Phần 31
Tôi đâu phải chưa từng đi đánh lộn, cũng đâu phải là chưa từng giết người. Kẻ thành hồn ma dưới tay tôi cũng đã có vài mạng, còn bị thương thì không hề ít. Nói thực sự giang hồ ở đâu có luật, chứ ở Việt Nam này tôi thấy chả có luật lệ méo gì, ít nhất là đúng với đám giang hồ ” chiếu dưới” bọn tôi… Mà loại mấy đứa trẻ ranh mới nứt mắt như bọn tôi, khi ra nhập giang hồ, thì làm đíu gì biết các chú, các bác là ai. Một khi đại ca bảo đi ” thịt” thằng nào đó, thì thấy là ” bem ” cho xuống luôn, khỏi cần hỏi, lại càng không quan tâm cái thằng mình chém là ai, rồi chém xong mới thấy run, thấy sợ mà thôi. Chỉ có mấy tay ” bộ đội già” là hay nói lý lẽ, chứ bọn đàn em chúng tôi, là thuộc dạng ” chưa thấy quan tài, thì chưa nhỏ lệ”, mà người ta luôn nói: ” Thứ nhất là sợ anh hùng, thứ hai là sợ kẻ cố cùng liều thân”, giờ thấy Mỹ Mỹ nói, chỉ có tôi và cô ta đi, thật sự trong lòng tôi rất lo lắng. Tôi không biết đám anh em ” chiếu trên” này, thì hành xử với nhau ra sao, vì tôi chưa đủ tuổi để biết cách họ làm. Nhưng phi vụ này chỉ có hai người đi, mà không theo đồ đạc gì, cũng vẫn là thật quá mạo hiểm…
Nên tận khi ra xe ô tô rồi, quả thật tôi trong lòng tôi cũng còn muôn vàn lo lắng, nên khi thấy tôi đứng đực ra như vậy, thì Mỹ Mỹ chỉ nhìn tôi và cười. Tận khi tên đàn em đứng mở cửa xe, hắn nói đến lần thứ ba tôi mới bừng tỉnh. Mà phải nói đám đàn em của Bạch Hổ rất biết lễ nghĩa, hắn ta rất kiên nhẫn, cứ cúi mình thi lễ đến lần thứ ba khi mở cửa xe và lại nói:
– Tú Tổng Tài! Mời anh vào xe ạ…
Cú ngơ ngáo này, quả thật tôi mất điểm quá đi, để chữa ngượng tôi vội vàng bảo rằng:
– Các anh em cứ về cả đi! Xe thì để tôi tự lái được, tôi sẽ đích thân đưa Hoa chủ tịch đi… Cảm ơn anh em đã chuẩn bị…
Tôi chờ thằng lái xe đi ra thì bước vào ghế lái, tôi nổ máy xe và phóng vụt đi khỏi Hoa Cát Bạch Hổ, mà quên không hỏi xem mình cần đến chỗ nào. Còn Mỹ Mỹ ngồi ở ghế sau, vẫn mặc bộ Xường Xám khoe ra cái đùi trắng nõn. Nó cầm thêm cái quạt giấy nhỏ trong tay, dù xe có điều hòa mát lạnh, nó nói đầu tôi có điện thì giờ tôi thấy, nó cũng kém méo gì. Nó cứ cầm cái quạt phe phẩy như con điên, đã thế nó còn nhìn tôi cười nhe nhởn, dù nó đội lại tóc giả rồi, nhưng nhìn mặt nó, tôi vẫn thấy nó trẻ con. Nên tôi tò mò liền hỏi nó rằng:
– Mỹ Mỹ! À quên Hoa chủ tịch cô bao nhiêu tuổi vậy?
– Anh hỏi đi tuổi một cô gái như vậy, có phải là anh đã cư xử quá thô lỗ không? Tú tổng tài! Anh không biết phép lịch sự tối thiểu với phụ nữ à?
Định mệnh! Tôi là thằng nhà quê ra tỉnh, là cái loại ngu học biết đéo gì đâu. Hơn nữa thứ “văn minh lịch sự” nó nói, thì chỉ ở đất nước nó mới có. Chứ ở Việt Nam thì không, việc hỏi tuổi một đứa con gái đâu có to tát gì. Cũng phần do chú Bạch quên chưa dạy tôi hết hoàn toàn, cái cách cư xử trong giới thượng lưu, nên tôi không biết với bọn ngoại quốc này là không nên. Tôi thấy nó hỏi ngược lại như vậy thì buột miệng bảo:
– Tôi chả thấy làm sao cả, ở quê tôi mọi người không chấp nhặt tiểu tiết vậy, đám người thành phố các cô, thật phiền thưa Hoa Chủ tịch…
Nào ngờ nó lại cười tiếp bảo tôi rằng:
– May mà Linh Linh em ấy có nói trước rồi, nếu không thì bình thường thái độ vô lễ của anh với em, chắc anh dở nhiều hơn hay đó…
Nó thay đổi cách xưng hô, làm tôi càng khó hiểu hơn, thật sự không biết nên cư xử với nó bằng thân phận gì nữa. Vì gọi “anh” xưng “em”, nhỡ nó giở mặt bắt lỗi thì khốn nạn, bởi chú Bạch có dặn tôi công ty chú, nó có nhiều người nước ngoài, nên thận trọng cách xưng hô, tránh bị người trên hiểu nhầm, hoặc người dưới nghĩ mình bằng vai họ. Nên thôi thì tôi cứ gọi nó là Hoa Chủ tịch cho an toàn, tôi thận trọng bảo nó rằng:
– Hoa Chủ tịch! Cái tên Mỹ Mỹ là thế nào? Mà chỉ thấy có tôi và Linh Linh gọi mà thôi… còn ở Hoa Cát Bạch Hổ, hình như không ai biết hết vậy? Hơn nữa cô xưng “em” như vậy là ý gì, hay muốn bắt lỗi tôi chưa Chủ tịch?
– Thế anh thích em là Mỹ Mỹ, hay em là chủ tịch Hoa Cát đây?
Nó phe phẩy cái quạt nhìn tôi dò hỏi như vậy, nhưng mặt nó lạnh tanh không tỏ ra có thiện ý gì. Tôi hơi chột dạ nhưng dù gì, nó là Mỹ Mỹ vẫn đáng yêu hơn, nên tôi gật gù bảo nó rằng:
– Dĩ nhiên là Mỹ Mỹ rồi, khi là Mỹ Mỹ cô đáng yêu hơn nhiều!
– Tạt vào cái ngõ ven đường kia, và dừng xe lại ở đó…
Nó nói bất thần như vậy làm tôi hơi hoảng, bởi đây là đoạn phố vắng chả có ai cả. Lẽ nào nó dùng xe lại để đánh tôi chăng… chỉ vì tôi chọn muốn nó là Mỹ Mỹ, hoặc lại trò gì như Linh Linh làm? Tuy nhiên chắc nó đéo có lòng tặng tôi gì đâu, nhưng cũng chẳng thể trái lời nó được. Dẫu gì ở Hoa Cát quyền lực nó to hơn tôi, nên tôi đành vào ngõ đó và dừng xe lại, tôi tắt máy và ngồi im đó thừ người ra chờ xem nó dở trò gì, nó chỉ ngồi im ở ghế sau, dường như chính nó cũng đang đợi điều gì đó từ tôi. Mãi không thấy tôi động tĩnh gì cả nó cáu và gắt lên:
– Còn không biết xuống xe và mở cửa cho người ta sao?
Tôi xuống xe và mở cửa cho nó ra, tôi còn bắt chước bọn đệ ở Hoa Cát Bạch Hổ, cúi người thi lễ đàng hoàng nói:
– Vâng! Xin mời Mỹ Mỹ tiểu thư!
Nó bước ra khỏi xe liếc tôi cười toe toét bảo:
– Đấy! Đầu óc phải nẩy số ra chứ, toàn là kiểu “thông minh đột xuất, ngu bất thình lình” chán anh ghê!
Lúc này trời đang chuyển sang trưa, ánh nắng gay gắt đần lên, nó nheo nheo cái mắt bảo tôi rằng:
– Còn không biết mở cốp sau ra, lấy ô che cho em sao? Để cho nắng đốt em thành cục than ra à, anh thật sự là quá ngốc đi…
– Sao đến cả trong cốp xe, Mỹ Mỹ cô cũng biết nó có gì là sao?
Tôi ngạc nhiên vô cùng hỏi nó như vậy, không ngờ nó nhìn tôi và cười tít mắt bảo:
– Đây là xe riêng của em, thì làm gì em không biết, anh hỏi bằng thừa… còn không mau lấy ra đi… em sắp chết cháy vì đen bây giờ…
Tôi mở cốp sau xe ra thì phát hiện ngoài ô ra, còn có đồ đi câu cá cùng với rất nhiều thứ lặt vặt, nhưng tuyệt không thấy súng ống, đao kiếm gì thật chán đời. Mịa sắp đi chiến nhau đến nơi rồi, mà một tấc sắt phòng thân cũng không có. Tôi lấy ô che cho nó, rồi cùng tản bộ đi bên nhau, trông bọn tôi như cặp tình nhân vậy. Thật ra khi dừng xe đã gần chỗ chùa Châu Long, bên hồ Trúc Bạch gần Hồ Tây rồi, nên chỉ đi bộ một lát là ra đến bờ hồ Trúc Bạch.
Năm đó cảnh hồ Trúc Bạch còn hoang sơ lắm, nó không có như hiện tại nhà sát nhà, phố xá đông đúc. Đến bên mép hồ gió thổi lên lồng lộng, có cả đám sẻ nhỏ lách tranh mồi trên tán cây Hoa Sữa trên đầu, xa một chút nữa có con bói cá xanh đỏ, đang đậu trên đám cỏ thủy sinh rình mồi, cảnh vật này thật lãng mạn… Nó khoan khoái hít thở, rồi bỏ mái tóc giả ra đưa tôi cầm. Khi mà mái tóc dài trở lại, trong bộ Xường Xám kiểu cách, tôi thấy nó xinh dã man… vẻ đẹp ngoại lai khác biệt…
Không phải là nó xinh hơn chị hay Ly, hoặc mẹ, mà vì nó khác chủng tộc, nên vẻ đẹp của nó cũng khác đi. Nó đi ra tận mép hồ, thò tay xuống khuấy nước nghịch nước, năm đó hồ Trúc Bạch chưa được kè cẩn thận như hiện tại, nên đoạn đó khá trơn và dốc… thế là một phát nó lao vèo xuống hồ luôn. Tôi thấy nó xinh xắn nên cứ mải soi nó, thế là tận khi nó bì bõm trong nước, tôi mới tỉnh ra kéo nó lên. Nó bị ướt hết nửa phần cái Xường Xám, đám lụa ướt bó lấy đùi, làm nổi bật lên cái mu cao vồng. Mà mu lồn nó to trong hấp dẫn thật… tôi nhìn mà nuốt nước bọt vì thèm. Trong khi nó bực mình càu nhàu với tôi:
– Có chỗ nào của em mà anh chưa thấy đâu, mà anh còn nhìn cái kiểu như muốn lột truồng người ta vậy, thật là mất hứng quá đi… đi về nhà thay đồ nhanh…
Nó nói xong đùng đùng đi nhanh trở lại xe, bất chấp ánh nắng trưa chói chang, tôi vội chạy lên mở cửa xe cho nó vào. Rồi theo địa chỉ nó bảo, tôi đưa nó về nhà của nó, suốt dọc đường nó giận tôi, nên từ ghế sau nó bĩu môi lườm nguýt tôi liên tục, chắc nó giận tôi làm nó cụt hứng chăng? Nó ở một ngôi nhà trông ra hồ Tây, nằm bên mé đường Lạc Long Quân, nhà xây kiểu cách của biệt thự pháp, tuy nhiên tôi đéo thấy bóng dáng một ai ở trong.
Nó mở cốp xe lấy khóa cổng, rồi tung chìa khóa cho tôi bảo mở cửa cổng, trong khi tôi mở cửa và đánh xe vào gara ở tầng hầm dưới nhà, thì nó tự lấy thêm chìa, mà nó giấu từ trong ngực áo lót nó ra, mở cửa nhà và đứng đó đợi tôi. Thấy tôi đứng lâu quá dưới gara, nó liền chạy xuống gọi, nó bực bội lườm nguýt tôi rồi quát như ra lệnh:
– Còn đứng lù lù cả đống đó là sao? Ra khóa lại cửa cổng đóng cửa ga ra, rồi lên nhà với em… nhanh…
Chả gì nó cũng là Hoa Cát chủ tịch vai vế to hơn tôi, nên tôi đành nghe theo vậy, tránh chỗ khó ăn khó nói với chú. Tôi theo nó vào đến phòng khách ở sảnh, thì nó lại tủ rượu cạnh tường hỏi tôi:
– Anh uống gì?
– Cái gì cũng được… hết…
Tôi nói trong khi soi cái nhà nó, phòng khách không rộng lắm, hơn nữa cái biệt thư này tính ra chỉ ba tầng, và nhỏ hơn nhà chú Bạch nhiều. Cả tầng một là phòng khách liền bếp, gian bếp được ngăn ra bằng những thanh gỗ, nó đan thành vách kiểu cách, thả thêm dây leo bằng hoa lụa xanh tím, trông y hệt như hoa khoai lang (*) trong ruộng quê tôi. Sát đó là bàn bar và tủ rượu nơi nó đang đứng, xa nữa có bọ sofa da, nó đặt trên một cái thảm lông thú trắng muốt. Sau bộ sofa là cái lò sưởi mà hình nó dùng được, vì tôi thấy củi cháy dở còn đó, gian bếp thực chất là ở dưới một cái gác lửng, gần đó là một cái cầu thang uốn kiểu cách, chạy lên tầng trên. Cái cầu thang này cố tình thiết kế giữa phòng, nên trông là lạ… Nói chung cách bài trí đẹp và tinh tế, tôi mải nhìn một loạt như vậy, thì nó đã tiến lại đưa ly rượu cho tôi rồi nói:
– Em tự thiết kế đấy! Cho giống nhà của em bên Hàn Quốc, nhà của em bên ấy gần biển, trông ra biển thích lắm… tiếc là ở đây không có biển chỉ có hồ mà thôi… Nếu em mà ở đâu, thì nơi ấy nhất định phải gần một cái hồ, hay là biển vì em muốn nó giống Incheon quê em…
Tôi thấy nó chia sẻ như vậy thực sự gần gũi, đúng là nó ở vị trí Mỹ Mỹ thật sự đáng yêu. Nên cầm ly rượu từ tay nó, tôi chưa uống ngay mà khẽ hỏi:
– Tên của em là Mỹ Mỹ thì nghĩa thế nào? Nó không phải tên Việt Nam hay Hàn Quốc, mà là giống như một cái tên Trung Quốc thì phải…
– Hi… hi… anh khôn dần ra rồi đấy, đúng là tên Trung Hoa anh ạ. Mỹ trong từ “hoàn mỹ” vì Linh Linh muốn em hạnh phúc, nên Mỹ Mỹ có nghĩa là hai lần hoàn mỹ. Bởi vì em không giống đứa trẻ khác, em hoàn toàn không có tuổi thơ… Em rất thích cái tên đó đấy anh, mà tên Mỹ Mỹ chỉ có mỗi Linh Linh gọi em thôi. Em ấy là người tình của em mà…
– Vậy em là đồng tính nữ? Hơn nữa sao mà em nói em không có tuổi thơ…
Tôi hỏi Mỹ Mỹ như vậy, vì cơ bản tôi đã thấy em ấy đáng yêu hơn đáng ghét rồi. Thì Mỹ Mỹ cười buồn bảo tôi rằng:
– Vì em là con gái chủ tịch Song Tea – hwan, nên em không có sự chọn lựa anh ạ. Em là người duy nhất kế thừa tập đoàn Song Wol – hyang, nên cha em ngay khi em còn bé, đã đào tạo em thành ra rô bốt, em phải tập võ, bắn súng ngay từ lúc bé tí tẹo, em học về quản trị kinh doanh, khi em mới mười một tuổi, em bị ép phải thế, theo kiểu trái non bị ép chín. Bởi vì cha em không muốn, con gái của ông tức là Song tiểu thư em đây, chỉ là một người kém cỏi, mà em buộc phải phải hơn người mọi mặt, nên rốt cuộc là em không có bạn bè. Không được chơi bời như đứa trẻ khác, vì thế mà sau đó em đã thành rô bốt, mang cái tên Song Hye Kyo, một tiểu thư Song người máy không có hồn… Tận khi em đạt yêu cầu của ông muốn, thì ông ấy mới thả tự do cho em, nhưng khi đó tuổi thơ đã rời xa lâu rồi. Người mà dạy võ và bắn súng cho em, chính là một cô gái đồng tính, chị ấy yêu em lắm, chị hay ve vuốt em suốt ngày, nên dần dà em bị nhiễm theo, khiến em cũng thích con gái… Chỉ đến khi gặp Linh Linh, em mới thấy thế nào hạnh phúc của tuổi thơ, em ấy rất hồn nhiên ngộ nghĩnh, với em Linh Linh chính là tuổi thơ của em… Việc anh dễ dàng vào chức Tổng tài, cũng do em xin cha em thông qua, em làm vì Linh Linh hết cả…
Mỹ Mỹ nói đến đó thì ứa nước mắt ra khóe mi, hình như em ấy cực kỳ đau buồn về quá khứ. Tôi cũng thấy buồn theo, nên nâng ly nhấp một ngụm rượu, nào ngờ đó là thứ rượu “hỏa tiễn”, cho lửa vào đốt cháy rừng rực được. Loại này nó có ở vũ trường, độ cồn cực cao, mà loại em đưa tôi uống nó dã man hơn thế. Tôi cảm thấy cổ họng như bị đốt cháy, mà do tôi nhấp ngụm rõ to, theo kiểu uống thường ngày mới ngu… Vì thế nên tôi sặc và phun rượu ra khỏi miệng, bắn đầy mặt và ngực áo em ấy, khiến cho Mỹ Mỹ cười khúc khích luôn, em che miệng cười và bảo tôi rằng:
– Thế mà bảo rượu gì cũng được, tưởng anh thích thứ rượu nam tính này… Hi hi… hóa ra không uống được… hi hi…
Tôi hơi xấu hổ quá, vội lấy khăn giấy ở cái bàn gần đó, lau mặt và áo cho em ấy, thực sự mà nói, khi miết khăn nhè nhẹ trên cái bầu vú mềm mềm, phập phồng đó của Mỹ Mỹ… tôi chỉ muốn sờ. Nên tay tôi khưng lại một chút, khiến Mỹ Mỹ biết mặt em ấy hồng lên rồi lườm tôi bảo:
– Anh thích bóp nó, thì anh cứ bóp đi em có nói gì đâu, anh lại còn làm bộ ngập ngừng, thế cái lúc em đèo anh đi bằng xe máy, em có cho phép đâu, mà còn bóp bừa luôn đấy thôi, còn bóp rõ mạnh… làm em đau hết cả hai bên vú, giờ bỗng nhiên anh lại tỏ ra đạo đức giả thế nhỉ?
Tôi rụt tay lại luôn trong e ngại, lúc đó tôi đéo biết em ấy là thể loại nào, còn giờ đây biết em ấy là Hoa Chủ tịch tôi chả dại, biết đâu Mỹ Mỹ này lại dở mặt mách chú Bạch thì sao? Thấy tôi rụt tay như vậy, thì Mỹ Mỹ lại phì cười bảo tôi:
– Muốn bóp vú em bỏ xừ ra còn sĩ, không nghịch thì thôi, em đi thay đồ rồi tắm đây…
Nói xong em đi theo lối cầu thang lên trên tầng, thấy tôi vẫn còn đứng đó thì em nói vọng xuống bảo:
– Sao còn đứng thừ người ra đấy, tưởng đi theo người ta lên rồi… chán thật! Đi lên đây nhanh lên đồ ngốc, đầu anh đúng là chỉ để mọc tóc…
Tôi với em ấy vốn dĩ là đi lo việc với bọn Huyền Vũ, em ướt áo nên đi về nhà thay đồ, rồi đi tắm thì mắc mớ gì tôi phải đi theo chứ. Nhưng gọi thì tôi đành lên vậy, tôi lên đến cái gác lửng đó thì giật mình, vì nó là một hồ bơi nho nhỏ, nước không sâu lắm chỉ đủ ngập người, tường thì bằng kính nhìn trông ra phía hồ Tây được. Điều này khi tôi ở dưới cầu thang nhìn không rõ, thảo nào mà cái trần gian bếp nó lại thấp hơn hẳn. Tôi thấy cái hồ bơi này nghĩ là em tắm ở đó, nên thôi không đi nữa đứng im đó. Thì Mỹ Mỹ lại bực mình gắt lên:
– Lại đứng lì ở đấy rồi, nó là bể nước nóng để em tắm, thư giãn đọc sách và ngắm cảnh hồ thôi. Tắm truồng ai tắm ở đấy điên à… lên phòng ngủ với em mau…
Tôi hơi ngài ngại vì cảm thấy Mỹ Mỹ này, như là em ý đang có ý gạ địt vậy, nhưng mà giờ em ấy thân phận khác rồi. Tôi không cảnh giác, em ấy mà dở mặt thì vỡ đòn, nhờn với em ấy khéo lại dính chưởng… Nhưng mà thôi bảo lên cứ lên xem sao vậy hề hề… tôi theo em lên trên tầng ba, tầng này là phòng ngủ của em, bên cạnh còn một phòng nữa, sau tôi mới biết là phòng làm việc của Mỹ Mỹ.
Còn nguyên dưới tầng hai, là phòng thể dục và tập võ, có cả bao cát đầy đủ. Trên tầng thượng thì có một cái sân nhỏ, có bàn ghế để ngồi uống trà, để ngắm trăng, ngắm hồ mỗi đêm… Phải nói là một thiết kế xinh xắn lý tưởng vô cùng. Phòng ngủ thì tương tự phòng tôi và Linh Linh ở, nhưng nó màu xanh lá cây, dịu mắt hơn phòng Linh Linh màu hồng.
Và đầu giường có ảnh chân dung em ấy to đùng luôn, giờ tôi càng ngày càng thấm thía, rằng có tiền thì sống sướng như nào. Tôi đang ngắm phòng em ấy như vậy, thì Mỹ Mỹ đứng cạnh cứ thản nhiên lột đồ quăng ra sàn, khi em ấy vứt bộp cái áo lót xuống sàn, thì tôi mới giật mình nhìn lại, thấy Mỹ Mỹ đang khom người cởi nốt quần lót, cặp vú tròn của em rủ xuống, cứ rung rinh nhìn ngon vãi. Chưa kể nơi cặp đùi thon thon trắng ngần kia, đang dần hé lộ phía trên đó, là một cái tam giác màu đen khêu gợi… Vứt nốt cái quần lót ra sàn, em trần truồng tiến sát lại bên tôi, rồi em nắm cái cà vạt của tôi và bảo:
– Lẽ ra em muốn tỏ tình với anh, lúc ở bên cái hồ đó, nhưng em nghịch quá nên bị ngã… giờ em đành nói ở đây vậy, dù nó chả lãng mạn lắm… Em yêu anh! Thế anh có yêu em không… làm người yêu của em nhé Tú…
Con gái tỏ tình thẳng mặt, nhưng kiểu cởi truồng luôn ra, như em bây giờ thì tôi gặp lần đầu, dẫu tôi biết em gạ tôi lên phòng ngủ là có ý đồ rồi, nhưng tôi không biết thật hay đùa đây? Nhưng có thể Linh Linh nhờ em ấy thử thì sao… em ấy làm được chủ tịch Hoa Cát Bạch Hổ, hẳn là dạng không vừa, nên cảnh giác đéo thừa… không lại chết vì ngu. Tôi liền bảo Mỹ Mỹ rằng:
– Hoa Chủ tịch! Xin cô đừng đùa tôi như vậy, nhỡ tôi tưởng thật thì vừa có lỗi với Linh Linh, lại thích thêm cô há chẳng khổ sở lắm sao? Mà hôm nay chúng ta đi giải quyết bọn Phong Gió bên Huyền Vũ mà, cô hãy tắm mau đi rồi chúng ta còn đi…
– Xì… Anh không biết thật hay đang đùa em đấy, anh nghĩ cứ chỉ có anh và em đến là dẹp chúng nó được ngay sao? Dù là Tổng Tài, hay là Chủ Tịch của Hoa Cát Bạch Hổ đi nữa, thì với nó là cái thá gì, nó đâu có sợ mình chứ… nó sợ nó đã chẳng cướp hàng rồi. Đời thật không như là mơ đâu, càng không phải là ở Hoa Cát Bạch Hổ của chúng ta, mà thích quát ai thì quát, đe ai thì đe đâu anh ạ. Sống ở cái xã hội mặt trái này rồi, mà anh còn không hiểu sao? Để mà ở ngoài xã hội có thể nói có người nghe, đe có người sợ, thì anh phải nắm được thóp nó, hay đạp được lên đầu nó, nếu không chờ đấy nó sợ anh… Cứ để im cho đám đàn em của em nó làm việc cần làm đã, nó làm xong có thông báo lại, thì chúng ta hãy đến…
Tôi bắt đầu nể dần Mỹ Mỹ này rồi, đúng là con gái ông trùm Kang Fe của Hàn, thật không đơn giản tí nào, chẳng trách em ấy dám bảo tôi và em ấy đi một mình. Địt mẹ! Mà đúng là đời chứ có phải phim bộ đéo đâu, để chỉ hai đứa tôi đến đó thị uy, quát lác là chúng nó sợ, khéo bọn nó lại chả xua đám đàn em ra đập cho nát xác, vì “hùm thiêng sa bẫy cũng bằng như không”, hay “rồng mắc cạn, thì tôm tép vờn quanh” đỡ thế đéo nào nổi thật. Tôi lúc nãy cứ nghĩ em dẫn tôi vào đó chiến luôn thật kia, hóa ra loanh quanh vậy là có ý hết, quả thật tôi hơi non trong vụ này, tôi đúng vẫn là con gà trong chốn giang hồ này rồi. Tôi khá cảm phục Mỹ Mỹ về chuyện đó, nên hỏi em ấy rằng:
– Mỹ Mỹ em bao nhiêu tuổi? Mà sao cái gì em cũng biết và thông thạo thế…
– Hừ… hừ… anh đúng là… chẳng quan tâm gì em, Linh Linh nó không nói gì à? Em hai mươi tuổi vẫn kém tuổi anh mà… Mà anh chưa trả lời câu hỏi của em nhé… nói mau anh thích em không? Có làm bạn trai của em không… Nói nhanh không thì…
Em bỏ lửng câu cuối đỏ mặt e thẹn nhìn tôi, mắt em chớp chớp liên hồi chờ đợi, đúng là con gái nước ngoài có khác. Chủ động thẳng thừng dã man, mà đây là tống tình chứ chứ tỏ tình, còn kèm cả đe dọa nữa mới vãi đái. Mà hai mươi thì hơn đứt con mẹ tôi hai tuổi luôn, đéo hiểu Linh Linh em ý, cập nhập thông tin ở đâu, mà bảo tôi hơn tuổi Mỹ Mỹ được.
Tôi chỉ mười tám tuổi, mà tính cẩn thận ra là mười bảy tuổi rưỡi, vì tôi hơn Ly có ba năm thôi… Nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại, kiểu này chắc chắn là Linh Linh, em ấy bật đèn xanh cho rồi, thì Mỹ Mỹ này mới công khai gạ tôi như thế. Hơn nữa em ấy cũng ngon, tội gì không yêu chứ vừa được địt em ấy, vừa thuận lợi công việc ngu gì chối… Nhưng tôi cố tỏ ra gắng đạo đức giả mà nói rằng:
– Anh cũng thích em, muốn làm bạn trai em thật, nhưng anh đa tình thế sợ Linh Linh buồn… Nên anh không biết nói sao bây giờ nữa… mà em bảo nếu không thì sao… em sẽ giết anh à… hì hì…
– Thế là anh đồng ý yêu em rồi nhá… yeah… vui ghê…
Em nhảy cỡn lên như trẻ con thật, rồi kiễng chân lên hôn tôi, vì em vẫn thấp hơn tôi một tí, khi hôn em tôi tranh thủ lần tay vào háng sờn lồn em. Nào ngờ em lấy tay em đập bốp cái vào tay tôi, em đẩy nhẹ tôi ra mắng rằng:
– Nài… Cái tay anh… loạng quang vừa thôi… cấm sờ vào đấy hiểu không? Em đi đường bụi bặm… của em nó bị bẩn thỉu rồi, để em tắm sạch đã hãy sờ em… đồ hâm ạ… Mà biết em muốn nói gì không… nếu mà… mà… anh nói không á… thì… thì… em sẽ vật anh ra… em địt anh, cho anh chết luôn… hí… hí… mà á… địt nhau rồi nhá… chắc anh sẽ không còn có thể nói không, nổi với em nữa đâu hì hì… em vào tắm trước đây…
Em nói xong ngượng, chạy tụt vào phòng tắm, bật nước xả ào ào… tôi thấy em đúng là khác biệt, sau này tôi mới biết thêm rằng. Con gái Hàn Quốc hiện đại sau thời Choson cổ hủ bị đè nén, đã tự tìm lại nữ quyền cho mình, và nhưng cô gái trẻ luôn là tự đi tỏ tình, và rất rõ ràng trong chuyện làm tình, không e lệ như cô gái Việt truyền thống… Một lát sau em tắm xong, cứ trần truồng thản nhiên đi ra, sau đó em leo lên giường nằm và giục tôi rằng:
– Đến lượt anh đấy… tắm đi nhanh lên…
Tôi hơi ngại đứng im trong bối rối, thì em lại bĩu môi lườm tôi bảo:
– Ghét nhất cái điệu này của anh, cáo già đóng giả cừu non cơ, đi tắm mau đi đừng bắt em chờ lâu nhá… Biết thừa người ta rủ mình lên phòng ngủ, là để làm cái gì rồi còn sĩ, nhìn quần anh xem cu anh chả dựng lên một đóng đó… Anh ý… muốn địt em bỏ cha ra… còn điệu… tắm đê… nhanh lên… hè hè… người ta muốn rồi… đừng có để người phải chờ lâu… đánh vào mặt cho đấy… hiểu chưa…
Tôi không “làm hàng” nữa tắm luôn và đi ra, tôi cũng trần truồng luôn bước đến giường, em ngồi dậy nhìn tôi mặt đỏ gay. Em lí nhí bảo tôi rằng:
– Khiếp thật… Càng nhìn gần càng thấy nó to mà dài, chẳng trách mà Linh Linh nó than đau bướm mấy hôm liền thế… Mà em cũng còn trinh đấy nhé, tí làm nhè nhẹ từ không em đau… hiểu không? Em không muốn bị anh địt cho, phải nằm viện như Linh Linh đâu đấy…
– Mỹ Mỹ! Em ăn nói thẳng thừng thế… nhưng mà anh lại thấy thích, con gái Việt nam không ai bạo kiểu như em đâu hì…
Em nhìn tôi cười đỏ mặt đáp luôn:
– Ngượng thì em vẫn ngượng lắm thật đấy, nhưng chúng em thì giáo dục giới tính rõ rệt hơn mà, thôi nói nhiều làm gì… lại đây anh yêu… để em bú cu cho anh nhé…
Thẳng thừng chuyện địt nhau cũng có cái hay, lần đầu của Mỹ Mỹ ấy mà em ấy chủ động vãi cứt thật, tôi nằm xuống giường cạnh em. Còn Mỹ Mỹ em chủ động cúi xuống bú cu tôi ngay, cặp môi xinh đỏ mọng ấy, hé dần ra nuốt lấy đầu khấc của tôi, vào trong khoang miệng em. Tôi phê cực luôn, còn tiện tay thò xuống nắn vú em, tôi nhay nhay cái đầu ti be bé đó, thì em rùng mình nhả cu tôi ra, em ngồi dậy ho sù sụ rồi nhăn mũi nói với tôi:
– Đừng nghịch cái đầu ti em thế anh… em thấy nhột lắm không chịu được… em có máu buồn mà, anh mà vào động nhẹ vào người là em cười rồi… làm thế em tí sặc nước bọt… cu anh chọc cả vào cuống họng em… tẹo thì em bị nôn rồi…
– Thật à…
Tôi chồm dậy cù em ngay, quả nhiên Mỹ Mỹ cười khúc khích, hai đứa vật nhau lăn lộn trên giường, em bị tôi cù cho cười như nắc nẻ luôn. Đúng là em có máu buồn thật, đông đâu cũng cười… nên cười một lúc thì em la lên:
– Thôi… anh… không cù em nữa, cười mệt chết đi rồi… tha cho em đi…
Tôi cũng dừng lại ngồi dậy bảo em rằng:
– Ừ thôi… mà Mỹ Mỹ dạng chân ra, để anh liếm lồn cho nào…
– Èo… anh nói tục thế… thôi không cần đâu… em ra đầy nước rồi… hì… hì… nhưng địt nhau nói tục mới phê hi hi…
Tôi có chút hơi lạ liền hỏi em rằng:
– Là người nước ngoài, mà sao cái gì của Việt Nam em cũng biết vậy?
– Biết chứ sao không? Chịu khó tìm hiểu là biết hết thôi, hơn nữa không biết sao làm ăn nổi ở đây… hì hì… Mà em nằm nhé… anh cho vào đi…
Em nằm xuống dạng chân ra, thì tôi nằm lên em cầm cu của tôi, kê vào khe lồn em khẽ ấn nhẹ…
– Á… á… từ anh… hơi đau… em…
Mỹ Mỹ nhăn mặt thốt lên khi cu tôi lọt đầu khấc vào trong em, để em phân tán tư tưởng cho đỡ đau, tôi vừa nhấp nhè nhẹ theo cữ đó, vừa hỏi chuyện em rằng:
– Thế em thích anh từ lúc nào hả Mỹ Mỹ?
– Em á… Thì từ hôm gặp anh ở trường của Linh Linh đó, trước hôm đó Linh Linh nó bảo em là “… Mỹ Mỹ! Em tìm được bạn trai em thích rồi, em muốn cho anh ấy chơi em… Mỹ Mỹ đừng buồn nhé… em vẫn yêu Mỹ Mỹ thật đấy… và yêu cả anh ý nữa”. Thế là em tò mò, nên bảo Linh Linh cho em gặp, rồi Linh Linh bảo em là đi thử chọc cho anh ghen, xem anh có ghen không, nên em giả con trai như thế hì hì… rồi gặp anh… tự nhiên bị thích anh luôn, chả hiểu sao nữa mà… Ái… ái… anh này… nhấp mạnh quá… đau thế anh…
Mỹ Mỹ nói đến đó oằn người lên cấu tôi vào lưng, bởi tôi đã ấn cu sâu thêm một đoạn rồi, nhưng lồn Mỹ Mỹ khít đéo vào hơn được. Cu tôi cong trùng lại chẳng vào thêm nổi phân nào nữa, đúng là lồn trinh có khác bót thật. Tôi phá trinh nhiều rồi nên kinh nghiệm hẳn, tôi lại nhấp nhẹ ở cữ đó ra vào đều đều, thì Mỹ Mỹ thở nhẹ dần thả lỏng chân tay ra, em không co quắp, như lúc mới bị chọc sâu vào thêm nữa… Tôi thấy thế lại mơi em nói chuyện tiếp, để em quên đi đỡ bị đau lồn… liền bảo em rằng:
– Em kể tiếp đi…
– Vâng! Mà anh chống tay lên đi anh, anh cứ nằm đè lên em thế nặng quá, cả như vậy thì anh ấn vào lồn em nó dễ hơn ý, em cũng sẽ không bị đau lắm hi hi… Đấy… đấy ư… ư… anh nhét vào kiểu đấy… thế… thế… em thấy sướng hơn rồi hì hì… Mà anh nhỏm lên thế này… em còn thấy dễ thở… anh nặng có khi cả tạ ý nhỉ… đè sắp dẹp lép vú em rồi đấy nhá… nó hỏng bắt đền anh… đấy…
Tôi chống tay lên đệm nhỏm người lên, nhấp cu nhè nhẹ vào lồn em, và thích thú ngắm em, khi em bị tôi địt thì nhìn mặt em nhăn nhó, nhưng lại thấy dễ thương hơn… Một lát sau tôi định chuẩn bị nhấp phát quyết định, để phá trinh Mỹ Mỹ, vì lồn em ấy đã nhiều nước trơn hơn hẳn rồi, tôi muốn em phân tâm, nên lại khơi gợi cho em kể chuyện tiếp liền bảo:
– Em kể tiếp đi em yêu…
Bỗng Mỹ Mỹ giật nảy cả người ôm chặt lấy tôi, và em khóc ré lên rằng:
– Dạ… Ứ. Hự… á… á… ui… anh… ơi… đau thế… hu… hu… anh nhẹ tí để em nói chứ… anh cứ thúc kiểu thế đau lồn em… nói sao được… hu… hu… Ghét anh… muốn nghe kể… thì anh phải từ từ chứ… Tự nhiên địt phát rõ mạnh đau chết đi thế này… em kể tiếp thế nào được… đằng nào thì… nó cũng vào trong em thôi mà… thế nha… ngoan đi hì… hì… Cho lồn em đỡ… đau tí… được hông… anh cứ chọc, cứ miết vào lồn em suốt nãy giờ rồi… em rát rồi… hu… hu… đi mà… anh… iu… iu của em… nhẹ cho em tí đi… nha anh…
Mỹ Mỹ bất thần bị tôi thúc phát mạnh vào lồn, khiến em đau quá làm em sợ thật… nên em nũng nịu với tôi như vậy. Nhưng thực ra phát đó do đệm lún, vô tình nó trượt đà mà thành ra thúc trời giáng mà thôi, nhưng lồn em bót quá vẫn chưa kết thúc nổi, chỉ là cu tôi đâm sâu thêm chút nữa thôi… công nhận khe lồn em khít chặt dã man… sướng. Còn Mỹ Mỹ sau một tẹo nhăn mặt vì đau đó, em lại thỏ thẻ kể tiếp, trong khi vẫn dạng chân ra cho tôi địt. Em vừa thở hổn hển vừa nói:
– Em không biết anh sẽ xông vào lúc đó, ư… ư… lên đấy là lần đầu tiên em cởi truồng trước mặt con giai, rồi em phát hiện ra khi đó anh toàn soi em không à. Nhất là lúc em ôm quần áo chạy vào phòng tắm ý, anh cũng vẫn nhìn theo em mãi… Vào trong đấy em chưa hết ngượng, nhưng vui vì nghĩ anh cũng thích em rồi… Nên khi ra đi ngang qua anh, thật ra khi đó em không cài hết khuy áo, là cố ý cho anh nhìn vú em… cảm giác anh nhìn thấy thinh thích… Á… á… ui… anh… anh… lại làm mạnh thế… đau…
Em oằn người lên rên rỉ thế, đấm tôi túi bụi vì tôi lỡ thúc mạnh hơn tí, rồi em mới lại nói tiếp:
– Rồi cái hôm đó em có tin của đàn em, nó là tay trong của em bên thằng Trùm khọm già đó, em biết nó cho người “khật” anh. Nên em đến ra tay trước luôn, và phím bọn đệ em ở ngoài, bắn tin cho tay trong của em, phao rằng anh sẽ đi xe máy với một con ra ngoài… Rồi việc còn lại như anh đã biết đấy… chỉ có là anh không biết rằng… hôm ấy anh sờ em. Em thích cực ý… nên ở khi ở cổng viện, chỉ muốn rủ anh đi đâu đó để địt thôi hì hì… Nhưng Linh Linh đang thế em không nỡ… nhưng cuối cùng… bây giờ… đang được anh địt rồi… úi… úi… tự nhiên sao thế này… em thấy… thích quá anh ơi… em thấy lâng lâng sao ý anh ạ… bồng bềnh tê hết người này… hi… hi…
Nghe em kể tôi dần dần sáng tỏ ra một số chuyện, thì em đã sướng hẳn rồi… nên tôi phải tranh thủ phút quyết định… tôi khom người ấn phát cực mạnh luôn…
– Phạch…
Háng tôi nện mạnh vào bờ mu em vang lên, thì cũng là lúc em đau oằn lên, em quắp chặt vào tôi và cắn mạnh vào vai tôi… Em chắc đau lắm nên sau đó rời tôi ra, nằm vật xuống thở dồn dập… Mấy phút sau em mới thở hổn hển bảo tôi:
– Ra bàn phấn lấy khăn ướt cho em nhanh, hình như máu em ra cũng nhiều đấy…
Tôi rút cu ra quả nhiên thấy máu ứa ra đỏ đệm, nhưng không đến nỗi tệ như Linh Linh, mà Mỹ Mỹ em ấy chỉ là chút máu đỏ loang ra thôi, chắc cũng rách chạm vào mạch máu, nhưng không nhiều lắm… Tôi mang khăn ra cho em, thì Mỹ Mỹ nhỏm dậy với khăn trong hộp ra lau lồn. Tôi thấy ngón tay nhỏ xinh của em, kẹp đôi cái khăn nhỏ miết vào khe lồn, trông thật kích thích… cái khăn miết qua là đám lông lồn loăn xoăn lại rẽ đôi, khoe ra hai lá thịt đỏ hồng thật thích mắt… Em lau hết mấy khăn, nó thấm đỏ máu, thì ngẩng lên thấy tôi soi, em xấu hổ mắng tôi rằng:
– Nhìn gì mà nhìn… máu ấy nhiều… cũng là do cái cu to tướng của anh đó, đâm vào đau lồn em chết đi được hừ… hừ… may mất trinh chỉ một lần… Chứ lần nào địt cũng đau thế này á, thì giết em luôn cho rồi… Mà lại đây anh em lau cho anh… cu nó cũng vương đầy máu của em kìa… ghê quá đi…
Tôi lại gần để em lau cu cho, rồi em còn bú cu tôi thêm một lát, em lại mới nằm xuống bảo tôi:
– Tiếp đi anh… nhẹ thôi nhé… vì em vẫn đau…
Thế là tôi tiếp tục chơi Mỹ Mỹ, nhưng có kinh nghiệm rồi nên nhẹ nhàng, hơn nữa em chủ động phối hợp, nên cả hai cùng thoải mái vô cùng. Độ chục phút sau chơi Mỹ Mỹ doggy thì tôi xuất, tôi sung sướng gồng người lên, và bắn xối xả tinh trùng vào lồn em. Thế là tôi đã “ăn” được Mỹ Mỹ xinh đẹp rồi sướng thật, còn Mỹ Mỹ em kẹp khăn vào háng, để chặn tinh trùng tôi ứa ra ngoài đệm. Rồi em gối lên cánh tay tôi thủ thỉ rằng:
– Em chả thấy sướng gì mấy Tú ạ… em chỉ thấy đau lồn thôi, nhưng chắc lần sau sẽ khác Linh Linh cũng vậy mà. Hôm trước Linh Linh bảo em là, hôm nàybố trí ba đứa mình cùng địt nhau, nhưng em muốn cho anh phá em trước, không hôm ấy đau đớn em sẽ chẳng được thích tí gì, có khi lại còn ngượng mặt với Linh Linh… hi… hi…
Em đang nói thế thì cái điện thoại đầu giường rung lên từng hồi, em ra hiệu tôi nghe máy, tôi với ta cầm ống nghe lên nghe, thấy toàn tiếng Hàn xì xồ chịu chả hiểu, đành áp máy vào tai cho em nghe. Em nghe xong thì nói lại tiếng Hàn với chúng nó gì đó, rồi em quay sang bảo tôi rằng:
– Chúng mình chuẩn bị đi đi anh, xong cả rồi anh ạ… bọn này láo thật ” đá ” hàng của mình, rồi bán rẻ lại cho thằng Lukas Podolski bên Đông Âu. Nhưng thằng này làm ăn lâu năm với nhà em rồi, nó còn dám nhờ bọn Lukas bảo kê nó nếu mình sang thì “thịt” luôn, thằng Lukas nó không biết là hàng đấy của nhà em. Chúng nó chỉ nghĩ tiên tay thì giúp thằng kia, thịt thằng Tổng tài mới là anh thôi. Thằng Lukas nó làm lớn, nên không làm ăn với Hoa Cát Bạch Hổ đâu anh, nó toàn nhập hàng qua chỗ cha em. Chẳng hiểu sao nó lại bỗng nhiên sang đây kiếm cửa chứ, chắc là do đợt này Interpol làm rát, khan hàng nên nó chạy sô chăng… thôi chờ tí của anh trong em… nó tràn ra hết đã… rồi bọn mình đi anh nhé!
Một tiếng sau tôi và Mỹ Mỹ sang bên Hưng Yên, đến chỗ đại bản doanh tạm thời của thằng Phong Gió. Tôi và Mỹ Mỹ chỉ đi một xe ô tô, không mang theo gì cả, tay không đi vào gặp chúng nó. Gọi nó là đại bản doanh cho oai, chứ là một khu nhà xây dở bỏ hoang xập xệ, bọn nó ở trong một cái kho hàng to. Tôi và Mỹ Mỹ bước vào trong, thì đám anh em nó đang phê oặt ra vì chơi hàng, mấy thằng đó thằng nào cũng to cao vạm vỡ, tôi đếm đi đếm lại có khoảng gần năm chục thằng cả thảy.
Nhưng bọn chúng lần này, đều có hàng nóng đặt trên bàn, những khẩu AK mới cóng, chắc đổi hàng lấy súng chăng? Chúng nó không biết mặt Hoa Cát thật, có thể không đủ tuổi biết, kể thằng Phong Gió luôn. Thằng Phong Gió thì tôi biết nó, nhưng hồi đấy tôi là đệ của Hải Cóc, tôi thuộc đám a dua a còng theo sau, nên chắc nó không quan tâm đến tôi.
Nên giờ nó không hề nhận ra tôi gì cả, nhưng nó thì nhìn qua tôi cũng nhận ra… Vì nó dân biển miền Trung nên da đen xạm, cao khoảng mét tám to béo đầu trọc, lông mày xếch rất dữ tướng, ngực nó xăm con cá chép hóa rồng. Thằng này to béo nhưng rất nhanh nhẹ, chém người nhanh hơn gió, nên mới có biệt danh ấy…
Mỹ Mỹ em đã thay đồ và để tóc dài, vẫn mặc bộ Xường Xám nhưng màu đen, và đeo thêm cái túi xách nhỏ bên người. Bộ đồ đen càng làm nước da trắng của em thêm nổi bật, khiến mấy thằng ôn đệ của Phong Gió lẫn hắn ta, dẫu đang ôm gái trong tay thật. Nhưng khi thấy Mỹ Mỹ đi sau lưng tôi, đang phe phẩy cây quạt nhỏ, thì ồ lên và soi em cháy da cháy thịt, như muốn lột truồng em ra vậy… Tôi có chút ghen, nhưng cố nhịn thản nhiên đi vào, như theo kế hoạch em và tôi đã bàn. Thằng Phong Gió thấy tôi vào thì gáy đểu ngay:
– Chào Tú Tổng Tài! Anh mới lên chức tổng tài bên Hoa Cát Bạch Hổ hôm nay, sao bỗng dưng rảnh rỗi qua đây thăm thằng Phong này thế… ha ha… Hay Tổng tài anh bất tài quá chỉ làm bù nhìn cho lão Bạch, nên thất nghiệp chỉ loạng quạng chay lung tung ha ha… Mà có em thư ký xinh đẹp kia theo sau, thì cũng là sướng rồi, ít nhất cũng may là kiếp làm chó, mà lại còn vớ được cục xương to… ha ha…
Rõ ràng là gáy đểu để sinh sự đây mà, nhưng tôi vẫn điềm đạm bảo nó:
– Khách đến nhà! Cả ghế cũng không lấy ra mời ngồi được sao…
– À… à… quên… thành thật xin lỗi tổng tài anh, tôi cứ tưởng anh không cần ngồi ghế… Tôi thấy loài chó nó toàn là nằm bệt không à…
Tôi bơ hết đéo chấp… lừ lừ… tiến thẳng đến gần cái bàn của nó đang ngồi, tôi gạt hết đồ trên đó xuống, ngồi lên trên bàn lạnh lùng nhìn nó nói:
– Nếu anh đã không hiếu khách, tôi đành ngồi tạm đây vậy…
Thằng Phong ức tím mặt, vì tôi ngồi lên cái bàn rượu của nó, lại còn hất đồ ăn trên đó của nó đi, nhưng mà chắc nó còn chờn tôi… vì tôi đến như vậy hẳn là không bình thường, sợ tôi có anh em hay gì đó nên mới liều lĩnh vậy. Nhất là mấy câu xỉ nhục vừa rồicủa hắn, nắn gân tôi không hiệu quả, cộng với giàn súng ống show hàng kia, không uy hiếp được tôi. Thấy tôi hành động thế, thì mấy thằng đàn em của hắn, thấy thế cầm vội súng lên thị uy, nhưng hàng này mới chúng nó có, nên chúng nó dùng chưa quen. Thao tác cầm súng ngượng ngập lắm, tôi thì biết sử dụng súng, nên phát hiện ra lỗi đó ngay. Bởi thế tôi xé vé bọn nó luôn rằng:
– Trẻ con thì đừng nghịch súng như thế, chơi dao sắc có ngày đứt tay đó ha ha… đến cả thao tác cầm bắn còn làm sai, chẳng biết bắn trúng nổi không? Hay đạn nổ báng súng nó vả lại cho nát cả vai ra… Anh Phong… anh thực là không biết dạy dỗ anh em rồi… mất mặt quá… mất mặt quá…
Phong Gió bị tôi bắt “văn” ngượng tím cả mặt lại, khi ấy Mỹ Mỹ em cũng vào hẳn đến bên trong rồi, em cứ cố tình đi chậm phe phẩy cái quạt, quan sát dọc ngang. Cũng có thể do là em còn đau, chân em đi thành hai hàng không thật chân lắm, cùng là dân giang hồ sành sỏi. Đám đàn em của Phong Gió đoán ra… em vừa mới bị “phang” lần đầu, mới mất trinh xong đau lồn nên mới đi kiểu ấy. Chúng nó ồ lên nói rằng:
– Ha… ha… em gái! Mới nước một thôi à… tổng tài nhiệt tình quá làm em ấy đi chân hàng hai rồi kìa… uổng thật… Chẳng thương hoa tiếc ngọc gì hết, để các anh đây chăm sóc cho em có phải hơn không?
Mỹ Mỹ em không bực mình gì cả, em thản nhiên nói, mà cái giọng ngoại quốc của vẫn hơi ngọng một số từ, nên dân Nam không ra Nam, mà Bắc cũng chẳng ra Bắc, khiến Phong Gió có chút hoài nghi nhìn em rõ kỹ. Trong khi em lạnh lùng bảo đám đệ của hắn rằng:
– Chúng mày chưa thấy gái bao giờ à! Mà đại ca chúng mày không biết dạy dỗ sao, để cái đám chúng mày nhao nhao lên cắn khách thế hả?
Rồi em quay lại phía Phong Gió bảo:
– Hôm nay Tổng Tài chúng tôi qua đây! Là để lấy lại số hàng các anh đã lấy mất… rất mong các anh trả lại, cùng là anh em một nhà nên Bạch Hổ chúng tôi không muốn đao to búa lớn, anh hãy trả lại đi chúng tôi không có nhiều thời gian đâu…
Do có sự chuẩn bị trước, nên thằng Phong rất ngông nghênh hắn nói:
– Hàng gì? Chúng mày có biết hàng gì không ha… ha… hình như chúng ta đâu có lấy hàng gì của Bạch Hổ nhỉ… Chúng mày có thấy hàng gì không… ha… ha…
Đã thế đám đàn em con nhao nhao ùa theo rằng:
– Ha… ha… không đại ca… chúng em chỉ thấy mỗi “con hàng” áo đen này thôi… đại ca thích chén không để em bắt lại… Ha ha…
Nghe nó nói về Mỹ Mỹ vậy tôi khá cay, nên đấm mạnh tay xuống bàn, và tiện giằng cốc rượu trên tay thằng Phong, rồi hắt cái cốc rượu vào mặt nó quát lên:
– Im hết cái miệng chó chúng mày lại, sủa vậy đủ rồi… Có mười phút thôi chúng mày giao hàng ra nhanh…
Thế là đám đàn em của hắn, sấn xổ lại giương súng lên, vây tròn tôi và Mỹ Mỹ vào giữa, lúc ấy Mỹ Mỹ mới giắt cây quạt ra sau gáy, rồi em thản nhiên mở cái túi xách ra. Bọn đàn em hắn tưởng Mỹ Mỹ lấy súng ra, liền chĩa súng cả vào Mỹ Mỹ. Nhưng Mỹ Mỹ em ấy rất bình thản bảo:
– Chúng mày cầm nhiều đồ chơi thế chĩa vào tao làm cái gì, tao chỉ muốn make up lại tí thôi mà… thế chúng mày cũng sợ sao… đéo có dái à… đông thế mà còn sợ á…
Em nói rồi móc hộp phấn và cây son ra tô thật, nên bọn nó thôi hung hăng hẳn… nào ngờ khi em cất hộp phấn và cây son đi, thì lôi cái trái lựu đạn bật lửa của tôi ra, cầm chốt xoay xoay nhẹ trong tay nói:
– Cái mà nó nổ không biết tiếng to hơn đạn súng AK không nhỉ…
Khiến cho đám đàn em của hắn dạt vội ra xa, còn tôi nhanh tay đập vỡ cái cốc rượu, và kề mảnh chai sắc lẹm vào cổ Phong gió quát to:
– Muốn sống bảo đám đàn em mày hạ vũ khí xuống nhanh…
Chú giải:
Hoa khoai lang:
Là hoa của cây khoai lang, nhưng hoa thì có thể ít người biết, nếu các bạn sống ở thành phố, chỉ biết đến củ của nó hi hi. Cây Khoai Lang (danh pháp hai phần: Ipomoea batatas) là một loài cây nông nghiệp với các rễ củ lớn, chứa nhiều tinh bột, có vị ngọt, được gọi là củ khoai lang và nó là một nguồn cung cấp rau ăn củ quan trọng, được sử dụng trong vai trò của cả rau lẫn lương thực. Các lá non và thân non cũng được sử dụng như một loại rau. Khoai lang có quan hệ họ hàng xa với khoai tây (Solanum tuberosum) có nguồn gốc Nam Mỹ và quan hệ họ hàng rất xa với khoai mỡ (một số loài trong chi Dioscorea) là các loài có nguồn gốc từ châu Phi và châu Á.
Về học…
Các rễ khí được sử dụng làm chất tăng tiết sữa. Lá được dùng để diều trị bệnh đái tháo đường, sổ giun móc, điều trị áp xe và cầm máu. Củ được dùng điều trị hen suyễn.