là uống nước đái nó thì nó tha, hai là bị nó lột truồng ra cho nhục. Cuối cùng em chọn uống nước đái của bọn nó, chúng nó bao nhiêu đứa đái ra, đều là bắt em uống cả… hu… hu… Càng bị bắt nạt em càng nhớ anh, rồi gần đây anh trở về bên em. Em rất vui và hạnh phúc thật đấy, em chi mong anh ở nhà mãi bên em. Mấy tối nào anh về cũng sờ mó em cả, em vừa sợ vừa lạ em mới đi hoi con Thoa. Thì nó bảo khi con trai làm thế thì là thích mình yêu mình nó mới làm… hu… hu…
Nói đến đó em lại nấc lên thổn thức, còn tôi đâm hoảng lẫn tức tối vì con ranh kia vội hỏi em:
– Có chuyện đó sao? Nó là con ôn nào… mà… mày… mày… à… em nói cả tên anh với con bạn em à? Không sợ nó biết mà nói linh tinh sao?
– Em không! Em chi nói có người con trai nằm với em, ôm em rồi làm như thế, thì là muốn gì ở em thôi. Thoa nó yêu mấy người rồi, nên nó biết nhiều chuyện lắm, xong là nó bảo em rằng nếu anh, mà làm như thế là yêu em. Vậy anh… anh… yêu em chứ Tú, em thì cảm thấy anh quan trọng nhất với em. Nên chắc là em yêu anh, xa anh đúng là em nhớ lắm thật đấy. Thoa nó cũng bảo yêu nhau, thì con trai sẽ cho cái đấy trong bướm mình, kiểu ấy gọi là địt nhau, lúc đầu có hơi đau nhưng sau rất thích là khác. Vậy nếu mình yêu nhau… anh có cho nó vào trong bướm em không? Em… em… thì đồng ý để anh làm, thật đấy… rồi em sẽ đẻ con với anh… hạnh phúc lắm anh nhỉ. Như ba với mẹ bọn mình ấy… hi… hi…
Một sự ngộ nhận chết người nơi em gái tôi, em quá ngây ngô để mà vô ý, đánh đồng từ tình anh em sang tình yêu. Cũng ơn trời vì em không nói với con bé ấy tôi là anh ruột, nên con bé đã hướng em sang sự ngộ nhận tình yêu. Tôi cũng vui hơn chút liền tranh thủ, cúi xuống nâng cằm em lên và hôn. Nụ hôn ngọt lẫn vị mặn đắng của nước mắt, để bắt đầu cuộc tình sai trái tầm luân, trong đau khổ của anh em tôi. Hôn em xong tôi mới nhẹ nhàng bảo:
– Anh cũng rất yêu em đó Ly ạ… thôi muộn rồi ngủ đi em, mà em không cởi cái áo ra đi, mặc mãi thế không chán à rộng thùng thình…
– Nhưng… nhưng… em… em vẫn ngại… thôi em chả cởi ra đâu… ngượng lắm…
Tôi không nói gì nữa chỉ thở dài, vì trong đau khổ mớ bòng bong kia, một lát sau ôm em vào lòng, tính đi ngủ cho lành mai tính, bởi nghĩ nát óc không ra cách đối phó thằng Hải Cóc, mà đè em ra chơi thì tôi cũng không có tâm trạng. Nằm bên nhau không ai nói với ai câu gì, đêm lặng trôi trong tiếng đồng hồ tích tắc, cùng tiếng chó tru lanh lảnh nơi xa. Một lát sau có tiếng cú rúc vọng ở đầu trái nhà ai oán, nghe tiếng “… cú… ú… ú…” em sợ quá. Em khẽ túm áo tôi giật giật nói:
– Tú! Hôn em nữa đi… ôm em chặt vào… em sợ quá…
Tôi ôm em ghé vào đôi môi đỏ mọng mà miễn cưỡng hôn em, tôi không cả thèm bóp vú hay sờ lồn em. Vì trong tâm tôi đang hỗn loạn vô cùng không có hứng, em hôn tôi một lát tự nhiên đánh bạo thò tay quần tôi, em túm con cu tôi mà sục lên xuống rất nhanh, cái này chắc do con Thoa kia dạy bảo rồi. Vừa hôn lại vừa được con gái sục cặc cho, thật sự nó rất là nhanh ra hơn tự tay “đánh quả lọ” các bạn ạ. Nên Ly cứ sục thế độ mươi phút thì tôi sướng quá, giật nảy người lên xuất ra, tinh trùng của tôi tràn ra, ướt nhẹp đầy tay em. Tôi… vừa sướng vừa mệt thiếp đi trong mỏi mệt, cũng không còn biết Ly tỉnh hay ngủ luôn nữa…
…
– Tú! Tại sao lại thế này? Sao anh nỡ lừa em… hu… hu…
Ly gào lên thổn thức khi bị thằng Hải Cóc, hắn ôm nghiến lấy em đè xuống thảm cỏ…
… Roạt…
Thằng Hải ngồi đè trên người em, hắn giật toang hàng cúc áo sơ mi của em, để lộ ra bầu vú trắng bóc dưới lần áo lót. Hắn nhìn tôi cười khùng khục nói:
– Ngon! Gái quê mà trắng vãi lồn ra như gái Tây ý nhỉ, mỗi tội vú em gái mày hơi bé… ha… ha… mà mày muốn chén không? Anh chơi xong cho mày một slot nè… ha… ha…
– Đồ mất dạy! Địt mẹ mày… lũ chúng mày khốn nạn hết… hu… hu… ba ơi! Hu… hu… ba ở đâu… cứu con…
– Bốp!
Thằng Hải Cóc nó tát em một phát nảy lửa, miệng em ứa máu trên mặt em còn in hằn năm vệt tay hộ pháp của nó. Hắn gằn lên chửi em:
– Địt mẹ con lồn này! Ranh con mà láo toét nhỉ… tao lại đánh vỡ con mẹ alo mày giờ, dám chửi à… lồn chưa nứt mắt mà láo với anh mày hả con…
Tôi thấy Ly bị đánh đau xót nhào lên, vừa hối hận vì hành động đê hèn của mình nữa. Tôi đúng là kẻ tham sống sợ chết rồi, tôi định lao lên thì thằng Hải nó chĩa súng về tôi nói:
– Địt mẹ! Mày dám bước lên một bước nữa bố bắn vỡ sọ mày nha con, giữ lời thì bố mày chén xong đi luôn, tiền mày nhận cả rồi chớ lằng nhằng…
Tôi cố chết cố sống cứ lao lên… và…
– Đoàng…
Một tiếng nổ chát chúa vang lên, may mà hắn bắn cảnh cáo, nên đạn sượt qua vai tôi bay vút đi. Tiếng nổ làm đám chim sẻ núp trong bụi lau rậm rạp bên sông này bay tán loạn, quê tôi đã hoang vu bãi sông này hắn hẹn còn quạnh quẽ nữa. Nên súng nổ một phát, chứ mười phát cũng chả ai nghe thấy, tôi thì chờn hẳn dừng sững người lại luôn. Trong khi hắn ngồi hẳn dậy, rời khỏi Ly và bảo em:
– Mày muốn thằng anh mày sống hay chết, muốn nó sống thì ngoan tự cởi đồ ra làm theo tao bảo, không tao bắn vỡ sọ nó ngay lập tức. Phát vừa rồi cảnh cáo nó là chính, phát thứ hai không còn là cảnh cáo đâu! Mày hiểu chứ con kia…
Ly hiểu ra gật gật cái đầu ngồi nhỏm dậy, em quay lại nước mắt lưng tròng em bảo tôi:
– Chỉ cần là anh còn sống là được, vì em yêu anh hơn bản thân em, dù anh đã đối xử không tốt với em lừa em thế này. Nhưng anh còn làm ra tiền còn giúp được ba mẹ, chứ như em đây chỉ biết học thôi, không giúp được gì ba mẹ hết… Hãy nhớ lời em hôm nay… phải sống vì ba me… anh hiểu chưa…
– Địt mẹ! Mày trình bày nhiều thế con kia! Trình bày ra phường, tao chỉ địt mày cái thôi làm gì mà trăng trối ghê thế, nhanh không bố mất con mẹ hứng bắn chết mẹ cả hai anh em mày giờ!
– Dạ… dạ…
Ly sợ hãi em luống cuống tự cởi chiếc áo đã bị xé tung, rồi cởi bỏ áo lót bỏ gọn gàng sang một bên. Em đứng dậy ngượng ngùng che tay vào hai bầu vú, mặt em đỏ dừ lên lấm lét nhìn hắn rồi lại liếc sang tôi. Thằng Hải hình như quá sốt ruột rồi, vì con cu nó đã đội lên thẳng đứng trong quần, hắn chĩa khẩu súng về phía tôi, rồi hắn quát em:
– Nhanh con mẹ mày lên! Muốn nó chết không ha con kia?
Tôi cứ đứng chôn chân tại chỗ nước mắt trào ra, gió sông thổi lên lồng lồng lộng rát rạt. Tôi không biết nên tiến hay lùi, lại còn có thêm cảm giác đớn hèn sợ chết trỗi dậy. Trong lúc đối diện của sinh tử, đôi khi con người ta trở nên rất hèn nhát và ti tiện đó các bạn ạ. Ly em luống cuống cởi quần, em sợ đến mức ngã sõng soài cả ra đất, rồi thì em cũng cởi được hết quần ra xếp gọn lại cạnh cái áo lót. Em của tôi đã hoàn toàn trần truồng trong mắt kẻ háo sắc kia, đấy là hắn còn chưa biết Ly còn trinh, chứ không hắn còn sướng tới cỡ nào. Vì tôi thấy hắn xuýt xoa trầm trồ khi nhìn thấy thân thể em, hắn nuốt nước bọt ừng ực nói:
– Ngon đấy! Đúng là hàng non có khác xinh lại trắng, thế chén mấy mấy thằng rồi gái?
Ly nhẫn nhục em mím môi lại không nói năng gì, mắt em thi thoảng liếc tôi vừa buồn vừa như oán trách. Tim tôi thì như vỡ vụn ra từng mảnh bởi quá đau đớn, thằng Hải Cóc cũng nứng cặc rồi nên không chờ câu trả lời của em nữa. Hắn đứng dậy cởi quần ra lộ ra con cu quái dị, với hai viên bi to như mắt cá vàng, đấy là chưa nhìn sát đầu khấc của hắn, do hắn đâm kiếm nó ẩn trong đầu khấc, nhìn gần mới thấy nó dị dơn nhiều. Cu hắn bé hơn cu tôi nhiều cũng vì thế hắn mới đâm bi, đâm kiếm. Hắn vẫy tay bảo Ly:
– Lại đây nhanh…
Ly rón rén sợ hãi lại gần, em lấm lét nhìn con cu dị hợm của hắn sợ hãi, thì hắn lại quát ầm lên khiến em giật bắn mình:
– Con ranh! Ai bảo mày đi… quỳ xuống bò đến đây nhanh… ai bao nãy dám chửi bố… nhanh không tao bắn nó…
Ly em vừa ngượng vừa sợ, nhưng lo hắn bắn tôi nên nhẫn nhục quỳ xuống, em bò lết trên thảm cỏ đến gần hắn. Tuy không quá xa nhưng đám sỏi đá bên dưới, cũng đã cào mấy vệt làm đầu gối và tay em rớm máu. Em bò đến nơi thì ngước cặp mắt trong veo lên nhìn hắn, tôi đứng cạnh vừa đau lại vừa xót vô cùng. Em gái yêu quý của tôi giờ đây, không khác một con chó cái quỳ dưới chân chủ cả. Hắn thì nhìn cái đầu gối tóe máu của em, có vẻ thỏa mãn, hắn dí súng vào trán em khẽ ra lệnh:
– Thổi kèn cho tao nhanh…
Em ngơ ngẩn không hiểu, cặp mắt em tròn xoe ngấn lệ nhìn hắn. Tôi vội cướp lời của hắn nói đế vào:
– Đại ca! Em gái em nó đâu phai cave mà hiểu từ đó… em gái của em ngoan ngoãn có biết gì đâu…
Tôi chưa nói hết câu thì hắn nạt:
– Im mồm! Bố mày đã khiến cái miệng chó mày mở ra chưa hả, câm ngay không bố bắn chết con mẹ mày, cầm đèn chạy trước xe tăng… láo nháo…
Hắn lấy báng súng gõ “cốp” vào đầu em một cái rõ đau nói:
– Bú cu cho tao nhanh đi gái…
Câu này hình như em hiểu ra nên xích lại gần, cái miệng nhỏ xinh của em căng hết cỡ mới nuốt được đầu khấc hắn vào. Em vụng về làm hắn thất vọng nên hắn lại cáu bảo em:
– Thôi nằm con mẹ mày xuống dạng chân ra nhanh…
Em vội vã nằm xuống thảm cỏ dạng rộng chân ra, háng em banh rộng phơi bày cái lồn trinh trắng. Tôi buồn giá như tôi địt em đêm qua, thì ít nhất em cũng đỡ đau, và mất cho người xứng đáng hơn. Tôi nhắm nghiền mắt lại trong đau khổ, tôi không cam tâm nhìn hắn địt em. Hắn là kẻ cáo già ranh ma nên thay vì chĩa súng vào tôi, hắn kê súng chính vào đầu Ly để tôi hiểu, nếu tôi manh động trong lúc hắn địt Ly, thì hắn lập tức bắn chết em ngay. Tôi nhắm mắt nhưng tim tôi vụn vỡ khi nghe tiếng em hét lên:
– Ái ui… mẹ ơi… đau… quá…
Tôi mơ choàng mắt ra thấy em đang mếu máo, hai đùi em khép chặt lại em ngồi xổm dậy nhăn nhó. Thằng Hải Cóc vẫn trong tư thế nửa quỳ nửa đứng, hắn hầm hầm quát Ly trong giận dữ:
– Nằm mẹ mày xuống lại dạng chân ra nhanh, địt mẹ mắt thì đĩ vãi cả lồn ra. Hôm qua bố gần sáng bố qua nhà, còn nhìn thấy mày trần truồng ôm thằng anh ngủ, hôm nay cứ giãy nảy làm hàng như gái trinh là sao… nằm xuống không tao bắn nó… một… hai…
Hắn vừa nói đến đó thì Ly mếu máo em xua tay lia lịa bảo:
– Hu… hu… em xin anh… tha cho em đi, em cầu xin anh đấy… nó đâm vào đau lắm… không nằm… không dạng chân nữa đâu… đau lắm… hu… hu…
– Nhanh… Để bố nói nhiều à… bắn nhá…
Hắn chĩa súng về phía tôi bóp cò nhè nhẹ, kim hỏa đã đẩy ra súng trong tư thế đạn lên nòng. Ly hoảng thật em bối rối nằm vội xuống run rẩy nói:
– Để em nằm… em nằm… đừng bắn anh ấy em xin anh…
Ly lại nằm xuống dạng rộng chân ra, cái đùi trắng bạch nổi rõ đám lông mu đen lưa thưa. Lồn em bé thế mà còn trinh nữa, hắn thì vừa đâm kiếm vừa đeo bi. Trời ơi! Tôi đau lòng nhắm chặt mắt lại, run lên trong phẫn nộ của sự bất lực. Tiếng em hét lên lanh lanh chói tay hơn lần trước, sau một tiếng dập rõ mạnh “phạch” cái vào háng. Tiếng em la rất to chắc em cực đau rồi, em hét đến lạc cả giọng lên:
– Á… á… á… đđauuuuu… mẹ… mẹ… ơi…
Lần này chắc em mất trinh thật rồi, nên em mới gào thảm thiết thế. Nhất là tôi nghe cả tiếng thằng Hải Cóc hộc lên vì sướng, tôi phẫn nộ gào váng lên trong tuyệt vọng:
– Không… không thể được… Ly ơi anh yêu em thật sự… anh không muốn thế này… không… Mày giết tao đi Hải thôi thì mày không chết thì tao chết… giết đi…
…
– Anh… anh… sao thế?
Tôi chợt mở choàng mắt ra thấy ngay, cặp mặt tròn xoe long lanh của Ly. Em đang nhìn tôi chăm chú tỏ vẻ lo âu tột độ, tôi nhìn thấy trời vẫn đang sáng rực, tuy nhiên ngước lên vẫn thấy cái đình màn. Thấp thoáng qua cái đình màn là cái mái nhà lợp lá cọ dột nát, thì ra chỉ là giấc mơ mà thôi không phải thật. Ly đã ngồi nhỏm hẳn dậy mắt đăm đăm ngó tôi lo lắng, tôi hơi ngạc nhiên vì Ly cởi trần truồng hoàn, chứ em không còn mặc cái áo sơ mi của tôi như lúc ngủ. Hai vú em để trần nhòn nhọn, chĩa sang hai bên cong vút. Thấy tôi nhìn thì em e lệ cúi xuống nói lí nhí:
– Anh! Đừng nhìn nữa em ngại… em không mặc gì thế này ngủ với anh. Anh thấy thích chứ… lúc tối anh chẳng bảo em cởi áo ra còn gì. Nếu anh thích từ nay chỉ cần nếu ba mẹ ngủ rồi, em sẽ cởi hết ra ôm anh ngủ… mà anh mơ gì dãy dụa ghê thế, toát cả mồ hôi lạnh ra nữa? Anh còn gọi cả tên em nữa… ban đầu nói gì em không rõ, em nghe rõ mỗi câu anh nói yêu em… hi… hi… hạnh phúc thế… Em cũng yêu anh cực Tú ạ…
Tôi thì nhớ hết câu nói trong mơ đầu tôi còn văng vẳng câu: “… mày không chết thì tao chết… giết đi… “. Đúng ” mày không chết thì tao chết” tôi lẩm bẩm, trong đầu bỗng thoáng nảy ra một kế. Thôi thì tuy là tôi có: “… thông minh đột xuất, ngu bất thình lình ” đi nữa cũng được. Miễn là có kế đối phó thằng khốn ấy là được, tôi vui vẻ ôm Ly vào lòng và bảo em:
– Ly à! Nếu có chết thì hãy để anh chết, em phải sống cho thật hạnh phúc. Em có muốn có con với anh không Ly? Chúng mình sẽ làm như ba mẹ vẫn làm mỗi tối đó… em đồng ý không?
Ly gục đầu vào ngực tôi hạnh phúc, em e thẹn nói khẽ khàng với tôi:
– Vâng! Em sẵn sàng… có phải là anh muốn nhét cái của anh, vào trong bướm em, rồi sẽ ấn ấn như cái Thoa nó nói. Em đoán ba mẹ cũng làm thế hì hì… hồi anh đi vắng ý… có lần em lén nhìn trộm. Thấy mẹ cũng cởi truồng và ba cũng thế, ba nằm trên chốc mẹ rồi nhấp nhấp… Mình làm luôn nhé anh…
Ly buông tôi ra em nằm xuống giường dạng rộng chân ra, lồn em hé mở mời chào khiêu khích. Tôi chưa sẵn sàng chừng nào chưa hạ được thằng Hải Cóc, nên tôi hôn lên môi em nhẹ nhàng rồi bảo:
– Giờ chưa phải lúc đâu em, mà sẽ khá đau đấy em biết không?
Ly khẽ gật đầu xác nhận em ngượng ngập bảo:
– Vâng! Thoa nó có nói với em… nhưng bao chỉ hơi nhói buốt một cái thôi… chắc em chịu được. Mà chỉ cần anh thích là đủ Tú ạ, anh hy sinh vì em và gia đình nhiều rồi, em chịu được không sao đâu ạ…
Tôi vui vẻ có động lực hơn sắp đặt cho kế hoạch của mình, tôi dặn dò Ly khóa cửa cẩn thận ở yên trong nhà. Cũng may đang là ngày chủ nhật em không phải đến lớp, tôi dấu con dao vẫn chọc tiết lợn ra sau trái bếp, nói về dao rựa thì “phóng lợn” tôi dùng quen nhất. Tôi đi ra ngõ chỗ hôm trước gặp thằng Hải Cóc, thì hắn thấy tôi liền lù lù từ trong bụi cây rậm đi ra. Hắn nhếch mép cười khẩy bao tôi:
– Nghĩ thông suốt chưa cu em? Đồng ý hay là để anh phai khật mày?
Tôi giả tảng sợ hãi run rẩy, còn vén áo lên quá rốn vẻ như nóng, cố ý như lau mồ hôi, cốt cho hắn thấy tôi không găm đồ trong người. Tức là tôi khiếp hắn có súng không dám bật, tôi tỏ ra khá run sợ lấm lét nói với hắn:
– Anh! Em ở với anh mãi sao không biết tính anh chứ, em sao dám thái độ với anh chứ, em có cách lừa nó rồi. Tý anh ra chỗ sát mép sông nhé, chỗ có cây đa với cái miếu cô hồn ấy, chỗ đó không ai qua lại đâu ạ… Nhưng… nhưng… đại ca chi em nửa tiền trước đi hì hì… mà em gái em nó ngoan không phai hàng họ. Anh nhẹ nhàng chút được không? Anh đâm bi mà phang mạnh nó chết mất, chả gì cũng em ruột em ạ…
– Địt mẹ! Mày củ chắc thế… nhưng thôi không sao anh nói cho là cho ok, anh cũng nghĩ mày là biết nghe lời nhất trong đám anh em, còn chỗ miếu kia anh đéo lạ, đêm qua anh dạt ra đấy ngủ đỡ mà. Lắm mỗi vãi lồn nhưng phê hàng ngủ ngon, chỗ đấy đéo lo công an đến chắc luôn. Tiền đây! Cầm lấy… anh đi làm chén rượu cho nóng đã… mày đưa nó ra trước đi nhé…
Hắn rút từ túi ra quẳng cho tôi xấp tiền, rồi vừa đi vừa huýt sáo vui vẻ vô cùng. Hắn đi rồi tôi mới về dắt con “phóng lợn” vào bụng một mình ra miếu cô hồn, tôi biết hắn đa nghi lắm nếu nhìn tôi găm đồ trong bụng là biết. Nên tôi dấu con dao ở chỗ rễ đa chỉ hở tẹo cán, cẩn thận tôi còn ị luôn cạnh đó ít phân thối mù. Hắn nửa giờ sau mới ra trong trạng thái mùi men nồng nặc, tôi ngồi chỗ con dao rồi tụt quần ôm bụng nhăn nhó. Hắn thấy tôi liền cẩn thận rút súng ra lên đạn, hắn thấy tôi ngồi ỉa và mùi hơi thối nồng nặc thì bịt mũi. Hắn hất hàm bảo tôi:
– Thế con kia đâu? Mày lươn lẹo là vỡ sọ đó con chó…
Tôi vừa giả tảng nhăn nhó rặn ỉa, vừa bảo hắn như rất lo sợ:
– Anh! Em sao dám hỗn với anh, em mà vớ vẩn để anh bắn cho ngu người à. Em ra trước hẹn nó ra sau, không ông già em không cho đi, hôm qua ăn gì tự nhiên đau bụng quá chả cầm được. Tý cứ anh dẫn nó ra chỗ gốc đa kia kìa, đấy em trai sẵn nilon ở đấy rồi, anh nhìn sang mé trái đó thấy không?
Hắn vẫn một tay bịt mũi một tay dí súng vào đầu tôi, còn mắt hắn đảo ra chỗ gốc đa quả nhiên thấy tấm nilon áo mưa, nên đã có phần tin tôi thành khẩn rồi hắn gật gù bảo:
– Ừ kể ra mày cũng có tâm chuẩn bị đấy, biết điều là tốt… ok! Tí anh sẽ nhẹ nhàng, gọi là chiến cái cho biết vị gái quê thôi…
– Ly ra kìa anh phía kia kìa…
Tôi vẫn ngồi xổm trong tư thế ị, vươn tay chỉ về mạn bên trái con đường mòn. Rồi giả tảng gọi to lên:
– Ly ơi! Anh ở đây này ra đây anh bảo…
Hắn thấy tôi ngôi ị cởi truồng, thì rõ ràng không găm đồ được, chung quanh thối hoắc nên hắn không soi kỹ. Nên một phút thoáng chủ quan, hắn hướng mắt về phía đó, tôi nhanh chóng rút con “phóng lợn” ra. Tôi đâm hơi với một phát mạng sườn hắn ngọt xớt, hắn mặc áo phông lực cản dao không lớn. Rồi hắn đổ gục xuống ngay trên mặt đất, miệng hắn lắp bắp nói:
– Địt mẹ thằng ôn… Bố hơi bất cẩn tí mày cắn được… thôi… hự…
Không để hắn nói hết câu tôi đâm hắn liên tiếp mấy nhát liền, cái này chính là hắn dạy tôi. Hắn từng nói: “… nếu mày thịt thằng nào phải giết cho bằng chết, chứ đừng để nó ngắc ngoải sẽ sinh họa. Nó sống không những báo công an mà còn đi trả thù…” Tôi đâm hắn nhừ tử thân thể đầy vết dao, tôi còn cắt cả cuống họng hắn cho chắc, máu từ cổ hắn ứa ra sủi bọt đỏ ngầu. Tôi đâm hắn chết cởi cả quần áo mình ra, thay bộ mới dấu sẵn trong miếu cô hồn, gói bộ quần áo đẫm máu chung với xác hắn gói vào áo mưa. Tôi bê xác hắn ra mép sông buộc thêm mấy cục đá, rồi đẩy xuống sông “tùm” một cái. Sông quê tôi luôn bên lở bên bồi, bên này có cây đa lại có vách đá nên nước sâu và chảy xiết. Xác hắn rơi xuống chìm nghỉm mất dạng, bến sông này cực hoang vắng nên vụ án mạng, đã mãi đi vào bóng tối. Chỉ trời biết đất biết, tôi biết, cây đa và miếu cô hồn cùng con sông là biết nữa. Nhưng đó là những nhân chứng, không bao giờ nói ra trước tòa, âu cũng là cái giá mà hắn phải trả cho tội ác của mình. Tôi trở lại miếu mở cái túi hắn đeo theo ra, thì trong ba lô ấy ngoài súng đạn ra thì có cơ man là vàng lá, tiền đô la cùng tiền Việt một gia tài cực khủng luôn. Thế là phút chốc tôi đang từ thanh niên nghèo, một thoáng trở thành đại gia trong giây phút. Đúng là trong cái rủi có cái may, chuyện tái ông thất mã (**)quả là đúng…
Chú giải:
(*) Phớ: Tiếng lóng giang hồ ám chỉ con dao đạng như đao dài…
(**) Tích Tái ông thất mã:
Sách Hoài Nam Tử có chép một câu chuyện như sau:
Một ông lão ở gần biên giới giáp với nước Hồ, có nuôi một con ngựa. Một hôm con trai ông lão dẫn ngựa ra gần biên giới cho ăn cỏ, vì lơ đễnh nên con ngựa vọt chạy qua nước Hồ mất tăm. Những người trong xóm nghe tin đến chia buồn với ông lão. Ông lão là người thông hiểu việc đời nên rất bình tĩnh nói: “Biết đâu con ngựa chạy mất ấy đem lại điều tốt cho tôi”. Vài tháng sau, con ngựa chạy mất ấy quay trở về, dẫn theo một con ngựa của nước Hồ, cao lớn và mạnh mẽ. Người trong xóm hay tin liền đến chúc mừng ông lão, và nhắc lại lời ông lão đã nói trước đây.
Ông lão không có vẻ gì vui mừng, nói: “Biết đâu việc được ngựa Hồ này sẽ dẫn đến tai họa cho tôi”.
Con trai của ông lão rất thích cưỡi ngựa, thấy con ngựa Hồ cao lớn mạnh mẽ thì thích lắm, liền nhảy lên lưng cỡi nó chạy đi. Con ngựa này chưa thuần nết nên nhảy loạn lên. Một lần, con ông lão không cẩn thận để ngựa hất xuống, té gãy xương đùi, bị què chân, tật nguyền.
Người trong xóm vội đến chia buồn với ông lão, thật không ngờ con ngựa không tốn tiền mua này lại gây ra tai họa cho con trai của ông lão như thế.
Ông lão thản nhiên nói: “Xin các vị chớ lo lắng cho tôi, con tôi bị ngã gãy chân, tuy bất hạnh đó, nhưng biết đâu nhờ họa này mà được phúc”.
Một năm sau, nước Hồ kéo quân sang xâm lược Trung Nguyên. Các trai tráng trong vùng biên giới đều phải sung vào quân ngũ chống giặc Hồ. Quân Hồ thiện chiến, đánh tan đạo quân mới gọi nhập ngũ, các trai tráng đều tử trận, riêng con trai ông lão vì bị què chân nên miễn đi lính, được sống sót ở gia đình.
Sau khi kể câu chuyện trên, sách Hoài Nam Tử đưa ra luận điểm: Họa là gốc của Phúc, Phúc là gốc của Họa. Họa Phúc luân chuyển và tương sinh. Sự biến đổi ấy không thể nhìn thấy được, chỉ thấy cái hậu quả của nó.
Do đó, người đời sau lập ra thành ngữ: “Tái ông thất mã, an tri họa phúc”. Nghĩa là: Ông lão ở biên giới mất ngựa, biết đâu là họa hay là phúc.
Hai điều họa phúc cứ xoay vần với nhau, khó biết được, nên khi được phước thì không nên quá vui mừng mà quên đề phòng cái họa sẽ đến, khi gặp điều họa thì cũng không nên quá buồn rầu đau khổ mà tổn hại tinh thần. Việc đời, hết may tới rủi, hết rủi tới may, nên bắt chước tái ông mà giữ sự thản nhiên trước những biến đổi thăng trầm trong cuộc sống /Hoài Nam Tử là một trong những bộ sách quan trọng của Đạo giáo Trung Quốc do Hoài Nam Vương Lưu An đã tập hợp các học giả lại để biên soạn. Hoài Nam Tử có nhiều điểm tương đồng với các quan niệm về triết học tự nhiên của các triết gia Hy Lạp cùng thời, cùng với Đạo Đức Kinh và Nam Hoa Kinh tạo nên hệ thống quan điểm của Đạo giáo.