Phần 22
Ở đời bạn dù yếu hay khỏe, thì cái khả năng trời cho bạn, thì vẫn là đáng quý nhất, dù bạn có thể chiến được nhiều, hay chiến được ít đi nữa. Còn dùng thuốc kích thích là vãi nhồn nhất, mặc dù hôm đó tôi như trâu điên, tôi chiến không biết mệt. Nhưng hôm sau thuốc vã đi rồi, tôi còn bò đi không nổi, nên nằm bẹt dí trên giường, từ đó tôi cạch luôn cái khoản thuốc thang đó.
Chả trách lão Trùm cam tâm chấp nhận, cái cảnh ” chưa đến chợ đã hết tiền ” còn hơn chơi thuốc. Tuy nhiên đó hậu của cái ” nhất dạ đế vương này “, còn khi đó tôi địt Phượng xong ra nghỉ một lát. Con cu tôi lại cửng ngay lên được, đéo hiểu nó là loại thuốc ” căng củ cọt ” gì. Nhưng nó khiến tôi như phát điên, không được địt chắc nổ con mẹ cu ra mất, thấy cu tôi cửng thì chị và Thoa có vẻ sướng. Nhào đến bên tôi ngay lập tức, nhưng mấy giờ sau đó thì đã khác, bốn cô gái của tôi rũ rượi nằm lả đi trên giường. Tệ nhất là Phượng em ngất lịm, sau khi bị tôi địt lần thứ tư, lồn em rách thêm chút máu nhòa ra đệm, may không băng huyết… chỉ còn Ly thì có chút tỉnh tảo hơn cả. Không biết vì em dâm hay em khỏe hơn hẳn nữa, em vẫn ngồi dậy mút cu cho tôi một lúc, nhưng khi tôi đòi địt tiếp, thì em chối nguây nguẩy như ” đỉa phải vôi “… Chắc bị chơi nhiều lần em cũng rát lồn rồi…
Thấy tôi nứng cặc do thuốc hành, chị biết liền gắng gượng ngồi dậy, vén mái tóc lòa xòa rũ rượi nhìn tôi. Chị bị địt tôi nhiều nhất, chắc cỡ gần chục lần nếu tính từ lúc ở nhà, nên khuôn mặt xinh đẹp của chị hốc hác hẳn, chị thở dài bảo tôi rằng:
– Em xin lỗi! Tú ạ em không biết thuốc nó dã man thế này, lão Trùm được người ta biếu, nghe nói thuốc cổ từ thời tiền triều Đại Tống, ở bên Trung Quốc. Thuốc chỉ dùng cho vua mà thôi, thấy bảo thuốc quý thế mà lão kêu em vứt đi… Em thấy tiếc nên lén giấu lại, tính là để sau này lừa lão uống, vì em thấy lão bảo, là loại thuốc này hỏa vượng, cường dương, nếu thể lực yếu uống vào, chỉ có đứt mạch máu mà chết. Thế rồi lúc ở nhà thèm anh địt quá, lại nghĩ thêm ba đứa em này, sợ anh không chiều được, nên mới để anh uống… Giờ cu anh cứ cửng mãi như thế này, thì em sợ quá đi mất, anh có sao em sẽ ân hận lắm… hu… hu… Thôi anh lại đây em cho anh làm tiếp, dù em cũng rất mệt rồi… lại đây với em anh…
Tôi nghe xong choáng thật sự, chả trách mạch máu của tôi, nó cứ chảy rần rật trong người… liệu có đứt rồi toạch không? Giờ tôi hiểu sao vua chúa ngày xưa “phang” được nhiều, nhưng càng hoang dâm thì càng nhanh chết, nên mấy ông vua ham sắc dục khi trước, có mấy ai sống được lâu đâu. Mà nói đến chết chả thằng méo nào không khiếp, chả qua chỉ là khác nhau, là có để lộ ra bên ngoài, cho người ta biết hay không thôi. Tôi liền đến bên cạnh chị ôm lấy chị, khi tôi nằm đè lên chị nhét cu vào lồn chị. Thì chị khẽ nhíu mày lại, tay chị nắm chặt ga giường, chị rên lên ” a… a… áh…” kiểu khó chịu, chứ không phải sướng, mà tôi cũng cảm thấy lồn chị ít nước, khi tôi đẩy con cu vào sâu rát ràn rạt luôn. Cái giường lò xo kêu cọt kẹt theo nhịp đẩy của tôi, còn người chị rung rung trồi lên tụt xuống, chị cắn chặt môi vào nhau cố chịu đựng. Chị oằn oại rên rỉ liên tục, mà Ly đang ngồi bên cạnh thấy hết. Chắc Ly đoán chị không còn trụ nổi nữa, em liền bảo tôi vội vã:
– Tú… anh đừng địt chị Hương nữa… dừng… dừng lại… chị ý bị ra máu rồi kia kìa… Thôi anh sang đây em cho anh… để chị Hương nghỉ đi… chơi nữa chắc chị ấy ngất mất…
Tôi hoảng hốt chồm dậy rút cu ra, thì thấy hai bên mép lồn chị vương máu, những giọt máu đỏ tươi, nó quện vào đám lông lồn loăn xoăn thành giọt. Nhưng chị lại chồm dậy ôm lấy tôi bảo:
– Anh cứ tiếp đi em vẫn chịu được mà, hồi trước em bị hành hạ còn tệ hơn. Đây là lỗi của em gây ra, hơn nữa nếu em chết vì bị người em yêu địt. Em còn hạnh phúc là khác ấy, hơn là chẳng may bị làm cô hồn trong tay lão ấy, nếu lão mạnh tay lúc hành hạ em…
Tôi thật sự không cam tâm nữa, dẫu bị thứ thuốc quái gở này, hành hạ cho chết thôi đành vậy. Chứ nhìn cả hai đều đã mệt mởi phờ phạc lắm rồi, đấy là vẫn còn hơn Thoa, em ấy đã lả đi trước khi tôi xuất lần năm, rồi Thoa ngủ say như chết, tôi liền nói dối chị rằng:
– Người ta nói không thật đâu! Anh chẳng qua thích bọn em quá, ai cũng xinh, nên mới yêu nhiều như vậy, lúc còn ở nhà em anh chẳng làm chuyện đó rõ lâu còn gì… Thôi bọn em ngủ cả đi anh ra ngoài hóng mát…
– Không… không được… ở đây không phải chỗ dễ đi đâu, hơn nữa anh lạ đi nhầm sang chỗ khác, cầm chắc là bị bắn chết ngay…
Chị nói vậy tôi hơi run, bởi đường hầm thì như mê cung, mà đi lạc phát vớ vẩn xơi kẹo đồng thì nhục. Tôi liền hỏi chị ngay không cần suy nghĩ rằng:
– Thực sự chỗ này là chỗ nào mà ghê thế? Nó dùng để làm gì vậy em…
– Tạm thời anh không nên biết, cũng không nên tìm hiểu. Anh đã là dân xã hội va chạm rồi, hiểu thế nào là “biết nhiều thì khó sống”… À… à… còn một đứa còn sức phục vụ anh được, cái Ngân… tí em quên mất nó… em gọi Ngân vào nhé… sau đó em đi ngủ một lát…
Rồi chị gọi váng lên:
– Ngân ơi… Ngân à… vào chị bảo…
– Chị Hai kêu chi em tới liền ha…
Không biết Ngân đang ở chỗ nào, mà em ấy nghe thấy được nữa, nhưng chỉ độ năm phút sau Ngân đã có mặt rồi. Em không còn mặc váy, mà mặc bộ rằn ri kiểu quân đội, áo dài tay chứ không như lúc đầu, em còn đi giày bot cao cổ đến gần gối, nên trông em mạnh mẽ, và xinh xắn khác thường. Em chắp tay sau lưng rón rén vào, và thấy tất cả đều cởi truồng, đặc biệt nhìn cu tôi dựng lên thẳng cứng. Em xấu hổ lắm khẽ thốt lên theo phản xạ:
– Ý… ẹ… ghê… thiệt…
Em ngại quay mặt hướng ra cửa hầm, nhưng hai tay vẫn chắp sau đít, như lúc mới vào vậy. Chị thấy thế bật cười bảo Ngân rằng:
– Hi… hi… em xấu hổ cái gì hả Ngân? Lúc cái đấy của anh ấy, nó để trong bướm của em, sao em không xấu hổ đi… làm bộ, làm tịch quá đi mất… Giờ anh ấy là của em dẫn anh ý ra ngoài đi, chị mệt rồi đi ngủ đây… hi hi… Em có sức chiều được bao lâu thì chiều… mà đã hết đau chưa…
Thấy vậy Ngân quay phắt người lại, tròn xoe mắt bảo chị rằng:
– Ơ… ơ thế chị biết hết à… chị không trách em chứ chị Hai…
– Không! Chị biết em gái thích anh ấy, đặc biệt ưu ái cho em được yêu trước còn gì. Chị tuy hay quát các em, nhưng mà chị đều coi các em, như em gái chị cả thôi… Mà em có đau lắm không lần đầu mà…
– Đau cái chi hả chị… em hông hiểu…
Ngân ngơ ngác hỏi chị, bởi khi trước em ấy đã bị tôi phá trinh đâu, nên cũng vẫn còn dạng ngơ ngáo như “con ngan, con vịt” vậy. Chị hơi khó hiểu bèn tự chỉ tay xuống lồn mình và nói:
– Đau chỗ này nè! Rồi ra máu như vậy… của Tú to với dài thế… em thể trạng lại bé, chắc chắn phải đau lắm… là chị chắc chị hét váng nhà rồi…
– Hì hì… có hơi đau đau… nhưng một tí thôi… em cũng có kêu nhưng mà kêu bé xíu à… Tuy nhiên chị ơi… anh ấy… anh ấy… bắn rất nhiều tinh trùng vào em, may mà lúc em ngồi dậy trôi ra hết rồi. Chắc sẽ không có thai chứ chị…
Ngân nói với chị, mà tôi nghe càng thêm nứng, khi hai chị em trao đổi chuyện địt nhau trước mặt tôi. Chị hình như biết Ngân ngây thơ chuyện này lên bảo:
– Ừ không có đâu em… nó ra hết rồi! Giờ em có thể làm tiếp mà không lo có em bé đâu, xong cái em phải ngồi ngay dậy nhé…
Chị nói xong nháy mắt với tôi, còn Ngân thì sướng lắm, em vui ra mặt bảo chị rằng:
– Vâng hi… hi… Thế em dẫn anh ý ra ngoài nghen, chị của em dễ thương thiệt… cảm ơn chị…
Nói xong Ngân phi thẳng ra cửa, trong khi tôi còn bối rối tìm tạm cái gì che thân, vì quần áo vứt ngoài bể tắm. Chị thấy vậy thì bĩu môi bảo tôi:
– Gớm… Anh chả chơi em của em rồi… còn bày đặt che đậy… đi nhanh đi ông tướng…
– Em… em thấy chị ấy ánh mắt cứ ang ác sao ý, nhìn sờ sợ… em chả dám nhìn lâu. Nhưng thề là em thấy chị này xinh thì có xinh, nhưng mà em có cảm giác cái chị này ghê gớm cực…
Ly em im lặng nãy giờ mới cất lời, điều đó cũng làm tôi có chút chột dạ, đang nghĩ lại xem Ly có nói đúng không, thì Ngân thò đầu vào nói nũng nịu bảo tôi:
– Anh… sao còn hông đi… mắc công người ta ngóng nãy giờ ha… đi thôi cho chị Hai ngủ nào… nghe hôn… Anh thật là hư quá… đi hông đợi nữa đâu à nhà… ghét thí mồ…
Tôi vội vã đi theo Ngân ngay, trong khi Ly và chị, từ từ ôm lấy nhau nằm xuống ngủ. Chắc cả hai đã rất mệt mỏi rồi, còn tôi đi sau Ngân, nhìn hai cái mông tròn lúc lắc, tôi chỉ muốn đè em ấy ra mà địt luôn cho đã, nhưng tôi cố chịu sang đến gian phòng em ấy. Vào trong cái tôi vội đẩy cánh cửa lại luôn, cái cửa gỗ chết tiệt kêu cót két khi tôi đóng vào. Chắc ở lòng đất nên cửa bị ẩm ướt, sắp hỏng đến nơi rồi cũng nên, chả qua đóng cho kín đáo. Chứ cỡ của này tôi đạp phát bung ngay, thấy tiếng tôi khép cửa, nên Ngân quay phắt người lại. Bất thần em vung hai tay lên, từ đó có hai vệt trắng nhỏ, sáng lóa phi về phía tôi…
… Phập… phập…
Hai ngọn lê AK cắm ngay hai bên cổ tôi, nó ghim chặt vào cánh cửa, cán nó còn rung rung… Thì ra em găm hai con lê Ak trong ống tay áo, thảo nào cứ chắp tay sau đít suốt, mà không thấy co tay lại. Tôi đúng là quá mất cảnh giác rồi, mặc dù Ly đã cảnh tỉnh tôi, tôi định cọ quậy đi ra khỏi đó, thì Ngân hét lên lanh lảnh:
– Đứng im đó nghen… anh đi một bước chết luôn á…
– Anh cứ đi thì sao hề hề…
Tôi giả bộ cợt nhả, để muốn thoát ra liệu kế sách, xem em ấy định làm trò gì mà còn phòng, thì tôi thấy Ngân cúi xuống, rút từ trong ống giày hai bên, ra hai con lên AK nữa… Tôi chưa kịp định thần xem sao, thì em đã phi luôn rồi, con lê thứ nhất ghim trên đỉnh đầu tôi, còn con thứ hai găm ngay dưới háng… Vãi cặc… em ý mà phi con lê thứ hai lên cao tí nữa, chắc tôi đi luôn con mẹ nó “bộ ấm chén rồi”. Hai hòn dái tôi chạm vào lưỡi lê lạnh ngắt mà rùng mình, tôi điên lên mắng Ngân luôn:
– Em chơi trò đéo gì vậy… còn con lê nào phi mẹ nốt đi cho lành…
– Hi hi… anh không sợ thiệt à… nhưng là chồng em thì phải bản lĩnh thế chứ, em hết chỗ dấu rồi có bốn con đó thôi… hì… thiệt á…
Đệt! Người yêu mà kiểu này, chắc tôi đi chết cho lành, đùa mà mang dao, mang rựa, ra đùa thật không đỡ nổi. Tôi khùng luôn bảo em rằng:
– Thôi đi… em còn con nào phi nốt hộ anh cái, để có vãi đái ra cũng chỉ vãi một lần thôi…
– Hí… hí… em còn thật… một con nữa thôi… nhưng chắc chỉ dài độ gần hai mươi phân…
Tôi biết ngay là thế đéo nào bà “chằn lửa” này còn hàng ủ, nên càng bực mình hơn bảo với Ngân rằng:
– Nốt đi… hộ cái… chưa đủ độ sợ để vãi đái ra…
– Hi hi… anh của em cũng zui tính thiệt ha… bị thương anh hơn rồi đấy! Nhưng con đó em không có phi được… thiệt mà… hông nói dối đâu…
– Lằng nhằng… em phi luôn đi… không nhỡ anh lại gần… em lại chọt cho anh phát…
Tôi nói thế nào ngờ Ngân cười còn ác hơn, em ôm bụng, cười híp cả mắt lại rồi bảo tôi:
– Mắc cười anh quá đi… a hi… hi… Đã nói em không có phi con đó được mà thiệt đó…
– Làm nhanh… không anh hiếp em luôn đó…
– Thách… anh đấy… hiếp đi… lại đây mà hiếp em này… lêu lêu…
Ngân nói nói xong tự lột quần áo em ra thật, thấy em chỉ thoáng cái đã trần truồng trước mắt tôi, xong em làm trò lấy tay kéo miệng ra, thè lưỡi làm xấu trêu tôi rằng:
– Hiếp… đi… vào đây mà hiếp này thằng chồng chó…
Tôi lao đến… vì yên tâm em đã cởi truồng ra hẳn rồi, sẽ không còn găm con lê nào phi tôi nữa, tôi và em dồn nhau chạy khắp nhà. Một cảm giác thật là vui, mấy lần vồ hụt em ấy, mà thế nào Ngân lại dãy ra được. Chạy độ chục vòng thì Ngân nhảy tót lên giường, em nằm dạng chân để lộ, cái lồn trinh trắng đỏ rực tơ hơ ra, mắt Ngân hướng về tôi nhìn đầy dâm dật, em vừa nói vừa thở bảo tôi rằng:
– Hì hì giỡn hoài mệt quá… vợ thua… vợ xin hàng! Vợ… cho chồng nè… muốn đụ vợ hôn, mà đứng đựng ra đấy… lại đây…
Tôi tiến đến treo lên trên người em, sờ lồn em thì thấy đã ướt nhoẹt rồi. Tôi liền trêu Ngân ngay lập tức bảo:
– Không ngờ em phi con lê vào anh, mà em lại vãi đái ra thế này… hì hì…
– Đái… đâu… mà đái… điêu… Vợ chỉ ra nước thôi nhá, cái nước nhờn để cho cu chồng dễ vào á… thật ra đâu chỉ mình chồng nứng đâu… vợ cũng thế hì hì…
Tôi liền cầm cu cạ vào mép lồn Ngân, rê lên rê xuống tí cho em ấy đỡ sợ, rồi mới tính chọc vào phá trinh Ngân, để phân tán nỗi sợ bị đau của Ngân tôi mới hỏi em:
– Lúc nãy nói em còn một con lê, cái con hai mươi phân ấy, nó đâu hả em? Mà sao em phi giỏi vậy… tập nhiều chưa hả Ngân…
– Chuyện! Vũ khí sở trường của vợ, vợ không giỏi thì đánh được ai… còn còn… cái con hai mươi phân đó, đúng là vợ không phi được mà… hì hì… Chồng đang cầm nó sắp “phi” vào bướm vợ đấy thôi hí hí…
Tôi giờ mới hiểu ra em đùa, thấy Ngân đáng yêu quá thể luôn. Tôi bắt đầu thích Ngân rồi, nên định cầm cu nhét sâu hơn vào lồn em. Thì thấy hai bên thái dương tôi lạnh ngắt, còn Ngân cười hì hì bảo tôi:
– Tú… dậy… hì… hì… Dậy nhanh không vợ bắn vỡ sọ đó, không được nhét nó vào bướm vợ… Dậy đi cách xa vợ một mét… nhanh…
Tôi bật dậy luôn như con tôm, tôi đéo ngu nhỡ em ấy bắn thật, thì toi cái mạng chó của mình. Tránh voi chả xấu mặt nào… đéo dại dùa với súng đạn, thì ra Ngân quá cáo già, chủ động leo lên giường, nơi có dấu hai khẩu súng dưới cái gối. Ngân ngồi hẳn dậy bảo tôi rằng:
– Nghe vợ nói nghiêm túc nè… đừng đến với vợ bằng dục vọng nữa. Vợ thương chồng rồi… thiệt đó… nhưng vợ chưa thấy chồng tỏ ra thương vợ. Người vẫn nói là ” tình dục ” phải có tình cảm đã chứ, chồng hình như chỉ muốn chơi vợ thôi. Sao chồng không tán vợ đi, làm cho vợ thấy chồng thương vợ đã. Hai lần trước đó, thì chồng chồng toàn dùng ” dục” đến bên vợ. Nhưng vợ còn là con gái, chứ không phải con cái hoàn toàn, mà chồng thích đụ thì đụ nhé. Giờ nếu chồng chỉ thích đụ vợ không thôi, thì phần “con” trong người chồng, nó lớn hơn phần ” người “, thì chồng bò đến đây vợ cho đụ. Bò bốn chân như con cờ hó ấy, chồng làm được thế, thì vợ cũng cam tâm, làm con chó cái để chồng đụ đã đi… Vợ nói là vợ làm thiệt nghen, nãy giờ nghĩ nhiều rồi, chồng đa tình như vậy, chắc không thương ai hết. Chồng chỉ là thích đụ linh tinh thôi, chồng chả thương con đéo nào cả… vợ cũng thế ý gì…
– Không! Giờ anh yêu Ngân thật mà… được rồi vậy thôi anh ra ngoài…
Tôi nói xong mò ra cửa, thật ra tôi định đánh bài chuồn, bởi em ấy quá nguy hiểm. Chịch thì chịch mà không thì thôi, kiểu này nhỡ em ấy bắn cho thì ngu người. Tôi không ngờ tính chuồn cũng không xong, tiếng Ngân trong veo lành lành lạnh đằng sau:
– Nếu chồng rời khỏi đây là coi khinh vợ, vợ sẽ tự tử chết cho chồng coi… chồng đi được thì đi đi… vợ chết… vợ không cần gì nữa hu… hu…
Địt mẹ! Đánh bài chuồn cũng đéo trôi, không biết em ý tự tử chết hay không. Nhưng địt con mẹ nó chứ… Tôi mà mò ra cửa có gì bảo đảm là không ăn đạn, “trẫm chết thì trạng cũng băng hà” em ấy dễ gì mà để tôi phắn, rồiem ấy chết một mình chắc. Nên tôi đành quay lại giường với em, đúng là em nước mắt rưng rưng. Tự dí súng vào thái dương mình thật, tôi giật khẩu súng ra và bảo em:
– Ngân! Cấm em nghĩ dại dột… chết gì mà chết, em chê anh chỉ thích đụ, nên anh đi ra đẻ em hiểu anh đâu như thế, chứ anh có ý gì khác đâu… Mà chết thì cùng chết, để anh chết với em…
Đùa… cả đời tôi thì đó, chính là câu nói hớ ngu ngốc nhất, còn em ấy nghe vậy thì bảo tôi rằng:
– Chồng thương vợ thiệt chứ! Vậy mình cùng chết đi… vợ đang chán đây… yêu vợ thì cùng đi với với vợ nhé…
Em nói rồi mở ổ đạn khẩu súng colt ra, thảy hết cả ra chỉ để hai viên đạn trong ổ. Rồi Ngân đưa súng cho tôi bảo rằng:
– Đấy! Chồng bắn vợ chết trước đi, rồi chồng tự bắn mình sau… hoặc không bắn chồng nữa, thì vợ chết đi làm con ma côi cút vậy… hu… hu…
Địt mẹ cuộc đời chó má! Đéo biết hôm nay tôi ra cửa gặp gái, tức là chị nên số tôi nhọ hay không, nhưng phát này tôi chết chắc vì nói ngu. Trên giường vẫn còn một khẩu colt nguyên sáu viên, địt mẹ tôi mà chĩa vào em ý, chắc gì em không vớ khẩu đó giã tôi tóe loe. Súng colt là ổ quay, chỉ khi kim hỏa đập trúng chỗ ổ quay có đạn nó mới nổ, mà xịt vào chỗ không có đạn… thì tôi đời tôi thành đời cô Lựu (*) mẹ nó ngay. Nên phát này thì đéo đỡ nổi nữa, “đằng nào thì bà cháu cũng chết”, nên tôi tự đưa súng lên thái dương mình và bảo:
– Thôi anh đi trước nhé Ngân! Anh yêu em nên không nỡ bắn em đâu…
Ngân thôi khóc tròn xoe mắt nhìn tôi, nhưng em cũng đéo chồm lên để can tôi không bắn. Cái định mệnh lúc đánh nhau, mà biết có người can rồi, chắc đéo đánh được nhau nữa, nên thói đời càng hay già mồm hung hăng… Tôi tính dùng chiêu đó để chờ em can tôi không chết, nhưng Ngân cả nửa câu cũng không nói, mong gì hành động khác. Hay em ấy bắt được “văn” của tôi rồi, tôi diễn bài này cũng ngu… nhưng tôi cố vớt vát nói:
– Thế nhá… anh đi trước đây…
Tôi nói rồi im lặng mấy giây chờ xem ý em ấy, nhưng em ấy vẫn ngồi im nhìn tôi… địt mẹ… thế này là tôi ẳng chó chắc rồi. Thôi coi như nát một ” đời chai “, phai một đời lọ… con gái lão Trùm có khác, độ lì thôi rồi… Tôi nhắm mắt xiết cò… coi như ” xác con nhà bà Định”… chứ biết sao. Chết vì gở mồm nói ngu… đắng… thôi chết là đáng… tôi nhắm mắt xiết cò…
– Cạch…
Chắc vào ổ không có đạn rồi, tôi mừng thầm biết còn ba phát nữa không nổ, lần này tôi may rồi… he… he… Tưởng em sẽ chồm lên ôm tôi, mà cảm động khóc hết nước mắt, nào ngờ em nói câu ráo hoảnh bảo tôi:
– Chỉ có hai ổ có đạn thôi chồng ạ… còn ba phát xịt và hai phát nổ… chồng bắn tiếp đi… kiểu gì chả nổ!
Địt mẹ… nói tàn nhẫn vãi nhồn… chả trách Ly em ấy nói, bảo là con này nó ác, giờ thì tôi biết nó ác thật rồi… Mà… hận… cuối cùng… tôi… chết vì lồn… mà chết vì lồn, là cái chết bồn chồn… vãi cặc… Tôi đã bị nó đẩy con mẹ nó vào chỗ chết. Thôi thì ngu chết là đáng tôi mím môi xiết cò tiếp, thôi thì chết vinh còn hơn sống nhục…
– Cạch… cạch… cạch…
Ba phát “cạch” khô khan vang lên, địt mẹ đúng là đen còn rậm lông. Trong khi Ngân phì cười vỗ tay bảo tôi rằng:
– Chồng à! Giờ hai phát cuối có đạn đấy, chồng sợ thì chồng cứ đi ra ngoài đi, vợ hứa là vợ không bắn theo đâu, để chồng ra khỏi cửa bình thường… vợ tin chồng dũng cảm mà hì hì… nếu vợ có bắn thì sáu phát cũng chỉ trúng ba thôi… vợ bắn dở mà…
Địt mẹ… hận vãi nhồn! Sáu phát trúng một, thì tôi đã đi bán muối cmr rồi, nói éo gì ba phát… đậu xanh… Tôi nghĩ bụng như vậy, khi he hé mắt ra, thấy em đã cầm mẹ khẩu còn lại, đang xoay xoay kiểm tra ổ đạn. Tôi đéo dám nói to, chỉ nghĩ dám thầm rằng: “… Con lạy mẹ trẻ! Mẹ trẻ bảo yêu con… thế mà mẹ lăm lăm súng thế, lại bảo không bắn theo đi… ác vãi cả đái…” Rồi tôi lại nghĩ quẩn rằng, hay lấy súng ” giã” cho em ấy phát, nhưng kế này không ổn, vì em đang nhìn hết mọi động tĩnh của tôi bây giờ. Chỉ cần đổi hướng nòng súng cái, tôi xơi trọn sáu viên đó ngay. Chưa kể con này găm lê từ khi ra đón tôi, là nó có sự chuẩn bị rồi… lại việc giẩu súng nữa. Có dám chắc nó không có hội không… lại biết đâu có thêm con ôn nào nấp đâu đó. Nó ra nã cho một băng AK vào người, thì có mà chết lưng còn thành tổ ong, thôi thì… cháu nó ngu… cháu nó phải lên đường… tôi lại xiết cò…
… lần này thì…
– Đoàng!
…
Tiếng súng nổ chát chúa… nhưng không phải súng của tôi nổ, mà là Ngân xiết cò, nòng súng còn vương làn khói mỏng. Đạn khắc sâu xuống cái sàn lát gỗ một lỗ sâu hoắm. Một lô lốc các con nặc nô, mặc bộ rằn ri cầm súng Ak từ ngoài cửa lao vào, bọn này khác bọn ban đầu đầu tôi gặp. Chúng nháo nhào lao đến hốt hoảng nói:
– Chị… chị… không sao chứ…
– Cút… hết nhanh, lo phòng bên kia rồi chứ, đừng để ai biết mà sang đây nghen…
– Dạ… Tụi em đã chuyển họ vô phòng cách âm ngủ như chị dặn rồi ạ…
Đám đệ của em ấy đáp như vậy, thì Ngân lại vằn mắt lên nói tiếp:
– Thế còn đứng đấy làm gì… cút ra ngoài… hay có hứng xem vợ chồng chồng chị đụ hả các em…
– Dạ… tụi em hông dám…
Đám đàn em của Ngân ríu rít đi ra ngoài, tôi đi theo đóng cửa, vừa là soi hàng bọn đấy tí, vì toàn con bé mười lăm mười sáu cả, xinh long lanh nhìn thèm vãi đái, nhưng vì trẻ con nên chúng nó vẫn chưa hết nhí nhố. Mấy con nói nhỏ với nhau khi ở bên ngoài, nhưng tôi chưa đóng chặt cửa, nên vẫn nghe được cả, chúng nói rằng:
– Hí… hí… cái cu của bạn trai người yêu tiểu thư, nó to bự chảng ha… tui bay…
– Ừ ha… tui cá là tí tiểu thư rên váng nhà cho coi… hèn chi kêu tui mình hốt mấy người kia vô phòng khác ngủ… hí hí…
– Ừa… ha… sao tiểu thư lại nổ súng nhỉ… làm cứ tưởng chiện gì…
Tôi quay trở lại thì Ngân nhìn tôi cười toe toét bảo:
– Chúc mừng chồng yêu ha… Chồng đã qua được thử thách của vợ, giờ chồng chính thức là người của vợ rồi hi… vợ thương chồng lắm nghen. Súng của chồng cầm toàn đạn thối, nổ sao được chứ vợ chỉ thử chồng thôi, sao dám để chồng chết… hì hì… Mà chồng max dũng cảm thật, lúc chồng xiết cò, vợ cũng bắn xuống sàn. Để cho chồng tưởng súng nổ… mà chồng cũng không sợ… Thế mới đáng mặt là chồng của Tuyết Ngân chứ…
Vãi cả thử… Tôi lúc xiết cò thì có lén soi em ấy, nên nhận ra hướng em ấy bắn xuống sàn, tôi ngầm nhận ra súng tôi cầm vô hại. Lúc cuống đéo nghĩ ra, giờ tôi gần chết mới lại thông minh ra, đúng là tôi luôn thông minh đột xuất… và ngu bất thình lình… Nhưng lúc đó tôi không nghĩ ra, em là con gái lão trùm, đúng là “hổ phụ sinh hổ tử”, cách em chọn bạn trai cũng ghê người… Tuy khi đó tôi chỉ thấy Ngân thú vị mà thôi, lên tôi bế em lên giường, nằm đè lên trên em… cầm cu nhét vào khe lồn, đang ươn ướt của em. Thì Ngân thỏ thẻ dịu dàng bên tai tôi bảo:
– Tú giận em không? Trò vừa rồi đó… em xin lỗi ha… em chỉ muốn thử thách anh tí thôi…
– Anh không… mà anh thấy em ngồ ngộ thôi… nhưng tội dọa anh… anh đụ cho em nát bướm ha… ha…
– Ái… ái… đau… anh làm thế thật à! Em còn trinh thiệt đó nghen… Nhẹ thôi… em đau… em xin lỗi rồi mà… ái… ái… nó đang chui vào em này…
Ngân rên lên khi đầu khác tôi lọt vào bướm em, lồn em khít thật đúng là hàng trinh nguyên chưa xé tem. Để Ngân đỡ sợ tôi liền trêu em:
– Ngân! Em chả dũng cảm tí nào… đau thế đáng gì… mà em kêu ghê thế…
– Ứ… á. Ái ui… anh… Nó… lại nhích vào tí rồi… đau… anh cứ thử làm con gái đi khác hiểu… á… mà được rồi em hông kêu… mắc công anh chê em nhát ha…
Nói xong Ngân im thật, em tuyệt nhiên không rên rỉ gì nữa, chỉ thi thoảng ưỡn ẹo cái mông, tay em thì nắm chặt hai tay tôi rõ chặt… Nhưng lồn Ngân nhỏ thật hơi khó vào nên tôi bảo em:
– Ngân! Lấy cái gối trên đầu em xuống đặt lên mông em ấy, rồi dạng rộng ra chút nữa, làm thế em đỡ đau hơn…
– Dạ…
Ngân ngoan ngoãn lấy cái gối tự kê lên mông em, rồi em khom người cầm cu tôi tự ấn vào lồn em, thì thoảng em đau vì nó lại tuột vào thêm một chút. Nhưng đúng là em không rên la gì thật, khi cu tôi vào một nửa thì tôi bất thần ôm hông em kéo mạnh vào phía tôi… Khiến Ngân giật nảy người lên một cái, em bấu chặt lấy tôi run rấy, độ năm phút em rời tôi ra nằm vật xuống nệm. Cái khe lồn nhỏ đỏ rực của em, ứa ra một vệt máu trinh đo đỏ… Chắc đau quá, nên lát sau ngân mới chồm dậy đè lên tôi, em cắn vào vai, vào cổ tôi điên cuồng, một lúc em mới dừng thở hổn hển bảo tôi:
– Vợ cắn chồng cho chồng thấy đau, để hiểu khi nãy chồng phá trinh vợ đau thế nào… Của chồng to quá cỡ… nên vợ đau kinh khủng đấy… chỉ là dũng cảm không muốn kêu thôi…
– Ai ép vợ không kêu đâu… chồng trêu thế thôi… vợ đau thì thôi nhé…
Tôi nói vậy trêu Ngân chứ tôi vẫn muốn đụ em ấy nữa, còn Ngân tưởng thật nhảy tót lên trên bụng tôi, cầm cu tự nhét vào lồn mình. Em nũng nịu bảo tôi rằng:
– Hổng… hổng… chịu đâu… đụ nữa cơ… khi trước chồng đụ các chị ấy bao nhiêu lần… phải đụ vợ chừng ấy lần cơ… hông chịu đâu nghen…
Tôi lúc đó chỉ thấy Ngân đáng yêu và lạ lẫm, nên càng thích em ấy hơn bởi vậy, chỉ lát sau căn phòng chỉ còn tiếng đồng hồ tích tắc… tiếng tôi dập vào háng em ấy “phành phạch”, trộn lẫn tiếng rên rỉ oằn oại từ Ngân khi bị tôi địt… chẳng rõ em đau hay em sướng nữa… nhưng Ngân lần đầu, mà em cũng để cho tôi địt tận ba lần liên tục mới thôi… nên tôi thấy khá là đã…
…
Tôi và Ly về đến nhà đã mười rưỡi tối, ngõ nhỏ nhà tôi đom dóm lập lòe bay, mang theo thoang thoảng hương nhài suốt ngõ hẹp… Từ chỗ chị về cũng mấy hàng tiếng đồng hồ, ba tôi thì đã ngủ trước từ lâu do ông say. Chỉ mẹ là ngồi một mình bên mâm cơm thịnh soạn, mà mẹ đã chủ ý làm chờ anh em tôi về. Nhưng nó đã nguội tanh nguội ngắt từ lâu, ba tôi uống với mấy chú thợ xây, bàn về việc xây nhà nên đã say hẳn không biết gì.
Ông ngáy “… ò… ò…” như kéo bễ từng cơn một, ở ngoài cũng nghe thấy rõ mồn một, còn Ly thì không thiết ăn… em tắm xong thì lên giường ngủ ngay. Phần thì anh em tôi cũng ăn cơm trước ở chỗ chị rồi, với cả hôm nay em cũng bị địt nhiều và quá sức, em hôn lên môi tôi ròi chạy tọt vào trong giường ngủ…
Giờ chỉ còn tôi với mẹ trong chái bếp, đêm khuya cú rúc liên hồi ngay chỗ bụi chuối nghe thật thê lương. Tôi nhìn mẹ ngồi bên mâm cơm nguội lạnh, chợt thấy có lỗi quá, chắc mẹ đã chờ rất lâu rồi. Mẹ mặc bộ váy ngủ mới không mặc áo ngực, hai đầu ti nổi lên nhòn nhọn sau lần áo mỏng. Mẹ thả tóc buông xõa bờ vai chắc mẹ mới gội đầu tắm rửa, mùi hương bưởi lẫn bồ kết, tỏa ra thoang thoảng đến mũi tôi.
Mùi này nó không đậm đặc, như mùi hương mỹ phẩm, nhưng dịu dàng đằm thắm khó quên. Trong ánh điện bốn mươi wát vàng vọt, mẹ ngước cặp mắt trong veo, dưới hàng mi dài cong vút nhìn tôi đắm đuối. Cái nhìn không giống như mẹ con quan tâm nhau, mà nó mang một vẻ tha thiết như của người con gái đang yêu vậy. Đột nhiên mẹ hỏi tôi rất thẳng:
– Này Tú! Hôm nay con đưa Ly những đâu vậy mà về muộn thế, mà em nó còn đang lớn chưa phát triển hết, một ngày địt em nó nhiều như vậy không nên… Nó không chịu nổi đâu, nhìn con bé hốc hác phờ phạc đến tội… cứ như bị hiếp hội đồng không bằng…
– Dạ! Con đâu có dám… mà con đi tắm tí đã nhé…
Tôi vốn định lảng tránh chuyện địt Ly nhiều như vậy, để mẹ không hỏi thêm nữa nào ngờ mẹ thở dài buồn bã bảo tôi:
– Ở đây không có ai cả! Đi cả ngày biền biệt như thế, giờ lại có nhiều gái đẹp đi theo phải chăng là Tú chán Giang rồi, về cũng không thèm hỏi thăm lấy một câu…
Mẹ nói mang vẻ dằn dỗi trong tình yêu hơn là sự quan tâm thông thường, tôi lại nhớ lời Ngân nói đừng để chỉ có “dục” không. Có lẽ trong mẹ bây giờ có cả tình yêu hay sao, nên tôi không vội đi tắm nữa tôi đến ôm lấy mẹ. Tôi hôn lên đôi hồng của mẹ một nụ hôn nhẹ nhàng, rồi tôi mới bảo mẹ rằng:
– Tú chưa bao giờ quên cả, với Tú thì Giang là vợ bé nhỏ xinh đẹp, mãi mãi là như vây… Nên dù có ai đi nữa thì Giang vẫn là số một, bởi chúng ta mãi chỉ là một người thôi mà… Tú nhớ cái lồn ấm áp của Giang quá, lại chị muốn chui vào nữa thôi…
Tôi nói xong có chút ngượng mồm, dù thế nào đi nữa mẹ vẫn là của tôi, dù đập vỡ đi cái ranh giới thiêng liêng rồi. Tuy nhiên mẹ thì hạnh phúc lắm mẹ cười tươi như đứa trẻ được quà vậy, mẹ bảo tôi rằng:
– Tưởng có nhiều gái trẻ đẹp đến tìm quên em rồi, thật sự cứ nghĩ em không còn được Tú địt nữa, không được cái buồi to lớn ấy để trong bướm, không được Tú âu yếm chăm sóc nữa buồn lắm…
Cái gì diễn biến trong mẹ như vậy? Mẹ ghen với chị và Thoa nữa sao? Giống như cái cảm giác tôi ghen khi mẹ bị ông già tôi địt vậy, đó cũng là một cảm giác thuộc về tình yêu mà, dẫu là tình yêu tội lỗi ngang trái nhất. Tôi tự nhiên thấy vui bất thần bế bổng mẹ lên, làm mẹ hốt hoảng giãy giụa, rồi mẹ ôm choàng lấy cổ tôi vì sợ ngã. Tôi nhanh tay kéo phăng cái quần lót của mẹ xuống, rồi móc cu tôi ra ấn thẳng vào lồn mẹ, giờ tôi mới cảm nhận ra khe lồn mẹ đã rất ướt rồi. Cu tôi đâm thẳng lên chạm tận cuống tử cung của mẹ, làm mẹ khẽ “Ự… hự…” lên khe khẽ, mẹ cắn dái tai tôi thì thào:
– Khiếp! Cuồng thế… địt người ta luôn được… Giang còn chưa ăn gì từ chiều, đợi Tú về ăn cùng đó… á… á… nắc em nhẹ thôi…
Mẹ ôm cổ tôi mà rên lên như vậy, tôi thì hình như cảm thấy thuốc kích thích nó lại bùng phát trở lại, đúng là loại thuốc quái dị vãi nhồn. Cứ từng cơn, từng cơn một ập đến rồi đi… mà địt cả ngày không thấy mỏi. Nên tôi vừa bế mẹ vừa đi chỗ ngoài vườn, cứ đi mấy bước tôi lại dừng lại nắc vào trong lồn mẹ liên hồi. Mẹ sướng rất nhanh, các thớ cơ âm đạo trong lồn mẹ oằn xiết, thít chặt con cu tôi vào rồi nhả ra, rồi lại thít vào liên tục… Chắc mẹ chưa bao giờ được địt kiểu này, mẹ sướng lắm… mẹ hổn hển bảo tôi:
– Ôi… ôi… bế địt thế này vào sâu quá… ôi… em sướng quá… Sao em lại đẻ ra được một người chồng cho em… mà địt em tuyệt thế này… ôi… chồng ơi… chui ra từ lồn vợ rồi… rồi lại chui vào… sướng quá đi…
Câu này của mẹ nó đánh vào sự ích kỷ trong tôi, khi mà mẹ tôi bị ba chơi nên tôi nứng cặc tệ, chỗ này lại gần cửa sổ nhìn ra ra vườn. Nên tôi bảo mẹ vịn tay một tay vào cửa sổ, tôi nâng bổng cà hai chân mẹ lên. Theo thế “ông lão đẩy xe bò” mà địt từ đằng sau dập lại, khiến cho những tiếng phành phạch giận dồn liên tục, mẹ cũng hứng tình lắm, nên rên rỉ ầm ĩ cả căn bếp. May thay ba tôi say ngủ rồi, không có lẽ mọi sự rất tệ, nhưng vẫn còn một người chưa ngủ đó là Ly. Em đã đứng như trời trồng ở lối xuống bếp tự lúc nào, em cố dụi đôi mắt nhìn cho rõ. Rồi em thổn thức gào lên:
– Tại sao… tại sao… có cả thế này sao hả anh… sao lại thế…
Chú giải:
(*) Đời Cô Lựu:
Đời cô Lựu…
Đời cô Lựu là vở cải lương nổi tiếng nhất của soạn giả Trần Hữu Trang, soạn khoảng năm 1936, cũng là một trong những vở cải lương hay nhất trước năm 1945.
Vở cải lương kể về số phận đau khổ và éo le của cô Lựu dưới xã hội phong kiến, thực dân và là một nạn nhân của xã hội lúc bấy giờ, cũng như nỗi khổ của người nông dân ở các vùng quê nói chung. Ở đây chúng ta ý nói về đời cô Lựu: Có nghĩa là sẽ rất khổ và quá nhọ luôn…